Ngoại Cảm
Chương 4: Cái chết chỉ là sự khởi đầu
Thủ đô Bắc Kinh vô cùng rộng lớn, Phạn Già La chạy ngoài đường suốt một ngày cũng chỉ dạo được một phần nhỏ. Thành phố này khác xa với ký ức của hắn, khắp nơi đều là các tòa nhà chọc trời nằm san sát nhau, cái thì có hình dáng rất kỳ lạ, cái thì cao đến mấy trăm thước, có cả những cao ốc bọc kính, tất cả đều được hoàng hôn nhuộm thành màu vàng kim lộng lẫy hoặc màu đỏ thẫm tráng lệ, trông hệt như chốn tiên cảnh.
Hắn lái xe đến một công viên nọ, sau đó đi lên ngọn núi cao nhất bên trong, lặng lẽ ngắm nhìn toàn cảnh thành phố, rồi lại lặng lẽ chờ đợi ánh tà dương đang chiếu rọi khắp nơi bị màng đêm dần buông xuống mang đi. Khi bầu trời đầy sao xuất hiện, hắn mới chớp chớp đôi mắt đã khô khốc, thỏa mãn mà trở về căn hộ trước đó.
Trong nhà trống rỗng, ngay cả một chai nước cũng không có, Phạn gia đã sớm đóng băng mọi tài sản của nguyên chủ, chỉ để lại cho cậu căn nhà này. Nói cách khác, bây giờ Phạn Già La đã trở thành kẻ nghèo mạc không một xu dính túi, nếu không có ai cứu trợ, hắn chắc chắn sẽ chết đói. Đương nhiên, hắn còn phải đối mặt với khoản bồi thường kếch xù do vi phạm hợp đồng, sau này đi con đường nào, làm sao để kiếm sống, đây thật sự là một nan đề lớn.
Phạn Già La mở tủ lạnh ra nhìn một chút, rồi vươn tay thử nhiệt độ bên trong, đôi mắt dị thường sáng ngời đã tiết lộ nội tâm tò mò của hắn. Từ trước tới nay, hắn chưa từng thấy qua loại đồ vật này, nói chính xác hơn, thời đại này và tất cả mọi thứ trong thành phố, đều là những thứ hắn chưa từng trải nghiệm qua, cũng khó mà tưởng tượng ra.
Hắn nghiên cứu tủ lạnh side by side này hồi lâu, rồi cầm một cái muỗng cạo cạo lớp tuyết đóng trong ngăn đá, thỏa mãn lòng hiếu kỳ của mình xong mới lấy khuôn nhựa ra, bắt đầu làm rất nhiều đá viên, sau đó lười biếng nằm vùi trên ghế sofa xem mấy bộ phim, lúc sắp nửa đêm thì lấy đá viên ra, đổ vào trong thùng, xách tới phòng tắm. Hắn cởi quần áo ra, nhìn tấm lưng của mình trong gương, nơi đó phủ đầy vết bầm tím, là do Tôn Ảnh nện hắn lên tường gây ra, màu sắc tím đen khiến người ta lo sợ, hơn nữa còn đang không ngừng lan rộng.
Bị thương nặng như vậy sẽ khó tránh khỏi đau đớn, nhưng Phạn Già La lại duỗi ngón tay ấn lưng mình một cái, vẻ mặt vẫn bình tĩnh như cũ, như thể hắn không hề có cảm giác gì. Làn da bị hắn ấn xuống không đàn hồi lại ngay lập tức, trái lại còn lõm xuống một miếng nhỏ, điều này thật sự không bình thường chút nào.
Phạn Già La nhìn chằm chằm chỗ lõm xuống, ánh mắt u ám, biểu tình khó lường, qua một lúc lâu mới xả nước lạnh vào bồn tắm, đổ hết đá viên vào. Nhiệt độ của hỗn hợp nước đá là không độ, nếu là người bình thường thì e rằng sẽ lạnh đến thét chói tai, thế nhưng hắn lại yên lặng nằm dưới đáy bồn tắm, chìm vào giấc ngủ say.
Đúng như lời hắn nói, đây không phải là một cơ thể, mà là một vật chứa. Trong quá khứ, lúc vật chứa này sắp sụp đổ, sẽ luôn có cô hồn dã quỷ bị nó hút vào nhằm duy trì các hoạt động sinh lý bình thường. Nhưng hiện tại, cơ chế vận hành của nó đã mất đi hiệu lực, nếu không tìm được phương pháp giải quyết thì sớm muộn gì cũng sẽ bị phân hủy thành một đống xương trắng.
Tiếc thay cho Phạn Già La điên cuồng kiêu ngạo một đời, nhưng chưa từng nghĩ tới, tại sao những nhân cách phụ kia lại khác biệt với những nhân cách phụ của các bệnh nhân rối loạn đa nhân cách “bình thường” khác, tại sao chúng không ra đời trong lúc nhân cách chính cần được bảo vệ hoặc trốn tránh, mà lại xuất hiện một cách khó hiểu, rồi biến mất một cách khó hiểu.
Hai mươi năm qua, có vô số “nhân cách phụ” bị cái vật chứa này nuốt chửng, rồi lại có vô số “nhân cách phụ” khác kịp thời bổ sung vào, nên mới khiến Phạn Già La nguyên bản không nhận ra. Cho nên, khối thân thể này chậm rãi sinh trưởng, cuối cùng trở thành dáng vẻ như hiện tại.
Làn nước lạnh thấu xương đóng băng máu mủ và xương cốt của khối thân thể này lại, may mắn thay, tốc độ lan rộng của những vết bầm tím đen đáng sợ kia cũng đã chậm lại.
– —
Phạn Già La rơi vào giấc ngủ say, trong lúc đó, phong ba bão táp đang ầm ầm kéo đến trên mạng. Đầu tiên là có một cư dân mạng đã biên tập một video về tất cả các hoạt động giải trí mà nhóm STARS từng tham gia, trong video, Cao Nhất Trạch và Tôn Ảnh rất săn sóc quan tâm Phạn Già La, còn nhiều lần khuyên nhủ cậu nên khiêm tốn một chút, cẩn thận làm người.
Trong phỏng vấn, vẻ mặt Cao Nhất Trạch tràn đầy cưng chiều nói: “Lúc ra ngoài, người mà tôi không yên tâm nhất chính là Già La, em ấy có hơi trẻ con, không biết đến khi nào mới có thể trưởng thành. Nhóm của chúng tôi có thể tồn tại lâu dài hay không, không phải là nhờ một nhóm trưởng như tôi, mà chính là nhờ vào Già La của chúng tôi! Em ấy hoàn toàn xứng đáng là nòng cốt của nhóm chúng tôi.”
Trong một lần trình diễn đường phố, Tôn Ảnh cũng từng bày tỏ: Tuy tính tình Phạn Già La có hơi không tốt, nhưng em ấy làm người rất ngay thẳng, rất đáng yêu.
“Tôi sẽ dẫn dắt em ấy thật tốt, đây là trách nhiệm của một người anh. Ba người chúng tôi muốn cùng nhau phát triển hơn nữa.” – Tôn Ảnh tuyên bố chắc nịch, rồi bật cười sang sảng.
Tóm lại, hình ảnh một nhóm ba người hoà thuận vui vẻ ở cùng nhau trông hết sức cảm động, hơn nữa Cao Nhất Trạch và Tôn Ảnh không chỉ yêu mến Phạn Già La, mà còn rất cố gắng dẫn dắt cậu. Nhưng bản tính của Phạn Già La đã mục nát từ lâu, sự cố gắng của bọn họ cũng chỉ là dã tràng xe cát.
Xem xong tin hot này, fan hâm mộ của STARS lòng đau như cắt, nói hai vị ca ca làm người rất tốt, xứng đáng với những gì họ đã đạt được, một cư dân mạng bày tỏ: Mong mọi người hãy công kích một mình Phạn Già La thôi, trăm ngàn lần đừng liên lụy tới hai ca ca, hai anh ấy vô tội.
Sau đó, công trí giải trí Tinh Huy lại tung tin hắc Phạn Già La tranh cãi với Cao Nhất Trạch và Tôn Ảnh rồi đánh nhau luôn. Trong ảnh chụp và video, mặt Phạn Già La đầy vẻ kiêu căng buông lời độc ác, yêu cầu hai người đồng đội phải vâng lời mình một cách vô điều kiện, không được nổi bật hơn mình. Hai người bị uy hiếp chỉ có thể nhượng bộ, trên mặt tuy có vẻ giận dữ nhưng lại không hề oán hận, có thể thấy, họ cam tâm tình nguyện làm nền cho cậu. Đồng thời còn có mấy đoạn ghi âm bị lộ ra, trong đó, Phạn Già La phách lối nói rằng, sở dĩ STARS có được ngày hôm nay đều dựa vào mình nâng đỡ, nếu không có mình thì Cao Nhất Trạch và Tôn Ảnh chẳng là cái đinh gì. Nếu hai người họ chọc cậu mất hứng, thì cậu sẽ lập tức lấy tất cả tài nguyên đi solo, đánh hai tên phế vật này hiện nguyên hình.
Hai làn sóng so sánh mãnh liệt hình thành một cách rõ nét. Cao Nhất Trạch và Tôn Ảnh khoan dung rộng rãi, có tinh thần có trách nhiệm, nội tâm lương thiện; còn Phạn Già La thì lòng dạ hẹp hòi, tính cách vặn vẹo, trong mắt không chứa nổi một hạt bụi, quả thực là cái gì cũng sai.
Tung tin xong, công ty giải trí Tinh Huy lại mua một lượng lớn thủy quân* dắt mũi dư luận, ngay sau đó, ngoài khẩu hiệu “Phạn Già La cút khỏi giới giải trí”, thì tiêu đề “Đau lòng thay hai vị ca ca” cũng chiếm hot search trong một thời gian dài. Dưới một loạt thao tác đó, không những Cao Nhất Trạch và Tôn Ảnh không mất fan, mà trái lại, nhờ tác phong khiêm tốn lễ độ, thẳng thắn chính trực nên đã chiếm được phần lớn sự ưu ái của người qua đường, chính thức vọt lên thành sao hạng A.
*Thủy quân: những tài khoản trên internet, được mua chuộc và kiểm soát để giúp đỡ nghệ sĩ. Ví dụ như tăng follow cho Weibo nghệ sĩ, cãi thay, bảo vệ cho nghệ sĩ, hắc đối thủ của nghệ sĩ.
Hệt như trước đây, từ đầu đến cuối Phạn Già La chưa từng xuất hiện, cũng không tuyên bố bất cứ điều gì với giới truyền thông. Có vẻ cậu đã chấp nhận số phận, hơn nữa còn tình nguyện trở thành bia đỡ đạn mặc cho dư luận thóa mạ, dùng thanh danh đầy tai tiếng của mình nâng đỡ hai người đồng đội lên mây xanh.
Một tuần sau, Phạn Già La đang ngâm mình trong bồn tắm rốt cuộc cũng tỉnh lại, hắn híp mắt hồi lâu cố nhớ lại mình ở đâu. Hắn lau sạch những giọt nước trên mặt, chậm rãi ngồi dậy, đi tới trước gương để nhìn tấm lưng mình một chút. Những vết bầm vẫn còn đó, màu sắc không hề nhạt bớt, hiện tại nó đã lan đến phần eo, không có bất cứ loại thuốc nào có thể trị được, chỉ có thể dựa vào phương pháp đông lạnh để làm giảm tốc độ lan rộng của nó.
Chỉ là, vết bầm đáng sợ thế kia cũng không thể khiến Phạn Già La tỏ ra buồn phiền hay hoảng loạn. Hắn lau khô thân thể, mặc quần áo ngủ vào, không nhanh không chậm đi tới phòng khách xem ti vi. Âm thanh ồn ào khiến căn phòng trống trải phòng ngập tràn sinh khí, đối lập với cái tủ lạnh vẫn trống trơn như cũ kia.
Một tuần trôi qua, Phạn Già La không ăn không uống nhưng vẫn sống tốt như thường, tình huống này rõ ràng không bình thường chút nào. Thế nhưng ngoại trừ trời biết đất biết, thì còn ai biết đâu chứ?
Điện thoại di động do hết pin nên đã tự tắt nguồn, hắn kiếm cả buổi mới ra được bộ sạc điện thoại nằm trong ngăn kéo tủ của phòng thay đồ, cắm sạc điện thoại vào. Âm thanh khởi động máy vừa ngưng, một loạt âm báo ting ting đã lập tức kéo tới, WeChat, Weibo, Youtube, chỉ cần là ứng dụng xã hội có trên điện thoại, thì hiện tại đều ngập tràn các loại chửi bới nhục mạ.
Phạn Già La mang biểu cảm thờ ơ mà nhìn điện thoại, không hề bị loạt ác ý ùn ùn kéo đến đó quấy nhiễu. Đúng vào lúc này, Cao Nhất Trạch đăng một status dài lên Weibo, thay mặt Phạn Già La xin lỗi mọi người, cũng thành khẩn bày tỏ do đệ đệ nhà mình còn nhỏ tuổi, nên khó tránh việc đi lầm đường, mong mọi người tha thứ. Tin rằng sự kiện lần này đã cho em ấy một bài học để trưởng thành, mong mọi người cho em ấy thêm một cơ hội để sửa đổi, em ấy nhất định tốt hơn trong tương lai.
Trong nháy mắt, số lượt tương tác status này đã đạt tới một con số khủng khiếp, nhưng hiệu quả thì hoàn toàn ngược lại, cư dân mạng không những không tha thứ cho Phạn Già La, trái lại còn điên cuồng mắng chửi cậu nhiều hơn. Đối lập với sự thê thảm đó, danh tiếng của Cao Nhất Trạch càng được nâng cao, fanclub hiện nay đã có ba mươi triệu thành viên. Anh ta nổi tiếng, nổi tiếng một cách bùng nổ! Nếu nói Phạn Già La là điển hình của đức hạnh không xứng với địa vị, thì anh ta chính là đại diện tiêu biểu cho giới thần tượng, anh ta rộng lượng, chính trực, hiền lành, chân thành, trung thực, mọi phẩm chất tốt đẹp gần như hội tụ hết trên người anh ta.
Các fan hâm mộ yêu anh ta đến điên cuồng.
Không quá vài phút, Tôn Ảnh lập tức chia sẻ status này, rồi còn @Phạn Già La vào, hy vọng cậu có thể chủ động đứng ra gánh vác trách nhiệm và lỗi lầm của mình.
Nhìn Weibo bị cư dân mạng lòng đầy căm phẫn tới công chiếm lần nữa, Phạn Già La nhíu mày, vẻ mặt hắn hơi hứng thú, sau đó chìa một ngón tay ra, từ từ chọt ra một hàng chữ —— 【Cái chết chỉ là sự khởi đầu của diệt vong, cho nên, đừng tới những chỗ cao… 】
Hắn không @ bất kỳ ai, bởi vì hắn căn bản không biết cái ký hiệu kỳ quái này có ích lợi gì, cũng lười đi lục lại trí nhớ, dù sao điều hắn muốn nói đã nói rồi, người nên gặp cũng đã gặp rồi. Không ngạc nhiên chút nào, lần đầu tiên hắn lên tiếng đã lập tức bị cư dân mạng cùng hợp sức tấn công:
【Cái chết chỉ là sự khởi đầu của diệt vong, đây là hăm dọa đó hả? Alô, 110 phải không? Tôi muốn báo án! 】
【Người ta nổi tiếng liên quan gì tới mày, cứ phải dùng những lời lẽ cay độc này à? 】
【Đây là Cực Kỳ Ghen Tị! Lại còn đừng tới những chỗ cao! Người ta chẳng những phải thường tới chỗ cao, mà còn cao tới mức cả đời này mày cũng không với tới nổi! 】
【Quả nhiên Phạn Già La vĩnh viễn không biết hai chữ “hối cải” nên viết thế nào! 】
Cư dân khắp cộng đồng mạng giận điên lên, thề phải tự tay xé xác thằng bitch Phạn Già La này!
Bởi vì có quá nhiều người chen vào phần bình luận để nhục mạ Phạn Già La, nên trang web đã bị lag trong chốc lát, thế nhưng đầu sỏ gây sự đã sớm đặt điện thoại xuống, mặc quần áo thường ngày vào, ngụy trang xong, hắn lấy chìa khóa xe rồi tiêu sái bước ra cửa. Trước hết, hắn dạo quanh thành phố một vòng, lúc trời chạng vạng mới đi vào một câu lạc bộ cao cấp, ngồi ở vị trí dễ thấy nhất mà uống rượu.
Hắn tháo nón và khẩu trang xuống, để lộ ra một gương mặt tuấn mỹ, nhưng người ra vào câu lạc bộ đều những nhân vật có chút tiếng tăm, hiển nhiên họ sẽ không thèm để mắt tới một tiểu minh tinh đã flop. Hắn gọi một ly cocktail màu sắc sặc sỡ, rồi cầm trong tay mà đùa nghịch thưởng thức, nhưng qua hồi lâu cũng chưa uống hớp nào. Thấy đồng hồ treo tường đã chạy từ 7 giờ rưỡi tới 9 giờ, hắn mới buông ly rượu xuống, rồi không nhanh không chậm mà rời đi.
Bartender cũng không gọi Phạn Già La lại tính tiền, vì trong thẻ hội viên của cậu còn một ít số dư, có thể gánh vác lần tiêu xài này. Mặc dù Phạn gia đã chặt đứt đường thoát và đường lui của cậu, nhưng sẽ không tuyệt tình tới mức đó, ngay cả chút tiền lẻ này cũng đóng băng. Trái lại, nhân viên phục vụ hung hăng trừng mắt nhìn bóng lưng của cậu, tựa hồ đang rất bất mãn việc cậu keo kiệt không cho tiền boa.
Lúc sắp ra khỏi câu lạc bộ, Phạn Già La đột nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía camera trên góc phòng, đôi môi đỏ thẫm khẽ nhếch lên, nở một nụ cười yêu dị lại quỷ quyệt. Giây kế tiếp, hắn thu lại nụ cười, đội nón và đeo khẩu trang lên rồi chậm rãi đi xa, một lúc sau, một chiếc xe thể thao màu đỏ lướt qua trước cửa câu lạc bộ, hòa vào biển đèn xe chói sáng về đêm.
Cùng lúc đó, tại một khu buôn bán trong thủ đô, một tiếng gào thét chói tai phá vỡ bầu trời đêm: “A a a! Có, có người nhảy lầu!”
“Có người nhảy lầu kìa, mau tới đó xem!” – Đám đông kích động đổ xô tới.
“Anh Tào, quần áo người nọ mặc giống hệt của anh Trạch!” – Tôn Ảnh đứng ở lầu bốn nhìn xuống chợt lộ ra vẻ khiếp sợ.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!