Bảo Bối Thiên Tài Anh Nhớ Em !
Chương Ngoại Truyện 4 (4)
Lâm hàn thiên bất giác nhìn xuống giường, hoàng ngọc băng nhi đang trừng mắt nhìn cậu. Lâm hàn thiên coi cô giống như một công cụ sinh sản cho hắn sao. Nghĩ đến đây, máu điên trong người cô như trỗi dậy, mặc cho lâm thiên bảo đang ở đây thì cô cũng sẽ không bỏ qua cho hắn
– cút. Lâm hàn thiên, anh cút ra ngoài cho em
nói rồi cô vứt gối về phía lâm hàn thiên
– hoàng ngọc băng nhi. Anh sẽ ra ngoài, em bình tĩnh lại
vừa ra khỏi phòng, lâm thiên bảo đã thở phào nhẹ nhõm
– phù. Mẹ đúng là hổ cái đội lốt người . Ba . Thế là đêm nay ba được ra nhà tiểu hắc hắc ngủ rồi
– lâm thiên bảo
lần này thì không phải là lâm hàn thiên lên tiếng mà là…là…hoàng ngọc băng nhi mẫu thân đang đen mặt đứng sau lưng . Lâm thiên bảo ôm lấy cổ lâm hàn thiên
– ba chạy mau. Mẹ rắp nổi giận rồi
nhận thấy đối phương vẫn không nghe lời mình, lâm thiên bảo lập tức tụt xuống, chạy lon ton về phòng tránh nạn
– anh sao không chạy đi ?
– bà xã. Anh chẳng có lý do gì để chạy cả
– anh dám. .
– có việc gì mà lâm hàn thiên anh không dám- lâm hàn thiên cúi người bế cô vào phòng
– anh vẫn chưa dám ngoại tình
– là vì trong hàng triệu người phụ nữ chẳng có ai có thể hơn em và hợp với anh như em. Bây giờ thì em nghỉ đi, nếu không muốn cả con và em đều mệt
– lâm hàn thiên. Em nói cho anh biết, nếu lần này lại là một tiểu tử thì anh đừng nhìn mặt em
– hoàng ngọc băng nhi. Em đúng là biết cách làm khó anh. Đến khi nào sinh hết con trai thì con gái sẽ có. Căn bản là anh vẫn thích con trai hơn
– lâm hàn thiên, anh . .
– anh chỉ nói đùa thôi. Trai gái đều là con anh sinh ra
– nhưng anh vẫn thích con trai hơn
– chuẩn xác
– anh cút đi
lâm hàn thiên cuối cùng cũng chịu chui ra khỏi phòng vợ yêu sau khi khó khăn dỗ cô ngủ. Phía đầu cầu thang, lâm thiên bảo và lâm hàn phong đang ngự trị . Hai đứa hai sắc thái, lâm hàn phong đứng tựa vào thành, chăm chú vào chiếc điện thoại trong tay, lâm thiên bảo đang ngồi ôm trên lan can gõ của cầu tính, nhìn nom như một con khỉ con đáng yêu
– ba. Ba phải chịu bao nhiêu cái bạt tai từ mẹ
– hả
– nhìn mẹ lúc đó giống như sắp ăn thịt người đến nơi vậy
– nếu con ở đó thì chuyện như vậy sẽ xảy ra
lâm thiên bảo bĩu môi rồi nhìn xuống dưới
– ba. Ba mẹ làm thang máy. Con đi đi lại lại mệt biết đi được
– nếu muốn con tự chi tiền ra, ba sẽ làm cho con
– không phải tiền hợp đồng lần trước con đưa cho ba
– ipad của con vừa mới mua, những thứ con yêu cầu ba đều lấy từ khoản đó
– ba là người đàn ông ki bo nhất thế kỷ. Không cần thang máy nữa, con trượt từ trên này xuống còn nhanh hơn thang máy- lâm thiên bảo buông tay, trượt từ trên cầu thang xuống như chơi cầu trượt trong trung tâm giải trí. Để mặc anh trai và papa yêu quý quốc bộ phía sau
—–
phòng ăn. Đã chiều. Bữa trưa qua đi. Ba cha con họ lâm tạm thời kiếm thứ gì đó lót dạ khi cô đang ngủ trên phòng mà quên đi sự sống chết của ba cha con. Với tình cảnh bị bỏ đói như vậy thì sự lực chọn hoàn hảo nhất của ba cha con chính là mì gói. Lâm hàn thiên với cuộc sống thượng lưu thì đây là lần thứ hai ăn thư đồ ăn liền rẻ tiền này. Trên bàn, nồi lớn đặt giữ bốc khói nghi ngút, mùi hương thơm phức, lâm thiên bảo đang ăn mì, thứ thức ăn lần đầu tiên nhị thiếu gia được ăn, vừa ăn đôi lúc lại phồng má lên thổi
– ba. Con không ngờ ba lại có tài nấu ăn như thế
– cũng tạm- lâm hàn thiên đáp, trong người vô cùng tự hào. Là lần đầu tiên nấu, chỉ nấu món đơn giản như thế, một thiên tài như lâm hàn thiên sẽ làm rất tốt. Đọc qua hướng dẫn sử dụng rồi làm là sẽ ra ngay một món tuyệt vời như thế
– ba. Cái gì vậy- lâm thiên bảo giơ lên mấy gói vuông vắn lạ lẫm vừa lấy ra trong bát
– gói gia vị
– à
lâm hàn phong bưng bát đi lại. Năm năm tự lập đương nhiên đại thiếu gia biết nấu món đơn giản này. Không chỉ là biết nấu mà còn rất tuyệt vời. Lâm thiên bảo ánh mắt như đầy rẫy trái tim nhìn vào bát mì của ông anh lạnh lùng . So với của ba thì đó là sơn hào hải vị, mì của ba chỉ là dân dã tầm thường chưa thấy. Có trứng ốp, rau, hành, thịt bò,…
– anh hai. Tại sao anh có thể tài giỏi như vậy
lâm hàn phong không có ý trả lời, chuẩn bị ăn. Lâm thiên bảo lập tức ôm bát đũa chạy sang ngồi bên lâm hàn phong
– anh hai
– chẳng phải em đang ăn cùng ba sao
– nhưng mà ba nấu chẳng ngon gì cả. Còn bỏ hẳn gói gia vị chưa mở. Giống như đồ ăn của dân tị nạn vậy
– lâm thiên bảo. Con . .
– đối với miệng lưỡi của lâm thiên bảo, ba tốt nhất không nên tin
– ba tin lời khuyên của con
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!