Thanh Xuân Bắt Đầu Từ Khi Gặp Anh
Chương 169: Bị lộ
“Còn chưa đi? Muốn tăng ca à?” Tần Sở lạnh mặt hỏi.
“Không, không phải.”
Tiểu Dương nghi ngờ hôm nay có phải nhân phẩm của anh ta bùng nổ không, lại còn được boss tự mình chở đi.
Nhưng bây giờ lại có một vấn đề nữa, nếu anh ta lên chiếc xe Maybach của boss thì chiếc Volkswagen CC của anh ta thì phải làm sao?
Tối nay thì gửi tạm xe ở công ty cũng được, nhưng sáng mai thì làm thế nào? Chẳng lẽ phải đi làm bằng phương tiện giao thông công cộng à?
Nhưng đó cũng không phải là vấn đề, vấn đề là anh ta đang nhận được đãi ngộ là boss tự mình chở đi.
Tất nhiên, anh không biết là boss nhà mình chỉ vì vợ mình về nhà mẹ chán quá, nên mới nghĩ ra việc chở anh ta đi.
Mà chở anh ta đi cũng chỉ vì muốn xem một bộ phim.
Đến cửa ra vào rạp chiếu phim, vợ Tiểu Dương thấy cạnh chồng mình còn có thêm một người đàn ông, cảm thấy hơi bất ngờ.
Nhỏ giọng hỏi: “Ai vậy anh?”
“Boss của anh.”
“Tổng… Tổng giám đốc Tần à?” Vợ của Tiểu Dương cũng mất bình tĩnh.
Tiểu Dương gật đầu…
“Ha ha, boss, đến nơi rồi, anh mau về đi, chúng tôi phải vào xem phim.” Đứng trước cửa rạp chiếu phim, Tiểu Dương uyển chuyển nói.
“Tôi cũng muốn xem, cậu đi mua vé cho tôi.” Nói xong, Tần Sở lấy mấy tờ một trăm tệ đưa cho anh ta.
“Ấy… Không cần nhiều như vậy đâu.” Tiểu Dương thật sự nghi ngờ boss nhà mình chưa đi xem phim bao giờ, ngay cả giá vé xem phim cũng không rõ.
Nhưng mà, chỉ một lát sau Tiểu Dương đã ủ rũ quay lại.
Nguyên nhân là hết vé rồi, rạp đã kín chỗ.
“Boss, ha ha, hay là anh đi xem phim khác đi? Lát nữa có chiếu Captain America, xem hay lắm.”
“Vậy hai người xem phim gì?”
“Bắc Kinh gặp Seattle 2, vợ tôi rất thích xem mấy phim tình cảm nên tôi cũng chịu.” Tiểu Dương tỏ vẻ bất đắc dĩ.
“Tôi cũng muốn xem phim này.” Tần Sở bốc đồng lên tiếng.
Thế này thì làm khó Tiểu Dương rồi, tổng cộng chỉ có hai vé, boss nhất định đòi xem thì phải đưa cho anh một vé.
Nhưng không thể để cho Tần Sở xem phim với vợ mình được, anh ta không lo boss sẽ quyến rũ vợ mình, mà quan trọng là anh ta sợ vợ mình không cưỡng lại được sự hấp dẫn của boss mà quay sang quyến rũ người ta mất.
Cuối cùng, Tiểu Dương đành cắn răng thương lượng với vợ mình, đưa ra một kết quả.
Đó là Tiểu Dương và boss vào rạp xem “Bắc kinh gặp Seattle 2”.
Còn vợ Tiểu Dương thì đành phải cắn răng nuốt nước mắt để sang phòng khác xem Captain America.
Là một bà nội trợ truyền thống Trung Quốc, cô ta không hề hứng thú gì với phim Hollywood, nhưng không còn cách nào khác.
Ai bảo hai người không dám đắc tội boss chứ?
Sau khi xem xong phim, tâm trạng Tần Sở rất tốt, anh lại lái xe chở hai vợ chồng bọn họ về nhà.
Sau đó còn cho đứa bé nhà Tiểu Dương một món quà gặp mặt.
Một bao lì xì mười nghìn tệ.
Vợ Tiểu Dương cầm tiền lì xì, cười không ngậm miệng lại được, quên chuyện bị cướp mất vé ngay lập tức.
Sau đó vui vẻ nói: “Boss của anh cũng không tệ nhỉ, rất hào phóng.”
Tiểu Dương lườm vợ mình một cái rồi trả lời: “Thế mà khi nãy không biết là ai đã chửi thầm người ta là bóng đèn đã cướp vé xem phim của em nhờ. Bây giờ thì lại bảo người ta cũng không tệ, đúng là phụ nữ, nghĩ một đằng nói một nẻo.”
“Nói nhảm gì đấy, vé xem phim thì đáng bao nhiêu.” Vợ Tiểu Dương đắc ý vô cùng.
Tần Sở lái xe về nhà, tâm trạng cũng khá tốt.
Mặc dù lần đầu tiên xem phim tình cảm lại ngồi cạnh Tiểu Dương, hoàn cảnh xung quanh không được hài hòa cho lắm. Nhưng anh cảm thấy bộ phim điện ảnh này cũng không tệ, vì thế lái xe một mạch về nhà, rồi lên mạng tìm phần một của phim “Bắc Kinh gặp Seattle”.
Cũng thấy phần này không tệ lắm, anh bỗng nhiên nảy ra ý định, để mai Hoắc Miên về thì chở cô đi xem phim “Bắc Kinh gặp Seattle 2” một lần nữa.
Đang nghĩ ngợi thì đột nhiên trên máy tính anh xuất hiện một bản tin địa phương, hấp dẫn sự chú ý của anh.
“Tin tức mới nhất, bệnh viện Số 1 đang bị dính vào một vụ bê bối giữa bác sĩ và bệnh nhân. Nghe nói một sản phụ đã được đưa vào cấp cứu lúc nửa đêm, bác sĩ không có mặt ở đó nên y tá đã đứng ra làm phẫu thuật, chỉ là thử nghiệm nên khiến cho sản phụ lẫn đứa trẻ mới sinh đều gặp phải di chứng sau phẫu thuật, người nhà bệnh nhân đã tố cáo lên trên nhưng bệnh viện có dấu hiệu bao che cho y tá, một tay che trời. Bất đắc dĩ nên người nhà bệnh nhân phải kiện bệnh viện lên tòa án. Hôm nay người nhà bệnh nhân bị kích động, đã đến làm ầm ĩ ở bệnh viện Số 1, toàn bộ bảo vệ của bệnh viện đã ra ngăn lại, khiến cục diện trở nên cực kì hỗn loạn, ảnh hưởng đến những bệnh nhân đang cần được điều trị khác. Y tá được nhắc đến trong việc này vẫn chưa lộ diện, viện trưởng Ngô Trung Hưng cũng không có động thái đáp trả nào. Theo quan sát của chúng tôi thì đây là vụ bê bối đầu tiên của bệnh viện Số 1 trong vòng mười lăm năm qua, các ban ngành trong xã hội đều đang hướng sự chú ý về việc này, chúng tôi sẽ tiếp tục theo dõi và đưa tin, mong nhận được sự chú ý của mọi người.”
Đóng máy tính lại, Tần Sở hơi nhíu mày. Vậy thì Hoắc Miên sẽ gặp chút rắc rối….
Một khi mọi tin tức bị truyền thông phơi bày ra ánh sáng thì sẽ rất khó để khống chế toàn bộ cục diện, cũng rất khó để đoán trước được hậu quả sẽ ra sao.
Anh cầm điện thoại lên, lập tức gọi một cuộc: “Trong vòng nửa tiếng, đè hết tin tức về bệnh viện Số 1 trên truyền thông xuống cho tôi, không cho bất kì kênh truyền thông nào đưa tin nữa.”
Mà lúc này Hoắc Miên vẫn còn đang say giấc, hoàn toàn không biết bên ngoài đã bắt đầu đảo lộn hết lên rồi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!