Ánh sáng phía cuối con đường . - Chương 3 : Vội vàng .
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
86


Ánh sáng phía cuối con đường .


Chương 3 : Vội vàng .


Chương 3 : Vội vàng .
Có một vài người ta chỉ có thể dùng từ “không cẩn thận” để hình dung về mối quan hệ với họ: Không cẩn thận gặp gỡ, không cẩn thận liền nhớ, không cẩn thận không xóa được khỏi bộ nhớ , cứ như vậy đến cuối cùng . Ta với người cũng vậy . Do số phận sắp đặt để ta gặp người mà ta chẳng hề biết. Dòng thời gian vẫn trôi, sự sống vẫn tiếp diễn, chỉ có ta không chịu quên người mặc dù thời gian trôi qua rất lâu. Đối với ta, người đáng yêu, tốt bụng nhưng có lúc ta vô cùng ghét người nhưng chẳng có một lí do nào thỏa đáng cả. Ta thích người nhưng ta chẳng nói cho người biết. Đơn giản , người đã có một cô gái khác cạnh bên quan tâm và chăm sóc. Ta mà chen vào thì cũng vô ích. Kẻ thứ ba yêu nhiều đến mấy cũng bằng thừa. Ta là người thứ ba, người luôn đứng ngoài lề cuộc sống của người cùng với cô ấy. Ta nhìn ngắm tất cả mọi thứ. Ta tự nhủ với bản thân mình rằng ta sẽ đợi, đợi một ngày người chịu mở lòng với ta để ta tiếp thêm sức mạnh cho người , ta và người sẽ cùng trải qua bao bão tố của cuộc đời để sống hạnh phúc bên nhau .Ta tự nhủ với mình là đợi nhưng ta không đợi được nữa. Ta vội vàng nói ra tấm lòng của mình cho người biết để rồi tình bạn của ta tan vỡ. Ta tự trách mình ngu ngốc khi đã làm vậy. Ta tự kéo người rời xa ta hơn thôi. Người từ chối , người bảo:”Làm bạn được không?”. Ta im lặng không nói, người cũng chẳng nói thêm. Ta nở một nụ cười đầy đau khổ và bi ai, nước mắt cứ thế mà tuôn . Ta cố gắng nói ra thêm một lần nữa nhưng cũng không có tác dụng. Ta và người biệt tăm, chẳng còn những kỉ niệm hồi trước nữa, chẳng còn tình bạn mà ta mất công vun đắp. Tất cả hóa thành mây khói cả rồi .Ta chán nản , ta đau khổ. Người biết , người mặc kệ . Người bỏ ta giữa dòng đời vội vã. Mặc ta khóc cạn nước mắt, mặc ta chẳng dám đối diện với người một lần. Người mặc kệ tất cả. Lòng ta quặn lại, ta không ngờ người lại vô tình đến vậy, ta chẳng hiểu nổi bản thân của mình nữa. Ta tự nhủ, vội vàng chẳng mai lại điều mà ta muốn, nó còn đẩy ta ra xa người hơn khiến ta trở thành người mà bản thân ta chán ghét .

P/s: Mong mọi người ủng hộ nhìu ạ !
#Zumi .

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN