{Chuyển Ver} [Yoonmin] Cô Hầu Nhỏ Của Tôi - Chương 19: Lý do để được ăn (H)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1481


{Chuyển Ver} [Yoonmin] Cô Hầu Nhỏ Của Tôi


Chương 19: Lý do để được ăn (H)



Bam Bam đứng chờ Min ra, một lát sau tan học Min chạy ra, Bam Bam mừng chạy lại kéo tay Min, Min giật mình rút tay ra “Anh… Anh làm gì vậy?”

– Anh, nhớ anh không?

Min lắc đầu, trí nhớ Min vốn không tốt nên chả nhớ anh ta là ai cả. Bam Bam thất vọng, nhưng mà không sao, lần gặp đó ấn tượng không được đẹp, quên đi cũng được

Bam Bam đưa Min cái hộp quà và bó hoa “Chúc mừng sinh nhật em, tuy hơi trễ!”

Min nhìn anh ta, đắn đo, có nên nhận hay không, nhận là Yoongi sẽ giận, anh đã dặn Min không được nhận đồ từ người lạ

Min chưa quyết định xong thì… Bịch… Yoongi lấy đồ của Bam Bam quăng xuống đất, kéo Min ra sau mình “Tránh xa em ấy ra! Đừng lúc nào cũng lảng vảng quanh em ấy”

– Cậu có quyền cấm tôi sao? Tôi không bỏ cuộc đâu

Bam Bam nhìn Min cười “Bé con, lần sau lại gặp”

**********
Anh ta đi, anh tức giận kéo Min về… Min chả biết chuyện gì xảy ra cả. Anh trên xe chẳng nói một câu nào, Min nhìn mặt anh như băng… Min sợ chẳng dám nói câu nào cả

Kéo Min lên phòng, nói với quản gia “Cấm ai lên lầu, nghe chưa?”

– Dạ

Sana đứng nhìn, nhếch môi… ‘Chắc đã xảy ra chuyện gì rồi!’

Anh kéo lên phòng, đẩy Min lên giường. Gỡ cặp Min quẳng qua một góc, đè lên người Min “Ai cho em nói chuyện với hắn?”

– Em… Em không biết anh ấy là ai cả?

– Còn chối?

– Em nói thật mà

Anh chẳng nghe Min nói nữa mà đè Min ra hôn, anh là rất ghen… Anh bảo bọc Min từ nhỏ, anh không cho đứa con trai nào lại gần Min cả, ngay cả trên trường anh cũng cho người dám sát mà… thằng nào ve vãn Min sang ngày mai đều biến mất khỏi trường ngay, nên anh chưa từng có cảm giác này… Cảm giác Min bị ai đó ngắm tới và cướp Min của anh đi…

Anh đằng Min ra hôn ngấu nghiến, tay luồn vào áo, xé toan cái áo đi học của Min, xong tay luồn vào quần lột luôn quần Min ra, bàn tay hư hỏng kéo luôn cái quần bé tí của Min xuống, xoa nắn chỗ đó của Min… Tay trên xoa bóp ngực, tay dưới chọc phá chỗ đó của Min, Min ngại ngùng khép chân lại, anh tách chân Min ra, tay chọc thẳng vào trong…

– Ah…hhh… Yoongi…

– Mèo con hư hỏng, anh sẽ dạy dỗ em, xem em dám nói chuyện với trai nữa không…

– Em…. Ahhhh… Em thật sự… Umm… Ahhh không biết anh ta là ai mà… Ahh…

Anh chọc phá Min rên lên từng cơn khiến anh kích thích. Anh biết là Min hay quên, thật sự là Min không nhớ anh ta, nhưng mà anh ghen… Anh có tính sở hữu cao, anh không muốn Min tiếp xúc với người nào cả. Anh thật sự là bị ghen xâm chiếm đầu óc rồi!

Anh cởi đồ mình ra, tiếp tục chọc phá Min, hôn dọc cơ thể Min làm Min mù mịt đầu óc, bắt đầu phối hợp với anh

– Mèo con tiến bộ rồi!

Anh là mới tha mèo nhỏ một đêm, bây giờ lại lôi ra ăn tiếp… Anh đâm thẳng vào bên trong Min… Bắt đầu di chuyển… Trong phòng bắt đầu phát ra những âm thanh du dưa, truyền cảm làm người nghe phê~~ vào buổi trưa… Hai người tù ti tú tí đến tối…

Min mệt mỏi nằm ngủ, mặc anh làm gì thì làm, anh bế Min đi tắm, để Min ngủ. Anh hôn lên môi Min, đôi môi bị anh hôn đến sưng đỏ! “Mèo ngốc, đừng chọc anh ghen nữa đó”

**********
Anh để Min ngủ đến 8h mới đi xuống lấy đồ ăn lên cho Min, anh không thể để Min nhịn đói được, vì Min sẽ sụt cân ngay lập tức. Anh đi xuống, Sana vội chạy lại đưa anh một thứ…

– Cậu chủ đây là quà của ai đó gửi cho… Cậu…

– Thiếu phu nhân

Ả siết chặt hộp quà ‘Thiếu phu nhân sao?’

– Dạ gửi cho thiếu phu nhân

– Có nói gì nữa không?

– Dạ người đó nói là… Nói là…

– Nói

– Dạ nói là của người đặc biệt gửi cho thiếu phu nhân, bảo là người đó nhớ phu nhân lắm mong là sẽ gặp lại phu nhân lần nữa

Anh giật hộp quà mở ra xem là gì, nhìn vẻ mặt anh ả cười thầm ‘Xem mà còn được Yoongi cưng chiều nữa không? Không có người đàn ông nào chấp nhận người yêu mình để người khác nhớ nhung cả… Vết nứt sẽ lớn hơn nếu tao cứ chọc vào nó’

Ả đứng hả hê… Nhưng kết quả không như ả mómg đợi… Anh cầm hộp quà nhìn là biết của Bam Bam lúc trưa đã thấy qua, anh mở ra xem… Gì chứ? Búp bê gỗ sao? Nhìn lạ và đẹp mắt đó… Nhưng xin lỗi anh sẽ không để Min nhận nó đâu. Anh quẳng nó vào sọt rác. Ung dung đi lấy cơm cho Min

Ả hụt hẫng… ‘Không ghen sao? Đáng lý ra phải đem lên lầu nổi trận lôi đình chứ? Min Yoongi nào anh có Vấn đề sao?m

Anh đem cơm lên, ả tức giận bỏ đi… Mina đứng đó núp nãy giờ, chờ hai người đi Mina đi lại nhặt con búp bê gỗ lên, đau lòng khi thấy đồ của cậu chủ Bam Bam bị hất hủi

– Cậu chủ…

Mina ôm con búp bê vào lòng mà khóc, đau lòng lắm… Đem nó đi về phòng mà nâng niu, trân trọng cất giữ như báu vật, có lẽ chỉ có Mina ngốc nghếch mới trân trọng một con búp bê bỏ đi của Bam Bam… Biết nói sao đây… Tình yêu của Mina dành cho Bam Bam quá cao thượng

**********
Yoongi đem cơm lên, mèo nhỏ vẫn ngủ, anh cười… Anh không quan tâm điều gì khác, hay là ghen lung tung mà trách mắng Min đâu… điều quan trọng là anh hiểu rõ Min ngốc của anh, không phải loại người giả dối đi lừa gạt anh… Anh rõ mèo nhỏ chỉ biết duy nhất một mình anh, cần mình anh mà thôi, ghen chỉ là cái cớ để anh bịa ra mà ăn con mèo nhỏ này… Nếu nói Min lăng nhăng là điều không thể, ngốc như Min sao mà lăng nhăng cơ chứ, chỉ có thể là người khác theo đuổi Min, mèo nhỏ đáng yêu thế kia làm sao tránh khỏi bị người khác theo được

Haizzz cứ như vậy mà phát huy, chỉ cần thằng nào lại gần Min là anh sẽ đè Min ra ăn, để xem mèo nhỏ dám để ai lại gần nữa không, anh phải lo giữ mèo nhỏ… Lớn rồi chứ không phải như lúc nhỏ nữa, càng lớn càng đẹp, càng tiếp xúc với nhiều người, anh phải lo giữ Min thôi… Nhưng càng tiếp xúc với nhiều người thì anh cành có nhiều lí do để đè Min ra ăn… Xem coi Min có dám để ai lại gần nữa không?

Anh cười nhẹ… Nói gì thì nói cho mèo nhỏ ăn cái đã, vận động cả buổi chiều rồi chắc chắn sẽ đói, mèo nhỏ đói nhanh lắm, anh ăn rồi thì phải đến lượt Min ăn chứ. Anh đỡ Min dựa vào người anh “Min à dậy ăn thôi”

– Em mệt lắm cho em ngủ

– Ăn xong rồi ngủ, đói không hay đâu

– Dạ

Anh đút Min ăn, Min hai mắt nhắm tịt lại, vừa ngủ vừa ăn, mắt nhắm miệng nhai làm anh bật cười. Cho Min ăn xong rồi lấy thuốc cho Min uống. Xong đâu vào đó anh leo lên giường ôm Min ngủ. Hôn lên trán Min “Mèo nhỏ ngủ ngon”

Yêu thích: 4 / 5 từ (4 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN