Học trưởng à, tôi thích cậu - Chương 1: Học trưởng tài giỏi
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
184


Học trưởng à, tôi thích cậu


Chương 1: Học trưởng tài giỏi


Tôi- 1 con người phải nói là tệ của tệ, nếu như dành một từ để nói về bản thân tôi thì đó là ngu ngốc. Học tập thì luôn đứng cuối lớp, thể thao thì không biết gì đã thế lại còn bị các bạn trong lớp lừa hết lần này đến lần khác. Một tuần có 6 ngày đi học thì tôi đi trễ mất 5 ngày còn lại không quên bài tập ở nhà thì cũng quên cái này cái kia. Có thể nói cái hành lang đã trở thành bạn của tôi luôn rồi. Ở lớp thì tôi rất ít bạn bè chỉ có 1 cô bạn thân duy nhất đó là Thanh Thanh, thật may mắn cho tôi vì được làm bạn với cậu ấy. Cậu ấy chính là hoa khôi của trường tôi đó. Người gì đâu vừa xinh đẹp vừa giỏi giang, kì học nào cậu ấy cũng đứng thứ 2 của lớp
Thanh Thanh là người đứng thứ 2 thì tất nhiên người đứng đầu là Học Trưởng siêu cấp vô địch đẹp trai Hoàng Huy Minh. Cậu ấy không chỉ đứng nhất lớp mà còn đứng nhất trường. Đó cũng là điều hiển nhiên bởi vì cậu ấy là con trai của cô chủ nhiệm lớp tôi. Cô nổi tiếng là người khó tính nhất trường. Liệu rằng một đứa con gái nhỏ bé như tôi có thể tiến đến với cậu ấy hay không đó lại là một điều vô cùng nan giản. Hết sức là nan giải
Một ngày không trăng không sao tôi đang tung tăng tới trường. Không biết có thể gọi là tung tăng hay không bởi vì: TÔI SẮP MUỘN HỌC RỒI. Vừa bước đến ngã rẽ thì “Rầm” tôi té xuống đất một cách đau điếng:
– Chu choa đau dã man
– Cậu không sao chứ
Một giọng nói ấm ấp vô cùng quen thuộc. Vừa mới ngước đầu lên. Ôi mẹ ơi con không có mơ đó chứ là học trưởng đáng kính. Tôi phải mất 5 giây để định hình lại tinh thần:
– Mình không sao, không sao đâu
Tôi vừa cầm được cái cặp đang nằm dưới đất định đứng dậy thì một cái” Rắc” âm thanh đau điếng chạm đến tận tâm can:
– Còn nói không sao chân cậu sắp không đi nổi nữa rồi kìa
– Mình không sao thật mà cậu mau đi trước đi không muộn học đó
Cậu ấy không nói gì thêm, tiến lại gần bế tôi đang ngồi dưới đất đặt lên chiếc xe đạp của mình rồi lấy hai tay của tôi ôm lấy eo của cậu:
– Tớ sẽ đưa cậu đến phòng y tế của trường nhanh thôi
Thần linh ơi có phải kiếp trước con ăn ở quá tốt nên kiếp này con mới được diễm phúc lớn đến vậy. Ngồi sau yên của học trưởng con tim tôi cứ đập loạn xạ. Ai mà ngờ được có ngày mình lại được học trưởng chở đến trường
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN