Mang Thai Ngoài Ý Muốn - Chương 4: Không có biện pháp dự đoán sai lầm
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
363


Mang Thai Ngoài Ý Muốn


Chương 4: Không có biện pháp dự đoán sai lầm


Phú gia công tử G thành, không, hội phú gia công tử toàn quốc làm cái gì? Cuộc sống của người giàu có muôn màu muôn vẻ, không vó biện pháp biết trước. Bất quá có một việc là có thể khẳng định, bọn họ phải ăn cơm. Mặc kệ ở khách sạn cao cấp nào, cơm chính là phải ăn.

Thế nhưng, ai tới nói cho cậu biết, vì sao phú gia công tử bên cạnh cậu CMN chỉ biết phẩm rượu phẩm cà phê a?! Khâu Dật ngồi ở bên trong phòng bao hội sở tư nhân VIP cao cấp nhất G thành, uống ba ly cà phê rồi, sau khi dự tính hoàn cảnh bi thảm tối nay không ngủ đươc, cậu nổi giận!

“Diệp Cảnh Văn trèo tường?” Khâu thiếu gia không mở miệng thì thôi, vừa mở miệng chính là đại bác. Anh hai Khâu Thiện ngồi ở bên cạnh cậu lắc lắc ly rượu trong tay, đối với nghi hoặc của em trai nhà mình rất là tán thành.

“Nếu là hắn chết ở trong ôn hương của người nào, tôi giết chết người của hắn một nghìn vạn cũng sẽ cổ vũ.” Khâu Thiện là máy bay không người lái, sức chiến đấu tuyệt đối là gấp trăm lần Khâu Trật.

Anh em họ Khâu dùng ngôn từ sinh động bày tỏ bất mãn đối Diệp Cảnh Văn tới trễ, huống chi ngày hôm nay vẫn là vì tổ chức tiệc đón gió cho Khâu Trật, thằng nhãi này cư nhiên có thể để cho hắn đói bụng chờ, tốt, phi thường tốt!

Khâu Thiện khoát tay, “Dọn món ăn lên, hóa đơn ghi cho Diệp Cảnh Văn.”

Tiếp nhận thực đơn trong tay nhân viên phục vụ, đưa đến trước mặt em trai nhà mình, dùng lời rất là nhỏ nhẹ nói, “Không cần ngon nhất, chỉ cần đắt nhất.”

Tay cầm thực đơn của Khâu Trật có chút run rẩy, nhiệm vụ cách mạng quá gian khổ rồi, lôi kéo quản lý hội sở vui sướng, không có chút đau lòng nào nói, “Đều đem món ăn đắt nhất của ông lên một lần, Diệp đại thiếu nghèo chỉ còn lại tiền rồi.” Người nào đó chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng, biểu thị hoàn thành nhiệm vụ anh hai nhà mình không có chút áp lực nào.

“Chờ một chút.” Chu Mặc liếc mắt nhìn hai anh em không có chút liêm sỉ nào, lắc di động trong tay, ném một trái bom.

“Tìm được Diệp Hằng rồi.”

Khâu Trật hút một ngụm khí, tiện thể hướng đồng chí Diệp Hằng mặc niệm một phút đồng hồ, rất là có tính kiến thiết đề nghị, “Diệp gia lớn như vậy, cũng không chú ý nhiều thêm mấy người chúng ta đi.”

Tâm nhiều chuyện từ từ mọc lên!

Khâu Thiện vỗ vỗ đầu em trai nhà mình, tuy rằng đề nghị không có dinh dưỡng gì, thắng ở đúng lúc, sờ hai cái tỏ vẻ cổ vũ. Phương thức cổ vũ của lớn nhỏ Khâu gia rất bần cùng, hoặc là đập tiền, hoặc là dắt chó đi dạo. Khâu thiếu gia không thiếu tiền, cho nên lớn nhỏ Khâu gia cũng chỉ có thể dùng biện pháp dắt chó.

Kỳ thực lòng nhiều chuyện của đồng chí Khâu Trật không có nhiều đến như vậy, chỉ là một thân một mình sống ở bên cạnh hai vị Gia Cát, bia đở đạn tuyệt đối là chính mình!

Đồng chí Khâu Trật chủ động yêu cầu làm tài xế, một đường chở theo người ái mộ cũ và người được ái mộ băng băng đến Diệp gia. Thời điểm quản gia Diệp gia thấy ba vị này, cảm thấy trời cũng muốn sập xuống rồi. Trong nhà đã nước sôi lửa nóng, ba vị này còn xem náo nhiệt, hơn nữa còn là không tốn tiền!

Người xem náo nhiệt rất có tu dưỡng chuyên nghiệp xem náo nhiệt, tuyệt đối không quấy rầy đến tự do phát huy của diễn viên. ( =)))) cạn lời) Hai anh em ngồi ở bên trong phòng khách, ba người này liền ngây ngô ở trong phòng khách nghe tình hình chiến đấu, quản gia đứng ở bên cạnh phụ trách bưng trà rót nước. Cũng may tu dưỡng của Diệp quản gia thật tốt, nếu như tu dưỡng kém, không nhịn được, khay trong tay siêu chuẩn sát mà đập vào ót ba vị này, thật mẹ nó thiếu đánh!

“Aiz, vốn còn tưởng là Diệp Cảnh Văn có chút tiền đồ đi trèo tường, hại tôi phí công chờ mong một hồi.” Vị anh trai nào đó yếu ớt thở dài, trong giọng nói có chút đáng tiếc a. Khóe miệng quản gia không tự chủ được giật một cái, vội mang đến cho Khâu thái tử trà hoa cúc, hạ nhiệt!

Chu Mặc liếc mắt nhìn người này, đối với thẩm mỹ của mình ngạc nhiên không thôi, chính mình cư nhiên có thể thích dạng kỳ lạ như vậy! Hơn nữa còn thích nhiều năm như thế! Còn có thể vì cái loại kỳ lạ này mà sống mơ mơ màng màng một hồi! Hắn đây là bị bao nhiêu tờ giấy dán con mắt a!

Khâu Trật ngồi ở một bên thấy con mắt Chu Mặc rõ ràng đang biến đỏ tim đập không dứt, người này không phải là nhịn không được đem anh trai nhà mình hành quyết ngay tại chỗ đi! Khâu Trật vội vàng kéo anh trai nhà mình, “Mau nghe, Tiểu Hằng nói chuyện rồi!”

Diệp Hằng đúng là nói chuyện, chỉ là nói với anh trai cậu Diệp Cảnh Văn. Cậu làm trò trước mặt Diệp Cảnh Văn móc điện thoại từ trong đũng quần ra, nhận điện thoại của bạn cùng phòng thân ái gọi cho cậu, một cậu thanh niên nhiệt huyết máu nóng đầu sau khi chạy đến sân bay hoàn toàn không biết đi nơi nào cứu người, không có biện pháp chỉ có thể cầu cứu đương sự.

Thương cảm Lâm Ngạn thường nhân nhỏ, ngay cả vị trí địa lý tổ trạch Diệp gia này, không có Diệp Hằng gọi điện thoại hướng dẫn, trinh tiết khó giữ được của Diệp Hằng bị hủy lần thứ N, cậu cũng không nhất định có thể chạy tới cứu người. Dây thường xuân đầy hai bức tường bên ngoài, không nhìn kỹ còn tưởng rằng là nhà hoang, cho nên người Diệp gia biến thái là có đạo lý.

“Tôi có người yêu rồi.” Đồng chí Diệp Hằng nói sạo cho tới bây giờ sẽ không bao giờ có áp lực.

Diệp Cảnh Văn mặc kệ lời nói vô ý của cậu, y còn không có khôi phụ lại từ trong niềm vui sướng khi tìm được người, hiện tại Diệp Hằng nói cái gì, y tất cả đều xem như không khí, không tiếng động lại không có hơi thở.

Người ngồi ở phòng khách không có tiếng động, nhưng mà trong lòng lại giống như đập nồi, người yêu?! Người yêu gì?!  Lẽ nào Diệp Cảnh Văn không có trèo tường, Diệp Hằng trèo tường?! Kia còn không giống như Diệp Cảnh Văn trèo tường sao, chí ít hệ số nguy hiểm không có cao như vậy.

Bồn người trong phòng khách dùng ánh mắt trao đổi nội dung phong phú với nhau, ngồi đợi gian phu tới cửa. Đồng chí Khâu Trật mới vừa về nước một hai ngày là có thể gặp được “Chuyện tốt” hiếm có như vậy, trong lòng có nghìn vạn thần thú rít gào mà qua, cũng không có san bằng được ngọn sóng dục vọng nhiều chuyện cuộn trào mãnh liệt. Đồng chí Khâu Trật yên lặng che mặt, trong nước từ lúc nào kích thích như thế?!

Đồng chí “gian phu” Lâm Ngạn không biết mình đã bị bạn cùng phòng thân mến biến thành người yêu thân ái, cũng không có biết ở Diệp gia có mấy con sói đang đợi mình. Vì Diệp Hằng, cậu dẫn theo hai đứa tham ăn nhà mình làm việc nghĩa không chùn bước mà vào cửa lớn Diệp gia, từ đây về sau bắt đầu cuộc sống “bi thảm” của cậu.

Thời điểm Lâm Ngạn vào phòng khách Diệp gia vẫn còn thở hổn hển, không có biện pháp, hai đứa tham ăn nhà cậu quá khuẩn trương cha nuôi bọn nó, đem cha ruột xem như con la mà sai khiến. Thời điểm thấy Diệp Hằng áo mũ chỉnh tề ngồi ở trên ghế sa lon, Lâm Ngạn thiếu chút nữa không có đi tới đạp cho cậu ta một cước. Cái này mà gọi là trinh tiết khó giữ?! Người nào mắt mù đến nói cho cậu biết trinh tiết của Diệp Hằng khó giữ được?

“A?!” Đồng chí Khâu Trật ở phòng khách xem kịch vui vẻ mặt kinh ngạc nhìn gian phu này, nhìn rất quen mắt a! Không phải là một nhà ngớ ngẩn ở sân bay sao!

Lẽ nào gian phu là cậu ta?! Khâu Trật hút một ngụm khí lạnh, quá đáng sợ rồi!

Chu Mặc nhìn Khâu Trật thở dốc giống như nhìn một thằng bệnh thần kinh, Khâu gia dù thực sự không cứu, cũng phải uống thuốc.

Hơi thò đầu ra, liếc mắt, Chu Mặc nghĩ máu trong người đều nóng rồi, là cậu ta!

Cậu bé thân thể đặc thù năm năm trước! Cậu ta tại sao lại ở trong này? Lẽ nào gian phu của Diệp Hằng chính là cậu ta?!

Chu Mặc cũng không tự chủ được hút một ngụm khí lạnh, người này vẫn thật có thể là gian phu!

Khâu Thiện vẫn ngồi nghe kịch bị hình dạng của hai người này gợi lên hứng thú, rốt cuộc là một nhân tài thế nào, khiến cho hai vị này tựa như cùng hút ma túy, đoán chừng thân thể, hướng ngoài cửa vừa nhìn, nhất thời híp mắt.

Tựa như, thật giống!

Không giống những người khác, mà giống Khâu đại thiếu y, Khâu Thiện!

“Anh, gian phu này sao mà nhìn quen mắt a?” Khâu Trật cũng trở lại thực tại, lúc ở sân bay không có chú ý, hiện tại anh cậu vừa đứng ở bên cạnh đem so sánh tương đối giống, nếu nói người nọ cùng anh cậu là anh em ruột cậu cũng sẽ không phản đối, hai người này thực sự rất giống. Chẳng lẽ trừ mấy người bọn họ ra, lão cha bên ngoài còn có con riêng?!

Người không phong lưu uổng công là cậu ấm, Khâu lão gia lúc còn trẻ cũng đã từng phong lưu, bất quá lão cha phong lưu cũng không phải là không có giới hạn. Ngoại trừ Khâu phu nhân bị bệnh qua đời năm đó, bên cạnh cũng có mấy hồng nhan tri kỷ. Lão cha làm việc rất có phong cách của mình, tuy rằng Khâu phu nhân đã qua đời, thế nhưng vị trí chính thất Khâu gia vẫn luôn là của bà cho dù đã chết vị trí đó vẫn là mẹ ruột Khâu Thiện. Không có bất kỳ một người tình nhân nào phù chính, cũng không có vất bỏ một người con gái nào. Bụng của mẹ cậu dường như không chịu thua kém, vì lão cha sinh ra đứa con thứ hai, địa vị ở trước mặt lão cha nếu so với mấy người khác thì cao hơn một chút. Bất quá mẹ cậu tình cảm cao, là một người rất hiểu tiến lùi, cho nên Khâu Thiện đối với mình nếu so với các anh chị em khác tốt hơn rất nhiều.

Chu Mặc đối chuyện của Khâu gia rất rõ ràng, đầu óc lúc này cũng tỉnh táo lại, thời điểm năm đó tìm người tại sao không có nghĩ đến Khâu gia? Người đều có tương tự, thế nhưng giống đến như vậy nếu nói là không có quan hệ máu mủ, tạo hóa cũng quá thần kỳ rồi.

Khâu Thiện không có hé răng, chỉ bất quá theo thói quen híp mắt, nhìn cái liếc mắt của Khâu Trật.

“Lão cha đối với đứa con như mình vẫn là rất bảo vệ, nếu không thì cậu cũng không mang họ Khâu được.”

Ánh mắt Chu Mặc lóe lên, Khâu Thiện nói không sai, Khâu gia nhà to nghiệp lớn, căn bản không quan tâm nuôi mấy người. Huống chi, lấy tính cách Khâu Thiện, KHÂU gia tuyệt không xảy ra chuyện anh chị em tương tàn tranh giành gia sản, Khâu Thiện chính là lão hồ ly có đạo hạnh tu thành tinh, cho dù Khâu lão gia tử có nhúng tay cũng không nhất định phớt lờ được hắn. Cho nên cho dù là Khâu Trật, cũng bất quá là người nhàn rỗi Khâu gia nuôi. Cho nên, nếu quả thật là con riêng Khâu gia, căn bản không có đạo lý lưu lạc ở bên ngoài. Lão gia tử thích khai chi tán diệp, người theo ông cũng rất rõ ràng.

“Người có chút giống nhau mà thôi.” Chu Mặc đã khôi phục tự nhiên, bất quá trong lòng cũng là ngọn sóng cuộn trào mãnh liệt.

Khâu gia có thể đồng ý bọn Khâu Trật, nhưng là lại không hẳn đồng ý cậu bé kia. Khâu gia là nhà giàu có, người sinh cậu ôm một đứa bé không trọn vẹn đến nhận tổ quy tông, đó là đánh vào mặt mũi Khâu gia. Nhìn thiếu niên vẻ mặt khẩn trương, Chu Mặc đột nhiên có chút cảm thấy may mắn ngày hôm nay cùng anh em Khâu gia giống như hai tên bệnh thần kinh này đến xem náo nhiệt.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN