Pokemon Bắt Đầu Thực Hiện Mơ Ước
Chương 5: Thu Hoạch
Sau khi phản hồi đến cửa hang động, Lâm Phàm liền lập tức đi tìm xung quanh xem có gì bỏ bụng hay không, quả dại, trái cây, gì gì đó như trong anime nhóm Satoshi thường hay gặp được và lấy đó làm thức ăn.
Lúc này Lâm Phàm mới phát hiện ra điều đặc biệt, đó là xung quanh hang động khu vực có rất nhiều cây ăn quả và các loại Berry cho Pokemon.
Nhìn xa xa Lâm Phàm dễ dàng thấy được các loại trái cây muôn màu như táo, lê, xoài, nho… đập vào mắt mình.
Đến đây thì hắn đã hiểu vì sao Tyranitar mẹ chọn nơi này làm hang ổ, vì quanh đây có đủ thức ăn dành cho nó, mà nó không phải đi quá xa hang động để tìm kiếm, thuận tiện cho việc kiếm ăn của nó và sớm trở về hang ổ để bảo vệ trứng.
Nhìn đến vấn đề thức ăn được giải quyết và lấp đầy chiếc bụng rỗng bằng quả dại mọc xung quanh đây sau, Lâm Phàm tốn thêm chút thời gian để hái thêm một chút quả dại, chuẩn bị cho bữa sau, rồi hắn lập tức trở về hang.
Lúc này hắn mới thoải mái mà kiểm kê thu hoạch hôm nay.
Tổng cộng Lâm Phàm thu hoạch được 10 túi nhỏ và 1 ba lô đựng đồ từ đám người thiệt mạng của Team Rocket kia.
Tuy nhiều xác chết, nhưng do Tyranitar chiêu thức uy lực quá mức khủng bố, cho nên một số túi đồ có thể đã sớm về với cát bụi trước khi Lâm Phàm xuất hiện.
Nhưng đối với hoàn cảnh thiếu thốn hiện tại, thì nhiêu đây thôi cũng đủ làm Lâm Phàm cảm thấy hài lòng và coi đó là thành công mỹ mãn…
Đổ hết đồ vật chứa trong 10 túi nhỏ ra đất, nhìn đống hỗn tạp trước mặt, Lâm Phàm mi đầu ngay lập tức nhăn lại và có chút thất vọng tâm tình đem hắn bao phủ.
Bởi trong đó hầu hết toàn thứ linh tinh của thành viên đội Rocket, nào là nước bôi chống côn trùng, thức ăn dạng dung dịch đóng túi dùng cho quân đội, đồ ăn cho Pokemon dạng viên nén,…
Đối với không có nổi một Pokemon ở bên người hắn, hiện tại những thứ này phần lớn là vô dụng.
Để Lâm Phàm coi trọng trong đó chỉ có mấy quả Poke Ball. Tổng cộng có 17 quả Poke Ball, nhưng đều là hàng loại thường, đến một quả Great Ball đều không có.
Đến đây Lâm Phàm tự hiểu lấy, chết trong tay Tyranitar chỉ là thành phần lính tôm tướng cua hạng người, còn về phần cán bộ chủ chốt thì không có một tên nào thiệt mạng.
” Bảo sao thân gia đều là nghèo rớt mùng tơi đến tình trạng như vậy. Dạng này chết cũng đáng. “
Lọc đi hết đồ cần thiết và có chút hữu dụng để qua một bên, Lâm Phàm tháo ba lô sau lưng xuống để kiểm tra xem trong đó có những gì. Chiếc ba lô chế tạo hơi chút tinh xảo này, có vẻ là của cán bộ cấp cao.
” Hy vọng trong này chứa đựng đồ vật không làm cho ta quá mức thất vọng như vừa rồi.”
Khác với những chiếc túi nhỏ, có phần bị hư hại của thành viên cấp thấp trước đó, chiếc ba lô này dù lọt vào tầm công kích của Tyranitar nhưng không hề có bất kỳ hư hao, dù chỉ là một vết xước, có thể thấy chất liệu làm túi rất tốt.
” Hẳn là tinh phẩm.” Tự nhủ như vậy sau, Lâm Phàm háo hức không kịp chờ đợi mà mở ra chiếc này ba lô.
Mở ba lô sau, Lâm Phàm nhìn đồ bên trong chứa đựng đồ vật.
Hắn thấy được, đầu tiên đập vào mắt đó là 1 chiếc túi ngủ, loại túi dùng cho dã ngoại, chùm kín cả đầu, có khóa kéo, dùng để ngủ ngoài thiên nhiên như của nhóm người Satoshi thường dùng.
Sau đó là 1 số dụng cụ phục vụ cho việc nghiên cứu khoa học, không có gì có ích cho Lâm Phàm hiện tại, hắn trực tiếp bỏ qua một bên.
Ánh mắt của hắn sáng lên khi bỏ đi mấy thứ đồ bên trên, đặt ở bên dưới là một chiếc hộp được chế tạo rất tinh xảo. Nhìn vào chiếc hộp, hai mắt Lâm Phàm tỏa ra ánh sáng, bắn chíu chíu vào đó.
Không kịp chờ đợi thêm, Lâm Phàm cầm chiếc hộp lên, mở ra xem bên trong có gì mà tên này chủ nhân của ba lô cất đến kỹ càng như vậy.
Trong hộp nhỏ chứa lấy là 1 quả bóng Poke, nhưng khác với bóng Poke thông thường trước đó, loại này bóng Poke có màu đen, kèm theo đó là những họa tiết màu vàng xen lẫn vào đó, chạy dọc theo mặt trên của thân bóng.
Hai mắt Lâm Phàm sáng rực khi nhìn thấy loại bóng Poke này.
” Không ngờ thật là hàng tinh phẩm, không ngờ lại là một quả Ultra Ball.”
Dù là trong anime hay trong game, thứ này hoàn toàn đều là hàng tinh phẩm tính và là nhất được tin dùng một loại bóng bắt Pokemon.
Bởi vì Ultra Ball có tỉ lệ bắt được Pokemon hoang dã cao hơn cả Great Ball chứ nói gì đến thông thường Poke Ball.
Hơn nữa nó còn phù hợp để bắt những Pokemon có level cao, tuy nhiên level càng cao tỷ lệ bắt được càng thấp. Nhưng đối với Lâm Phàm hiện tại, khởi đầu có được thứ này đã là rất rất không tệ một chút nào.
Lâm Phàm lấy ra Ultra Ball, nhìn ngắm,sau đó xem thử nó là còn rỗng hay đã thu phục Pokemon ở bên trong.
Nếu đã có Pokemon chắc chắn sẽ không kém, có thể level rất cao, từ nay hắn có thể tung hoành trong khu rừng này. Ý nghĩ này vừa xuất hiện, Lâm Phàm bắt đầu cười hềnh hệch lên, vì tương lai tươi sáng hiện ra trước mắt, đang chờ đợi hắn kia.
Mang theo suy nghĩ, cùng mộng tưởng như vậy Lâm Phàm bắt đầu kích hoạt Ultra Ball để kiểm tra.
Có điều người ta vẫn thường nói, “Hy vọng càng nhiều, thì nhận lại thất vọng là càng lớn”. Hí hửng Lâm Phàm tiu nghỉu khi phát hiện trong tay hắn cầm chỉ là 1 quả bóng rỗng.
Dù thất vọng tràn trề, nhưng Lâm Phàm cố an ủi bản thân bằng suy nghĩ ” có được Ultra Ball đã là một may mắn, hẳn là không nên than phiền thêm nữa…”
Lâm Phàm lấy ra Master Ball cất cẩn thận vào chiếc hộp tinh xảo vừa chứa đựng quả Ultra Ball kia, đây mới là mệnh căn của hắn. Rồi sau đó đem chiếc hộp cất kỹ, đồng thời đem Ultra Ball cất vào ba lô.
Xong xuôi tất cả, Lâm Phàm mới trở về với công việc tìm kiếm. Lục lọi tiếp, xem trong ba lô còn có thứ gì hữu dụng hay không?
Sau một hồi đáp án hắn nhận được là “không”. Vì đây là chiếc ba lô của một tên nghiên cứu khoa học, nên việc không thu hoạch được nhiều thứ hữu dụng cho huấn luyện gia cũng là điều dễ hiểu.
Nhưng thu hoạch được 1 quả Ultra Ball và 17 quả Poke Ball với hắn ở thời điểm hiện tại đã quá là may mắn.
“Làm người không thể quá lòng tham không đáy, mà phải đợi có thực lực sau, mới được lộ ra là lòng tham vô đáy.” Tự nhủ dạng này sau, Lâm Phàm mới cảm thấy thoải mái hơn…
Nhìn ngoài trời, cũng đã bước sang xế chiều, hắn vội vàng ra ngoài kiếm thêm một chút nước và chuẩn bị xử lý bữa tối.
Đồng thời còn phải kiếm thêm một ít củi khô, để đốt lên, sưởi ấm trong hang. Vì buổi tối ra ngoài quá nguy hiểm, nên Lâm Phàm phải cấp tốc làm xong tất cả khi mặt trời lặn, hắn sẽ hạn chế ra ngoài vào ban đêm.
Bởi điều đó quá nguy hiểm, vì bảo toàn mạng nhỏ, nguy hiểm sự tình hắn chắc chắn sẽ không làm.
Chuẩn bị xong tất cả, thì cũng đến tối.
Vì chạy đi chạy lại mệt mỏi, hơn nữa do cả ngày nay vận động quá nhiều và ngày chỉ ăn hoa quả để cầm hơi, nên sau khi ăn xong Lâm Phàm liền mở chiếc túi ngủ vừa mới kiếm được kia ra, chui vào nằm gọn trong đó hưởng thụ.
Ôm theo trứng Larvitar, hắn rất nhanh chìm vào giấc ngủ, kết thúc một ngày dài mệt mỏi.
Trong màn đêm yên tĩnh giữa khu rừng già, mọi thứ đều tĩnh lặng một cách đáng sợ. Khi Lâm Phàm đã chìm sâu vào trong giấc ngủ say, cùng mộng đẹp. Bỗng nhiên trong túi ngủ có thứ gì đó động đậy.
Đó không phải thứ gì khác mà chính là quả trứng Larvitar kia.
Điều đó báo hiệu, nó sắp chào đời. Nhưng điều này không ai biết. Một người có thể biết thì đang ngủ như chết và trong đầu chỉ toàn gà nướng, chân giò, vịt quay…. thi thoảng còn gặm cắn trứng Larvitar, vẻ mặt hưởng thụ, miệng rộng chảy đầy nước miếng!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!