Phàm Nhân Lộ
Chương 54: Tác Chiến, Đường Lang!
Đinh Bộ Lĩnh nói:
– Diệp Phong huynh, ta có thể mạn phép nhờ huynh nghe theo sự chỉ đạo của ta không? Về thực lực cá nhân huynh rất mạnh, nhưng về tác chiến đoàn đội có lẽ ta nhỉnh hơn một chút.
Diệp Phong cười lạnh, đang định nói gì đó, bỗng nhiên tai hắn nhúc nhích, nhìn về phía Y Lị Na. Hắn gật đầu, nói:
– Vậy được, tạm thời nghe ngươi một lần.
Đinh Bộ Lĩnh lập tức phân phó:
– Tiểu Vân, Tiểu Cơ Nhi phòng thủ vòng ngoài. Tiểu Phi tấn công thẳng vào bọn chúng, cố gắng dụ được càng nhiều càng tốt. Tiểu Xảo chú ý hỗ trợ. Y Lị Na, ta cần muội đánh tiếng khi Đường Lang Thủ Lĩnh chuẩn bị tấn công.
Y Lị Na chậm rãi nói:
– Yên tâm.
– Chúng đến rồi, Tiểu Phi, xông lên. – Bộ Lĩnh quát – Cố gắng thu hút sự chú ý của chúng.
Từ phía rừng rậm phía trước hiện ra từng bóng dáng to lớn, cái đầu tam giác, hàm răng sắc nhọn, đôi càng phía trước sắc lẻm còn vương máu. Lạc Phi lập tức lao tới, quát:
– Bất Diệt Ấn Kỹ, khởi.
Diệp Phong mơ hồ nói:
– Bất Diệt Ấn Kỹ, cái tên này quen quen.
– Là Ấn Kỹ của Hoàng Tộc. – Y Lị Na trả lời – Thân thế của Tiểu Phi cũng không đơn giản. Bất Diệt Ấn Kỹ đỉnh đỉnh đại danh, không sợ nhất chính là quần công.
Đội hình của Đường Lang Yêu bị Lạc Phi làm cho rối loạn, dồn thành một đoàn. Lạc Phi thân thể nhỏ bé, chạy đi chạy lại đánh cho chúng sứt đầu mẻ trán. Một tiếng rít vang lên, năm con vẫn tiếp tục vây công Tiểu Phi, năm con xòe cánh hướng bên này bay tới, tỏa ra bao vây.
Đinh Bộ Lĩnh ra hiệu:
– Tiểu Xảo.
– Tên đầu heo thật nhiều lời. – Tiểu Xảo lẩm bẩm, trên tay bắt Ấn Kỹ – Nguyên Linh Giới, Chuyển.
Vị trí của năm con Đường Lang bay tới đột nhiên thay đổi, vốn là đội hình chúng đang tản ra bao vây xung quanh thì bị kéo bay sát vào nhau. Vừa vặn lúc đó Tiểu Cơ Nhi ưu nhã bay lên:
– Thương Thiên Ấn, Sơn Ấn.
Một ngọn núi hiện ra phía trên năm con Đường Lang, đập xuống. Sơn Ấn này so với khi cô bé sử dụng khi đấu với Ma Lang Độc Nhãn của Ma Lang Tặc đã lớn hơn và khí thế mạnh hơn rất nhiều.
Ầm ầm ầm…
– Xong rồi, Bộ Lĩnh ca ca. – Tiểu Cơ Nhi đáp xuống đất, ngọn núi mờ ảo rồi tan biến, để lại bên dưới năm vũng máu. Năm con Đường Lang Yêu đã chết không thể chết hơn.
Đinh Bộ Lĩnh gật đầu khen ngợi:
– Làm rất tốt. Xem ra muội đã đột phá Nhị Trọng Thiên Trung Giai rồi. Tiểu Vân, tiếp theo đến ta và đệ.
Ngô Vân rút đao, cùng Bộ Lĩnh xông hướng Lạc Phi, hai người nhắm chuẩn một con Đường Lang vừa mới va chạm với Lạc Phi văng ra ngoài, tung đòn mạnh nhất:
– Kim Chi Linh, Hỏa Chi Linh, Trảm Thiên!
– Lôi Chi Thần Kiếm, Lôi Phạt!
Ngay lúc đó, Y Lị Na kêu lên:
– Bộ Lĩnh, phía sau.
Tiếng gió rít vang lên, Một con Đường Lang Yêu to gấp đôi những con còn lại bay tới với một tốc độ cực nhanh. Diệp Phong cùng lúc đó biến mất, xuất hiện sau lưng Bộ Lĩnh, hai cánh tay hóa thành màu đỏ, phát ra khí tức vô cùng đáng sợ, thậm chí còn kinh khủng hơn Đường Lang Thủ Lĩnh:
– Ha hả, ta đợi ngươi quá lâu rồi. Chiến Thần Quyết, Song Thủ Phá Thiên.
Ầm… Một con Đường Lang Yêu dưới sự vây công của Đinh Bộ Lĩnh và Ngô Vân ngã xuống, cháy đen sì, bốc khói. Phía sau, Diệp Phong và Đường Lang Thủ Lĩnh va chạm rất mạnh, văng ra hai phía. Diệp Phong lập tức bật dậy, lao tới tiếp tục cuộc chiến.
Đường Lang Thủ Lĩnh kinh nghi bất định nhìn tên Nhân Tộc này, lần đầu tiên có một tên Nhân Tộc có thể đọ sức thẳng mặt với nó trong bao nhiêu năm nay. Nó rít lên, muốn trốn vào không gian xung quanh, tìm cơ hội đánh lén, sở trường của nó là ẩn nấp và ám sát, chứ không phải chiến đấu cận thân như vậy.
– Nguyên Linh Giới, Phong. – Tiểu Xảo hô lên, khóa lại phương hướng xung quanh Đường Lang Thủ Lĩnh, mặc dù chỉ kéo dài được một chút thời gian, nhưng như vậy cũng đủ.
Rầm rầm rầm… Đại Hắc lao tới, từ lúc được Lạc Vũ gỡ phong ấn, đây là lần đầu tiên nó được sử dụng hết tu vi của bản thân. Thân thể nó to thêm một vòng, cặp sừng vốn đen thui biến thành màu đỏ tươi, bốc lửa. Từng múi cơ nổi lên cuồn cuộn, bốn chân liên tục đẩy nhanh tốc độ, lao thẳng tới Đường Lang Thủ Lĩnh.
Đường Lang Thủ Lĩnh bối rối, giơ hai thanh đao phá vỡ phong ấn không gian của Tiểu Xảo, nhưng không kịp tránh khỏi cú húc của Đại Hắc, đành phải dùng hai thanh đao chăn trước người, rít lên gọi đồng bọn hỗ trợ. Đùng đùng đùng… Đại Hắc bị bật lại một đoạn, thở phì phò. Phía bên kia Đường Lang Thủ Lĩnh bắn ra phía sau, thẳng về phía Diệp Phong đang lao đến. Một thanh đao đã bị húc gãy đôi, thân thể nứt vỡ nhiều chỗ, phun ra máu màu xanh lục.
Diệp Phong thuận thế, tóm được đôi chân trước của Đường Lang Thủ Lĩnh. Hắn gầm lên như dã thú, kéo sang hai bên, xé Đường Lang Thủ Lĩnh ra làm đôi. Khung cảnh cực kỳ tàn bạo và máu tanh.
– Vậy là xong. – Đinh Bộ Lĩnh cùng Lạc Phi và Ngô Vân giải quyết nốt con Đường Lang cuối cùng, phủi phủi tay – Các huynh đệ, thu hoạch chiến lợi phẩm thôi.
Bạch Lan Chi hiện ra, há hốc mồm nhìn những thiếu niên giải quyết một đội Đường Lang mười con một cách nhanh gọn. Không những thế đội Đường Lang này còn có một Đường Lang Thủ Lĩnh có lẽ phải đạt tu vi Tứ Trọng Thiên Thượng Giai.
Đã qua nhiều lần Kỳ Tuyển Chọn, nàng cũng có nghe nói về bọn chúng, rất khát máu nhưng cũng rất tinh ranh. Chỉ tấn công khi số lượng áp đảo con mồi, chưa một lần thất thủ. Số nhân tuyển Kỳ Tuyển Chọn chết trong tay chúng là quá nhiều, thậm chí còn nhiều hơn những Yêu Tộc hay Ma Tộc lợi hại hơn. Vậy mà chỉ trong nháy mắt đã bị tiêu diệt, cực kỳ thê thảm, Đường Lang Thủ Lĩnh còn bị xé đôi, quả không hổ danh Dã Man Nhân Diệp Phong, truyền nhân Thừa Thiên Tháp.
– Bạch Giáo sư, chúng ta có thể quyết định số chiên lợi phẩm này chứ? – Y Lị Na mỉm cười hỏi.
– Đương, đương nhiên. Bọn chúng chết trên tay mọi người, mọi người có toàn quyền xử lý. – Bạch Lan Chi vẫn chưa hết sửng sốt, lắp bắp trả lời.
– Chà chà, Kỳ Tuyển Chọn cũng không khó khăn mấy nhỉ. – Lạc Phi hồ hởi lấy ra một viên Hồn Tinh Mộc hệ khá lớn – Oa, không ai được giành của đệ, đệ chỉ lấy một viên, thôi, hay là hai viên, hay là ba viên cũng được…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!