Có Em, Quãng Đời Còn Lại Vừa Ngọt Ngào Vừa Ấm Áp
Chương 45: Phố Nam Lục Thụ Xuân Nhiêu Nhứ
“Thế nhưng là, chị muốn video làm cái gì?” Bùi Vũ Đường không hiểu.
Lâm Yên lườm hắn một cái, “Yên tâm, tôi không phải biến thái, chỉ là vì tôi gần đây nhận một vai, nhân vật này là nữ tổng giám đốc bá đạo, tôi cần bắt chước một chút khí chất của anh cậu.”
Cô hoàn toàn không thể ngờ tới chính mình sẽ dùng loại phương thức không thể tưởng tượng như vậy mà đạt được vai nữ số bốn.
Thế nhưng, nếu đã lấy được, dù có phải nhân cách phân liệt hay không, cô cũng nhất định sẽ không từ bỏ cơ hội này.
Hiện tại cô chẳng mấy chốc sẽ tiến vào đoàn làm phim, cần phải nhanh chuẩn bị kỹ càng cho vai nữ số bốn này.
Dù sao trước mắt cô còn chưa tìm ra mình rốt cuộc bị bệnh gì, không thể nào gửi hi vọng ở một cái “Nhân cách” xuất quỷ nhập thần.
Mà cô nghĩ nửa ngày, bên trong các nội dung của phim truyền hình điện ảnh, kiểu người như nữ tổng giám đốc bá đạo trước giờ đều không nhiều, diễn tốt càng ít, rất khó tìm ra phim có thể tham khảo.
Mà khí tràng của Bùi Duật Thành hoàn mỹ nhất, thích hợp nhất.
Hôm nay khi thử vai, cô suýt chút cũng cho là mình bị Bùi Duật Thành nhập vào người!
“Được, không có vấn đề, giao cho em, em giúp chị giải quyết!” Bùi Vũ Đường sảng khoái nói.
“Được rồi, vậy liền làm phiền cậu!” Lâm Yên gật gật đầu, Bùi Vũ Đường dù sao cũng là em ruột của Bùi Duật Thành, kiếm được video thường ngày của hắn chắc chắn là rất dễ dàng.
“Đến lúc đó en làm sao đem video gửi cho chị a? Chúng ta add cái Wechat đi?” Bùi Vũ Đường nói xong lấy điện thoại cầm tay ra.
“Há, được!”
Lâm Yên cũng lấy điện thoại di động ra, mở ra mã QR của mình, hai người kết bạn với nhau.
Sau khi thêm xong bạn tốt, Bùi Vũ Đường nhìn chằm chằm ảnh chân dung cùng ID Ưechat của Lâm Yên, nhìn cô một cái, lại liếc mắt nhìn, ánh mắt lóe lên ý tứ sâu xa.
Lâm Yên không hiểu: “Làm sao vậy? Làm gì nhìn tôi như vậy?”
Bùi Vũ Đường bừng tỉnh hiểu ra mở miệng nói: “Yên tỷ, khó trách chị nói đối với đại ca em không có ý tứ, nguyên lai người mà chị chân chính ưa thích, là nhị ca em a!”
Lâm Yên: “Hả???”
Bùi Vũ Đường bộ dáng như đã hiểu rõ, chỉ điện thoại di động, “Không cần giả bộ a, chị xem ảnh chân dung của chị, là ảnh chụp nhị ca em, còn có ngay cả ID của chị cũng là tên nhị ca em!”
“Ây…”
Lâm Yên gấp gáp cúi đầu xem điện thoại di động của mình, lúc này mới phản ứng được, giống như rất nhiều fan hâm mộ, ảnh chân dung của cô chính là idol, mà ID là… Phố Nam Lục Thụ Xuân Nhiêu Nhứ*.
Câu này là thơ do danh gia Yến Kỷ Đạo thời Bắc Tống làm, vừa vặn có hai chữ “Nam Nhứ”.
* Phố Nam Lục Thụ Xuân Nhiêu Nhứ: một câu thơ cổ có nghĩa là mùa xuân ở phố nam rất nhiều cây xanh và hoa… (Nguồn: cvt)
Hiểu lầm kia, nhưng thật là lớn!
Lâm Yên tranh thủ thời gian nói rõ lí do, “Chớ nói nhảm, nhị ca cậu là siêu sao vua màn ảnh, cũng là tiền bối tôi hết sức kính ngưỡng, tôi là Fan hâm mộ của nhị ca cậu mà thôi! Vẫn là chỉ có thể đứng từ xa nhìn! Tôi ngay cả chữ ký của hắn cũng không cướp được qua!”
Lâm Yên cực lực để bảo toàn trong sạch của idol.
Mặc dù cô trước kia là cọ qua rất nhiều nam nghệ sĩ fame, thế nhưng, idol của cô, cô tuyệt đối sẽ không đi nhúng chàm cùng lãng phí!
Bùi Vũ Đường bĩu môi nói, “Không có gì khác biệt a, chẳng lẽ chị không muốn gả cho idol của mình sao? Fan hâm mộ không phải đều gọi idol của chính mình là lão công sao?”
Lâm Yên: “…”
Hùng Hài Tử *, cậu vẫn rất hiểu a!
* hùng hài tử: bé con tinh nghịch. (Nguồn: cvt)
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!