Ta Muốn Nghỉ Hưu
Chương 50: Ngọt ngào một khắc 1
” Lâu không gặp rồi hệ thống” nói thật trải qua ba đời hắn nguyên bản ký ức cũng không quá rõ ràng.
[ Đã lâu không gặp ký chủ, có hay không mở bảng thuộc tính?]
” Có”
[Nhân vật: Tu Y
Tuổi:27
Mị lực:60
Sức khỏe:27
IQ:50
EQ:20 + 10
Tinh thần lực: B+
Tích phân:+215 tổng
Điểm cộng:+2
Kỹ năng: Võ thuật(cao cấp), ma pháp ( cao cấp)
Tổng quan đánh giá:nhân vật cấp D]
” Cộng tất cả vào sức khỏe đi”
[Nhân vật: Tu Y
Tuổi:27
Mị lực:60
Sức khỏe:29
IQ:50
EQ:20 + 10
Tinh thần lực: B+
Tích phân:+215 tổng
Điểm cộng:+2
Kỹ năng: Võ thuật(cao cấp), ma pháp ( cao cấp)
Tổng quan đánh giá:nhân vật cấp D]
[ Kỹ năng ” Y học” và “Âm nhạc” thỉnh lực chọn]
” Ta không hoàn thành nhiệm vụ như thế nào lại nhận được khen thưởng?”
[ Ký chủ vô quyền hạn]
Lại vô quyền hạn, không biết tại sao hắn cảm thấy hệ thống tổng giấu hắn chuyện gì, nhưng dưới cái tình hình này hệ thống sẽ không chịu tỏ ra cho hắn.
” Hệ thống Long Ngạo Thiên cùng Văn Mang là cùng cái linh hồn?” dù hỏi hắn vẫn chiếm hơn 90% câu trả lời.
Hệ thống thanh âm không vang lên, ẩn ẩn hắn có thể nghe tiếng rè rè giống của radio sau lại thanh âm máy móc bất thường như cũ vang lên [ Ký chủ vô quyền hạn]
Hệ thống như là hai người khác nhau- đó là Tu Y suy nghĩ.
[ Kỹ năng ” Y học” và “Âm nhạc” thỉnh lực chọn]
” Haizz! Vậy chọn Y học đi” – y học từ ngữ xuất hiện quá nhiều.
[ Chúc ký chủ học tập vui sướng] hắn truyền tống đi cái học tập không gian nháy mắt liền chạy qua hơn 30 năm.
Ra khỏi không gian Tu Y cả người đều như muốn rả cả ra, hắn lúc trước cũng quá xem thường ngành y đi, cứ tưởng 6 năm đại học ra làm cái bác sĩ nhưng không gian huấn luyện lại bắt hắn thông thạo hiện đại cổ đại y khoa lẫn thực hành. Mười năm đầu hắn dùng nghiên cứu hiện đại y học, không nhờ đời trước đối diện tang thi này từng nhân loại hư thối thân thể hắn thật không chống cự nổi cảm giác mổ sẽ một người. Còn lại dùng khoảng dài thời gian nghiên cứu ngàn loại thảo dược thuộc tính, công hiệu cách pha chế tạo ra đúng phương thuốc cũng ngốn hắn biết bao nhiêu năm,… quả thật mệt mỏi tinh thần lực không tăng cao hắn tin chắc thời gian sẽ còn dài hơn.
[ thương thành đã mở có hay không mua sắm?]
” Không”- vẫn tiết kiệm thì hơn.
Ngàn sao vạn ánh chớp tắt Tu Y vẫn chớp chớp mắt nhìn hai đại đóa hoa nghiêng người ưu mĩ bất đồng chủng loại lại có chút hòa dịu đôi mắt, lần này xuất hiện thêm đóa bạch cúc kia- cho ngươi một đời ái.
[ Thế giới mới ” Nhỏ nhoi ngọt ngào” đang download… có hay không truyền tống?]
” Truyền”
[ Bắt đầu truyền tống…1…2…3…Nhỏ nhoi ngọt ngào…bắt đầu]- [Xảy ra rối loạn thời không viruss xâm lược đang ngăn chặn… ngăn chặn thành công]
Nháy mắt tỉnh dậy Tu Y phủ trên người lớp chăn, đánh vòng đánh giá hoàn cảnh hiện tại của mình. Hắn hiện tại đang ở một căn nhà có thể nói là khá bình thường không có gì đặc biệt mà cũng coi có chút nghèo nàn, nhưng nhà cửa lại được giữ gìn sạch sẽ, mọi thứ ngăn nắp tạo cảm giác khuôn nhà cao to hơn chút- hắn đời này là cái hiện đại vị diện đi.
” Hệ thống truyền cho ta thế giới này tư liệu”
[ Downloading… truyền]
[ Ta tên Vĩnh Phúc, một cái tên bình phàm cũng như ta đây bình phàm người. Ta một ngày kia nhặt được cái nam nhân, hy vọng ngươi có thể chăm sóc cho nam nhân ấy đến khi hắn bình phục… còn nữa ta có thể yêu cầu tìm kiếm chính mình hạnh phúc hay không?] lần này thông tin nguyên thân để lại lời nhắn cho hắn cực kì hạn chế từ ngữ, nhưng cũng không cản ngại hắn dù sao hắn vẫn có nguyên thân ký ức.
Lướt qua nguyên thân ký ức, Tu Y không khỏi đồng tình hắn, được một cái mối tình đầu như vậy liền chết- nguyên thân là cái hơn ba mươi tuổi ngoại lão nam nhân, hắn thân hình khuynh hướng hơi to lớn do từ nhỏ làm công, cùng là cô nhi giống hắn, ngoài ra còn có cái vết bớt đỏ thắm trên mặt đánh nguyên thân tự ti phát tán làm hắn hướng mình nội hướng khuynh tự kỷ tính cách. Ở nông thôn lớn lên cũng nhiều người xa lánh hắn, đi làm công cũng gặp mấy cái không tốt chủ nhưng hắn cũng không than, thật không hảo kiếm tiền, may mắn hắn được một người lớn tuổi lão bà bà trong nhà thu nuôi đơn thân đơn chiếc qua đời để lại cho nguyên thân căn nhà này, nếu không có thể nói nguyên thân cũng đã ra gầm cầu ngủ. Mọi thứu sẽ bình thường qua nếu hắn trên đường không nhặt được một cái nam nhân, Kiến Viên Chí là tên nam nhân, hảo tâm lòng đem nam nhân cứu lại lúc nam nhân mất trí nhớ cũng nguyện thu lưu hắn. Nhưng Vĩnh Phúc lại động tâm đầu đời với nam nhân này do tự ti tính cách không cùng Kiến Viên Chí nói chỉ ngầm đối hắn hảo hảo chút, nam nhân ban đầu cũng không quá bất thường gì cảm xúc sau lại cũng hướng đến nguyên thân ngọt ngào hành động. Hai người không chính thức nói ra nhưng hạnh phúc hạnh phúc ngọt ngào ngọt ngào mái nhà, Vĩnh Phúc lấy hết can đảm tính toán cùng nam nhân thổ lộ nhưng lại ngày đó nam nhân nhớ ra tất cả, mang người tới cảm tạ hắn, an bài hắn trên thành phố căn nhà cùng cái công tác tốt đẹp sau lại cắt đứt quan hệ. Vĩnh Phúc là cái tự ti hiểu phận cũng không cùng nam nhân day dưa, ngày đó trên đường thấy nam nhân ngọt ngào cười ôm ấp một cái thiếu nữ, thiếu nữ đó Vĩnh Phúc nhận ra là trợ lí của nam nhân tên Tường Ngọc Vi cũng kiêm thanh mai trúc mã… ôm tâm đau nhói nhớ nụ cười kia từng hướng về mình Vĩnh Phúc muốn rời đi nhưng phát hiện có cái xe hướng hai người kia đâm, từ đâu ra sức mạnh chạy lại đẩy hai người kia ra, mờ mịt nhìn Kiến Viên Chí ôm Tường Ngọc Vi lo lắng, Vĩnh Phúc miệng cười xót xa nhắm mắt- một lời tỏ tình vĩnh viễn chìm vào im lặng.- một cái ngôn tình ẩn đam mỹ.
” Nhiệm vụ của ta chỉ cần giúp nam nhân kia lúc mất trí nhớ, sau lại tìm kiếm chính mình hạnh phúc?”
[Đúng vậy]
Tu Y hướng ra phía ngoài thanh bình lá cây rơi đụng mặt đất, hắn cần phải kiểm tra một lần nữa Kiến Viên Chí có phải hắn hai đời ái nhân hay không? Có được nhưng lại quá sợ lầm tưởng cũng thật quá buồn cười đi.
Thân thể này là nguyên bản vết bớt nên ấn ký là không thể thay đổi được, nhìn trong gương người cũng đã hơn ba mươi làn da một màu cổ đồng nâu, thân người cũng hơn 1m8 phá hủy hắn lùn 1m6 phía trước điều này khiến Tu Y cực kỳ hài lòng, dù ngoại hình không được đẹp nhưng Tu y tin nếu Kiến Viên Chí là hắn ái nhân sẽ không bỏ hắn, nếu không phải hắn cũng không cần tìm nửa bạn đời nguyên thân yêu cầu hạnh phúc nhưng không nói rõ như thế nào hạnh phúc,… dũi cái eo to Tu Y mặc cái áo thun màu xám thiên đen thả xuống tốc đen đầu tóc đi ra ngoài nhặt nam chủ Kiến Viên Chí, đường thôn quê thuộc dạng nhỏ hẹp nhà hàng xóm cách xa một chút mới có vài cái nhưng trong thôn lại thập phần thân thuộc.
” Vĩnh tiểu tử ngươi hôm nay lại ra công trường sao?” giọng nói già nua vang lên, Tu Y nhìn phái trước lão nhân 70 tuổi xuân xanh nhưng vẫn rạng rỡ cùng hắn trò chuyện, là Bác phúc đầu thôn là một trong những người hiếm hoi đối xử hắn tốt.
Học nguyên thân ngập ngừng, Tu Y trầm ấm thanh âm vang tới: ” Bác thúc hảo xảo”
” Ngươi này tiểu tử ba mươi cái đầu mà rụt rè nhút nhát có cái cô nương nào muốn ngươi?”hừ hừ giọng tỏ mình sinh khí nhưng Tu Y biết Bác thúc cũng vì lo cho nguyên thân.
Hắn là cái gay không thể hại con gái nhà người khác, cũng không biết nên nói thế nào cũng chỉ qua loa hỏi thăm tiếp tục hướng phía rừng núi sau thôn mà đi.
Nam chủ Kiến Viên Chí là cao cao đại đại tổng tài tại sao lại bê bết máu me xuất hiện cho Vĩnh Phúc này cứu còn làm thêm cái cẩu huyết cốt kịch đẩy nam nữ chủ ngọt ngào tình cảm?
Nguyên thân từng nghe lất phất Kiến Viên Chí bị bắt cóc, bọn bắt cóc không ý định giết Kiến Viên Chí, nhưng bị đập đầu vài cái cùng mấy vết thương bọn họ phát hiện Kiến Viên Chí liền chết tim ngừng đập hô hấp cũng không thông nên thả hắn xuống heo lánh nông thôn đồi núi coi như cho thú vật phá thịt phi tang chứng cứ, nhưng không ngờ Kiến Viên Chí là hiện tượng chết giả, không quá thời gian tim ngừng đập liền hữu lực sống lại- nếu khoa học hiện tại biết đến nhất định chấn động cùng khó hiểu, nhưng Tu Y lại thấy không có gì khó hiểu trên đời này bọn họ không biết đến hào quang nhân vật chính đi?
Ôm cây đợi thỏ từ sáng đến khi sau núi mặt trời đều muốn kéo xuống Tu Y núp sau cây phát hiện hai đại đèn pha lóe ngang, dù bây giờ quá khổ thân hình nhưng hắn là cao thủ võ công núp đi một đám không nội lực cũng thực đơn giản.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Cảm thấy mình viết có chút cẩu huyết nhẹ ân?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!