Hệ Thống Tu Chân Siêu Việt
Chương 92: Truyền công pháp cho lý mộ mai
– Anh dậy rồi! Mau đi rửa mặt ra ăn sáng.
Thấy Hàn Mặc đi ra Lý Mộ Mai nói.
Hàn Mặc cười gật đầu rồi đi vào nhà tắm.
Tối qua Hàn Mặc sau khi xuống máy bay đi đến nhà của Lý Mộ Mai. Hai người nói chuyện một lúc rồi lên giường. Hàn Mặc kể về nhiệm vụ lần này cho Lý Mộ Mai nghe làm cô khiếp sợ. Nhất là đến đoạn tất cả tụ họp lại một chỗ.
Nghe xong Lý Mộ Mai vạch khắp người Hàn Mặc nhìn xem có vết thương nào không. Nhìn khắp một phen không bị tổn thương gì Lý Mộ Mai thở phào một hơi. Sau đó là hai giờ đồng hồ vận động của hai người.
– Mộ Mai giờ anh sẽ truyền công pháp của anh cho em. Em tuyệt đối không được truyền công pháp này ra ngoài.
Ăn xong bữa sáng cùng Lý Mộ Mai Hàn Mặc nói.
– Vâng, em tuyệt đối sẽ không truyền ra.
Lý Mộ Mai mỉm cười với Hàn Mặc nói.
Hàn Mặc truyền khẩu quyết của Âm Dương Thần Quyết cho Lý Mộ Mai. Tu luyện theo khẩu quyết của Hàn Mặc làm cô kinh sợ. Càng tu luyện cô càng thấy chỗ đáng sợ của bộ công pháp này.
Tốc độ tu luyện phải nhanh hơn gấp mấy lần bình thường lúc cô tu luyện. Cỗ cũng cảm thấy Thần Thức của mình được mở rộng thêm một phần. Vẻn vẹn tu luyện có mấy phút thôi mà đã mang lại hiệu quả như thế Lý Mộ Mai đã biết tầm nghiêm trọng nếu công pháp này bị lộ ra ngoài. Lý Mộ Mai nghĩ mà sợ.
Nhìn Lý Mộ Mai tu luyện Hàn Mặc cũng hơi bất ngờ. Tư chất của Lý Mộ Mai cũng rất tốt nhưng theo Hàn Mặc thấy thì tư chất của cô còn kém hơn Hà Vũ Vi một chút. Đây là Lý Mộ Mai còn không dùng Tẩy Tủy Đan. Hai cô gái đều có tư chất tốt hơn Hàn Mặc. Nếu không có hệ thống phụ trợ hấp thu linh khí thì Hàn Mặc còn không bằng một nửa của hai cô gái.
Hàn Mặc dặn dò Lý Mộ Mai một vài câu rồi rời khỏi. Lý Mộ Mai tiễn Hàn Mặc ả cửa rồi vào trong nhà tu luyện tiếp. Truyền Âm Dương Thần Quyết cho Lý Mộ Mai Hàn Mặc không biết mình đã phạm phải một sai lầm cực kỳ nghiêm trọng.
Bắt taxi đi ba mươi phút Hàn Mặc đã về đến nhà. Thấy Hàn Mặc về Hà Vũ Vi vui mừng biết bao ra cửa đón. Ôm hôn một hồi rồi Hàn Mặc lại ăn sáng một bữa nữa cùng Hà Vũ Vi.
Ăn xong Hàn Mặc chuẩn bị đồ vật đến trường. Sửa sang lại quần áo cho Hàn Mặc một phen Hà Vũ Vi đứng cửa tiễn Hàn Mặc đi học. Hàn Mặc bảo cô vào nhà rồi đi đến trường học.
Nhìn điện thoại đã là 7 giờ 20 phút, còn 10 phút nữa là đến giờ học. Hàn Mặc đành phải bắt taxi đi.
Đến cổng trường là 7 giờ 26 phút, còn 4 phút nữa là vào học cũng vừa đủ từ cổng tiến vào phòng học. Hàn Mặc trả tiền taxi rồi đi vào.
Đi qua sân đến dãy phòng học Hàn Mặc trông thấy ba nữ sinh đang đứng nói chuyện. Một người tóc ngắn mặt một chiếc áo T-shirt màu trắng thêm một chiếc quần Jean. Một người tóc để xõa sau lưng trên người mặc một chiếc áo thun dài tay màu hồng thêm một chiếc váy màu nâu nhạt. Người còn lại tóc buộc đuôi ngựa cũng mặc trên người một chiếc áo thun dài tay kẻ ngang thêm chiếc quần dài. Ba cô gái đang đứng cười nói chuyện này chính là Diệp Như Uyển, Trần Ngữ Yên và Hạ Vũ Lan.
Có lẽ là bạn cùng cấp 3 nên ba cô mới nói chuyện với nhau như vậy. Trong hai ngày Hàn Mặc vắng mặt chắc ba người đã gặp nhau đi. Nhìn thấy Hạ Vũ Lan tinh thần đã bình thường lại Hàn Mặc cũng thấy yên lòng. Sợ cô bị ảnh hưởng từ vụ lúc trước.
– A! Hàn Mặc.
Trần Ngữ Yên bỗng nhìn thấy Hàn Mặc đang tiến về chỗ bọn họ.
Diệp Như Uyển và Hạ Vũ Lan nghe vậy cũng quay lại nhìn. Thấy Hàn Mặc ba cô gái đều vui mừng lên.
– Chào buổi sáng ba vị mỹ nữ.
Hàn Mặc đến chỗ ba cô gái cười nói.
– Hàn Mặc thúi cậu lại đi đâu hai ngày vậy?
Diệp Như Uyển chất vấn.
– Đúng vậy! Mà hai ngày này Hà Vũ Lan có đến tìm cậu đó. Nhờ vậy bọn tớ mới gặp được nhau.
Trần Ngữ Yên cười nói còn hơi liếc Hàn Mặc và Hạ Vũ Lan một chút.
Bị nói vậy Hạ Vũ Lan vừa vui vừa xấu hổ.
– Ha ha vậy sao! Đúng rồi, không biết trưa nay tôi có thể mời ba vị mỹ nữ đi ăn một bữa có được không?
Hàn Mặc cười ha ha nói.
Hàn Mặc mới nhớ mình còn có hẹn với ba cô gái này, đúng lúc ba người đang ở cùng một chỗ Hàn Mặc bắt luôn cơ hội.
– Đồ lẻo mép Hàn Mặc.
– Cũng được đó nhưng Hàn Mặc là người thanh toán.
– Đúng vậy…
Ba cô gái mỗi người một câu cười ha ha nói.
Nghe ba cô gái nói Hàn Mặc cũng mỉm cười. Cảnh tượng trông rất vui nhưng những người xung quanh lại không thấy vậy.
Nam sinh xung quanh đều nhìn Hàn Mặc bằng mắt căm thù muốn lên đánh cho Hàn Mặc một trận.
Hàn Mặc cũng thấy những ánh mắt xung quanh nhưng không quan tâm đến.
– Đến giờ học rồi tớ đi trước đây.
Hạ Vũ Lan phất tay nói.
– Vậy hẹn trưa gặp lại.
Diệp Như Uyển nói.
– Trưa gặp…
Sau khi Hạ Vũ Lan tạm biệt đi đến phòng học thì ba người Hàn Mặc cũng về phòng học của mình.
Vẫn như cũ Hàn Mặc ngồi giữa hai cô gái ngồi bên cạnh. Năm tiết học như thói quen cũ Hàn Mặc chỉ nằm ngủ. Hai cô gái cũng đã quen để im cho Hàn Mặc ngủ.
…
Hết giờ học hai cô gái gọi Hàn Mặc dậy, ba người ra sân trường đợi Hạ Vũ Lan cùng đi. Đợi 5 phút Hạ Vũ Lan cũng đã ra đến ba người cùng đi ra ngoài trường.
Nhưng mới bước ra khỏi cổng trường bọn Hàn Mặc bị một đám lưu manh vây lại. Ba cô gái hoảng sợ, Hàn Mặc ánh mắt sắc bén nhìn đám người này.
– Ngươi là Hàn Mặc?
Trong đám người một tên đứng ra nói.
Tên này cao khoảng 1m8, đầu trọc, làm da hơi đen, mặc một chiếc áo cộc để lộ ra hai cánh tay cơ bắp cuồn cuộn,mặt trông rất giang hồ.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!