Mỗi Ngày Ảnh Đế Đều Livestream Nấu Cơm
Chương 19: Bắt đầu sát hạch
Chờ Nhiễm Tinh cùng Hạ Vĩ Diệp về, liền thấy hai anh em đang giận nhau.
Cảnh này họ cũng chẳng lạ gì, Hạ Vân Sâm từ nhỏ đã tương đối nghiêm túc, mà Hạ Vân Dật thì chỉ chăm chăm đi đùa em, nhiều lần chọc cho Hạ Vân Sâm phát khóc. Đợi đến khi hai anh em lớn thêm một chút, Hạ Vân Sâm đánh thắng được Hạ Vân Dật, mà Hạ Vân Dật ỷ vào chuyện thể chất mình kém, đánh là sẽ xảy ra chuyện, khiến Hạ Vân Sâm không ra tay được.
Dù sao cũng đã nhiều năm rồi, hai anh em cứ thế mà lớn, tính ra tình cảm cũng sâu đậm hơn anh em nhà khác.
Lần này Nguyễn Đường gửi rất nhiều đồ ăn đến, Nhiễm Tinh đi nấu thêm chút cơm, cả nhà liền ăn một bữa cơm cà thật ngon miệng, vô cùng thỏa mãn.
Đợi đến khi cơm nước xong xuôi, Hạ Vân Sâm đi tắm, khi ra trên người chỉ quây độc một chiếc khăn, nước chảy dọc theo đường viền cương nghị của khuôn mặt hắn, hắn chỉ lau qua một cái, ngồi lên giường, tự hỏi làm gì mới có thể tiếp cận được với Nguyễn Đường.
Chỉ tặng quà qua kênh livestream là còn thiếu rất nhiều, điều này đã được chứng minh, nếu muốn chiếm được một vị trí trong lòng em ấy, nhất định phải có liên hệ trong thế giới thực.
Dưới lầu truyền đến tiếng phim truyền hình, tuy tiếng mở không lớn, mà hắn vẫn nghe rõ.
Hạ Vân Sâm nghĩ, chẳng phải trước đây Nguyễn Đường là ảnh đế đó sao?
Một ảnh đế mới bước lên bục vinh quang, gặp phải sự cố ngay khi sự nghiệp đang trong thời kì đỉnh cao, hôn mê năm năm, quan hệ giao tiếp cùng độ nổi tiếng đều biến mất gần sạch, lẽ nào trong lòng Nguyễn Đường không có không cam lòng?
Nhớ tới video trước đây Nguyễn Đường đưa đôi tay gầy gò của mình ra, hắn không khỏi có chút đau lòng, streamer chỉ là một đứa nhỏ thành niên chưa được bao lâu, một mình một người phấn đấu lâu vậy rồi, trải qua biết bao sóng gió, trong lòng em ấy sẽ ngột ngạt thế nào?
Mình có thể giúp.
Suy nghĩ này nảy sinh trong đầu Hạ Vân Sâm, đồng thời cũng nhanh chóng phát triển. Dù sau khi Nguyễn Đường đóng phim thì sẽ chẳng còn cách nào livestream nấu ăn nữa, nhưng chỉ cần em ấy hài lòng, cái gì cũng chẳng còn quan trọng.
Nghĩ thế, Hạ Vân Sâm mở quang não ra, liên hệ với mấy người bạn mở công ty giải trí của mình, thân là con trai của nữ hoàng giải trí Nhiễm Tinh, vòng bạn bè của hắn không chỉ đơn giản có mỗi quân bộ.
Thân phận của Hạ Vân Sâm để đó, chỉ cần hắn mở miệng, trên cơ bản là không có chuyện gì là không làm được. Chỉ mấy ngày ngắn ngủi, liền có mấy phần kịch bản điện tử được gửi đến cho Hạ Vân Sâm.
Hắn loại hết những kịch bản có cảnh quay chiến đấu nguy hiểm đi, lại bỏ thêm một ít phim có cảnh tình cảm thân mật, xong xuôi thì lọc được hai bộ cũng coi như là vừa ý.
Tuy bố cục của hai bộ phim này không tính là quá xuất sắc, nhưng nội dung khá ổn, Nguyễn Đường muốn quay lại giới một lần nữa, dùng độ nổi tiếng bây giờ, chắc chắn không thể nhận những bộ phim thương mại có đầu tư lớn, nhưng thân là ảnh đế, cũng tuyệt đối không được hạ thấp bản thân đi nhận vai nam ba nam bốn, thậm chí là vai phụ mờ nhạt. Ở tình huống như vậy, những bộ phim thiên hướng nghệ thuật, nhân vật được xây dựng đặc sắc, phim lại có chút chiều sâu cũng là một lựa chọn không tồi.
Nguyễn Đường biến mất năm năm, bỗng nhiên lại xuất hiện trong một bộ phim đặc sắc như vậy, thêm vào độ nổi tiếng khi livestream nấu ăn, hắn sẽ liên lạc với những công tử con của các ông lớn trong vòng giải trí, Nguyễn Đường quay về nhất định sẽ là một tin tức nóng hổi. Dựa vào cơn gió đông này, nhất định Nguyễn Đường có thể thoải mái tạm biệt cuộc sống bây giờ, hoa lệ trở lại.
Hắn đang tính nên dọn đường tương lai cho Nguyễn Đường thế nào, để Nguyễn Đường đi sao cho thật êm chân, vừa mở kênh livestream theo thói quen. Mở ra mới phát hiện trong kênh đen kịt, không có người ở.
Trên kênh livestream có một dòng thông báo, viết là streamer đi tham gia sát hạch đầu bếp, cho nên tạm dừng livestream một ngày.
Hạ Vân Sâm ngẩn ra, hắn tính toán thời gian, đây đúng là thời điểm mà hiệp hội đầu bếp tổ chức sát hạch hằng tháng.
Streamer chuẩn bị đi thi chứng minh đầu bếp? Hắn không nhịn được nhướn mày, nhớ tới đám anti lúc trước. Mặc dù Nhiễm Tinh đã ra tay, cấm nói toàn bộ IP của những người này, thế nhưng nghĩ đến chuyện sau lưng đám anti đều là một vị quyền cao chức trọng nào đó trong hiệp hội đầu bếp, hắn không thể không lo lắng cho an nguy của streamer.
Trước đây streamer còn chưa có liên hệ trực tiếp với bọn họ, người này đã muốn dựa vào dư luận hủy diệt danh tiếng của Nguyễn Đường, bây giờ Nguyễn Đường bước chân vào địa bàn của đối phương, há gì lại buông tha cho em ấy?
Nghĩ đến đây, Hạ Vân Sâm lập tức đứng lên, nhanh chân ra ngoài, quân trang cũng chưa kịp đổi, ngồi thẳng lên xe bay.
Bất kể là ai, dám bắt nạt streamer, chính là đang khiêu chiến nhà họ Hạ bọn họ.
***
Nguyễn Đường ngồi trên xe bay, đã đến địa điểm tổ chức sát hạch từ sớm, người tới tham gia sát hạch thoạt nhìn nhiều vô cùng, khắp trời toàn xe bay, nhìn vô cùng đồ sộ.
Xe bay có hệ thống trí tuệ nhân tạo tự động điều khiển, bởi vậy khi xe hạ xuống đều tự động xếp gọn lại, không hề xuất hiện tình trạng ùn tắc giao thông như kiếp trước.
Sau mười phút, Nguyễn Đường xuống xe, nhìn thấy kiến trúc No.133 khổng lồ của hiệp hội đầu bếp, bèn đi vào. Vẻ ngoài của anh bây giờ cũng khôi phục gần như cũ, nhưng để tránh khỏi gặp sự cố, anh liền đeo theo kính gọng đen đã chuẩn bị từ trước, trên người cũng mặc áo sơ mi cùng quần dài đơn giản. Khí chất và quần áo của nguyên chủ đáng ra hơi lộ liễu một chút, nhưng bây giờ anh làm vậy, khí chất vẫn khác xa nguyên chủ, thêm vào hiện tại anh rất gầy, những người khác nhìn vào cũng chỉ cảm thấy anh và ảnh đế Nguyễn Đường có chút giống, cũng không nghĩ là hai người bọn họ là một.
Ở cửa hiệp hội đầu bếp có máy quét, chỉ cần đưa quang não lên quét một cái, liền có thể đánh dấu thông tin các thứ.
Nguyễn Đường đi theo dòng người vào sảnh lớn, đợi tham gia sát hạch đầu bếp. Sảnh tiếp đón hình tròn, những người tham gia sát hạch tập trung trong phòng chờ, chung quanh có những căn phòng nhỏ, từng thí sinh vào trong phòng và làm bài sát hạch của mình.
Vừa nãy sau khi đánh dấu xong, quang não của Nguyễn Đường nhận được một phần “Những điều cần biết khi tham gia sát hạch”, bên trên có thuyết minh cụ thể các nội dung liên quan đến quá trình sát hạch.
Nội dung chương trình sát hạch đầu bếp, chính là sử dụng các nguyên liệu mà hiệp hội chọn lựa ngẫu nhiên để nấu ăn, cũng có thể kết hợp với nhau, hoặc cũng có thể tách riêng ra nấu, tạo thành một món ăn riêng biệt, tất cả đều dựa vào khả năng của mỗi thí sinh. Mà tất cả các món ăn thí sinh làm đều phải lấy nguyên liệu hội đầu bếp cung cấp làm nguyên liệu chính, tuy có thể thêm món kèm, nhưng tuyệt đối không được thêm vào các món làm bằng một nguyên liệu duy nhất, dù chỉ một chút cũng không được.
Về phần cuối cùng làm được mấy món, tất nhiên là lại xem khả năng của mỗi thí sinh, nếu như thành phẩm nhiều, mùi vị cũng ổn, sau khi nhận được giấy chứng nhận cũng sẽ có thêm được dấu đỏ “Xuất sắc”, chỉ với dấu này giá trị bản thân cũng khác xa so với đầu bếp một sao bình thường.
Yêu cầu của sát hạch đầu bếp một sao tương đối đơn giản, đó chính là dùng năm loại nguyên liệu, hai sao là mười lăm loại. Mỗi lần thêm một sao, số nguyên liệu cũng sẽ nhiều thêm mười loại, theo đó giá trị cá nhân của đầu bếp cũng sẽ tăng gấp bội. Nhưng bốn và năm sao lại không chỉ đơn giản như thế, ngoại trừ có thể nấu được bốn mươi lăm loại nguyên liệu ra, thì còn có yêu cầu về mùi vị, hơn nữa khi trở thành đầu bếp năm sao, khả năng sáng tạo cũng tương đối quan trọng, cho nên cần phải sáng tạo được trên mười món ăn mới, tiếp sau còn phải có được hơn một nửa phiếu của các nguyên lão hội đầu bếp, mới có thể trở thành đầu bếp năm sao.
Đế quốc phổ biến nguyên liệu thiên nhiên đã được ba mươi năm, mấy năm đầu mới tung ra, thêm hơn hai mươi năm nữa, cũng chỉ có mười mấy vị đầu bếp năm sao, một người trong đó là hội trưởng hội đầu bếp – Cổ Lạc Cơ. Còn lại đầu bếp bốn sao cũng chỉ có hơn trăm người, so sánh với dân số trăm tỉ của tinh tế, lượng đầu bếp như vậy còn hiếm hơn cả gấu trúc bảo tồn trong vườn thú.
Sau khi món ăn được hoàn thành, sẽ do máy móc tiến hành đo lường độ an toàn, sau khi xác nhận không có vấn đề gì, liền chuyển đến bàn các giám khảo để họ thưởng thức. Nếu như đồ ăn được các giám khảo tán thành, vậy thì thí sinh có thể thông qua sát hạch, nếu như không được tán thành, vậy thì chính là thất bại.
Vì để đảm bảo tính công bằng cho kì thi sát hạch, tất cả các nội dung trong kì thi sát hạch sẽ được quay lại, chuyển đến trang web của hiệp hội đầu bếp, công khai với toàn bộ người dân tinh tế, nhằm phòng ngừa trường hợp gian lận xuất hiện.
Nói như vậy, muốn đem các loại nguyên liệu nấu ăn kết hợp với nhau, lại còn phải thật ngon, là một chuyện vô cùng khó khăn. Cho nên hầu hết các thí sinh đều chọn tách từng nguyên liệu ra để nấu.
Nhưng đối với Nguyễn Đường mà nói, nó chẳng phải là vấn đề gì to tát.
Anh bình tĩnh chờ sát hạch bắt đầu, trong tai truyền đến tiếng bàn tán của các thí sinh, sau đó liền nghe thấy tiếng hô kinh ngạc.
“A! Xong rồi! Viện khoa học tung ra nguyên liệu mới! Hơn nữa còn là hai loại!”
“Trời, chẳng lẽ cũng sẽ cho nó vào nội dung sát hạch?”
Bên cạnh liền có người tuyệt vọng nói: “Không thể, nguyên liệu của kì sát hạch đều được lấy trực tiếp từ khu mua sắm, dù có phải là nguyên liệu mới hay không thì cũng sẽ được chọn.” Hắn nói xong liền không nhịn được rên lên, “Sao viện khoa học lại vào hôm nay, vào trước khi sát hạch, tung ra nguyên liệu mới cơ chứ!”
Nghe thấy nguyên liệu mới được công bố, trong lòng Nguyễn Đường chợt có suy đoán, anh mở khu mua sắm ra, quả nhiên thấy hai loại ớt một xanh một đỏ. Ánh mắt anh sáng ngời, ớt dù là giã thành bột làm gia vị, dù làm món kèm hay nấu trực tiếp đều vô cùng ngon, mùi cay kích thích vị giác đều không nhịn được nghiện luôn.
Thực ra anh cũng là cố vấn của viện khoa học, nên tối hôm trước Hạ Vân Dật đã gửi một phần đến, bên trong chứa ớt. Anh nếm thử, mùi rất thuần, hơn nữa nhiều nước, mang theo vị ngọt nhàn nhạt, khi hoàn thành nhất định sẽ khiến người kinh ngạc. Anh định để mai livestream làm một món cay, xem ra kế hoạch đành phải làm sớm một bước.
Sắp bắt đầu sát hạch, màn hình trong khu chờ hiện lên phòng ứng với dãy số của từng thí sinh, thí sinh chỉ cần vào phòng có số báo danh của mình là được.
Đợi hai vòng, cuối cùng cũng đến phiên Nguyễn Đường.
Theo chỉ dẫn của màn hình, Nguyễn Đường đi tới căn phòng của bản thân, dùng quang não nghiệm chứng thân phận xong xuôi, cửa mở ra ngay tức khắc.
Nguyễn Đường bước vào, anh phát hiện ra phòng này rộng hơn nhiều so với tưởng tượng của anh, đây chính là một nhà bếp cỡ lớn, tất cả đồ làm bếp đều có, còn được sắp xếp hết sức chỉnh tề.
Lúc này, quang não của Nguyễn Đường có một thông náo, cho anh biết năm loại nguyên liệu chủ đề là gì – Ớt đỏ, ớt xanh, trứng gà, đầu cá cùng gan lợn.
Sau đó mặt tường bên trái mở ra, một người máy trí năng loại nhỏ giao một chiếc hộp cho Nguyễn Đường, hiển nhiên trong đó là năm loại nguyên liệu cho lần sát hạch này.
Nguyễn Đường mở hộp, thấy được ớt chuông xanh xanh đỏ đỏ, năm quả trứng gà, hai cái đầu cá cùng một miếng gan lợn. Việc anh phải làm bây giờ, là dùng năm nguyên liệu này nấu ra món ăn có hương vị thật ngon.
Trứng ớt bà ngoại, đầu cá nấu cùng gan xào ớt xanh, cơ hồ là chỉ với mấy giây, Nguyễn Đường đã nghĩ ra được thực đơn thích hợp.
Nhưng Nguyễn Đường cũng không biết, trong phòng theo dõi, có người đang cười một nụ cười ác ý với anh.
“Nguyễn Đường ơi Nguyễn Đường, dù mày làm được, nhưng khi đối mặt với những thứ này, mày còn làm được sao?”
Sau khi Tề Trác thấy được tên của Nguyễn Đường trong số những thí sinh dự thi, liền có ý xấu, tự mình xin đến làm giám khảo của Nguyễn Đường, định trả thù thật mạnh tay. Những nguyên liệu đó đều do hắn tự tay “Giữa nghìn chọn một”, đảm bảo Nguyễn Đường không thể qua nổi sát hạch.
“Hội trưởng, ớt là nguyên liệu viện khoa học mới công bố, chúng ta dùng nó để thi sát hạch có ổn không?” Một tên thuộc hạ của hắn lộ vẻ lo âu.
“Có gì mà không thích hợp? Chúng ta cho nguyên liệu nấu ăn mới công bố vào danh sách có gì là sai, có trách thì trách số hắn xui bốc thăm phải ớt.” Tề Trác cười lạnh nói, “Lần này nhất định tôi phải cho lão Cổ biết, người mà lão vừa ý, rác rưởi tới cỡ nào, ngay cả sát hạch sơ cấp cũng không qua nổi! Lão muốn bồi dưỡng Nguyễn Đường ngồi lên vị trí vốn nên là của tôi, trước đó tên này phải bước chân được vào hiệp hội đầu bếp đã.”
“Nhưng chỉ cho hắn mấy thứ đầu thừa đuôi thẹo như đầu cá hay gan lợn có ổn không? Lỡ đâu có người nhìn ra chúng ta động chân động tay, thì khá là phiền phức…” Dù sao toàn bộ quá trình đều được quay lại rồi đăng lên mạng, nguyên liệu mà Nguyễn Đường nhận được là dạng nguyên liệu cực khó chế biến, không khỏi quá mức trùng hợp, rất dễ bị người chú ý. Một khi xảy ra chuyện, Tề Trác thì không sao, nhân vật nhỏ như hắn nhất định sẽ gặp chuyện.
“Sợ cái gì? Chẳng phải là cho hắn trứng gà đó sao? Dù chỉ là luộc, cũng coi như là hợp lệ. Chúng ta đây là tặng không điểm cho hắn!” Tề Trác không vui nheo mắt, “Lẽ nào cậu lo cho hắn?”
“Không không không, không thể nào, tôi đang lo chuyện này sẽ ảnh hưởng đến uy danh của hội trưởng ngài.”
“Hừ.” Tề Trác hừ lạnh một tiếng, dời tầm mắt về phía video.
Sau khi bị Tề Trác quát, người kia cũng chỉ lúng túng ngậm miệng, ánh mắt phức tạp nhìn về Nguyễn Đường trong màn hình. Từ lập trường mà nói, hắn phải đứng về phía Tề Trác, nhưng từ lợi ích mà xét, vậy thì cũng chưa chắc. Nguyễn Đường vào hội, đối với hắn là chuyện không xấu, thậm chí nếu Nguyễn Đường trở thành người nối nghiệp của hội trưởng, hắn là một trong những giám khảo, nhất định sẽ lấy ra được một hai phần tình cảm, nhưng nếu Nguyễn Đường thất bại, hắn sẽ bị nghi ngờ, thậm chí bị lôi ra làm kẻ chết thay.
Hắn âm thầm nhìn Tề Trác, thấy hắn vẫn giữ tư thái xem kịch vui, liền quay lại nhìn Nguyễn Đường trong phòng sát hạch, cầu nguyện cho Nguyễn Đường có thể cố gắng chút, không qua được sát hạch không sao, chỉ cần không quá thảm là được.
Nhưng nhìn năm nguyên liệu nấu ăn kia, hắn liền không nhịn được mà đắng miệng. Không kể đến ớt, nguyên liệu mới được công bố, bọn họ có lấy sớm được mấy ngày, ăn thử thì thấy kích thích dọa người, mới chỉ ăn một miếng nhỏ, toàn bộ khoang miệng đã tê rần, hơn nữa có thể do tay dính ớt, nên sau khi chạm lên mặt, vào mắt, đều đau nóng đến nỗi không muốn sống.
Thứ này sao gọi là đồ ăn được, phải gọi là vũ khí sinh học mới đúng.
Còn ba nguyên liệu bên cạnh, trừ trứng gà ra, đầu cá và gan lợn sao mà ăn được? Nhà hàng khi làm những món này đều vứt hết! Nhưng mà, dù hai thứ này không được dùng, vẫn được tính là nguyên liệu nấu ăn, nên mới xuất hiện trong lần sát hạch này. Thêm quả ớt kia, có thể làm ra đồ ăn, không độc chết người đã được coi là may mắn.
Xem ra lần này hắn phải gánh cái nồi này rồi… Nghĩ thế, người đàn ông không nhịn được nhăn mặt, vừa quyết định, dù thế nào, lúc đó chỉ cần đổ hết cho vận may của Nguyễn Đường không tốt! Dù sao thì cũng không ai nói được vận may của từng người là như thế nào.
Mà lúc này Nguyễn Đường đã bắt đầu làm. Trong phòng sát hạch, tất cả mọi gia vị được bán đều có, hành gừng tỏi cũng được bày ngay đầu tiên.
Nguyễn Đường rửa gan lợn cho sạch, cắt thành lát, lấy một cái tô, đổ nước trắng vào ngâm, thứ này phải ngâm ít nhất ba mươi phút, vì thế anh bắt tay làm đầu cá ngay.
Sau khi rửa sạch đầu cá, anh dùng không ít muối, bột tiêu phủ lên trên, ướp mấy phút cho đầu cá ngấm gia vị.
Tiếp sau thêm nửa nồi nước đặt lên bếp, thêm chút dầu ăn, vài lát gừng cùng hành. Các nguyên liệu cho vào nồi xong đều chìm chết, khiến người đàn ông đang giám thị không nhịn được lắc đầu, quả nhiên vẫn chưa có cách xử lí đám nguyên liệu vứt đi này, thậm chí còn tự mình giận mình, đun một nồi nước, thêm hành thêm gừng coi như làm canh?
Tề Trác thì cười phun nước miếng: “Đây là thứ gì? A, tuổi trẻ bây giờ, lại cứ thích lành làm gáo vỡ làm muôi, quả thực buồn cười!”
Tên thuộc hạ cũng không nhịn được lắc đầu một cái, hắn đã có thể thấy được kết quả thất bại của người trẻ tuổi này.
Bọn họ nhìn Nguyễn Đường không nhanh không chậm để đầu cá vào, đun sôi với nhiệt độ cao, lại dùng muôi vớt bọt nổi trên mặt, sau đó đậy vung, điều chỉnh sang nhiệt độ thấp để hầm, đám người xem không nhịn được lại đồng loạt lắc đầu.
Canh là món đơn giản nhất, dù là nguyên liệu nấu ăn nào, cứ đun sôi là ăn được, mà cũng chỉ đến vậy, cơ bản là tạm biệt với chữ ngon. Huống hồ Nguyễn Đường chỉ lấy được đầu cá, cắt không cắt được, xào không xào được, ngoại trừ ném vào thì còn nghĩ được cách nào khác?
Người đàn ông nhìn Tề Trác, trong lòng thầm nghĩ.
Nguyễn Đường, có trách thì trách cậu đắc tội người không nên đắc tội.
Trong phòng quan sát ra sao, Nguyễn Đường hoàn toàn không biết. Canh đầu cá phải nấu tầm nửa giờ, cho nên anh bắt đầu làm trứng xào ớt.
Anh xắt ớt chuông thành những miếng nhỏ, sau đó băm tỏi, cắt đoạn hành lá, đập ba quả trứng vào bát, dùng đũa quấy, đến khi trứng thành chất lỏng nổi bong bóng nhỏ mới dừng.
Đợi đến khi chảo nóng, Nguyễn Đường đổ trứng vào. Trước lúc anh đổ trứng anh có thêm dầu ăn vào chảo, như vậy thì trứng mới có thể tràn hết chảo, đồng thời cũng không bị dính.
Anh chiên đến khi cả hai mặt trứng đều chuyển thành màu vàng, sau đó đổ ra đĩa, xắt thành miếng mỏng.
Cho tỏi băm vào chảo phi cho vàng, cũng đổ ra ngoài để chờ.
Đáy chảo còn lại một lớp dầu mỏng, Nguyễn Đường không rửa, mà đổ luôn ớt đã xắt nhỏ vào, để nó ngập mùi trứng cùng tỏi phi. Chờ ớt chín, anh lại đổ trứng cùng tỏi vào xào chung, thêm nước tương, đường, muối cùng giấm chua, vẩy hành lá lên, bật lửa lớn xào nhanh mấy lần, tắt lửa, đổ ra đĩa, một đĩa trứng ớt bà ngoại đã hoàn thành.
Lúc này đầu cá hầm cũng được coi là xong, canh cá đã hoàn toàn biến thành màu trắng, tỏa ra một mùi thơm hấp dẫn.
Anh lấy gừng cùng hành từ trong nồi ra, thêm muối, bột tiêu cùng vào loại gia vị, cuối cùng mới cho gừng băm và hành thái, một nồi canh cá thơm lừng đã xong.
Gan lợn cũng đã ngâm đủ thời gian, máu ra hết, vì vậy Nguyễn Đường liền đổ nước ngâm đi, rửa lại gan dưới vòi nước cho đến tận khi không còn máu rỉ ra nữa.
Gan lợn đã sạch hoàn toàn, Nguyễn Đường cho nó vào một chiếc bát, thêm muối, nước tương, bột mì, dấm chua, bột tiêu, đường trắng cùng các loại gia vị khác, trộn đều lên rồi để qua một bên chờ ướp.
Sau đó anh bắc chảo lên bếp, đổ dầu vào, trong lúc chờ dầu sôi anh xắt ớt thành miếng nhỏ và băm nhuyễn tỏi.
Chờ dầu sôi kĩ, Nguyễn Đường thả gan lợn vào, bật lửa lớn, đến khi gan biến thành màu trắng thì lấy ra.
Chỗ dầu còn lại để xào ớt cùng tỏi, đợi đến mùi tỏa ra khắp nơi thì đổ gan lợn vào lại, nhanh chóng xào sơ rồi cho ra đĩa.
Hai món mặn một món canh, một món là trứng xào ớt, đỏ vàng giao nhau nhìn khá rực rỡ, một món là gan lợn xào ớt xanh, sau khi anh xử lí gan lợn sạch sẽ thì nhìn cũng không còn khó tiếp thu như trước, bên cạnh có một bát canh cá màu trắng sữa, chỉ nhìn vẻ ngoài, ba món này cũng không đến nỗi tệ.
Bày hai món mặn một món canh lên bàn xử lí, Nguyễn Đường nói với camera.
“Tôi làm xong rồi.”
*Wattpad càng ngày càng tệ. Chuyển VPN cũng không đăng được chap mới lên. Có đăng được cũng phải chờ rất lâu.
Trứng ớt bà ngoại
Gan xào ớt xanh
Đầu cá nấu
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!