Thanh Xuân Bắt Đầu Từ Khi Gặp Anh
Chương 175: Nghi ngờ
“Tần Sở, không phải, em chỉ… không muốn anh lo lắng cho em.”
“Sao em không nói thẳng là trong lòng em, anh vĩnh viễn chỉ là một người ngoài?”
“Không phải….”
Cuối cùng hai người ngồi trong xe, im lặng hơn một phút đồng hồ, không ai nói câu nào.
Tần Sở là vì còn đang giận, không muốn nói, còn Hoắc Miên là vì không biết phải giải thích ra sao.
Cảm giác đầu hơi đau đau, Hoắc Miên đưa tay lên sờ thử một chút, sau đó nhíu chặt lông mày.
“Au…” Nhưng có thể là vì quá đau nên không nhịn được mà kêu ra tiếng.
Giờ phút này Tần Sở liền mềm lòng…
Anh xuống xe rồi nắm tay Hoắc Miên đi lên lầu, sau đó tìm hộp cứu thương trong nhà, khử trùng cho Hoắc Miên.
Dịu dàng gạt mái tóc dài của Hoắc Miên sang một bên, phía bên trái đầu cô là một vết bầm tím sưng phồng lên, vừa nhìn đã biết là bị tụ máu.
Tần Sở đau lòng chết mất…
“Em chịu khó một chút, để anh sát trùng bằng cồn i-ốt trước đã.”
“Vâng.” Hoắc Miên gật đầu.
Sau khì dùng bông tẩm cồn i-ốt sát trùng, Tần Sở lại đi luộc một quả trứng gà rồi bọc lại chườm cho cô.
“Em tự làm được rồi, anh đi làm đi.”
“Anh biết chuyện nào nặng chuyện nào nhẹ, không cần em phải nhắc.” Tần Sở tức giận nói.
Hoắc Miên im lặng không nói gì…
Hôm nay Tần Sở khủng bố như mới ăn phải cân thuốc nổ, nhất là lúc đánh người ở Cục cảnh sát, nhìn rất đáng sợ.
Cô nghĩ, nếu lúc đó Cao Nhiên không kéo anh ra thì chắc là anh đã đánh chết người đàn ông kia mất rồi.
Tần Sở lấy điện thoại di động gọi cho Tiểu Dương một cuộc, thông báo là chiều nay anh không đến nữa, mọi chuyện ở công ty đều lùi lại.
Sau đó anh mở laptop ra, ngồi trên ghế sofa ở phòng khách với Hoắc Miên, đọc những tin tức đang bị lan truyền trên diễn đàn.
“Chuyện này chuyển biến xấu nhanh như vậy, chắc chắn là do có người thao túng từ phía sau, anh không ngờ là người nhà bệnh nhân kia lại có bản lĩnh lớn như vậy.” Tần Sở vừa lướt diễn đàn, vừa trần thuật.
Hoắc Miên gật đầu tỏ vẻ đồng ý: “Em cũng nghĩ vậy, chắc chắn sau lưng họ đang có người giật dây, nên chuyện này mới chuyển biến xấu như thế. Hơn nữa, có vẻ như họ còn có kế hoạch, không hiểu sao tin tức bên phía truyền thông lại bị ép xuống, liệu có phải là do viện trưởng của bọn em ra tay không?”
“Viện trưởng của các em có bản lĩnh ấy thì cần gì phải làm viện trưởng nữa?” Tần Sở u ám nhìn cô một cái.
“À… Dù sao thì sau khi bên phía truyền thông ép chuyện này xuống thì người nhà bệnh nhân đã lập tức đăng bài lên diễn đàn, rồi chia sẻ trên trang cá nhân, kế hoạch chặt chẽ như vậy không giống như những gì mà những người kia có thể làm.”
“Gần đây em có đắc tội ai không? Ở bệnh viện ấy.” Tần Sở hỏi.
“Vâng, có.” Hoắc Miên gật đầu, sau đó nói tiếp: “Quan hệ của em và bác sĩ Ngô Hiểu Tuyết bên khoa sản rất gay gắt, cô ta đã muốn đuổi việc em từ lâu rồi, nhưng viện trưởng không chịu đồng ý chuyện này. Mà cô ta là cháu gái của viện trưởng, nên cũng hoành hành ngang ngược ở bệnh viện, có rất nhiều người không thích cô ta. Mà thực tế thì cô ta lại rất hận em.”
“Anh không biết là một bác sĩ lại vô duyên vô cớ đi ghét một y tá thực tập đấy.” Tần Sở tỉnh táo phân tích.
Lúc này, Hoắc Miên ho khan một cái rồi nói nhỏ: “Cô ta là bạn gái mới của Ninh Trí Viễn, cho nên….”
“Ninh Trí Viễn là ai?” Dường như Tần Sở chưa bao giờ để ý đến những cái tên không quan trọng thế này.
“Khụ, khụ… Ninh Trí Viễn là người mà trước kia định kết hôn với em đấy.” Hoắc Miên cố gắng trả lời uyển chuyển nhất có thể
Quả nhiên, vừa nghe đến đó sắc mặt Tần Sở tối sầm lại…
“Em đúng là biết cách tự rước phiền vào người, cũng biết là họ làm cùng bệnh viện mà không đi đổi sang bệnh viện khác được à?” Tần Sở bất mãn.
“Em cũng không ngờ là cô ta lại hẹp hòi đến vậy, nhưng mà chuyện này rất kỳ lạ, em không nghĩ là do Ngô Hiểu Tuyết làm đâu.”
“Trừ cô ta ra còn có người nào nữa à?” Tần Sở nghi hoặc.
Hoắc Miên gật đầu: “Em chỉ cảm thấy Ngô Hiểu Tuyết dù ngốc đến mấy đi chăng nữa thì cũng sẽ không lấy danh dự của bệnh viện ra để đùa giỡn, dù sao thì cô ta vẫn muốn đi làm, mà làm vậy thì chú cô ta cũng sẽ bị ảnh hưởng.”
“Cũng có thể là do cô ta vò mẻ lại còn sứt, quyết định ‘giết địch một nghìn, tự tổn tám trăm’ thì sao.” Tần Sở suy đoán.
Hoắc Miên lại lắc đầu: “Đây không phải là điều mà Ngô Hiểu Tuyết sẽ làm. Dù cô ta có kiêu căng đi chăng nữa thì cũng không cực đoan đến mức làm cái việc ‘giết địch một nghìn, tự tổn tám trăm’ được. Hơn nữa, nếu phơi bày mọi chuyện ra, một khi chuyện cô ta làm bác sĩ chính trực đêm đó mà lại trốn việc cũng bị khui ra, thì cô ta cũng sẽ bị đẩy ra trước dư luận giống như em bây giờ thôi.”
Tần Sở cảm thấy Hoắc Miên nói có lý, gật đầu suy nghĩ một lát rồi hỏi tiếp.
“Vậy thì ngoại trừ Ngô Hiểu Tuyết, em còn nghi ngờ ai nữa không?”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!