Phòng Anh Chia Em Một Nửa - Chương 16: Nằm mơ cũng không buông tha cho cô (2)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
146


Phòng Anh Chia Em Một Nửa


Chương 16: Nằm mơ cũng không buông tha cho cô (2)


– Tinh Tinh, tớ vẫn luôn nghĩ đến quần chúng, cậu xem tớ vĩ đại không? Biết bao nhiêu yêu thích tớ đều vì phúc lợi của mọi người.

Lục Tinh không kiềm chế nổi liền trợn mắt, thật sự muốn ném trang Weibo vào mặt Trần Ân Tứ, để cho cô xem quần chúng nghĩ gì “bữa tiệc” mà cô nói.

“Bữa tiệc” – cô không cảm thấy lời vừa nói của mình có chỗ nào sai.

– Quả nhiên tấm lòng Trần Gia ông quá chân thành mà.

Lục Tinh nghe không nổi, cắt ngang lời Trần Ân Tứ:

– Được rồi, đừng mới sáng sớm đã phát bệnh nữa. Nói thật đi, tại sao lại là “không thể rút khỏi giới”, mà không phải là “không rút khỏi giới”. Đằng sau chữ đó có ngụ ý gì?*

Advertisement / Quảng cáo

( “不能退圈”: “không thể rút khỏi giới” câu này hàm ý của chị Tứ là tuyệt đối không thể rút khỏi giới giải trí.

“不退圈” “Không rời giới.” Vì câu này không có chữ “Năng” nên ba từ này không mang ý tuyệt đối, có thể thay đổi.

“能”: “Năng trong năng lực hoặc năng trong khả năng. Chữ “năng” trong trường hợp này là khả năng.”)

Trần Ân Tứ súc miệng, từ từ rút một tờ khăn giấy ra lau. Lục Tinh đứng đối diện gương nhìn ánh mắt của cô. Mắt cô đen nhánh sáng ngời tựa như vì sao, đến con gái như Lục Tinh cũng bị ánh mắt đó làm cho hốt hoảng.

Cũng ngay lúc Lục Tinh quên mất mình còn đang chờ câu trả lời của Trần Ân Tứ, Trần Ân Tứ chớp chớp mắt, nói:

Advertisement / Quảng cáo

– Vì sau khi tớ rời khỏi giới giải trí, phải kết hôn với tên cẩu Tần Kiết kia, tiếp quản gia sản của bà cố.

Lục Tinh xém chút cười chết vụ này:

– Đủ rồi, đủ rồi, ngừng ở đây đi, nổ vừa thôi, nổ bay không thấy đất giờ. Tớ vẫn nên tin Trần Gia lương thiện đãi “bữa tiệc thịnh soạn” thì hơn.

Trên mặt Trần Ân Tứ hiện rõ bốn chữ “không hổ danh ông”, mở vòi nước rửa mặt. Bữa sáng của Trần Ân Tứ đều do trợ lý đời sống Lục Tinh sắp xếp. Đợi cô rửa mặt sạch sẽ, hai người đổi địa điểm đến nhà ăn. Lục Tinh ngồi đối diện cầm muỗng khuấy cháo yến mạch, khuôn mặt nghiêm túc:

– Ân Ân, tớ đã suy nghĩ kĩ càng. Cậu đã không muốn rời giới giải trí, chúng ta cũng không thể cứ như thế này mãi. Lúc trước cứ nghĩ là toàn bộ ekip của các minh tinh khác đều hắt nước bẩn lên người cậu thì cúi một chút, tránh đầu ngọn sóng, sẽ vượt qua, bây giờ xem ra căn bản không thể. Chuyện của Tần Kiết tớ đã tra cặn kẽ rồi. Tớ phát hiện, người thêm dầu vào lửa để mắng cậu bay thẳng lên hot search, không chỉ một người mà là cả đám. Cậu lúc trước quá thuận lợi, khó khăn lắm người ta mới dìm được cậu, sẽ không cho cậu có cơ hội thứ hai trở mình. Chỉ quay phim không thì đủ. Bây giờ toàn bộ các vai diễn của cậu toàn vai độc ác, kẻ thứ ba lên ngôi và các vai linh tinh cậu muốn quay nhưng tớ không muốn cậu diễn. Cả tối qua tớ suy ngẫm, lịch trình lúc trước mất cũng chẳng phải lịnh trình tốt gì. Gần đây tớ nghe được một số tin tức đài Quả Hạch muốn quay một chương trình, liên quan đến diễn xuất, mời đạo diễn rất giỏi, còn có Ảnh đế Mục Sở Từ, Đài hậu Bạch Noãn Noãn, người mà ba giải Ảnh hậu đều trong tay cô ấy. Tớ muốn cậu tham gia. Mấy năm nay mọi người đều quan tâm đến nhan sắc của cậu quá nhiều, không để ý tới diễn xuất của cậu. Diễn viên thì phải chú trọng diễn xuất, chương trình này là để mọi người hiểu cậu hơn. Vừa hay người phụ trách chương trình tớ cũng quen biết, dù cậu không thích xã giao, nhưng nay đã khác xưa. Tớ hi vọng cậu suy nghĩ về chủ ý này, nếu người đó có thể giúp chúng ta lên show thì cậu vẫn nên đi ăn chung với ekip.

⭐ Translated by YeFeiYe VietNam Fanpage | Lá Con VNFC 🍃

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN