Sau Khi Xuyên Thành Nữ Chính Tiểu Bạch Hoa - Chương 19-1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
157


Sau Khi Xuyên Thành Nữ Chính Tiểu Bạch Hoa


Chương 19-1


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

▶Hóa ra em vẫn không thay đổi ý nghĩ đó◀

🔸🔸🔸

Lời Cố Quyện Thư vừa nói ra, cả phòng đều yên tĩnh lại.

Sau một lúc lâu, lão phu nhân hờ hững nhìn chằm chằm anh: “Xem ra cô ta ở trong mắt con quả nhiên quan trọng, vậy mà vì cô ta nói ra những lời không đâu này.”

Quý Chu Chu: “…” Lão phu nhân người tin tưởng tôi, anh ta thật sự là gay, hơn nữa giữa gay với gay ngay cả phụ nữ bên cạnh cũng không dính vào, không liên quan đến tôi!

“Bà nội không tin thì thôi.” Cố Quyện Thư rủ mắt không nhìn tới bà ta.

Đáy mắt của lão phu nhân hiện lên một tia giễu cợt: “Loại lời nói ngớ ngẩn này còn muốn ta tin tưởng, con coi ta là đứa trẻ ba tuổi sao? Ta kêu con đến đây, là muốn thương lượng với con tìm ra một cách giải quyết mà để tất cả mọi người hài lòng, nếu con không phối hợp, vậy chỉ có thể làm theo kế hoạch của ta.”

“Bà nội muốn như thế nào?” Cố Quyện Thư giương mắt.

“Vẫn giống như trước, hoặc là ngoan ngoãn cưới Nhã Quyên, người phụ nữ này ta cho phép con giữ lại.” Lão phu nhân liếc Quý Chu Chu một cái, sau khi nhìn thấy đối phương rủ mắt giật mình một cái, hạ mắt xuống khinh thường: “Hoặc là, để cho người phụ nữ này ở lại nhà cũ, khi nào con nghĩ thông suốt thì lại dẫn cô ta đi.”

…… Chính là giam cầm cô cho đến khi Cố Quyện Thư đáp ứng mới thả ra. Lão phu nhân, tâm bà có thể lớn một chút chứ, tôi không phải là người có thể dùng uy hiếp anh ấy!

“Cưới Trương Nhã Quyên là không thể, nếu như bà nội thích Chu Chu, vậy thì giữ cô ấy lại cũng được.” Cố Quyện Thư nhìn về phía Quý Chu Chu, giống như thương tiếc, buông tiếng thở dài.

Quý Chu Chu vô tội chớp mắt một cái, ngược lại không có nửa phần lo sợ, tin tưởng Cố Quyện Thư, bất kệ như thế nào cũng sẽ không để cô ở lại.

Đối với sự tin tưởng của Quý Chu Chu, Cố Quyện Thư coi như hài lòng: “Đáng tiếc, Chu Chu hoạt bát, mặc dù con không thích phụ nữ, nhưng có cô ấy ở bên cạnh, cũng không tính là không thú vị. Sau khi để cô ấy ở lại, thì con lại phải tìm người phụ nữ khác làm bình phong rồi.”

Sắc mặt lão phu nhân hơi khó coi: “Chuyện đến nước này rồi, con còn muốn gạt ta?”

“Bà nội cho rằng như vậy là tốt rồi.” Cố Quyện Thư cười giễu, yên lặng bấm chặt lòng bàn tay: “Dù sao người cũng chưa bao giờ nghe con nói.”

Hình như lão phu nhân nghĩ tới chuyện gì đó, đột nhiên nắm chặt chăn, bầu không khí trong phòng nháy mắt lạnh xuống. Hai tay Cố Quyện Thư nắm chặt thành quyền: “Thời gian không còn sớm, người nghỉ ngơi sớm một chút đi.”

Anh nói xong lập tức đi ra ngoài, Quý Chu Chu lập tức hướng lão phu cúi đầu một cái, chạy chậm theo ra ngoài. (Truyện chính chủ Wattpad TieuHiTieuHi). Hai người cùng đi ra một đoạn, sắc mặt của Cố Quyện Thư vẫn không tốt lắm. Quý Chu Chu liếc nhìn xung quanh một cái, sau khi thấy không có người thì kéo góc áo của anh lại. Cố Quyện Thư lập tức dừng lại.

“…… Anh ổn không?” Quý Chu Chu lo lắng nhìn anh, người đàn ông này xem Chử Trạm quan trọng đến như vậy.

Cố Quyện Thư chầm chậm liếc cô một cái: “Vì sao không ổn?”

…… Nhưng mà nhìn ra một chút cũng không ổn, Quý Chu Chu buông tiếng thở dài, cúi đầu bắt lấy cái tay nắm chặt thành quyền của anh. Cố Quyện Thư cứng đờ, mặc cho cô mở bàn tay của mình ra, trong lòng bàn tay hiện ra vết thương bị cấu chảy máu.

Hai người im lặng một hồi, Quý Chu Chu nhỏ giọng mở miệng: “Chúng ta có thể từ từ nghĩ cách, không cần phải xuất quỹ(*).”

(*) Xuất quỹ: trật đường rây hoặc ra ngoài quỹ đạo, không theo lề lối thông thường.

Nói xong câu này cô lập tức ngậm miệng lại, trong lòng cũng biết đây mới là cách nhanh nhất. Thứ nhất, Cố Quyện Thư không phải bị ép cưới một người không yêu, thứ hai nói cho lão phu nhân biết, cô đối với Cố Quyện Thư mà nói không có quan trọng như vậy, từ khởi nguồn dẹp bỏ ý nghĩ muốn lấy cô ra uy hiếp của lão phu nhân.

“Trước đừng lơ là, bà ấy còn chưa hoàn toàn tin tưởng, chờ bà ấy tin rồi, thì sau này mới không tiếp tục tìm em gây phiền phức.” Cố Quyện Thư thu tay bị thương lại.

“Tôi biết rồi.” Quý Chu Chu lấy lại tinh thần, thật tình cảm thấy lo lắng: “Vậy anh làm sao bây giờ?”

“Cái gì làm sao bây giờ?”

“Bây giờ lão phu nhân đã biết giới tính của anh, đoán chừng sẽ đi điều tra người có quan hệ với anh, nếu Chử Trạm bị phát hiện…”

Cố Quyện Thư im lặng phút chốc: “Vậy thì thế nào?”

“Ở đây chỉ có hai chúng ta, anh đừng diễn nữa.” Quý Chu Chu thông cảm nhìn anh: “Có nên kêu Chử Trạm trốn đi một thời gian không?”

“Chử Trạm?”

Quý Chu Chu gật gật đầu, Cố Quyện Thư chân thành mắt đối mắt ba giây với cô, hiện lên ánh mắt hứng thú: “Hóa ra em vẫn không thay đổi ý nghĩ.”

“Hả?”

“Về ngủ.”

“Ờ……”

Quý Chu Chu mơ hồ cảm thấy bản thân bỏ lỡ sự thật gì rồi, nhưng còn là cái gì, cô lại nói không rõ cho lắm. Một đường im lặng đi theo Cố Quyện Thư đến cửa phòng, Cố Quyện Thư trước cô một bước dừng lại: “Tôi đã trở về, bọn họ sẽ không khóa cửa nữa, em yên tâm nghỉ ngơi.”

Quý Chu Chu gật đầu, thấy anh muốn đi, hơi khó hiểu: “Anh không vào sao?”

“Tôi về phòng của mình.” Cố Quyện Thư nói xong dừng một chút, liếc xéo cô một cái: “Em đang giữ tôi lại?”

Quý Chu Chu cười hắc hắc: “Cố tiên sinh, đừng lộn xộn.” Đã gay rồi, còn ở đây trêu chọc cô gái nhỏ.

Cố Quyện Thư cười nhạt một tiếng, xoa đầu cô rối loạn giống như cho hả giận. Quý Chu Chu nể tình anh vì cứu mình mà phải xuất quỹ, miễn cưỡng nhịn xuống. Cố Quyện Thư xoa xong, véo mặt cô, đem một khuôn mặt xinh đẹp véo thành hình dạng kỳ quái: “Đợi đi, sớm muộn có một ngày…”

“Anh làm gì?” Giọng nói của Quý Chu Chu mơ hồ không rõ.

Cố Quyện Thư buông cô ra, nhìn cô với ánh mắt đơn thuần. Quý Chu Chu xoa xoa mặt, liếc anh một cái mở cửa: “Đợi một chút.”

Nói xong thì chạy về phòng. Cô vừa rời khỏi, hơi thở trên người Cố Quyện Thư liền thấp xuống, lạnh lùng nhìn chăm chú một điểm nào đó trên sàn nhà, sau một lúc lâu cũng không chuyển động một cái.

Quý Chu Chu lục lọi một vòng, cuối cùng tìm thấy đồ vật muốn tìm, thở phào nhẹ nhõm chạy ra ngoài cửa: “Tôi đã nói rồi, nhà lớn như vậy nhất định sẽ có hộp thuốc, duỗi tay ra.”

Cố Quyện Thư nhìn thấy băng cá nhân trong tay cô, yên lặng phút chốc rồi duỗi tay ra. Sau khi Quý Chu Chu dùng miếng bông gòn khử trùng cho anh, cẩn thận dán băng cá nhân lên miệng vết thương.

“Được rồi, anh về phòng đi, ngủ ngon.” Quý Chu Chu cười híp mắt nhìn anh.

Cố Quyện Thư nhìn chằm chằm băng cá nhân trong lòng bàn tay, sau khi lười biếng trả lời một tiếng thì xoay người rời đi.

Anh vừa rời khỏi, Quý Chu Chu lập tức xoay người vào phòng, sau khi khóa trái cửa thì đi ngủ. Tuy rằng là một nơi xa lạ, nhưng bởi vì hoàn cảnh sống thật sự không tồi, nên Quý Chu Chu vừa nhắm mắt lại đã ngủ liền, lúc thức dậy lần nữa đã là sáng hôm sau.

Quý Chu Chu ngồi ở trên giường ngơ ngác trong chốc lát, lúc này mới nhớ tới mình đang ở đâu, buông tiếng thở dài từ trên giường xuống, sau khi rửa mặt đứng ở trước gương phát ngốc.

Cốc cốc cốc.

“Ai đó?”

“Quý tiểu thư, lão phu nhân cho mời.” Một giọng nữ xa lạ vang lên.

Khóe miệng Quý Chu Chu trừu trừu, đi ra mở cửa: “Lão phu nhân tìm tôi làm gì?”

“Tôi cũng không biết, cô mau đi qua đi.” Người phụ nữ mặc đồng phục ở đây, rõ ràng là giúp việc của nhà cũ.

Quý Chu Chu nhìn ngoài cửa một cái, suy nghĩ một chút hỏi: “Vậy Cố tiên sinh đâu?”

“Cố tiên sinh có việc, sáng sớm đã đi ra ngoài, có thể đến buổi trưa mới trở về.” Người giúp việc mỉm cười trả lời.

Quý Chu Chu vừa nghe đã biết đây là cố ý đem người tách ra rồi, trong lòng buông tiếng thở dài. Biết rõ lão phu nhân đây là bởi vì lời nói ngày hôm qua của anh, không nhịn được tức giận rồi: “Được, tôi đây đi qua liền.”

Cô vốn còn muốn kéo dài một chút thời gian nữa, kết quả mới vừa nói xong, người giúp việc đã làm cái động tác xin mời, chăm chú nhìn cô, ý kêu cô đi qua.

Quý Chu Chu bất đắc dĩ, đành phải cứ như vậy mà đi. Lúc sắp đến phòng tiếp khách, gặp Trương Nhã Quyên đi từ hướng bên kia tới.

“Nha, Quý tiểu thư.” Trương Nhã Quyên khẽ mỉm cười: “Tôi phải đi dùng bữa sáng với lão phu nhân, cô cũng vậy sao?”

Đối mặt cô ta, Quý Chu Chu liếc mắt, không như vậy mà khách sáo: “Trương tiểu thư biết rõ còn hỏi, thứ bậc này của tôi, nào đủ dùng bữa với lão phu nhân nha.”

“Cô biết thì tốt, cả ngày hôm qua chưa ăn gì, đói bụng lắm chứ? Đợi một chút hầu hạ cho tốt, nói không chừng tôi sẽ thưởng cho cô chút đồ ăn.” Trương Nhã Quyên khinh thường nhìn cô một cái.

Đôi mắt của Quý Chu Chu mang ý cười: “Phải không? Chỉ sợ bản thân Trương tiểu thư cũng không chắc có thể ăn được.”(Truyện chính chủ Wattpad TieuHiTieuHi). Lão phu nhân chỉ đích danh cô, khẳng định là muốn hỏi vấn đề giới tính của Cố Quyện Thư, loại chuyện này sao có thể để Trương Nhã Quyên nghe được.

“Vậy chúng ta chờ xem.” Trương Nhã Quyên cảm thấy dáng vẻ khiêu khích này của cô vừa đáng thương vừa buồn cười, trong lúc nhất thời cũng lười phản ứng.

Quý Chu Chu nhún nhún vai, cùng cô ta đi đến phòng tiếp khách. Trương Nhã Quyên vừa thấy lão phu nhân thì mỉm cười đi qua: “Lão phu nhân, tối qua người ngủ ngon không?”

“Nhã Quyên sao lại tới đây?” Lão phu nhân nhàn nhạt hỏi.

Trương Nhã Quyên nhìn Quý Chu Chu một cái, ngoan ngoãn trả lời: “Con tới dùng bữa sáng với người.”

Quý Chu Chu nhướng mày, quả nhiên. Lão phu nhân vỗ vỗ tay Trương Nhã Quyên: “Con ăn trước đi, ta còn có chút chuyện, không cần chờ ta.”

Trương Nhã Quyên ngượng ngùng gật đầu đi ra ngoài, vừa ra tới trước cửa Quý Chu Chu dịu dàng nhắc nhở: “Nhớ đóng cửa nha Trương tiểu thư.”

Trương Nhã Quyên cứng đờ, cắn răng nắm cửa từ bên ngoài đóng lại.

Quý Chu Chu xuy một chút. Sau khi ở trong phòng chỉ còn lại cô và lão phu nhân, trong nháy mắt thành thật lại, mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, thấp giọng hỏi: “Lão phu nhân tìm tôi có chuyện gì?”

“Ta tìm cô, có thể có chuyện gì?” Lão phu nhân lạnh nhạt hỏi lại.

Quý Chu Chu miễn cưỡng cười cười: “Tôi biết, người muốn hỏi tôi chuyện gì. Lời nói ngày hôm qua Cố tiên sinh nói đều là sự thật, tôi cũng đã sớm biết như vậy, bởi vì từ lúc tôi đến bên cạnh anh ấy cho tới bây giờ, anh ấy cũng chưa chạm qua tôi.”

Cô nói xong trong phòng liền yên tĩnh lại, sau một lúc lâu cô nhịn không được ngẩng đầu, vừa vặn đụng vào đôi mắt của lão phu nhân.

Lão phu nhân lãnh đạm nhìn Quý Chu Chu, lần đầu tiên nhìn thẳng vào đôi mắt cô: “Quý tiểu thư lúc trước từng tới lui với một người tên Thẩm Dã đúng chứ, ở chung lâu như vậy, không tránh khỏi sẽ có chuyện gì đó. Mặc dù bây giờ cô nói với ta là Quyện Thư chưa chạm qua cô, ta cũng không có cách nghiệm chứng, phải không?”

Má (Chửi bậy), đây là nghi ngờ cô không trong sạch, cho nên ý là không có cách nghiệm chứng lời nói của cô là thật hay giả.

Quý Chu Chu khẽ mỉm cười: “Ý của lão phu nhân tôi hiểu rõ, chỉ là người cũng biết, lấy thực lực Cố gia, ai dám đưa người phụ nữ mình từng chơi đùa qua. Nếu Thẩm Dã dám đem tôi tặng cho Cố tiên sinh, khẳng định là bởi vì tôi còn trong sạch, nếu Lão phu nhân còn không tin, có thể gọi bác sĩ tới kiểm tra thân thể của tôi, đến lúc đó lời nói của tôi chính là thật hay giả, không phải đều rõ ràng rồi.”

Cảm giác loại chuyện này thật là ghê tởm, đáng tiếc loại nhân vật cặn bã cẩu huyết trong quyển sách này, vẫn cứ ăn những thứ này. Quả nhiên, sau khi lão phu nhân nghe xong lời nói của cô thì trầm mặc, hiển nhiên là tin.

Quý Chu Chu nhẹ nhàng thở ra, cảm tạ lão phu nhân đối với chiêu bài này của Cố gia tự tin, nếu không thật sự bắt cô làm loại kiểm tra này, thì quả là quá đáng ghét rồi.

“Còn có, nếu lão phu nhân chịu nghiêm túc tìm hiểu một chút, thì sẽ biết nhiều năm như vậy Cố tiên sinh chưa bao giờ có bạn gái, cũng chưa từng cùng người khác phái thân mật tới lui, cho nên lời Cố tiên sinh nói là thật hay giả, tin chắc trong lòng người hiểu rõ.”

Quý Chu Chu vốn đang định nói gì đó, nhưng thấy sắc mặt lão phu nhân càng ngày càng kém, cuối cùng cái gì cũng không nói, sau khi nói câu thật xin lỗi thì đi ra cửa. Vừa ra đến trước cửa do dự một chút, vẫn là mở miệng: “Tôi hiểu tâm ý của người hy vọng Cố tiên sinh tốt, nhưng Cố tiên sinh không thích Trương tiểu thư, nếu người ép buộc anh ấy cưới cô ta, e là cả đời sau này cũng không đụng vào người cô ta, vậy đến cuối cùng chính là hủy đi cuộc đời của hai con người rồi. Hy vọng người có thể suy nghĩ kỹ điểm này.”

Cô nói xong thì đi ra cửa, không lâu sau, thư ký Triệu cầm một xấp tài liệu tới, sau khi nhìn thấy lão phu nhân cẩn thận bước vào: “Những thứ này là tôi kêu người điều tra cả đêm, nhiều năm như vậy xác thật thiếu gia chưa từng có phụ nữ, ngược lại tới lui thân cận với mấy người đàn ông……”

__________

Editor:

Chương này bằng dài 3 chương bình thường nên Hi chia thành 3 chương nhé mọi người.

Bà tác giả viết chương này dài quá nên chẳng thèm nói gì nữa rồi. Haha…

Nếu thấy chỗ nào sai chính tả hay câu từ không hợp lý thì hãy để lại bình luận cho Hi nhé.

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN