Đứa Con Của Tạo Hóa - Chương 33: Đột Phá
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
113


Đứa Con Của Tạo Hóa


Chương 33: Đột Phá


Hình Hoa nhớ lại ngày đó, khi đó Vô Danh hắn tham gia khảo thí, tu vi không có, bản thân cũng chẳng có gì đặc biệt, hơn nữa trong mình lại còn mang tạp linh căn, việc tu luyện của kẻ này chắc chắn sẽ cực kì khó khăn.

Theo lí mà nói những người mang trong mình tạp linh căn như của Vô Danh thì đáng lẽ ra việc tu luyện sẽ rất chậm chạp, chỉ riêng việc tụ khí để tiến vào tụ khí tầng một thôi cũng đã rất khó khăn rồi, vậy mà không ngờ, chỉ sau có ba ngày trong học viện hắn lại có thể đạt tới tu vi có thể đánh ngang tay với Tô Khai, mà không những vậy hắn còn là một người luyện thể.

Vậy lí do gì khiến cho một kẻ mang trong người tạp linh căn như hắn lại có thể tăng tu vi của bản thân lên nhanh như vậy.

Mọi học viên sau khi được tuyển vào học viện đều được điều tra lai lịch rõ ràng. Hình Hoa điều tra được Vô Danh chỉ là một kẻ có gia thế cực kì bình thường, hắn chỉ là một tiểu tử mồ côi, cha mẹ mất sớm, sau đó thì xin vào trong chùa làm việc sống qua ngày.

Hắn cũng chẳng có họ hàng thân thích nào khác, chỉ có quan hệ qua lại với nhà hàng xóm bên cạnh, cũng chính là gia đình của Nguyệt Nhi.

Hắn không có gia thế to lớn, không thân không thích, vậy điều gì khiến cho hắn có thể phát triển nhanh tới như vậy. Nếu như là nói hắn tu luyện rất lâu từ lúc trước rồi thì còn có thể nghe lọt tai, nhưng lúc đó rõ ràng hắn chỉ là một người thường, nàng đã là tu vi tụ khí tầng thứ chín, hắn có thể qua được thần thức của nàng sao.

Nếu như là nói hắn có một loại công pháp che dấu tu vi, thì hắn cũng không thể nào hoàn toàn che dấu hết toàn bộ tu vi của mình tới mức thần thức của nàng cũng không nhìn ra như vậy. Thứ nhất là hắn làm sao có thể có được công pháp ẩn nấp mạnh mẽ như vậy, cái thứ hai là tu vi của hắn có thể giúp hắn luyện loại công pháp ẩn nấp đó tới mức che dấu được toàn bộ tu vi hay sao.

Rồi đột nhiên Hình Hoa lại nghĩ tới một vấn đề nữa, Vô Danh cũng không chỉ có tu vi khá tốt mà bên cạnh đó còn là một người luyện thể.

Nàng nhớ tới một chưởng đánh vào ngực của Vô Danh khi còn ở trên phi thuyền, nếu như không phải là hắn luyện thể vậy làm sao có thể đỡ được một chưởng đó của nàng, mặc dù một chưởng đó chỉ là nàng tùy tiện đánh ra không có sử dụng bất kì một chút linh lực nào, nhưng nếu như là một người thường thì cũng không thể nào đỡ một chưởng như vậy mà không chết.

Hình Hoa nghĩ tới hai trường hợp, thứ nhất đó là lúc Vô Danh tới khảo thí linh căn hắn vẫn là một người bình thường, chưa có tu vi gì cả, rồi sau đó khả năng hắn gặp được một cơ duyên nào đó khiến cho hắn có thể tăng cấp tới tu vi tụ khí tầng ba nên mới có thể đánh ngang tay với Tô Khai. Đồng thời cơ duyên mà hắn đạt được cũng giúp khiến cho cường độ nhục thân của hắn tăng lên sau đó trở thành một tu sĩ luyện thể.

Để có thể giúp cho một người có thể tăng cấp nhanh như vậy chỉ trong ba ngày vậy cơ duyên đó phải lớn như thế nào, hắn rốt cuộc đã nhặt được bảo bối gì, liệu trên người của hắn có còn giữ bảo vật đó hay không.

Trường hợp thứ hai đó chính là Vô Danh hắn vốn đã là một người tu luyện từ trước rồi, cho nên mới có thể có được tu vi cao như vậy.

– Không đúng…trong vòng một năm với một người có tạp linh căn như hắn, làm sao có thể tu luyện tới tụ khí tầng thứ ba, bên cạnh đó lại còn là một người luyện thể nữa, hắn không thể nào trong vòng một năm vừa tu luyện vừa luyện thể mà có thể đạt tới trình độ đó. Chỉ khi một người đạt tới mười bốn tuổi, lúc đó cơ thể mới có thể chịu đựng được việc tu luyện, cho nên hắn không thể nào mà tu luyện trước mười bốn tuổi được.

– Nếu như đó là thật thì có phải hay không chính là hắn cũng gặp cơ duyên gì đó khiến cho hắn có thể tăng cấp nhanh như vậy. Nhưng một nơi nghèo nàn linh khí như vậy thì có thể có bảo vật gì được cơ chứ, nếu như nói đó là một nơi như Trung châu tùy tiện cũng có thể đá phải bảo vật thì còn nghe được.

– Nếu như hắn thật sự gặp được cơ duyên gì đó, khiến cho tu vi của hắn tăng mạnh như vậy thì lúc khảo nghiệm làm sao có thể qua được thần thức của ta. Nếu như muốn ẩn giấu tu vi tới mức có thể qua được thần thức của ta vậy chắc chắn phải là một loại đỉnh cấp công pháp ẩn nấp, nếu không với năng lực của hắn thì không thể nào có thể múa rìu qua mắt thợ được.

– Cơ duyên to lớn, bảo vật, đỉnh cấp ẩn nấp công pháp…

Hình Hoa thì thầm sau đó miệng nàng nhếch lên một cái, nàng đâu cần phải nghĩ nhiều như vậy, cho dù là lý do nào đi nữa nàng chỉ cần bắt được hắn thì không phải mọi chuyện đều rõ ràng hay sao.

Hình Hoa nghĩ có nên gọi Nguyệt Nhi tới hỏi hay không, nhưng nàng rất nhanh phủ định đi ý nghĩ này, bởi vì Nguyệt Nhi không giống như các học viên bình thường khác, Nguyệt Nhi không nằm trong sự khống chế của nàng được. Lý do rất đơn giản, bởi vì sư phụ của Nguyệt Nhi chính là Phan viện trưởng, nàng không thể nào gọi Nguyệt Nhi tới được, cũng chẳng có lý do nào cả, bởi vì tất cả những thứ liên quan tới tu luyện thì Nguyệt Nhi đều được chính sư phụ của nàng là viện trưởng chỉ dạy tận tình, chỗ tu luyện của nàng cũng là nơi tu luyện của viện trưởng, nàng không có lý do gì để có thể mang Nguyệt Nhi tới gặp mình cả.

Cho nên Hình Hoa quyết định cho người đi điều tra xem Vô Danh mấy ngày nay ở học viện làm gì, nàng muốn biết nhiều hơn về hắn một chút, để có thể đưa ra suy đoán tốt nhất.

Hình Hoa ngồi suy nghĩ về tương lai, một khi biết được điều gì đã khiến cho Vô Danh có thể tăng cấp nhanh như vậy, có phải hay không nàng cũng sẽ có thể nhờ cơ duyên đó mà đột phá tới cảnh giới Trúc Cơ, chỉ nghĩ tới điều này thôi nàng cũng cảm thấy ấm áp.

……..

– ẦM…ẦM…ẦM…

Bên trong thế giới hỗn độn từng âm thanh trầm thấp vang lên, linh lực bàng bạc trùng kích khiến cho những mô đất xung quanh đều bị nổ tung thành những hố to, bụi đất mờ mịt…

Vô Danh lại một lần nữa ngưng tụ đao quang, từng luồng đao quang dần dần được hình thành…một đao, hai đao, ba đao…năm đao…Con số dừng lại ở năm luồng đao quang, Vô Danh chém ra một đao, năm luồng đao quang nhanh như chớp tấn công vào tảng đá lớn phía trước mặt.

– ẦM…

Một tiếng ầm lớn vang lên, tảng đá hoàn toàn bị đánh cho nát bấy.

– Hộc…hộc….hộc

Vô Danh hơi cúi thấp người thở hồng hộc, suốt một thời gian dài hắn luyện tập không ngừng nghỉ, cuối cùng cũng đã ngưng tụ được năm đường đao quang, hắn đã cố thử ngưng tụ ra luồng đao quang thứ sáu nhưng hắn không tài nào ngưng tụ ra nổi mặc dù đã rất cố gắng.

Tuy vậy nhưng hắn cảm thấy như vậy cũng đã rất hài lòng rồi, dù sao tu vi của hắn vẫn còn thấp, không thể ngưng tụ ra được đao thứ sáu là chuyện đương nhiên.

– Vậy mà trong này đã qua trôi qua một tháng, tức là bên ngoài cũng đã qua ba ngày rồi. Thời gian trôi qua cũng thật nhanh.

Vô Danh thì thào, hắn đại khái đã tính ra được thời gian bên trong thế giới hỗn độn của Hỗn Độn Thiên Mục chệch lệch với bên ngoài khoảng mười lần, tức là thời gian trong này trôi qua mười ngày thì bên ngoài cũng chỉ mới trôi qua có một ngày mà thôi. Như vậy cũng có nghĩa là hắn tu luyện một ngày cũng đã bằng người khác tu luyện mười ngày rồi, và hắn tu luyện một năm thì cũng là bằng người khác tu luyện mười năm.

Sau một hồi luyện tập không ngừng nghỉ, linh khí bên trong cơ thể của Vô Danh đã tiêu hao không còn một chút nào, suốt một tháng bên trong thế giới hỗn độn, hắn ngoài việc ăn để bổ sung năng lượng ra thì chính là luyện tập Nhị Thập Tứ đao cùng với tu luyện.

Suốt một tháng Vô Danh không ngủ lấy một giấc, hắn liên tục tập luyện, luyện đao tới khi nào linh khí trong cơ thể tiêu hao hết thì mới dừng lại. Nhưng hắn dừng luyện tập không phải để nghỉ ngơi hay ăn uống mà chính là ngồi tu luyện, hắn ngồi tu luyện cho tới khi linh khí trong cơ thể đã hoàn toàn khôi phục thì lại tiếp tục luyện tập. Cứ như vậy lặp đi lặp lại, chỉ có khi nào trong bụng đói không chịu được nữa thì hắn mới dừng lại bổ sung thức ăn nạp thêm năng lượng.

Chính vì luyện tập với cường độ lớn như vậy, cho nên tu vi của hắn cũng đã tịnh tiến không ít. Bây giờ tu vi của hắn đã là tụ khí tầng hai hậu kỳ đỉnh phong rồi, chỉ thiếu một chút nữa thôi là có thể xung kích tụ khí tầng hai hậu kỳ đỉnh đột phá tới tụ khí tầng ba sơ kỳ.

Vô Danh lật tay một cái, Nguyệt Đao trong tay đã biến mất, hắn cất Nguyệt Đao vào trong nhẫn trữ vật rồi sau đó ngồi xuống tu luyện.

– Phù….

Vô Danh thở ra một hơi, sau đó liền gạt đi hết tất cả tạp niệm trong đầu, đợi khoảng mười lăm phút, sau khi đã rơi vào trạng thái nhập định, Vô Danh mới vận chuyển công pháp Vô Cực quyết.

– Ù…ù….ù…ù….

Linh Khí từ bốn phương tám hướng đổ vào, hình thành hàng chục lốc xoáy linh khí, sau đó hàng chục lốc xoáy linh khí này tụ hợp lại với nhau thành một lốc xoáy linh khí khổng lồ ngay tại trên đỉnh đầu của Vô Danh.

Vô Danh vận chuyển Vô Cực quyết hấp thu tối đa linh khí có thể, linh khí cuồn cuộn như nước thông qua từng lỗ chân lông đang được mở rộng mà chảy vào bên trong cơ thể. Sau khi linh khí được hấp thu vào trong cơ thể liền bị một mảnh hư vô trong thể nội của hắn chuyển hóa hấp thu. Đồng thời từ trong đan điền của Vô Danh phóng ra một loại khí tức bản nguyên, ôn dưỡng cốt cách của Vô Danh, khiến cho kinh mạch của hắn từ từ cường hóa lên, nó cũng gột rửa linh khí được hấp thu vào bên trong khiến cho linh khí trở nên cô đọng hơn…

Vô Danh cảm nhận được một loại cảm giác thăng hoa tới từ sâu bên trong gốc rễ của cơ thể mỗi khi luồng khí tức bản nguyên kia chảy qua từng đường kinh mạch, từng khiếu huyệt bên trong cơ thể. Hắn cảm giác rằng linh căn của mình đang từ từ tốt lên, và tốc độ tu luyện của hắn cũng dần dần tăng theo.

-Ô….ô…ô…ô

Trong cơ thể Vô Danh vang lên những tiếng ô ô do vận chuyển công pháp, linh khí tiêu hao cũng dần dần được hồi phục trở lại, nhưng không những vậy nó còn đang từ từ tăng lên.

Tụ Khí tầng hai trung kỳ, tụ khí tầng hai hậu kỳ, tụ khí tầng hai hậu kỳ đỉnh phong…

Vô Danh cảm giác được bình chướng ngăn cách tới tầng thứ ba đã tới rất gần rồi, hắn sắp có thể sờ tới tầng ngăn cách đó, chỉ một chút nữa thôi…

– Ô…ô…ô

Vô Cực quyết được Vô Danh vận chuyển tới cực hạn, linh khí bên trong thế giới hỗn độn giống như nước lũ cứ như thế chảy vào bên trong nội thể của hắn. Vô Danh chỉ thiếu một chút nữa thôi là chạm tới tầng ngăn cách rồi…

– ẦM…

Một tiếng ầm vang lên, Vô Danh đã phá tan rào cản ngăn cách tu vi mà trùng kích tụ khí tầng hai hậu kỳ đỉnh phong đột phá thành công tụ khí tầng thứ ba sơ kỳ.

Đợi khí hắn hoàn toàn củng cố tu vi ở tụ khí tầng ba sơ kỳ thì Vô Danh mới dừng lại. Như mọi khi hắn tự đánh cho mình một cái tẩy trần quyết, tẩy đi hết sạch tạp chất được thải ra bên ngoài cơ thể sau khí lên cấp, rồi liền thay một bộ quần áo mới.

Mọi người đi qua nhớ để lại một like ủng hộ tác với nha.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN