Câu Chuyện Của Tôi - Tình Yêu Đẹp
CHƯƠNG 55:
Đêm đó thực sự say nhưng vẫn cảm giác việc có ai đó vào kéo chăn cho mình và hôn trộm nhẹ lên má. 99% Là không phải Nhi, mùi hương em ngửi thấy từ người này hoàn toàn khác. Nhưng quá say để nhận biết người kia trong đêm tối.
– Anh xin lỗi, nhưng đừng làm phức tạp thêm vấn đề nữa. Anh có Nhi và chỉ Nhi thôi. Em nói mà cũng chả hiểu sao lại nói vậy. Nhưng chắc điều đó đủ để người con gái kia nhẹ khóc, cảm nhận được giọt nước mắt nóng hổi rơi lên má em rồi cũng chả nhớ gì nữa.
Mọi chuyện cũng chỉ có vậy, sáng hôm sau lại làm lành được với hai nữ đại ca, rồi thì đi học trở lại. Và mỗi ngày đều cố gắng nghĩ ra một trò gì đó để làm vui lòng cô vk hấp. Nếu nói khoảng thời gian đẹp nhất của tôi thì nó từng là như thế…
Đã hơn một tháng trôi qua. Hôm nay 24 – 12, chắc cái ngày noel này là dịp tốt nhất trong quỹ thời gian hiện tại để tôi tặng cho em món quà bất ngờ bấy lâu tôi chuẩn bị.
Sáng nay tôi qua đón Nhi, nhưng không phải đi học như nàng nghĩ. Đi một đoạn thấy khác đường Nhi mới hỏi.
– Sao ck đi đường này,
– Đi cùng ck, đến một nơi được không?
– Dạ.
Cứ vậy em ngồi sau tôi im thít. Rồi cũng đến nơi. Vẫn sớm.
– Đi chơi thăm thú mua sắm đã. Tối nay sẽ có món quà đặc biệt.
Tôi và em dành nốt cả buổi sáng để đi chơi loanh quanh. Tới chưa, thuê phòng nghỉ, chắc chắn Nhi đã ngủ tôi bắt đầu kế hoạch. Chỉ bỏ lại mảnh giấy nhắn.
“Ck chỉ đi một lát có chút việc thôi, cứ ngoan chờ ck”
Vậy mà cũng lâu đó, mãi gần 6h mới xong, lại được cái trời nhanh tối nên mình cũng lo cho Nhi. Về phòng thì đúng là vk tôi vẫn ngoan nhất, vẫn đang ngồi chờ tôi.
– Vẫn chờ ck à?
– Thì ck bảo mà.
– Tắm rửa đi, lát đi lấy quà.
Đợi xong hết chuẩn bị thì tôi bảo Nhi dùng khăn bịt mắt lại rồi tôi dẫn đi. Sao nay ngoan thế nhỉ, nói gì nghe đấy. Hì, thế càng thuận lợi. @@
Đưa Nhi lên tới nơi.
– Tới rồi vk.
– Vậy vk bỏ khăn nha?
– Chờ chút, khi nào ck bảo thì mở.
– Được chưa ck?
– Rồi 1 2… 3.
Chỉ là một túp lều trên đỉnh núi, một đống lửa trại và một “trái tim” tôi tặng em.
Tất cả các ngọn nến xếp thành hình trái tim xung quang hai đứa, dưới chân là hoa hồng, tôi ngồi trước mặt em, ôm cây guitar khẽ gẩy, bài hát tôi dành tặng riêng em.
” Ngày ta gặp nhau, không lâu nhưng cũng là duyên cớ
Mà do tại anh không hay không màng tới
Sao em lại phải quan tâm như vậy
Để anh lại càng không thể, không nhìn em
Chẳng biết tại sao em lại luôn bên khi anh cần
Để rồi dần trong anh không phai
Và rằng nếu có thể xin em mãi không xa rời
Cho anh phần nào bù đắp em
Và sẽ mãi mãi cho anh luôn bên người.
Để sớm mai bên anh mỗi sáng chính là em.
Dù cho bao sóng gió hay mưa dầm
Anh nguyện xin ở bên chở tre
Dù cho có những lúc em vui hay buồn
Thì xin cho anh ở bên, sẻ chia
Rồi mai đây cùng dựng xây một căn nhà xinh.
Anh là cha còn em phần mẹ
Những đứa con xinh
Sẽ cùng nhau đắp xây forever”. Biết là chả ra nhac điệu gì, nhưng đó là toàn bộ lời muốn nói với em.
– Anh biết câu hỏi này quá sớm và không biết đến khi nào mới thực hiện được bước tiếp theo. Nhưng, làm vk anh nhé!
Đùa chứ một thằng nhóc lớp 10 dùng nhẫn cầu hôn một cô bé cùng lứa tuổi có giống trò trẻ con quá không nhỉ? Nhưng điều này vừa là chắc chắn vừa là chứng minh cho tình yêu của em dành cho Nhi. Cũng là một điều Nhi muốn. Chưa chắc đã đủ lãng mạn, không người chứng kiến, ngay lúc này tôi lại có lỗi lo mơ hồ rằng em sẽ từ chối nhưng…
– Em đồng ý. Em yêu anh.
– Anh cũng rất yêu em. Anh chỉ có thể làm được như vậy, nhưng đó là tất cả tấm lòng của anh. Giờ đã có câu trả lời của em, anh vui lắm.
– Hì, vk yêu ck nhất mà.
– Đó, vk nhớ cách đây một tháng đã nói muốn gì chứ? Hôm nay ck đã cố gắng để thực hiện một điều.
– Ưm vk thích lắm.
– Ck đã thực hiện hai điều vk muốn, giờ hãy chờ ck, điều cuối cũng sẽ là mãi mãi…
– Nhưng vk vẫn sợ lắm, không biết xa ck sẽ sống như thế nào?
– Chỉ vần cả hai cùng cố gắng.
– Dạ vk sẽ cố. Nhưng ck cũng phải thế đấy. Léng phéng cô nào vk….
– Làm gì?
– Vk…… Mách mẹ đó.
– Ừ, hì
– Nhớ đó.
– Muốn quên cũng không được mà.
– Bao giờ mình sẽ được ở bên nhau thoải mái không lo thời gian nhỉ ck.
– Rồi một ngày không xa đâu. Chỉ rất đơn giản thôi, vk chỉ cần nhắm mắt lại một chút thôi. Ck sẽ đàng hoàng đến bên vk, trước mặt bố mẹ vk, sẽ đem vk về cạnh bên rồi ta sẽ mãi không xa rời.
– Ck hứa chứ?
– Đã nói rồi mà. Ck không tin vào lời hứa, ck chỉ tin vào hành động.
– Vậy nếu bố mẹ vk không đồng ý?
– Ck sẽ nài nỉ.
– Như thế nào?
– Ck sẽ bảo:” Con gái bố mẹ vừa ngố vừa hâm lại hậu đậu… Bla…. Bla. Nếu không gả cho con thì chả thằng nào đâm đầu vào đâu”.
– Á cái gì dợ?
– Thế có đúng không?
– Chút chút… Nhưng sao nói vậy với bố mẹ?
– Thế mới bảo là vk ngốc mà. Ai dám nói thế.
– Thế ck nói sao?
– Tới lúc đó sẽ biết. Nhưng một điều chắc chắn là khi ck đã là thế thì đã chuẩn bị 100% rồi.
– Vậy hôm nay……. Vk sẽ thực sự là vk của ck. Rồi em ôm lấy tôi, hôn tôi.
– Vk làm gì vậy? Em hơi đẩy nhẹ Nhi ra.
– Vk yêu ck, vk muốn trao trọn cho ck.
– Hấp à? Yêu nhau chứ không yêu về thể xác.
– Vk hông cần biết. Vk muốn ck là của vk và
Vk là của ck, hoàn toàn.
– Dù vậy cũng…… Nhi lại hôn chặt môi em.
– Vk hông cần biết. Hôm nay, ck sẽ nhớ mãi sẽ không bao giờ dám quên vk và chúng ta sẽ thực sự là của nhau.
– Vk chắc chứ?
– Ưm, em yêu anh….
Ngày hôm ấy, em đã trao trọn cho tôi, hai đứa trở thành một. Có quá sớm không khi hai đứa mới chỉ lớp 10. Ngay khi đó, tôi cũng không hiểu nổi mình nữa, sao lại quá nông nổi để rồi làm như vậy, em cũng vậy. Đó đâu phải là cách duy nhất để dữ trọn tình yêu hai ta. Nhưng anh chỉ trách mình quá nông nổi thôi. Vì dù sao anh vẫn sẽ tự tin rằng một ngày không xa em sẽ là cô dâu xinh đẹp nhất và duy nhất trong cuộc đời anh mà.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!