Mỗi Ngày Ảnh Đế Đều Livestream Nấu Cơm
Chương 25: Tiệc bốn mùa (thượng)
Cái gọi là bốn mùa, chính là dùng các món ăn đơn giản, gợi cho người ta cái cảm giác đang trải qua xuân hạ thu đông, đây là bữa tiệc Nguyễn Đường làm khi anh tổ chức sinh nhật ở kiếp trước, tên cũng do danh tự nghĩ. Lúc đó anh cảm thấy món chua chua ngọt ngọt rất thích hợp để ăn vào mùa hè, giờ lấy ra để sát hạch, dù sao cũng khá hợp lí.
[Ôm cây ôm không nổi: A a a cái lời mở đầu quen thuộc này! Dâng tặng đầu gối thật nhiều lần!]
[Meo Meo thích ăn tất cả đồ ăn của streamer: Chờ đã lâu! Streamer giỏi nhất!]
[Dư âm còn văng vẳng bên tai: Tiệc bốn mùa là cái gì? Nghe thôi cũng thấy cao cấp!]
[Cổ Điền Đặc: Như lầu trên, tuy không hiểu gì, mà có cảm giác khá ngầu.]
[Đêm trường tam sinh: Khà khà khà, dân học lịch sử cổ địa cầu đến phổ cập kiến thức đây, tiệc là mọi người cùng tụ họp với nhau, làm ra thật nhiều đồ ăn để cùng thưởng thức. Nhưng mà cũng chỉ biết do giáo viên giảng thôi, hôm nay được gặp quả thực thấy thật hạnh phúc!]
[Bình minh tím: Tôi cũng học lịch sử cổ địa cầu, nhưng chỉ nghe qua mãn hán toàn tịch, chưa nghe thấy cái gì gọi là tiệc bốn mùa?]
Bởi đây sát hạch không định kỳ, nên khác với lúc livestream trên mạng, tuy Nguyễn Đường vẫn đeo kính livestream, khán giả có thể thấy các hành động của anh, mà anh sẽ không thấy được khán giả bình luận gì, như thế là để thí sinh có thể chuyên tâm sát hạch hơn, không bị comment làm ảnh hưởng.
Cho nên Nguyễn Đường cũng không biết khán giả đang bàn tán xung quanh vấn đề cái tên tiệc bốn mùa mang nghĩa thế nào, anh vẫn cứ chuẩn bị sẵn sàng nấu ăn như thường.
Đầu tiên anh sẽ làm hai phần rau trộn, một là dưa chuột trộn, một là salad khoai tây, hai món trộn này đều có cách làm cực đơn giản, là món khai vị điển hình.
Dưa chuột trộn không khó làm, đập dưa chuột đã rửa sạch thành miếng, sau đó thêm đường, dấm chua, tỏi băm trộn cùng là được, nghĩ đến chuyện có người không thể ăn cay, nên anh chỉ thêm chút bột tiêu nhỏ, hơi hơi cay một chút, chắc chắn sẽ không xuất hiện tình trạng có người không ăn được. Vì mỹ quan, anh tô điểm thêm vụn cà rốt, một màu xanh thêm chút cam, nhìn qua khoan khoái thích mắt.
Nguyễn Đường chia dưa chuột trộn thành hai phần, một phần để vào tủ lạnh, đợi đến khi bày tiệc thì mang ra cho khán giả thử, một phần thì đưa lên cho các vị giám khảo.
Khán giả quây xung quanh bàn xử lý, còn chưa kịp động đũa, đã thấy Nguyễn Đường cất một phần vào trong tủ lạnh, mà người máy lại cầm luôn phần còn lại đi, khán giả sợ hãi kêu lên, xách đũa chạy theo người máy.
Chỗ ngồi của giám khảo ở đối diện với bàn xử lý nên vẫn trong phạm vi của camera, cho nên khán giả chỉ cần kéo cự li ra xa chút, là có thể thưởng thức mỹ thực trên bàn giám khảo.
Nhưng Nguyễn Đường làm một món mà tốn chưa đến ba phút, điều này làm một vài khán giả giả phải đặt ra câu hỏi.
[Sư quét đất: Qua loa quá vậy? Chỉ cho thêm tí gia vị thôi là xong một món rồi á? Thà đưa cho bọn tôi nguyên trái dưa chuột để bọn tôi tự gặm cho rồi?]
[Trăng âm phủ: Bày biện cũng đẹp đấy, mà cũng chẳng thay đổi được sự thực rằng nó là một quả dưa chuột sống!]
[Thanh hạm lãnh du: Hai vị lầu trên nếm thử rồi hãy nhận xét, đơn giản không có nghĩa là không ngon, chả lẽ món nào cũng phải làm mất nửa tiếng mới ngon?]
[Nghiên mực nghiêng: Phải đó, chưa ăn đã phán xét, rõ ràng là ăn cực ngon!]
Mấy vị giám khảo sau khi nhìn thấy món ăn này thì có biểu cảm hết sức phức tạp, do dự có nên động đũa hay không.
Mà Cổ hội trưởng lại hớn hở cầm thìa lên, không khách sáo mà xúc một thìa dưa chuột trộn lớn.
Chiếc thìa thứ hai đưa ra, chính là của Cát lão – vị giám khảo chính khi Nguyễn Đường thi sát hạch hai sao, ông cũng xúc một thìa lớn, để vào chiếc đĩa trước mặt mình.
Bị hai người ảnh hưởng, những người còn lại cũng do dự đưa đũa ra, có điều bọn họ chỉ gắp một miếng nhỏ thôi.
Cơ mà dưa chuột vừa vào trong miệng, mọi người không nhịn được mà mở to mắt, dưa chuột này cực tươi, giòn non nhiều nước, sau khi trộn nước tương thì càng ngày càng ngon, chua chua ngọt ngọt, thêm một chút cay, lúc nhai còn thấy giòn giòn sần sật, khiến người ăn xong càng thèm ăn gấp đôi.
Mấy người còn lại cũng ý thức được đơn giản không có nghĩa là không ngon, đều vội vã cần thìa lên xúc, một đĩa dưa chuột trộn liền biến mất trong khoảnh khắc.
[Y Khả Nguyệt:!!! Các người ăn nhanh như vậy để mà làm gì! Tôi còn chưa ăn đủ!!!]
[Trăng chiếu sương đêm: Đáng ghét! Dưa chuột của tôi!]
Khán giả xem livestream đột nhiên rên thảm thiết, tuy bọn họ có thể thưởng thức được mỹ thực do kỹ thuật bao trùm mang lại, cơ mà nếu đồ ăn đã hết, thì dữ liệu cũng hết, nếu muốn thưởng thức lại, nhất định phải chờ bày tiệc thì mới được ăn.
Cổ hội trưởng lau miệng, nghiêm túc nói, “Ngon lắm.”
[Sa Lợi Diệp: (╯‵□′)╯︵┻━┻ Tự chúng tôi cũng biết, ông không cần nói luôn á!]
Lúc ấy món salad khoai tây của cũng đã hoàn thành rồi.
Mayonnaise là do Nguyễn Đường tự chế, nguyên liệu chủ yếu là lòng đỏ trứng gà, dầu thực vật, dấm và đường trắng. Vì để làm được mayonnaise, anh còn gọi cho viện khoa học, nhờ họ chế tạo ra một cái máy đánh trứng.
Hiệu suất của viện khoa học vô cùng cao, tốc độ và hiệu suất của người tương lai là thứ mà anh không thể tưởng tượng được, loại đơn giản như máy đánh trứng, chỉ cần nghe Nguyễn Đường miêu tả, Hạ Vân Dật chỉ dùng hai mươi phút là chế ra được.
Nguyễn Đường chỉ mang tâm lí thử chút thôi, liền nhờ làm cho chút đồ, ai ngờ bên kia làm ra hết, hơn nữa lại còn cực nhanh, điều này làm anh mừng rỡ không thôi.
Chỉ có điều để có thể lấy được những thứ đó, Nguyễn Đường đã phải nhờ Hạ thiếu dùng chiếc xe bay từng chở anh tham gia sát hạch đi đến viện khoa học một chuyến.
Nguyễn Đường âm thầm quyết định, đợi đến khi sát hạch xong, nhất định anh phải làm thêm vài món nữa, đưa cho Hạ thiếu và Hạ viện trưởng.
So với dưa chuột trộn đơn sơ lúc nãy, salad khoai tây nhìn có vẻ vừa mắt hơn nhiều. Khoai tây vàng nhạt kết hợp với ngô, cà rốt, đậu hà lan, dùng mayonnaise trắng trộn với nhau, nhìn qua màu sắc tươi mới sặc sỡ, khá đẹp.
[Yến Đình: Ngon lắm á!!!]
[Trà Trà Hoàn: Cực kì lợi hại! Đây là mùa xuân đúng không?]
Để tránh trường hợp bọn họ còn chưa ăn đủ đồ ăn đã hết, khán giả xem livestream đã cầm đũa lên thưởng thức ngay từ lúc Nguyễn Đường trang trí, vừa ăn vừa tấm tắc.
Nguyễn Đường có hấp cho khoai tây chín, nên nó rất mềm, thêm chút mayonnaise chua chua ngọt ngọt, vị đã ngon nay càng thêm ngon.
Bởi lòng tin với tài nghệ của Nguyễn Đường đã dần hình thành, nên các vị giám khảo cũng không còn do dự nữa, đồ ăn vừa được mang lên đã sạch bách không còn lại chút gì, khiến cho đông đảo các khán giả tỏ vẻ oán giận.
Món thứ ba Nguyễn Đường muốn làm là gà dầu hành, sau khi sơ chế gà xong xuôi thì anh xối đầy nước tương, lại thêm hành và gừng như thường lệ, sau đó cho nguyên con gà vào nồi, đậy vung luộc ba mươi phút, đợi đến khi xương gà cũng mềm thì mới vớt ra.
Trong lúc luộc gà, anh đun sôi một chảo dầu nhỏ, cho hành thái, phi cho dậy mùi rồi thêm nước tương đảo chung, đảo mấy lần rồi đổ ra bát dùng làm sốt.
Anh ướp gà với muối và bột tiêu hết sức tỉ mỉ, đợi nguội một chút thì chặt ra làm đôi, sau mới chặt thành miếng dài khoảng một ngón tay, chia đều xếp vào hai đĩa. Sau cùng thì rắc hành lá, gừng sợi và vụn ớt đỏ rực.
Cuối cùng, Nguyễn Đường chậm rãi rưới nước sốt lên miếng gà, một mùi hương thơm nồng lập tức bay ra.
[Vũ Thần: Trời ơi!!! Vị này!!! Cái vị này!!!]
[Có một nhóc mèo béo: Ngon quá hụ hụ!!! [hứng gió gào khóc.jpg]
Gà thơm nồng vừa vào miệng đã tan ra, chất thịt trơn mềm, không những da gà rất mỏng, xương gà cũng xốp, tuy rót khá nhiều dầu, mà lại không thấy ngấy chút nào, chỉ thấy nồng nặc hương hành gừng, khiến người ta thấy thoải mái ngon miệng.
Đĩa thịt gà này cơ hồ là vừa được đặt lên bàn giám khảo là hết sạch, người nào người nấy say sưa ăn, quên luôn vị trí hiện tại của bọn họ là giám khảo, chỉ biết u mê với ẩm thực.
[Ôm cây ôm không nổi: Hâm mộ những giám khảo kia quá à.]
[Hân hân du lâm: Đáng ghét! Tôi cũng muốn thành giám khảo a a a a a!!!]
Bây giờ Nguyễn Đường đã bắt tay vào làm món thứ tư, xưa nay anh chưa bao giờ để phí thời gian, vừa nãy trong lúc luộc gà anh đã bắt tay vào xử lí tôm.
Anh dựa vào số giám khảo ở đây, chọn tám con tôm lớn, bóc vỏ, bỏ ruột, rút chỉ tôm xong thì ướp bằng muối tinh, xả nước sạch sẽ, sau đó cắt xà lách và dứa thành miếng nhỏ.
Chắc chắn anh định làm salad tôm dứa, nhưng đối với người tương lai mà nói, hoa quả là thứ dùng để ăn sống, bọn họ chưa hề nghĩ hoa quả cũng có thể nấu ăn được.
[Tiểu Tẩm Tẩm: Ơ? Chẳng phải đây là dứa sao? Sao lại nấu cả hoa quả?]
[Đầu hạ: Hóa ra hoa quả cũng nấu ăn được à? Tôi ăn qua dứa một lần rồi, chua chua ngọt ngọt, cũng không tệ lắm.]
Bởi ba món lúc trước đã mang lại cảm giác ngạc nhiên cùng mừng rỡ cho tất cả những người nếm thử, nên không còn ai nghi ngờ cách nấu của Nguyễn Đường nữa, mà ngược lại, càng mong mỏi món ăn này hoàn thành hơn.
Cách làm cũng không khó, Nguyễn Đường lăn tôm qua một lớp bột mỏng, chiên trong nồi ngập dầu một lần, sau đó dùng giấy thấm dầu chuyên dụng hút hết dầu còn dư trên miếng tôm, trong bát đã có sẵn mayonnaise, xà lách và dứa, anh đổ tôm vào, trộn từ từ, sau đó mới lấy một chiếc đĩa phẳng ra, chầm chậm đổ salad tôm dứa lên.
Khán giả bám sát anh vốn đã không nhịn được từ lâu, xúc một muỗng đầy ngay từ khi anh vẫn đang trộn.
[Meo Meo thích ăn tất cả đồ ăn của streamer:… Ngon! Đến! Khóc!!!]
Dưa chuột trộn
Salad khoai tây
Gà dầu hành
Salad tôm dứa
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!