Bẫy Tình, Yêu Giả Thành Thật - Chương 23
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
510


Bẫy Tình, Yêu Giả Thành Thật


Chương 23


Gia Di trơ mắt nhìn đám cảnh sát xông vào cửa chính nhà mình, không nói tiếng nào liền lục soát khắp nơi, cô không thể ngăn cản, bởi vì cô đã bị hai cảnh sát cao to giữ chặt cánh tay

Cô hoàn toàn không biết bọn họ tìm được từ đâu những bao đựng thuốc giống như phấn trang điểm, trong suốt thậm chí còn có ống khói, đèn cồn và ống tiêm.

Vốn dĩ tầng hầm chỉ dùng để chứa đồ linh tinh, cảnh sát còn dẫn ra được một đám người dáng vẻ uể oải do dùng ma túy quá liều. Tư Gia Di nhìn đám người đó, người nào cũng đầy mùi rượu, quần áo không chỉnh tề, từng người từng người đi qua trước mặt mình. Gia Di vô cùng khiếp sợ, nhìn về phía sĩ quan cảnh sát, ra sức lắc đầu: “Tôi . . . . tôi không biết bọn họ . . . .”

Dù có một trăm cái miệng cô cũng không thể nào chối cãi tình cảnh bây giờ .

Cô không còn tâm trạng , khi bình tâm lại đã thấy cảnh sát đưa mình ra ngoài, rốt cuộc có bao nhiêu phóng viên ùn ùn kéo tới điên cuồng chụp ảnh.

Ánh đèn flash bám theo một đoạn đường cho đến khi cô vào trong xe, cánh cửa đóng lại cái ‘rầm’ , có điều gì đó khiến cho trái tim nhỏ bé của cô vỡ vụn.

Quá trình thẩm vấn dài đằng đẵng giống như địa ngục, Tư Gia Di bị dẫn ra khỏi phòng thẩm vấn, lúc bị đưa đi xét nghiệm nước tiểu, ngang qua hành lanh, trên chiếc ti vi treo ở góc khuất đang đưa bản tin về mình.

Hút thuốc phiện, mại dâm . . . . nghe đồn đều được chứng thực trên internet trước đó. Lần này người dẫn chương trình còn phóng to bức ảnh so sánh với bức ảnh trong ổ mại dâm chấn động một thời, thảo luận về vấn đề chấn chỉnh giới diễn viên nghệ sĩ thậm chí cả lĩnh vực văn hóa không lành mạnh.

Có hai cảnh sát trong lúc rảnh rỗi không có việc làm đành nói chuyện phiếm: “Tôi ở đây chưa từng thấy cảnh tượng náo nhiệt như vậy. Ở bên ngoài, phóng viên đứng kín đường”

“Ai bảo tin tức này quá hot, ngọc nữ đảo mặt một cái biến thành độc nữ . . . .”

Đúng lúc này có một người nhìn thấy Tư Gia Di, vội vàng dùng khuỷu tay đụng vào: “Ái chà , nữ chính xuất hiện rồi !”

Sắc mặt Gia Di trắng bệch đi ngang qua họ.

******

Nửa đêm Kinh Kỷ Nhân bảo lãnh cô ra ngoài, xét nghiệm nước tiểu của cô không có vấn đề, cho phép nộp tiền tại ngoại.

Vốn tưởng rằng lượng phóng viên lúc này đã ít đi, vừa bước ra cửa, Gia Di đã bị vây quanh, chật đến con kiến cũng chui không lọt. Cô đội mũ vẫn không ngăn được bọn họ chụp hình, thần thái có chút xanh xao.

Khó khăn lắm mới lên được xe, Tư Gia Di ngồi núp ở một chỗ, thân thể không hề nhúc nhích. Kinh Kỷ Nhân không chỉ mệt mỏi mà còn tức giận, thở nặng: “Ngày mai công ty sẽ mở cuộc họp báo, con mẹ nó, anh không tin không trị được bọn vô lại tung tin rác rưởi này”

Từ đầu đến cuối không nói, Gia Di đột nhiên lên tiếng: “Anh tin em không hề hành nghề mại dâm, tụ tập sử dụng ma túy ?!”

Kinh Kỷ Nhân bất ngờ chưa kịp phản ứng đến lời nói kia, ngẩn người: “Anh tin nhân phẩm của em”

“Nhưng bị bắt ngay tại chỗ, ai sẽ tin rằng tất cả đều là giả dối ?! Đổi lại là em, em cũng không tin !”

“Có sóng to gió lớn nào mà em chưa từng gặp qua, trước đây không phải đã từng xảy ra những việc khủng khiếp, vẫn cố gắng cho đến bây giờ ?! Đừng suy nghĩ tiêu cực như vậy”

Trước sự an ủi của Kinh Kỷ Nhân, Tư Gia Di muốn cười, nhưng cười không nổi.

Ai cũng không thể ngờ tới, vấn đề khó khăn vẫn còn đang ở phía sau . . . .

Công ty đại diện từ chối mở cuộc họp báo, từ chối mời phóng viên, đưa ra lý do vô cùng hoang đường: “Ảnh hưởng của chuyện này quá lớn, cấp trên quyết định trước mắt tạm thời không lên tiếng, đợi tình hình tiếp theo rồi sẽ quyết định”

Kinh Kỷ Nhân tức giận đứng bật dậy, lập tức đập vỡ chiếc cốc: “Cấp trên ?! Cấp trên nào ?!”

Tổng giám đốc bộ phận PR bị dọa đến sợ, đang muốn công thức hóa an ủi mấy câu, lại nhìn thấy Kinh Kỷ Nhân bắt đầu gọi điện.

Đầu dây bên kia bắt máy rất nhanh, Kinh Kỷ Nhân giống như gặp được cứu tinh, đối phương còn chưa lên tiếng, anh đã vội vã giải thích: “Diêu tiên sinh, ngài đã nghe bản tin chưa, Gia Di của chúng ta . . . .”

“Thật ngại quá, Diêu tiên sinh đang đi công tác ở nước ngoài !” Người nói chuyện không phải là Diêu Tử Chính, mà là trợ lý Đinh Duệ.

Kinh Kỷ Nhân thất vọng, nhắm mắt không còn một chút sức lực, cảm giác mất mát lúc này to lớn, chậm rãi mở miệng: “Vậy phiền anh sớm chuyển lời của tôi tới Diêu tiên sinh”

“Được !”

Kinh Kỷ Nhân còn muốn nói thêm điều gì đó, đối phương tự động cúp điện thoại trước.

******

Tư Gia Di ở nhà Phó Dĩnh hai ngày.

Điện thoại di động vừa khởi động được mấy giây liền có người quấy rối, dường như họ muốn bức điên cô mới chịu. Ngay cả điện thoại cũng không thể mở, chứ đừng nói bước ra cửa. Kinh Kỷ Nhân ngàn lần cẩn thận, rất sợ bản thân mình vô tình đưa phóng viên tới nhà của Phó Dĩnh, chỉ có thể liên lạc dựa vào điện thoại.

Tin tức mang về cũng không tốt lắm: “Tất cả bộ phận phòng PR đều không chịu giải quyết cho chúng ta. Mẹ nó, đây là công ty đại diện quỷ quái gì vậy ?! Chỉ toàn làm chuyện nâng cao đạp thấp, không muốn gặp mặt, còn dám mở miệng khuyên anh nhân cơ hội này nghỉ ngơi mấy ngày !”

“……..”

Sự trầm mặc của cô khiến Kinh Kỷ Nhân vô cùng lo lắng, ngữ điệu thấp xuống, cố gắng không tạo áp lực cho cô: “Nếu vụ việc này thật sự không xong, chắc chỉ có nước chúng ta tự mình liên lạc với giới truyền thông, anh không tin ngay cả cuộc họp báo lần này cũng không mở được !”

“Diêu Tử Chính đâu ?!”

Tư Gia Di đột nhiên hỏi.

Nhắc tới người này, Kinh Kỷ Nhân lại càng tức giận: “Đi công tác nước ngoài, không liên lạc được.”

“……..”

“Nếu không chúng ta phải đợi, cố gắng chờ hắn ta trở về, hắn ta nhất định đứng về phía chúng ta. Có hắn ta ở đây, không gì không giải quyết được . . .”

Lúc này, cô không kìm chế được, cười to thành tiếng. Tiếng cười mang theo châm chọc, Kinh Kỷ Nhân sợ đến mức nghĩ mình nghe lầm: “Em sao thế ?!”

“Không sao cả”

Thái độ lúc nóng lúc lạnh kỳ lạ này của Gia Di không ngừng ‘đốt cháy’ dây thần kinh của Kinh Kỷ Nhân: “Có chuyện gì thì em cứ nói ra , đừng nên giấu diếm trong lòng, không thì càng khiến người quan tâm em càng thêm sốt ruột !”

Người quan tâm mình . . . cảm giác tàn nhẫn bất lực nhất thời bao trùm lấy cô . Gia Di chậm rãi cố gắng mở miệng: “Dường như bản thân em cảm thấy mình nghĩ thông suốt chuyện gì”

Có một số chuyện, đôi khi sẽ bị cuộc sống yên tĩnh an nhàn, thuận buồm xuôi gió che mờ . . . .

Dường như để dập tắt sự lo lắng của cô, buổi sáng hôm sau Kinh Kỷ Nhân liền mang đến tin tức tốt: “Phòng PR thay đổi quyết định rồi, nói rằng buổi chiều mở cuộc họp báo, thư mời đã gửi đến tận 40 công ty truyền thông”

Trong cuộc đời, được mất chẳng qua cũng chỉ như thế, Tư Gia Di cơ hồ bất an: “Tại sao họ lại đột ngột thay đổi quyết định ?!”

“Nghe nói là Diêu tiên sinh dặn dò. Tôi còn hỏi thăm được một tin tức, anh ta tạm thời thay đổi lịch trình về nước, chắc chắn là vì chuyện này, muộn nhất là đến trưa mai. Diêu Tử Chính trở về, tất nhiên ý của bọn họ sẽ thay đổi theo”

“…….”

“Gia Di à, chúng ta cuối cùng cũng hết khổ rồi !”

Cô cúp điện thoại.

Tuyệt vọng và hi vọng tất cả đều nằm trong tay một người đàn ông, quả thật như một canh bạc cuộc đời. Cả buổi sáng cô đứng ngồi không yên, cuối cùng quyết định lấy xe của Phó Dĩnh lái tới công ty.

Trên radio trong xe, người dẫn chương trình đang thông báo sự kiện sốt dẻo – Nữ diễn viên nổi tiếng bị cuốn vào nhiều vụ bê bối, làng giải trí khủng hoảng niềm tin. Sau đó lại moi thêm những tin tức trước đó, nữ diễn viên này cướp bạn trai người khác, lộ rõ quy tắc ngầm của giới giải trí, thậm chí cô ấy còn làm giả bằng cấp, che giấu xuất thân, đủ mọi loại tin đồn phát ra, chủ đề thú vị không hề mất tính thời sự, tỷ lệ người nghe đài chắc chắn tăng cao.

Mở một kênh radio khác, họ trực tiếp chỉ đích danh Tư Gia Di, cho biết cô đã làm mất lòng tin của fan dẫn tới nguy cơ phát ngôn và các tác phẩm định hình. Theo thông tin tiết lộ, đã có nhiều nhà sản xuất lớn muốn chấm dứt hợp đồng quảng cáo, muốn thay đổi tất cả hình ảnh không đẹp của Tư Gia Di. Bản thân cô đang hợp tác đóng bộ phim về quan hệ Trung – Nhật, cũng có khả năng bọn họ không để ý tới việc bị tổn thất, xóa sạch hoàn toàn cảnh quay trước đó của cô. Cách cuộc họp báo khoảng chừng nửa tiếng, chính nhờ công ty đại diện ra mặt vì mình lần cuối.

Gia Di bực bội tắt đài radio.

Trong cái rủi có cái may, cuộc họp báo sắp bắt đầu, đại bộ phận truyền thông sớm chờ ở phòng hội nghị, Tư Gia Di cũng không bị phóng viên bắt gặp, lái xe vòng qua cổng phía đông chạy vào bãi đỗ xe của công ty.

Nhưng trên đường tới hội trường, lúc chuẩn bị bước vào thang máy, cô bị bảo vệ ngăn lại

“Cô không thể đi lên.”

“Ai ra lệnh ?!”

Bảo vệ dường như không ngờ người phụ nữ này phản ứng quá nhanh, do dự không trả lời, Tư Gia Di liền vặn hỏi: “Diêu Tử Chính ?!”

Trên mặt anh ta hiện rõ lúng túng, sau một lúc lâu mới dứt khoát nói: “Không phải, là Đinh . . .”

Còn chưa nói xong, bộ đàm trong tay bảo vệ đã vang lên, bên trong nhanh chóng truyền ra một giọng nữ cực kỳ sốt ruột: “Anh mau đi lên đây, xảy ra chuyện rồi !”

Bảo vệ lập tức đề phòng, vừa ra hiệu bảo người bên cạnh ở đây trông chừng Gia Di, vừa chạy chậm về phía thang máy: “Thế nào ?!”

“Diêu tiên sinh đang đánh trợ lý Đinh, khuyên thế nào cũng không khuyên được, anh gọi thêm mấy người nữa lên”

“Không thể nào, nhìn thế nào cũng không giống với tính cách của ngài ấy”

“Nhanh lên, tai nạn chết người đó, anh đừng nhiều lời nữa, chạy nhanh lên đây”

Người bảo vệ nói chuyện với bộ đàm cứ như vậy biến mất. Các nhân viên bảo vệ ở đây cũng không thể ngờ tới, Gia Di nhân lúc đối phương hoảng loạn, vòng qua trước mặt bảo vệ đi vào bên trong, nhưng cô vừa đi được hai bước liền bị anh ta đuổi theo ngăn lại

Cuộc họp báo bắt đầu, màn hình lớn ở đại sảnh hiện lên hình ảnh hội trường, đó là cuộc họp báo về cô, cô không biết làm thế nào để đối mặt với cuộc chiến mà mình không được có mặt

Chiếc kim đồng hồ điện tử lặng yên không một tiếng động báo đến 2 giờ 30, qua màn hình lớn Gia Di nhìn thấy phóng viên ở trong hội trường đột nhiên bấm máy liên tục, vô số ánh đèn Flash lóe lên – Tất cả phóng viên đều cho rằng đương sự xuất hiện, mở cửa, bước vào lại là Diêu Tử Chính.

Ở đây có không ít phóng viên không ngừng tìm kiếm bóng dáng của Tư Gia Di, suy đoán rằng trạng thái tinh thần của người trong cuộc quá kém, công ty đại diện bảo vệ nghệ sĩ của mình, lãnh đạo cao cấp trực tiếp xuất hiện ứng phó. Nhiều phóng viên không dám chậm trễ, tất cả đều chỉa ống kính vào người phía trên.

Cô nhìn khuôn mặt quen thuộc được phóng lớn trên màn hình, cảm thấy xa lạ.

Không có người chủ trì cũng không có người trong cuộc tham gia, Diêu Tử Chính cũng không ngồi xuống, chỉ đứng ở đằng kia, tùy ý cầm một micro trên bàn, tuyên bố ngắn ngọn: “Xét thấy hành động của cô Tư Gia Di làm ảnh hưởng nghiêm trọng tới hình tượng công ty, chúng tôi quyết định từ giờ trở đi chấm dứt hợp đồng với cô ấy, sau này công ty sẽ không còn trách nhiệm với toàn bộ sự nghiệp diễn xuất của cô ấy !”

Trong bụng Gia Di đột nhiên nổi lên cơn đau dữ dội, cướp đi ý chí vùng vẫy, khiến cô không thể nghe rõ những câu hỏi sau . . .

[/SIZE][/FONT]

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN