Phàm Nhân Lộ - Chương 66: Vũ Lực Đỉnh Phong (1)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
13


Phàm Nhân Lộ


Chương 66: Vũ Lực Đỉnh Phong (1)


Lạc Phi lắc lắc cánh tay Lan Chi, hỏi:

– Bạch tỷ tỷ, vì sao Viện Trưởng và vị đại thúc kia phải bay lên cao vậy. Quyết đấu ở đây cũng được a, chúng ta có thể quan sát được.

Bạch Lan Chi phì cười, cốc đầu nó:

– Tiểu tử ngốc, nếu họ giao tranh ở đây sẽ rất phiền toái. Sức mạnh của Viện Trưởng và Ma Tộc cấp Chân Vương gần như đã vượt khỏi giới hạn của phiến thiên địa này. Nếu xảy ra đánh nhau sẽ tạo thành thiệt hại không thể tưởng tượng được. Đệ nhìn đây.

Nàng dùng một ngón tay vạch vào không khí, tạo thành một vết màu đen cực nhỏ. Tuy nhỏ nhưng từ vết đen tỏa ra một khí tức vô cùng khủng khiếp:

– Ta chỉ có thể tạo ra vết rách không gian như vậy thôi, nó có thể ăn sạch tất cả mọi thứ chạm vào nó.

Nàng hút lấy một viên đá to, ném vào vết rách không gian. Viên đá bay qua rơi xuống đất, trên thân xuất hiện một vệt dài nhỏ, bằng với kích thước vết rách. Mặt cắt bóng loáng, như bị một vật gì sắc bén cắt qua.

– Bất kể là cái gì, thậm chí là ta, nếu bị vết rách cắt qua đều như vậy, không thể chống đỡ được. Chỉ có cấp bậc của Viện Trưởng và Chân Vương trở lên mới có thể an toàn hơn một chút, và họ có thể tùy ý tạo ra những vết rách to gấp vài chục, vài trăm lần vết rách này. Nếu họ đánh tại đây, cả vùng đất này sẽ bị hủy diệt, tính cả Phá Diệt Viện, Tử Địa Chi Thành, mọi thứ sẽ tan biến hết. Vết rách nhỏ như thế này sẽ biến mất nhanh thôi, đệ nhìn xem, nó biến mất rồi. Vết rách càng to, càng khó biến mất. Với lại, ai nói với đệ là chúng ta không quan sát được?

Nàng nhìn sang Bạch lão gia tử, ông bật cười:

– Lại khổ cái thân già của ta.

Advertisement / Quảng cáo

Ông lật tay, vẽ một hình tròn trong không khí. Hình tròn không biến mất mà biến thành một màn nước thật lớn, trong suốt. Trên màn nước dần dần xuất hiện hình ảnh của Viện Trưởng và Bất Động Chân Vương. Ông nói:

– Cái này gọi là Thủy Mạc Chi Kính, yêu cầu về độ tinh chuẩn trong sử dụng Khí cực cao. Đây chỉ là Thuật Kỹ phổ thông trong Phá Diệt Viện mà thôi, có khá nhiều hạn chế nhưng trong trường hợp này là đủ dùng rồi.

– Ủa mà cái này không nghe được họ nói gì ta – Lạc Phi sờ sờ màn nước, tay nó chạm vào thì màn nước bị tách ra hai bên, rất thần kỳ.

Bạch Tiêu đỏ mặt, quát:

– Tiểu tử thúi, ta lấy được hình ảnh là rất tốt rồi. Ngươi không xem thì để người khác xem, đi ra.

– Đi ra thì đi ra, làm gì căng. – Lạc Phi bĩu môi, lẩm bẩm.

Đột nhiên trong tay nó nhiều hơn một viên cầu sắt nhỏ, bên tai nghe được âm thanh của Đinh Bộ Lĩnh: “Tiểu Phi, ta đoán Ma Tộc sẽ không đơn giản đến đây bắt Bạch Giáo sư đâu. Đây là vũ khí của Tiểu Vân rèn ra, đệ cầm lấy. Chỉ cần truyền Khí vào, nó sẽ bộc phát ra Hỏa Phượng Hoàng, giống như vừa rồi chúng ta tiêu diệt Nhãn Ma. Tiểu tử thúi, đừng có bóp.” – Đinh Bộ Lĩnh đầu đầy mồ hôi, phát hoảng khi thấy Lạc Phi nắn nắn bóp bóp viên cầu.

Lạc Phi vội vàng cất viên cầu vào áo, tập trung nhìn vào Thủy Mạc Chi Kính, Viện Trưởng đã lấy ra một thanh đao, đang từ từ rút đao ra, trận đấu đã bắt đầu.

***

Ngoài không gian, từng viên thiên thạch trôi lơ lửng, vô cùng yên tĩnh. Ẩn dưới dự yên tĩnh đó là những sự nguy hiểm chết người. Từng vết rách không gian nằm xen kẽ khắp nơi, to có, nhỏ cũng có. Hậu Thiên Khí có tồn tại, Tiên Thiên Khí cũng tồn tại, ngoài ra còn có vài loại năng lượng khác nữa. Chúng vô hình, lẫn lộn vào nhau, không được an tĩnh như ở dưới đại lục mà cực kỳ cuồng bạo, hỗn loạn. Tuy nhiên trong phạm vi mười trượng xung quanh hai người vừa xuất hiện, lại an tĩnh một cách kỳ lạ. Viện Trưởng Phá Diệt Viện, Thiên Đao Nam Hoàn, bình tĩnh chắp tay sau lưng, hỏi:

Advertisement / Quảng cáo

– Chân Vương, ngươi nói chúng ta đánh đánh giết giết là vì cái gì?

Bất Động Chân Vương lạnh nhạt trả lời:

– Chỉ đơn giản vì ngươi là Nhân Tộc, ta là Ma Tộc, không phải sao?

– Vậy ta giả thiết, nếu như các ngươi có thể tiêu diệt hết Nhân Tộc, vậy các ngươi sẽ làm gì tiếp theo? Sau đó lại đánh với Yêu Tộc sao? – Viện trưởng bình tĩnh hỏi tiếp.

Bất Động Chân Vương cười lạnh:

– Sau khi tiêu diệt hết các ngươi thì đương nhiên chúng ta sẽ tiêu diệt nốt Yêu Tộc, ngươi yên tâm, Nhân Tộc các ngươi sẽ không chết một mình a.

Thiên Đao lắc lắc đầu:

– Tại sao lúc nào cũng muốn tiêu diệt đối phương, các ngươi chưa từng nghĩ chúng ta có thể cùng lớn mạnh sao? Các ngươi là Ma Tộc, có thân thể mạnh nhất, Yêu Tộc có truyền thừa tốt nhất, Nhân Tộc có thể sáng tạo ra những Công Pháp để đối đầu với Yêu Ma hai tộc. Nếu chúng ta có thể kết hợp cùng phát triển thì sẽ đến mức độ nào? Chân Vương, ngài không nghĩ đến vấn đề này sao?

Bất Động Chân Vương lưỡng lự một chút, quát:

– Ngươi không cần tung hỏa mù làm ta mất tập trung, đánh đi. Bất Động Pháp Quyết, Thiên Ma Bách Biến!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN