Thiên Định Nhân Duyên
Chương 1: Thiên định nhân duyên
Reng…Reng…Reng. Thư phòng rộng lớn nhà họ Lục vang tiếng kêu inh ỏi, chủ nhân của nó vẫn ung dung ngồi đọc sách, đến hồi chuông thứ ba mới thong thả nhấc máy.
“A lô.”
“Lão Lục, ông còn không lăn đến đây ngay, Họa Y sinh rồi, là một bé gái. Còn không mau đến đây, cháu gái lão tử như hoa như ngọc, ông không đến nhanh, không có cơ hội cho thằng nhóc nhà ông đâu!”
“Haha, Âu Dương Ngạo Thiên, già đầu rồi mà còn không chịu an tĩnh một chút, được rồi, được rồi, tôi đến ngay đây. Còn nữa, ông gọi cho Phạm Ân đại sư chưa vậy?
“A, chưa gọi, chưa gọi, mau, ông gọi cho Phạm Ân đại sư.”
“Được, lão tử không tin lần này không kết được thông gia với ông.”
“Được rồi, mau đến đây.”
Lại nói về chuyện kết thông gia, khi xưa trên chiến trường, Âu Dương Ngạo Thiên và Lục Hạo Hiên là đồng chí chiến đấu với nhau, cùng nhau thoát khỏi bao nguy hiểm. Trong một lần làm nhiệm vụ, Lục Hạo Hiên rơi vào tình trạng nguy kịch, mất máu quá nhiều, thật may mắn nhóm máu của Âu Dương Ngạo Thiên lại phù hợp, Âu Dương Ngạo Thiên lúc bấy giờ nghĩa nặng tình sâu đã truyền cho Lục Hạo Hiên 500cc máu, thành công cứu sống người bạn chí cốt của mình. Lục gia mang ơn cứu mạng với Âu Dương gia, sau khi xuất ngũ, Lục gia cảm tạ hết lòng, mới hứa hôn cho con cháu hai nhà.
Đáng tiếc, Âu Dương gia là một gia đình giàu truyền thống, lịch sử trăm năm. Tuy thời thế thay đổi nhưng vẫn giữ nguyên gia phong, muốn gả đi hay cưới về đều phải tìm người hợp tuổi, mà Lục gia và Âu Dương gia bấy giờ, nam nữ đều đủ nhưng chẳng có ai hợp tuổi nhau. Hai nhà lúc đấy chưa có người hợp tuổi nhau, nhưng vẫn giữ nguyên lời hứa cũ, chỉ cần có trai gái trong hai nhà xấp xỉ tuổi nhau, sẽ hứa hôn cho chúng, kết thành thông gia, đời đời sát cánh.
Hôm nay, con dâu trưởng hạ sinh người con thứ hai là một tiểu công chúa đáng yêu, Âu Dương lão gia đã ngóng đứa trẻ này từ rất lâu rồi cũng bởi Lục gia giờ có cậu cháu trai 4 tuổi, nhỏ tuổi nhưng anh tuấn, khí soái, thông minh lanh lợi, nhìn ra tiền đồ vô lượng, tương lai chắc chắn là anh tài.
Ba mươi phút sau, Lục lão gia đến Âu Dương trạch gia, đưa theo cả đại sư Phạm Ân, là vị đại sư đã xem bát tự cho mấy người con cháu trong Âu Dương gia và Lục gia trong suốt những năm qua. Nay đến đây không biết lần thứ mấy, nhưng hi vọng lần này có thể như ý nguyện của lão gia hai nhà.
“Lão Lục, Phạm Ân đại sư, vất vả rồi, mời vào, mời vào”
“Khách sáo rồi, là việc nên làm, công đức của hai vị lão gia đây với chùa Thanh Tâm không sao kể hết, chút việc này có khó gì”- Phạm Ân đại sư lên tiếng, Phạm Ân đại sư là người có địa vị rất cao trong giới tăng ni, nho nhã thoát tục, khí độ siêu phàm, đáng để người khác khâm phục.
Trong phòng khách Âu Dương gia, Lục lão gia và Âu Dương lão gia thấp thỏm không yên ngồi đợi Phạm Ân đại sư tính bát tự lòng đầy mong chờ. Hai người đã cùng đi công đức rất nhiều chùa miếu mong được phù hộ để kết thành thông gia, mỗi lần lại khấn Phật mong chờ, hai người cũng không còn trẻ như trước, đều già cả rồi, mong trước lúc nhắm mắt có thể trở thành thông gia của nhau. Âu Dương lão gia có 2 người con trai và 2 người con gái, Lục lão gia có 3 người con trai, sau còn có thêm cháu trai cháu gái nhưng đều không có người nào hợp bát tự của nhau, vậy nên hai lão gia tử rất mong lần này có thể thuận lợi kết thành thông gia.
“Có kết quả rồi” – Phạm Ân đại sư lên tiếng.
Hai vị lão gia tử thẳng người, lòng tràn đầy hồi hộp hơn cả khi lần đầu tiên nhận được huy chương kháng chiến.
“Thế… Thế nào rồi đại sư?” – Lục lão gia gấp lắm rồi.
“Cái này… thật không ngờ…”
“Không ngờ gì vậy đại sư” – Đại sư còn chưa nói hết, Âu Dương Lão gia đã chen ngay vào
“Từ từ nào, sao ông lại chen lời đại sư vậy…thật”
“Aaa, lão Lục ông còn gấp hơn cả tôi”
Lộn xộn một hồi, hai vị lão gia tử mới mong chờ hỏi đại sư kết quả. Phạm Ân đại sư cũng không để cho hai người đợi lâu, gật đầu cười nhẹ trả lời:
“Thiên định nhân duyên!”
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!