Hai Kiếp Làm Sủng Phi - Chương 80: Thiếu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
38


Hai Kiếp Làm Sủng Phi


Chương 80: Thiếu


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Buổi sáng ba ngày sau, xác Thu Họa được người ta vớt lên từ hồ Ức Xuân. Người trong cung bảo chuyện ngoài ý muốn, do cô bất hạnh trượt chân rơi xuống hồ.

Buổi sáng Tử Phiến nghe được tin này, cả người dại ra, mãi không tỉnh táo lại được. Sau đó, cô ta bỗng cảm thấy cả người lạnh lẽo, run rẩy như phát rét.

Thu Họa chết?

Sao cô ta lại có thể chết vào lúc này chứ?

Hay chuyện Thu Họa tính hạ dược Tề Ngọc Yên bị nàng ta biết được, nàng ta sai người xuống tay ư?

Advertisement / Quảng cáo

Nhưng cũng không giống mà? Nếu Thu Họa có cơ hội ra tay, hẳn sẽ trước tiên nghĩ cách báo với mình rồi chứ?

Còn nếu như không phải, vậy vì sao Thu Họa chết?

Vào lúc Tử Phiến bị chuyện của Thu Họa dọa sợ, có cung nữ đến báo có một tiểu cung nữ bên Trọng Hoa cung tới muốn gặp cô.

Tử Phiến nghe nói có người từ Trọng Hoa cung tới, suy nghĩ đầu tiên là có liên quan tới Thu Họa, vội bảo người dẫn tiểu cung nữ vào.

Tiểu cung nữ mắt sưng đỏ vào phòng, vừa nhắc tới Thu Họa, liền bật khóc. Tử Phiến an ủi cô bé một lúc mà không có tác dụng, đợi cô bé khóc đủ, mới lấy ra một bức thư từ trong ngực, kể rằng đêm trước khi Thu Họa xảy ra chuyện đưa cho cô, bên trong là thư nhà, nhờ Tử Phiến đưa giúp về nhà cô.

Tử Phiến ngơ ngác nhận lấy thư, trong lòng có cảm giác chẳng lành.

Trước kia Thu Họa đưa thư về nhà, đều là tự cô ấy đưa đến. Lần này, cô ấy lại nhờ người khác đưa.

Nếu như Thu Họa xảy ra chuyện trước khi gặp được mình, cố ý nhờ cậy người khác đưa tin cho mình, nói vậy cái chết của Thu Họa không phải ngoài ý muốn, rất có khả năng tự cô ấy nhảy hồ.

Nhưng Thu Họa nhảy hồ vì lý do gì? Trong lòng Tử Phiến không dám tưởng tượng.

Sau khi tiểu cung nữ rời đi, cô về thẳng phòng mình, tay run rẩy mở thư ra, chỉ thấy trên đó viết:

Tử Phiến tỷ tỷ, thấy chữ như thấy người:

Thu Họa phúc mỏng, 10 tuổi đã rời nhà, nhập cung làm nô. Ước nguyện khi còn sống chính là người nhà mạnh khỏe. Chuyện hạ dược, Thu Họa thật sự khó làm nổi, chỉ đành lấy mạng tạ tội. Ngọc bội mà quý nghi tìm nằm trong tráp gỗ tử đàn ở ngăn tủ thứ hai bên trái trong tủ quần áo gỗ lim trạm vàng trong phòng quý phi. Cúi xin quý nghi nể tình Thu Họa từng thật lòng làm việc cho quý nghi mà thương xót tha cho người nhà Thu Họa một con đường sống, cho dù Thu Họa dưới chín suối cũng cảm tạ đại ân đại đức của quý nghi.

Thu Họa tuyệt bút

Bức thư này, chính là thư tuyệt mệnh Thu Họa để lại.

Cô ấy, thật sự tìm đến cái chết.

Lúc này Tử Phiến đã đầm đìa nước mắt. Lòng dạ như bị ai đó quất đánh, đau xót vô cùng.

Advertisement / Quảng cáo

Thu Họa, là do cô và Phan Dửu Quân bức tử.

Hai tay của mình đã dính đầy máu tươi Thu Họa.

Giờ Thu Họa đã chết. Không có ai trong Trọng Hoa cung có thể làm việc cho Phan Dửu Quân, mình nên báo thế nào cho người đây?

Hôm nay là Thu Họa, liệu rằng mai có là mình?

Cô rùng hết cả mình.

Nhưng cho dù biết kết cục là vậy, cô có thể thay đổi được gì đây? Mạng sống của người nhà mình cũng đang nằm trong tay của Phan gia.

Nghĩ đến đây, Tử Phiến ổn định lại tinh thần, lau khô nước mắt trên mặt, chỉnh sửa lại rồi đi chính điện, báo chuyện này cho Phan Dửu Quân.

Phan Dửu Quân biết Thu Họa tự tử, cũng chấn động.

Trầm mặc trong chốc lát, nàng ta mới oán hận nói: “Ả Thu Họa tưởng rằng ả ta chết thì có thể giữ được tính mạng người nhà ả ư?”

Tử Phiến nghe xong, nghĩ tới nguyện vọng của Thu Họa là người nhà mạnh khỏe, trong thời gian mình và Thu Họa kết giao, ít nhiều vẫn có chút tình cảm, quả thực không muốn cô ấy chết không nhắm mắt, vội vàng quỳ xuống, cầu xin với Phan Dửu Quân nói: “Xin quý nghi xem trước kia Thu Họa đã giúp quý nghi nhiều chuyện, chuyển nhiều tin tức như vậy, tha cho người nhà cô ấy một con đường sống ạ!” Nói tới đây, hốc mắt Tử Phiến hơi phiếm hồng.

Phan Dửu Quân lại nghiến răng nói: “Nhưng ả cứ vậy mà chết, làm loạn hết kế hoạch của ta, chẳng lẽ cứ vậy bỏ qua?”

“Quý nghi, Thu Họa cũng không phải hoàn toàn không được việc, tốt xấu gì cô ấy cũng tra được chỗ để miếng ngọc bội kia. Hơn nữa dù sao Thu Họa cũng không phải thân tín của Tề quý phi, muốn cô ấy dẫn một mình Tề quý phi đi rồi hạ dược quả thật khó khăn cho cô ấy.” Nói tới đây, nước mắt Tử Phiến đã rơi như mưa, “Cầu xin quý nghi giơ cao đánh khẽ, bỏ qua cho người nhà Thu Họa, để cô ấy có thể nhắm mắt nơi chín suối.” Nói xong Tử Phiến không ngừng dập đầu.

Nhìn bộ dạng Tử Phiến, nghĩ tới những năm này Tử Phiến đã hết lòng hết sức giúp việc cho mình, Phan Dửu Quân hơi mềm lòng: “Một khi đã như vậy, việc này bỏ qua trước, sau này lại nói.”

“Tạ quý nghi.” Tử Phiến dập đầu tạ ơn nói.

Phan Dửu Quân quay mặt đi, ánh mắt nhìn về phía ngoài cửa sổ, nói: “Nếu như đã mất người có thể dùng trong Trọng Hoa cung, xem ra, kế hoạch này phải thay đổi.” Nói xong ánh mắt nàng ta nheo lại, nhìn về phía chân trời xa xăm.

Bên trong Trọng Hoa cung, tuy rằng Tề Ngọc Yên cảm thấy cái chết của Thu Họa có chút kỳ lạ, nhưng nàng không ngờ lại chính Phan Dửu Quân bức tử cung nữ trong cung mình.

Advertisement / Quảng cáo

Nàng thấy Thu Họa chết thảm thiết, bèn hạ lệnh chôn cất cẩn thận, rồi sai người đưa tiền trợ cấp cho người nhà Thu Họa, động viên người nhà của cô ấy, sau đó không nghĩ ngợi nhiều nữa.

Ngày hôm sau, Tề Ngọc Yên tới Khôn Dương cung thỉnh an Hoàng hậu theo thường lệ, chuyện trò dăm ba câu với mọi người rồi nàng cùng La Xảo Nhi cáo từ rời đi. Phan Dửu Quân lại muốn ở lại cho Trịnh Chước xem hàng thêu mới.

Lúc nàng rời đi, khi nhìn vào đôi mắt của Phan Dửu Quân, ánh mắt kia mang lại cảm giác là lạ khó tả, khiến tim nàng tự dưng đập loạn lên.

Thời điểm này, nàng bỗng nhớ tới chuyện Phan Dửu Quân hãm hại mình kiếp trước. Nhưng biến cố đó phải gần một năm nữa so với kiếp trước mà. Chẳng lẽ, lại xảy ra biến cố nào khác ư?

Nhưng kiếp này, mình không mang theo Lan Hương vào cung, hầu hạ bên cạnh chỉ có Mai Hương, Trúc Vận đều cực kì đáng tin, thêm nữa mình cũng đề phòng, Phan Dửu Quân hẳn không thể hãm hại mình như kiếp trước được đâu nhỉ?

Nghĩ đến đây, Tề Ngọc Yên hơi thả lỏng, rồi

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN