Hệ Thống Tu Chân Siêu Việt - Chương 88: Chạy trốn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
56


Hệ Thống Tu Chân Siêu Việt


Chương 88: Chạy trốn


Khoảng hơn ba mươi phút sau Vân Nam mới trở lại hốc đá. Trên tay Vân Nam là mấy cây trê bên trong đựng đầy nước thêm mấy quả dại.

Thấy Vân Nam có đồ ăn hai bụng hai cô kêu lên không khỏi xấu hổ nhìn nhau.

Bị truy sát từ tối hôm qua chưa được ăn thì thêm phải chạy một đêm giờ hai cô gái rất đói và mệt.

– Hai cô cầm lấy mấy quả dại này ăn đi.

Vân Nam đưa mấy quả dại cho Vương Thiến và Kỷ Lạc Lạc.

Hai cô gái nhận lấy mấy quả dại bắt đầu ăn. Mấy quả này to chừng hai ngón tay, có 3-4 loại quả liền. Ăn có vị hơi chát nhưng không cần biết hai cô gái vẫn cứ ăn thì đang đói.

– Uống đi nước đi.

Vân Nam đưa hai ống tre cho Vương Thiến và Kỷ Lạc Lạc.

Hai cô cầm lấy rồi uống ừng ực.

– Anh không ăn sao phó đội trưởng?

Kỷ Lạc Lạc hỏi.

– Không tôi đã ăn lúc hái rồi hai cô cứ ăn đi.

Vân Nam trả lời.

– Không biết đội cứu hộ bao giờ mới tới đây.

Kỷ Lạc Lạc nói.

– Họ chắc chắn đã đến rồi bọn họ làm cách nào để tìm ra chúng ta. Quan trọng hơn là nếu bọn họ chỉ phái ra một tổ để đến cứu viện chúng ta thì chắc chắn tất cả sẽ mất mạng ở đây.

Vân Nam nói.

Nghĩ lại đám Dị ứng giả kia Vân Nam thấy không thể tin được là bọn chúng có tận ba Dị Năng giả cấp 5 cùng một đống Dị Năng giả cấp 4. Đội hình này cho dù Tổ 1 của Long Tổ đến cũng không làm được gì.

Nghe thấy Vân Nam nói hai cô gái cũng nhớ tới thực lực của đám Dị Năng giả kia trên mặt hiện lên vẻ tuyệt vọng.

Bỗng Vân Nam biến đổi sắc mặt vục dậy cõng Vương Công lên lưng.

– Đi mau bọn chúng đến rồi.

Vân Nam gầm nhẹ lên nói.

Từ lúc về ngồi nghỉ Vân Nam luôn duy trì thần thức trong phạm vi 5km xung quanh để canh chừng đám Dị Năng giả.

Đám Dị Năng giả vừa tiến vào Vân Nam đã thấy đứng dậy chạy trốn tiếp.

Thấy Vân Nam như vậy Vương Thiến và Kỷ Lạc Lạc cũng biết là đám Dị Năng giả đã đuổi gần tới nơi. Nhanh chóng ngồi dậy chạy theo Vân Nam.

Thể lực cùng chân khí của bọn Vân Nam đã hồi phục được một chút nên tốc độ nhanh hơn hẳn vừa nãy. Nhưng cứ thế này cũng không chịu đựng được bao lâu.

Mấy người Vân Nam chạy khỏi hốc đá được 5 phút thì mấy tên Dị Năng giả đã đứng chỗ hốc đá bọn Vân Nam vừa ngồi nghỉ.

Nhìn mấy ông tre cùng với mấy quả dại còn sót lại Gerda Kevin mỉm cười gian.

– Bọn chúng vừa mới ở chỗ này thôi tiếp tục đuổi theo về phía trước. Để xem mấy con cá lọt lưới này còn chạy được bao xa.

Gerda Kevin nói rồi liên lạc với hai người kia qua bộ đàm.

Mirabel Matthew và Margaret Olwen nhận được tin tức chuyển hướng về phía của Gerda Kevin.

Chạy được hơn hai mươi phút tốc độ của bọn Vân Nam đã chậm lại rất nhiều. Ba người rất muốn dừng lại để nghỉ nhưng bọn họ không thể vì kẻ địch đã ở rất gần bọn họ.

” Vụt ” một tiếng ba người biến sắc nhảy về các hướng khác nhau. Chỉ thấy ” ầm ” một tiếng chỗ bọn họ vừa đứng lõm xuống thành một vết chém dài.

– Khụ Khụ…

Hai cô gái chật vật đứng dậy. Vì không còn nhiều sức lực nên hai cô gái nhảy mạnh ra là đã ngã ra đất. Hai cô cũng bị đất đá bay ra bắn lên người.

Vân Nam thì khá hơn một chút. Lúc nhảy ra thì quay người lại che chắn cho Vương Công đang hôn mê trên lưng mình.

– Haha tìm thấy các ngươi rồi mấy con cá lọt lưới.

Một giọng nói cười to vang lên chỉ thấy Gerda Kevin cùng mấy tên Dị Năng giả đằng sau đi đến.

Nhìn thấy đám Dị Năng giả này hai cô gái hoảng sợ mà tuyệt vọng biết mình tuyệt đối không thể chạy được nữa. Vân Nam thì hai mắt đỏ ngầu nhìn Gerda Kevin.

– Vương Thiến, Kỷ Lạc Lạc hai cô qua đỡ đội trưởng đi trước…

Vân Nam trầm giọng nói.

– Nhưng…

– Mau!

Vân Nam quát.

Hai cô gái chần chờ rồi đi đến bên cạnh Vân Nam đỡ lấy Vương Công từ trên lưng Vân Nam xuống rồi quay người cố sức chạy đi.

– Muốn chạy sao ha ha không có khả năng đâu. Các ngươi tiến lên bắt bọn chúng lại.

Gerda Kevin cười ha ha nói.

Nghe thấy đội trưởng ra lệnh mấy tên Dị Năng giả tiến lên hướng bọn Vân Nam.

– Đây có lẽ là chỗ bọn họ dừng lại để nghỉ ngơi.

Tề Bắc Thiên đứng chỗ hốc đá nói. Hiển nhiên bọn họ cũng nhìn thấy mấy quả dại và ông tre.

– Không tốt bọn họ đang gặp nguy hiểm mau đuổi theo.

Cơ Văn Phi thốt lên nói vì cảm nhận được năng lượng Dị Năng ở chỗ này. Tề Bắc Thiên cũng cảm nhận thấy đương nhiên Hàn Mặc cũng như vậy. Ba người cấp tốc chạy theo hướng của bọn Vân Nam vừa chạy trốn.

– Phụt…

Vân Nam bị đánh bay ra sau phun ra mấy ngụm máu.

Vân Nam xông lên cản lại mấy tên Dị Năng giả nhưng vì chân khí đã tiêu hao hết nên rất nhanh đã bị đánh cho thảm hại.

– Phó đội trưởng…

Kỷ Lạc Lạc kêu lên.

Hai cô gái hiển nhiên vẫn chưa đi được bao xa.

– Đi mau..!!

Vân Nam gắng gượng đứng dậy nhìn chằm chằm vào mấy tên Dị Năng.

– Nhìn con mẹ mày à!!

Một tên Dị Năng giả cấp 4 thấy Vân Nam cứ nhìn chằm chằm vào nổi giận đánh ra một quyền lên mặt Vân Nam. Mấy tên Dị Năng giả khác cũng lao vào đánh Vân Nam.

Vân Nam bị đánh không có sức phản kháng gì cả. Kỷ Lạc Lạc và Vương Thiến thấy mà đau lòng nhưng bọn họ cũng không làm gì được. Cách duy nhất bây giờ là chạy khỏi đây.

– Hai cô gái định chạy đi đâu đó.

Chẳng biết từ lúc nào Gerda Kevin đã đi đến trước mặt hai cô gái.

Vương Thiến và Kỷ Lạc Lạc vội lui về phía sau.

– Được rồi các ngươi cũng chạy xa quá rồi đó giờ đi chết đi.

Gerda Kevin nói rồi vung tay lên hai lưỡi liềm bằng nước xuất hiện ra. Vung tay lên muốn đánh về phía hai cô gái.

Bỗng Gerda Kevin biến đổi sắc mặt nhảy lùi về phía sau phóng hai lưỡi liềm nước lên trên.

” Bùng “, ” Bùng ” hai tiếng va chạm vang lên. Lưỡi liềm nước của Gerda Kevin tan biến, chỗ đó cũng xuất hiện hai bóng người.

…….

– Đọc tạm nha các đạo hữu =)))

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN