{Chuyển Ver} [Yoonmin] Cô Hầu Nhỏ Của Tôi - Chương 31: Tất cả do mày
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
542


{Chuyển Ver} [Yoonmin] Cô Hầu Nhỏ Của Tôi


Chương 31: Tất cả do mày


– Ahhh… Yoongi… Mạnh lên nữa đi… Ahhhh. Đúng rồi chỗ đó… Ahhhh.

Vào một đêm âm u tĩnh mạch, không nắng không gió, Sana đang nằm trên giường thoả thân, dâm đãng làm tình.

– Sana cô thật sự là làm tôi sung sướng… Con điếm… Thượng cô thật sự làm tôi điên lên… Đồ dâm đãng, tôi sẽ đâm nát cô… Agggggg….

– Em yêu anh, Yoongi… Thao chết em đi… Ahhhh, sâu hơn nữa… Ahhhh mạnh lên.. Ahhh… Nhanh lên nữa…. Ahhhhh….

Sana điên cuồng gọi tên Yoongi… Trong khi người làm tình với cô ta là Him

Chuyện là lúc nãy ả ta đi uống rượu cho quên đi nỗi sợ hãi rằng mình giết chết Hana, lúc cô ta uống say rồi thì gặp Him… Cô ta nhìn Him thành Yoongi và đã tự mình cởi đồ dụ dỗ hắn ta lên giường với mình.

Hắn không cưỡng nổi sự cám dỗ của ả nên đã lên giường với ả, một phần hắn để vơi đi nỗi ham muốn với Baekhyun… Baekhyun bây giờ vẫn chưa tỉnh lại

Mặc cho cô ta điên cuồng gọi tên Yoongi, hắn vẫn mặc kệ mà chiếm lấy thân thể cô ta, hành hạ cấu xé.

– Yoongi… Ahhhh… Qua đêm nay anh sẽ là của em… Ahhhhh

– Con điếm dâm đãng… Aggg… Thao chết mày… Ahhhh

Mặc cho hắn ta buông lời nhục mạ, ả vẫn điên cuồng ôm lấy hắn ta mà làm tình. Đêm đó cả hai mây mưa, nắng gió với nhau.

Đến sáng, ả dậy, cả người đau nhứt, cô ta vẫn chưa hiểu rõ chuyện gì cho đến khi nhìn qua bên cạnh.

– Á… Á…. Tên khốn

Cô ta định tát hắn ta nhưng nhanh chóng bị hắn bắt lấy tay hất ra.

– Chuyện gì?

– Ngươi… Tên khốn kiếp, lợi dụng lúc tôi say… Đồ khốn.

– Cho cô nhớ lại, đêm qua là chính cô dụ dỗ tình nguyện lên giường với tôi…

– Nói dối.

– Còn điên cuồng gọi tên Yoongi… Tôi đây không thèm lên giường với cô đâu, do tôi thấy cô thèm khát đến tội nghiệp nên mới giúp cô thoả mãn thôi… Tôi chỉ muốn Baekhyun của tôi thôi… À nên luyện tập đi kĩ thuật kém lắm.

– Đồ khốn nạn… Khốn nạn…

Cô ả ngồi ôm chăn khóc mà gào thét, còn hắn ta thì cười khinh, mặc đồ vào đi qua bên Baekhyun xem Baekhyun tỉnh dậy chưa.

Sana ngồi khóc đau đớn, lần đầu tiên bị tên khốn nạn cướp đi… Ả uất hận.

– Là do mày… Park Jimin. Tao hận mày… Là do mày…

Ả tức giận mặc đồ vào chạy đi qua phòng của Min… Min đang nằm trên giường bệnh màu trắng sắc mặt tệ hơn hôm qua rất nhiều, ả đi lại kéo tóc Min dậy mặc cho Min đang rất yếu. Lấy súng kê vào đầu Min.

– Là do mày… Do mày đó con khốn… Do mày… Tại sao mày. ..lúc nào mày cũng tốt số hơn tao? Tại sao?

Min yếu ớt thều thào.

– Tôi… Làm… Gì.. Cô?

– Mày còn nhớ tao không hả? Lee Sana cùng cô nhi viện với mày… Cái đứa lúc nào cũng bị hất hủi… Còn mày… Mày có gì tốt đẹp mà mọi người lúc nào cũng cưng chiều, yêu thương mày hả? Hả???

Min từ từ ngất đi, ả đứng cười đau đớn cho số phận mình.

Còn bên Baekhyun, Baekhyun từ từ mở mắt ra gặp ngay Him đang nhìn mình với ánh mắt ham muốn, hắn lúc nãy bên Sana đã rất ham muốn, nhưng hắn muốn Baekhyun sẽ là người làm thoả mãn cơn ham muốn của mình.

– Anh… Anh muốn gì?

– Anh muốn em.

– Đừng lại gần đây….tránh ra…

– Nếu anh không tránh?

– Chanyeol sẽ đến đây giết chết anh.

– Ha ha ha… Nếu hắn muốn cứu em thì có lẽ hắn đã điên cuồng tìm em rồi… Hắn ta bỏ rơi em rồi…

– Nói dối.

– Chỉ còn anh bên em thôi…nào đến với anh, anh sẽ chăm sóc em bảo vệ em, yêu em hơn hắn ta.

– Không… Đừng… Mau tránh ra…tránh ra…

Baekhyun yếu ớt chống cự hắn ta, hôm qua đến giờ cả Min và Baekhyun đều bị cho nhịn đói cả. Hắn ta điên cuồng lao đến Baekhyun.

“Rầm” …cánh cửa bị đạp đổ bởi Chanyeol và Yoongi… Bam Bam định cản lại nhưng không được… Mà cũng chẳng còn cách nào khác cách đó vì cánh cửa đã bị khoá bên trong không mở được.

Him và Sana giật mình… Biết là bọn Bam Bam đến rồi… Họ vội bắt Min và Baekhyun ra làm con tin, nếu không thì làm sao giữ mạng được. Cả hai đưa súng lên đầu của Min và Baek đi ra.

Chanyeol và Yoongi thấy hai bé con tiều tụy, mới một ngày mà đã ốm đi rất nhiều, nhất là Min… Min dường như chỉ còn bộ xương, Min của anh là vậy chỉ một ngày không ăn là sẽ sụt cân ngay… Huống chi Min còn đang bị thương nặng… Bé con của anh bây giờ không còn chút sức lực nào, không còn ý thức mà dựa vào người Sana, mất ý thức rồi. Anh muốn lao đến ôm lấy Min, đưa Min về nhà mà chăm sóc

Còn Baekhyun, cũng ốm đi nhiều… Chanyeol nhìn quần áo của Baekhyun xộc xệch, rách rưới… Hắn tức giận… Tên Him đó… Đã làm gì Baekhyun của hắn?

– Mày làm gì em ấy rồi hả?

– Mày đến thật không đúng lúc, phá hỏng cuộc vui của tao.

– Mày… Tên khốn nạn

Baekhyun khóc.

– Chanyeol cứu em… Cứu em…tên này rất đáng sợ… Huhu

– Baekhyun.

Him thấy Chanyeol gọi tên Baekhyun, liền tỏ ra không vui, cố ý vùi mặt vào cổ Baekhyun mà trêu ngươi.

– Em thơm lắm bảo bối, đợi anh giết tụi này xong, anh sẽ đưa em đi.

– Không cần.. Mau thả tôi ra

Sana không chịu được lâu nên nóng lòng.

– Mau giao tiền ra mang lên.

Cô ta chìa súng vào đầu Min. Yoongi đưa vali ra.

– Mau thả Min ra.

– Mau mở ra đếm, đủ tôi mới thả.

Yoongi mở ra đếm trước mặt ả. Đủ số rồi

– Mau ném qua đây.

– Thả Min ra trước,

– Không… Mau đưa qua đây.

Ả nhấn mạnh súng, lên cò. Yoongi sợ ả sẽ hại Min nên đành làm theo lời ả… Ném qua.

– Mau thả Min ra.

– Ha ha ha… Anh tưởng tôi sẽ thả nó sao?

– Cô.

– Tôi phải giết chết nó. Giết chết nó… Bởi vì nó mà tôi mới đi đến con đường này.

– Cô đừng làm càng.

Mina cùng Bam Bam chạy vào

– Chị hai… Mau dừng lại đi… Đừng sai lầm nữa.

– Mày im… Mày biết gì mà lên tiếng hả.

– Chị mau dừng lại đi.

– Tao không thể nữa… Tao không dừng lại được nữa rồi.

– Kịp mà… Chị mau dừng lại đi…vẫn còn kịp mà.

– Cuộc đời tao sẽ không bao giờ tốt đẹp nếu còn nó.

– Tại sao chứ?

– Mày biết nó không? Nó là Mochi, là đứa nhỏ đáng ghét cùng cô nhi viện với mình… là cái đứa được hiệu trưởng cô nhi viện mà ba chị em mình ở cưng chiều đó… Nó là đứa nhỏ mà ai cũng yêu mến rồi hất hủi chị em mình đó… Nó là đứa nhỏ mà ai cũng yêu mến rồi hất hủi chị em mình đó… Là đứa mà được Min phu nhân yêu thương rồi nhận về nuôi đó… Nếu như không có nó thì có lẽ người được cưng chiều là ba chị em mình, nếu như không có nó thì người được Min phu nhân nhận nuôi là tao, người bên cạnh Yoongi sẽ là tao và người anh ấy yêu sẽ là tao… Nếu như không có nó thì tao sẽ không bị Kun gia nhận về nuôi rồi hành hạ, huấn luyện tao thành một con người tàn độc đâu…. Tất cả là do nó, do nó.

– Chị…

– Tại sao? Tại sao cùng số phận mồ côi mà nó lại được cưng chiều còn tao thì bị ghẻ lạnh, tại sao cùng số phận người hầu mà tao lại bị hất hủi còn nó thì như ông hoàng? Tại sao hả?… Tao và nó từ nhỏ đã không đội trời chung rồi… Khồn thể tồn tại cùng nhau. Từ ngày nó xuất hiện cạnh tao thì cuộc đời tươi đẹp của tao bị nó cướp hết rồi, trước khi không có nó thì ai cũng chú ý đến tao, đến khi nó xuất hiện thì mọi chú ý đều dồn vào nó, cả Min phu nhân cũng chú ý nó và cưng chiều nó, trong khi đó bà ấy chưa bao giờ cưng chiều tao quá mức như nó… Tại sao vậy hả? Đáng lẽ ra sự cưng chiều đó là của tao mới đúng, người bên cạnh Yoongi bây giờ là tao mới đúng … Tất cả là do nó…do nó…do nó mà tao mới đi vào con đường này. Tao ghét nó. Park Jimin tao hận mày

– Chị… Đừng mà…

Yêu thích: 5 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN