Thanh Xuân Bắt Đầu Từ Khi Gặp Anh
Chương 179: Trong sạch
Hoắc Miên biết Tần Sở ra ngoài đàm phán với người nhà của bệnh nhân, nhưng cô lại không ngờ chuyện phát triển nhanh như vậy.
Tần Sở còn chưa về nhà, sản phụ đã gọi điện thoại tới cầu xin tha thứ.
Không thấy Hoắc Miên trả lời, sản phụ vừa khóc vừa nói: “Mọi chuyện đều là lỗi của chúng tôi, là chúng tôi quá tham lam, muốn mượn cơ hội này để lấy một khoản tiền từ bệnh viện, nói đến cùng là do quyền lợi che mắt chúng tôi. Thế nhưng chúng tôi thật sự biết lỗi rồi, cầu xin cô cho chúng tôi một cơ hội, hai đứa con tôi không thể không có cha. Tôi rất sợ mất chồng tôi, nếu anh ấy thật sự ngồi tù thì tất cả đều bị hủy hoại.”
Nghe đến hai chữ “ngồi tù”, trong lòng Hoắc Miên hơi xúc động. Mặc dù cô không biết Tần Sở đã dùng cách gì để xử lý, nhưng chắc chắn cách đó khá dứt khoát, nếu không thì sản phụ sẽ không khóc đến mức này.
“Để tôi suy nghĩ lại.” Thể xác và tinh thần Hoắc Miên đều uể oải. Mấy ngày nay cô cực kì buồn bực vì bị vướng vào chuyện này.
Cô không hứa hẹn với sản phụ, bởi vì cô không biết Tần Sở đã làm đến bước nào rồi.
Cô dứt khoát cúp điện thoại, sau đó sản phụ lại gửi đến rất nhiều tin nhắn, phần lớn đều là tin nhắn đau khổ cầu xin tha thứ.
Thật ra, trong giờ phút này, Hoắc Miên không hề thông cảm cho sản phụ, cô chỉ cảm thấy nếu biết có hôm nay thì sao lúc trước còn làm như thế.
Nếu không phải Tần Sở có năng lực giải quyết vấn đề này cho cô, thì bọn họ sẽ tốt bụng tha cho cô sao?
Cô tha cho bọn họ, vậy ai trả trong sạch cho cô?
Huống chi, chuyện này còn dính dáng ra rộng như vậy.
Lúc Tần Sở trở lại, Hoắc Miên đã nấu cơm xong, đủ cả món chay lẫn mặn, mùi vị, màu sắc đều có đủ.
Chỉ cần là thức ăn do Hoắc Miên nấu, thì Tần Sở đều cảm thấy ngon, ăn tới hai bát cơm.
Lúc ăn cơm, Hoắc Miên vừa ăn vừa lén nhìn Tần Sở.
“Có chuyện muốn nói với anh à?” Tần Sở hỏi.
“Khụ khụ… Anh ăn nhiều thật, nhưng anh không mập lên chút nào, anh có bí quyết giữ vóc dáng gì sao?”
Tần Sở bất đắc dĩ nhìn Hoắc Miên, nói: “Anh cho em một cơ hội, nếu em không nói vào chuyện chính thì lát nữa anh sẽ vào phòng làm việc mở họp trực tuyến đấy.”
Bởi vì bận chuyện của Hoắc Miên, cho nên hôm đó anh đã dời cuộc họp tổng kết cuối tháng của bảy chi nhánh công ty lại.
Còn một đống công việc đang chờ anh xử lý, cho nên bây giờ anh không có thời gian thảo luận chuyện giữ vóc dáng với Hoắc Miên.
Thấy Tần Sở nói thẳng như vậy, Hoắc Miên cũng không có ý định vòng vo.
“Anh đối phó với người nhà sản phụ như thế nào? Hôm nay sản phụ gọi gọi điện thoại cầu xin em.”
“Đều là do bọn họ tự làm tự chịu.” Tần Sở lạnh giọng nói.
“Em cũng biết là như thế. Em nghe nói người đàn ông đó phải ngồi tù. Hôm đó anh ta đẩy ngã em, cảnh sát dẫn em đi giám định vết thương, Cao Nhiên cũng biết chuyện này mà, em không bị thương gì nặng cả. Cho nên, người đàn ông đó ngồi tù vì tội gì? Lừa gạt tống tiền sao?” Hoắc Miên nghĩ thầm, đoàn luật sư của Tần Sở lợi hại như vậy, chắc là bọn họ lấy cớ này.
“Tội lừa gạt tống tiền chưa đủ, dù có xử thì cũng chỉ xử hai ba năm, không có ý nghĩa gì.”
“Vậy anh ta…” Hoắc Miên muốn nói lại thôi.
“Chuyện này đã kết thúc, em cũng đừng hỏi nữa. Nói chung… sau này có chuyện gì thì em nhất định phải nói với anh.” Tần Sở không muốn nói quá nhiều với Hoắc Miên, kể cả chuyện mua bảo hiểm mỗi tháng một triệu.
Anh chỉ lẳng lặng làm tất cả cho cô.
Thấy Tần Sở không chịu nói, Hoắc Miên cũng không dám hỏi nhiều nữa, bởi vì Tần Sở luôn có nguyên tắc làm việc của mình.
Trước khi bắt đầu họp, Tần Sở gọi một cuộc điện thoại. Một tiếng sau, các tạp chí lớn trả lại sự thật.
Công khai phê phán sản phụ và chồng thất đức độc ác như thế nào, đồng thời ca ngợi Hoắc Miên thành một người cao thượng.
Mặc dù cô không phải là bác sĩ, nhưng cô lại có tinh thần chuyên nghiệp rất cao. Trong một đêm, Hoắc Miên từ kẻ có tội biến thành ngôi sao.
Trước màn ảnh, sản phụ khóc lóc xin lỗi: “Cả nhà chúng tôi xin lỗi cô Hoắc Miên. Là chúng tôi lấy oán trả ơn, là báo ứng của chúng tôi, mong cô Hoắc Miên có thể rộng lòng tha thứ, cho chúng tôi một cơ hội sửa đổi làm lại cuộc đời.”
Hoắc Miên chỉ mới tắm một lát, lúc đi ra điện thoại đã bị người ta gọi như muốn nổ tung.
Cô xem tin nhắn của y tá trưởng trước: Hoắc Miên, mở tivi xem bản tin cuối ngày.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!