Mang Thai Ngoài Ý Muốn
Chương 18: Lý giải đối mặt tình yêu
Chu Mặc liếc mắt nhìn tin tức tiếu hàn gửi đến, không khỏi nhíu mày. Lâm Ngạn đem người này thành ân nhân cứu mạng, xem ra có liên quan đến chuyện đôi tham ăn sinh ra. Bệnh viện…. Thời điểm đôi tham ăn ra đời, Dương Thụ đúng lúc là thực tập sinh bệnh viện, nếu như hai người này vào lúc đó có dính dáng nhau, như vậy Dương Thụ sáu năm trước đóng vai trò gì trong cuộc sống của Lâm Ngạn không cần nói cũng biết. Có lẽ nói, sáu năm trước y chia sẻ bí mật của Lâm Ngạn, đồng thời còn tự cho mình là đúng làm người bảo hộ của Lâm Ngạn. Nghĩ vậy, trong mắt Chu Mặc liền lạnh vài phần, cái người Dương Thụ này xuất hiện còn thật là đúng lúc!
Ngồi ở trên ghế salon trong phòng khách, toàn thân đều tản ra một loại khí tức người lạ chớ lại gần. Cha Chu bưng tách trà lúc vào cửa còn do dự một chút, suy nghĩ chút, vẫn là ngồi xuống đối diện con trai, “Làm sao vậy? Mẹ con đến nhìn cháu trai bảo bối của bà ấy con không vui?”
Chu Mặc nghe vậy ngẩng đầu nhìn cha mình liếc mắt một cái, lắc đầu, mẹ hắn nếu là không làm chút gì thật đúng là không giống mẹ của hắn.
“Con chỉ là không nghĩ đến mẹ cư nhiên chạy đến Diệp gia xem đứa nhỏ.”
Cha Chu cười khẽ một tiếng, “Bà ấy ngay cả vú Trương cũng mang theo, lão già như ta rốt cuộc còn thẳng thừng bị từ bỏ.”
Chu Mặc có chút bất đắc dĩ, đón nhận tách trà ba hắn đưa, uống một ngụm, quả nhiên mùi hương thơm ngát hợp lòng người, ngụm trọc khí trong lòng cũng ít đi.
“Ba, nếu như Chu gia nhiều thêm một người con dâu nam, cha sẽ phản đối sao?”
Cha Chu rất có thâm ý nhìn hắn một cái, hỏi ngược lại, “Nếu như ta phản đối, con định làm như thế nào?”
“Con sẽ không giận dỗi rời khỏi Chu gia, rời khỏi người và mẹ, thế nhưng con vẫn sẽ cùng Lâm Ngạn ở cùng một chỗ, bù đắp thiệt thòi lúc trước của cậu ấy, cố gắng hết sức con có thể làm được!”
Nhìn hai mắt con trai cố gắng nghiêm túc, trong lòng cha Chu rất vui, không bị tình yêu làm choáng váng đầu óc xúc động cẩu huyết vứt bỏ tình thân cái gì, cũng không có để gia đình, những thứ không cần thiết hy sinh tình cảm của mình. Vạn sự cũng không thể song toàn, chỉ có thể nắm giữ cân đối mới tốt, mới thật sự là thông minh. Đứa con trai này của ông từ nhỏ đã lãnh tĩnh, làm việc rất có nguyên tắc của mình. Một khi đã quyết định, tất nhiên là nghĩ sâu tính kỹ về sau. Cho nên cha Chu mới vô cùng hiếu kỳ một chuyện, con ông dựa vào cái gì nhất định nói người đàn ông này là Lâm Ngạn? Nếu như chỉ là bởi vì hai đứa bé, lấy tính cách của Chu Mặc nó càng sẽ có phương thức xử lý lãnh tĩnh hơn.
“Năm đó hai đứa gặp nhau cũng không tốt đẹp, đứa nhỏ kia thực sự không ngại như vậy theo con?” Cha Chu suy nghĩ một chút, vẫn là uyển chuyển hỏi một câu như vậy.
Khóe miệng Chu Mặc có chút cười khổ, lắc đầu, “Cậu ấy còn không biết cha của hai đứa nhỏ là con.”
Lúc này ngược lại khiến cha Chu giật mình, “Con không phải đã biết rồi sao?!”
“Con hy vọng chuyện kia không phải bắt đầu quen biết của bọn con.”
Cha Chu lập tức im bặt, thái độ Chu Mặc rất đơn giản, nó muốn là Lâm Ngạn, mà không phải chỉ là cha của hai đứa nhỏ. Bất quá thấy vẻ mặt này của con ông, con đường truy thê cũng không thuận lợi a.
“Ta với mẹ con tuy rằng hy vọng con có thể cùng một cô gái tạo thành một gia đình bình thường, thế nhưng chiếu theo tình huống bây giờ đến xem, tuy rằng không bằng ý của chúng ta, nhưng là chúng ta cũng không phản đối con đem đứa nhỏ mang vào Chu gia. Chỉ là, Chu Mặc, có một chuyện con phải hiểu rõ, Chu gia tuyệt đối không làm chuyện giày xéo người!”
Chu Mặc gật đầu, “Ba, cậu ấy không phải là thế thân của bất kỳ ai.”
Câu nói sau cùng kia của cha Chu rốt cuộc đã chỉ điểm một cái cho Chu Mặc, tuy rằng người nhà đều biết năm đó Chu Mặc ở bên Khâu Thiện chịu nhiều thống khổ, thế nhưng này giống như một cái kiêng kỵ ở Chu gia. Chu phu nhân ngày đó lúc nhìn thấy Lâm Ngạn, chỉ lo lắng cái vấn đề này, bà là thật tâm mong muốn con trai của mình hạnh phúc, mà không phải tìm một hàng dỏm có thể tùy thời bị thay thế.
“Ba, con đối với Lâm Ngạn, nếu như nói sáu năm trước chỉ là nhất thời mê man, như vậy sáu năm sau, bắt đầu từ yêu thích chuyển sang tình yêu. Cậu ấy là một người sạch sẽ như vậy, đáng giá Chu Mặc con yêu.”
Lâm Ngạn ngược lại là một người sống rất thấu đáo, từ thời khắc bị vứt bỏ đó cậu chỉ biết làm như thế nào để sống an tĩnh trong nghịch cảnh, mặc dù năm đó chịu thương tổn như vậy, vẫn là sống đạm nhiên như trước. Cậu ấy hiểu được chính mình, càng hiểu được làm sao để sống một cách thích ý. Có thể thân thể không được trọn vẹn làm cho cậu ấy đã không có cái loại tùy ý tự do như người bình thường, thế nhưng cậu ấy lại cũng không có vì vậy mà tự ti. Mặc dù sau này lại có thêm đôi tham ăn, cậu ấy cũng như trước dựa vào thiên phú của chính mình để cho mình và hai đứa nhỏ có được cuộc sống vô cùng thoải mái. Đây đối với một người từ nhỏ lớn lên ở cô nhi viện mà nói, Lâm Ngạn đã thể hiện nhiệt tình của cậu ấy đối với cuộc sống không gì sánh được. Chu Mặc hắn chính là thích Lâm Ngạn như vậy, trí tuệ như ngốc* đối với cuộc sống, cẩn thận khát vọng đối với thân tình. Tình yêu như vậy, Chu Mặc cũng không hy vọng chính mình dành cho cậu cái loại tình cảm mãnh liệt kinh tâm động phách này, Lâm Ngạn của hắn hưởng thụ không nổi tình yêu nồng nặc như vậy, chỉ có phần ấm áp nhàn nhạt như cúc mới là khát vọng của Lâm Ngạn của hắn.
Không thể không nói, ở trên điểm này Chu Mặc có trực giác rất nhạy bén, Lâm Ngạn khát vọng đúng là phần tình cảm ổn định ấm áp. Mà giờ khắc này người đàn ông ngồi đối diện cậu cũng đã từng cho cậu cảm giác như vậy, bất quá đây cũng là đã từng….
“Như thế nào đột nhiên trở về? Ngày hôm trước còn nói phải đến lễ giáng sinh mới có thể trở về sao.” Lâm Ngạn nhìn người đàn ông rõ ràng có chút mệt mỏi vất vả này tò mò hỏi.
Dương Thụ cười cười, “Kỳ thực ngày đó lúc gọi điện thoại cho em cũng đã quay trở lại T thành, chỉ bất quá cũng không biết lúc nào rãnh tới tìm em, cho nên liền không nói cho em biết, tức giận sao?”
Lâm Ngạn cười lắc đầu, “Khó có được bác sĩ Dương có thời điểm không bận rộn.”
Đối mặt với trêu chọc của Lâm Ngạn, Dương Thụ chỉ có thể bất đắc dĩ vuốt tay, “Như thế nào quay lại G thành rồi?”
“Công việc cần, có một đạo diễn nhìn trúng một bộ tác phẩm của em, đến G thành chính là vì cùng cải biên bộ tác phẩm này.”
Dương Thụ nhìn cậu một cái, cũng không nói nhiều, kỳ thực nói công việc này cần chỉ sợ cũng là mượn cớ, nếu như chuyện chỉ là trên phương diện công việc, vậy chuyện hai đứa bé chuyển trường nói như thế nào? Bất quá, loại chuyện này y cũng không thể càng cố hỏi. Có một số việc, giới hạn tình bạn rất rõ ràng.
“Lâm Ngạn, đến G thành có thể có mạo hiểm hay không?”
Tay Lâm Ngạn nắm gối ôm nhất thời chặt một chút, sắc mặt cũng tái nhợt một phần, “Dương Thụ, em không muốn nói đến chuyện năm đó.”
Thời điểm Dương Thụ hỏi ra câu kia liền có chút hối hận, bây giờ nhìn cậu như vậy càng hối hận, vội vàng đứng lên ngồi ở bên cạnh Lâm Ngạn, xoa xoa đầu cậu, “Đừng có đoán mò, anh chỉ là lo lắng con trai của mẹ nuôi của em kia lại đối em làm loại động não gì.”
Nghe y nói như vậy, Lâm Ngạn nhất thời đối với chính mình đa nghi rất xin lỗi, vội nói,” Mẹ nuôi của em đã qua đời rồi, nửa năm trước lúc đến bái tế có gặp qua hắn, thấy dáng vẻ của hắn là đang phát triển tốt, hiện tại hắn sợ rằng cũng không thích gặp em.”
Dương Thụ lúc này mới gật đầu, cầm thú đầu năm nay hoặc là cảm, hoặc chính là tai họa giống như cảm. Thấy dung nhan người này hai bên trái phải không thay đổi, tâm có chút ấm. Ở nước ngoài hai năm qua, tâm tâm niệm niệm nhớ người này như vậy, cũng coi như đáng giá.
“Anh còn chưa nói thế nào mà đột nhiên trở về sớm như vậy?” Lâm Ngạn bị y nhìn có chút ngượng ngùng, vội mở miệng.
Dương Thụ mím môi một cái, mới chậm rãi mở miệng, “Mẹ anh sợ rằng không được, nhẫn nhiều năm như vậy vẫn không thể nào chịu được một bút của Diêm Vương.”
Lâm Ngạn giật mình nhìn y, vóc người gầy yếu kia, người đàn bà có tính cách cường hãn cư nhiên cứ như vậy không được?! Hai năm trước, người phụ nữ này chỉ vào mũi cậu nói những câu tru tâm, bà nói, Lâm Ngạn, người bất nam bất nữ như cậu vậy, làm sao có thể bám lấy Dương Thụ nhà ta không buông? Dương Thụ nhà chúng tôi năm đó nhẹ dạ giúp cậu một hồi, nhưng là không thể để cho cậu lợi dụng như thế. Hai đứa bé kia cùng Dương gia nhà chúng tôi một chút quan hệ cũng không có, con dâu Dương gia tuyệt đối là một cô gái thuần khiết bình thường, cho dù cùng Dương gia chúng tôi không môn đăng hộ đối, chí ít cô ấy vẫn là một người con gái chân chính!
Chính là người phụ nữ này, làm cho cậu đem một phần trân quý thích một chút xíu trong long diệt trừ, cậu đã bị tổn thương mệt mỏi, không thể bởi vì chút thích này liền làm cho chính mình đứng ở hoàn cảnh càng thêm bất kham. Cậu không có nói gì cho Dương Thụ cả, vốn là như thế nào ở chung với Dương Thụ vẫn là như vậy, chỉ là không bao giờ lại có thể để cho phần thích này bóc lên từng chút một. Dương Thụ ngoại trừ là ân nhân cứu mạng của cậu, còn dư lại cũng chỉ là bạn bè.
Cũng may Dương Thụ khi cậu thương tâm nhất đã rời khỏi đến nước A, cho nên thời gian cuối cũng vẫn phủ lên trong lòng Lâm Ngạn một tia không cam lòng cùng tiếc nuối. Hôm nay gặp lại lần nữa, cư nhiên nghe được một tin tức như vậy, Lâm Ngạn lúc này là thật không biết phải nói như thế nào.
“Có thời gian rãnh em đi thăm dì.” Lời này mặc dù có chút có lệ, thế nhưng Lâm Ngạn thực sự không biết hẳn là nên nói thêm cái gì nữa.
“Được, mẹ anh ngày hôm qua trở về G thành, bà muốn lá rụng về cội.”
“…” Thế giới này có thể lại nhỏ thêm một chút không?!
Hai người lại nói một ít chuyện phiếm sau khi cửu biệt gặp lại, liền đều tự đi nghỉ ngơi. Lâm Ngạn vào phòng đến nửa đêm không có ngủ được, lật tới lật lui suy nghĩ rất nhiều, nghĩ đến mẹ Dương, nghĩ đến Dương Thụ sát vách, càng nhiều hơn là nghĩ đến Chu Mặc, tối hôm nay lúc về thì sắc mặt Chu Mặc có chút khó coi….
Ở trên giường lật nửa ngày, Lâm Ngạn cuối cùng vẫn là cầm điện thoại lên gửi cho Chu Mặc một tin nhắn.
Lúc này Chu Mặc đang ở thư phòng xử lý văn kiện nhận được tin nhắn, không tự chủ được nở nụ cười.
Chu Mặc, ngày hôm nay anh kỳ thật rất tức giận đi….
Chú thích:
Trí tuệ như ngốc (tục ngữ trung quốc) có nghĩa là: một người đàn ông thực sự có trí tuệ, nói những điều theo quan điểm thông thường dường như rất ngu ngốc, vô lý. Sự khôn ngoan thực sự của người đó là kết luận quan điểm, trong giao diện bình thường là đáng kinh ngạc, ngu ngốc. (Baidu)
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!