Cô Vợ Sát Thủ Của Tổng Tài Máu Lạnh
Chương 3: Làm sao để em vui??
“Tiểu Băng, sao em có vẻ ko đc vui”
“Anh có thấy người nào bị ép buộc phải chấp nhận điều gì mà vui ko”- Hạ tiểu thư cau có
“Haha, đc rồi vậy anh sẽ đưa em đến 1 nơi, lúc nhỏ em rất thích nhưng chúng ta hãy ghé vào cửa tiệm để mua bộ quần áo thoải mái hơn cho em”_ Trịnh Diệc Phàm mỉm cười lái xe đến cửa hiệu quần áo nổi tiếng
Chọn cho mình bộ quần áo thoải mái,cô đc đưa đến nơi mà anh nói đến
“Là công viên sao???” – Cô nhìn anh 1 cách khó hiểu
“Đúng rồi, lúc nhỏ em rất thích đên đây. Đặc biệt là đi cùng anh. Vòng quay ngựa gỗ phía trước là một trong trò yêu thích của em”
“Vậy sao, xin lỗi anh, nhưng tôi ko có 1 chút kí ức về việc này”_ Hạ Trúc Băng lạnh lùng đáp
Trịnh Diệc Phàm thở dài” Haizz, ko thể trách em nhưng anh sẽ 1 lần nữa làm em yêu anh. Được rồi bây giờ mình đến chỗ vòng quay ngựa gỗ đi nào”
Sau khi đi ngựa gỗ
“Em cảm thấy thế nào” Diệc Phàm mỉm cười hỏi
“Tẻ nhạt” Hạ tiểu thư vẫn giữ gương mặt lạnh lùng
Trịnh Diệc Phàm thở dài” Vậy được rồi cô bé, em muốn chơi trò gì nào”
“Tàu lượn kinh hoàng”_Trúc Băng thản nhiên đáp
Tàu lượn kinh hoàng là trò chơi cảm giác mạnh, thách thức người chơi.Nó là 1 kiểu cảm giác mạnh với đường lên khá dốc, khi rơi xuống rất nhanh bạn sẽ có cảm giác như đang rơi tự do vậy.Sau đó bạn sẽ đến 1 đường hầm với những bức hình kinh dị,tiếng than khóc của người phụ nữ, tiếng cười của phù thủy,… đặc biệt ban sẽ đi qua dãy núi lửa nhân tạo đang phun trào
“Em chắc chứ tiểu Băng ” Diệc Phàm do dự vì lúc nhỏ cô rất ghét những thứ này
“Đi hay không tùy anh”
“Được rồi nếu em muốn”_ Diệc Phàm đành chiều cô
Bước vào cổng Trúc Băng nói ” Ta ngồi hàng đầu nhé, nếu không thích anh có thể ngồi chỗ khác”
Diệc Phàm ngồi cạnh Trúc Băng:” Chỉ cần ở cạnh em thì ở đâu anh cũng theo em”
Tàu lượn bắt đầu chạy với vận tốc rất chậm khi di chuyển lên dốc bất thình lình dừng lại rơi xuống dốc với vận tốc cực nhanh.Tiếng gió át đi tiếng hét phía sau 2 người. Trải qua những thử thách kinh dị, các cô gái ở phía sau cứ bám víu dựa vào bạn trai mình. Trịnh Diệc Phàm cũng muốn Hạ Trúc Băng như vậy ôm lấy anh, nhưng không cô dửng dưng không quan tâm đến chuyện này.Anh nào biết nhưng thứ này so với cô chẳng là gì
“Tiểu Băng em cảm thấy chuyến đi này thế nào?”
“Bình thường”_Hạ tiểu lạnh lùng đáp
” Haiz, anh thật không biết làm sao để làm em vui đây”_Trịnh Diệc Phàm thở dài
Xe của Trịnh Diệc Phàm dừng trước biệt thự nhà cô
“Tiểu Băng,ngủ ngon”
Hạ Trúc Băng không nói gì cứ thế mà vào nhà
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!