Thần Tượng Nữ Phụ - Chương 1: Thời gian đã mất
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
485


Thần Tượng Nữ Phụ


Chương 1: Thời gian đã mất


Lễ hội cosplay, nơi
những nam thanh nữ tú mặc những nhân vật hoạt hình yêu thích, được mọi
người vây quanh chụp hình như những người mẫu, ca sĩ nổi tiếng. Các gian hàng đông đúc những học sinh, sinh viên mua móc khóa, poster,… Đương
nhiên cũng không thiếu những trung niên già dặn, otaku là dành cho mọi
người bất kể lứa tuổi mà.

Minh Nhạc Y, 35 tuổi, một nhân viên văn phòng của công ty môi trường cũng không ngoại lệ. Bất kể là ngành giải
trí nào, cô cũng đều yêu thích. Minh Nhạc Y mua được vào cuốn light
novel ưng ý, lại nhìn đồng hồ “Chết cha, trễ giờ làm rồi!”

Minh Nhạc Y gấp rút chạy ra khỏi lễ hội, phóng xe thật nhanh tới công ty.

“Nhạc tỷ lại tới vừa đúng giờ nha.” một thiếu nữ nhuộm tóc xanh lam lai trắng cười cười bằng đôi môi đỏ quyến rũ, đây là đàn em mới vào công ty của
Minh Nhạc Y, Uyên Nhi, nàng ta chỉ mới 22 tuổi nên rất được mọi người
chiếu cố. Cộng thêm bề ngoài thanh tú uyển chuyển khiến các nam đồng
nghiệp mê mẩn.

Minh Nhạc Y cười gượng cho có lệ, lặng lẽ bước tới chỗ làm việc của mình, bắt đầu một ngày làm việc nhàm chán.

Tay cô cứ đánh máy, mắt lại nhìn màn hình máy tính, công việc của Minh Nhạc Y cứ như vậy lặng lẽ trôi qua.

Thấp thoáng đã xế chiều, Minh Nhạc Y vác thân hình uể oải nặng nhọc chen lấn trên xe buýt. Xe buýt? Đơn giản là vì đây là phương tiện lưu thông giá
rẻ, mà một bà cô già xấu xí như cô cũng không bị ai xâm hại. Minh Nhạc Y cười khổ, cái này là nên vui hay nên buồn đây?

Nơi Minh Nhạc Y
sống là một chung cư tầm trung, tuy khá ồn ào nhưng cũng chẳng ảnh hưởng lắm tới Minh Nhạc Y. Cô nhào vào cái giường êm ấm, tinh thần lại có
chút suy sụp. Ai… chán quá! Buồn chết mất! Sao thế giới này không sụp
luôn đi! Hay người ngoài hành tinh tới xâm chiếm cũng được! Mạt thế
hoành hành thì càng tốt.

Mà không được! Nếu như vậy thì cô sẽ không được đọc tiểu thuyết nữa, không ổn, không ổn.

Minh Nhạc Y đành bất đắc dĩ bỏ qua điều ước nhảm nhí, đọc tiểu thuyết cho đỡ buồn vậy. Cô lại rút điện thoại cảm ứng ra bật mạng. Tay lướt lướt một
hồi, Minh Nhạc Y dừng lại ở một tựa truyện.

‘Cuộc chiến siêu
sao’? Minh Nhạc Y lại liên tưởng đến cái bộ phim Mỹ gì ấy nhỉ? ‘Cuộc
chiến giữa những vì sao’ thì phải. Đây là truyện người ngoài hành tinh?
Thôi đọc thử đi!

Đọc đọc một hồi, Minh Nhạc Y đọc càng ngày càng hăng, quên cả ăn tối luôn. ‘Cuộc chiến siêu sao’ lại nói về điện ảnh, ca nhạc.

Nữ chủ là một cô học sinh trung học có ước mơ ca hát, một lần may mắn được giám đốc Quan Thượng Phong chú ý nên dấn chân vào ngành giải trí. Nhưng sau ánh hào quang, thế giới đó cực kì dơ bẩn, thủ đoạn, gia thế của nữ
chủ Tà Uyển Như không lớn nên bị chèn ép cực kì. Sau lần XXOO với giám
đốc Quan Thượng Phong kia, họ đã lập một hiệp ước ‘bán thân’. Tà Uyển
Như thỏa mãn nhu cầu sinh lý cho hắn, bù lại hắn sẽ kê đá giúp Tà Uyển
Như nổi tiếng. Dần dần, từ ghét thành hận, từ hận thành yêu, Tà Uyển Như và Thượng Quan Phong đã yêu nhau thật sự.

Mà Tà Uyển Như rất đào hoa, lấy mất bao nhiêu trái tim của những hảo mỹ nam cực phẩm. Cuộc
chiến giành mỹ nhân quyết liệt chưa đến hồi kết. Rốt cuộc, họ đều thỏa
hiệp chia sẻ chung sống với mỹ nhân Tà Uyển Như. Tới phần này Minh Nhạc Y có chút hộc máu một tý.

Minh Nhạc Y thở dài một hơi, nhận xét
toàn bộ tiểu thuyết. Nữ chủ thuộc dạng thanh khiết, thuần lương nên cô
không yêu thích mấy, đặc biệt cẩu huyết nhất là bị cuồng ngược với nam
chủ, mà cái kết lãng xẹt không tí kịch tính. Nhưng thứ duy nhất cô cho
điểm cộng là bộ tiểu thuyết này gợi nhớ kí ức của cô.

Ước mơ… mà thời gian đã tước đoạt mất.

Nếu Minh Nhạc Y được xuyên qua bộ tiểu thuyết, cô chắc chắn sẽ làm một ca
sĩ xuất sắc, đương nhiên dùng bằng tài năng của mình, mặc cho nổi tiếng
hay không, hay thế giới giải trí đó có thủ đoạn tới cỡ nào.

Bỗng
nhiên, một điều kì lạ xảy ra. Một tia chớp rạch ngang bầu trời. Ánh sáng lóe ngoài cửa sổ, rồi xung quanh Minh Nhạc Y bỗng tối sầm.

—-

Ai… tại sao cơ thể cô lại đau quá! Minh Nhạc Y hơi rùng mình, cố gắng mở mắt. Mọi thứ xung quanh bỗng thay đổi.

Màu trắng? Đây là bệnh viện?

“Lộ Lộ, may quá! Cuối cùng con cũng đã tỉnh rồi.” một giọng nói bỗng vang vọng vào tai Minh Nhạc Y.

Cô khẽ nghiêng đầu, một nữ trung niên xinh đẹp đang ướt đẫm nước mắt nhìn
Minh Nhạc Y. Cô tiếng mở miệng, nhưng nhận ra cổ họng khô khốc. Nữ trung niên quý phái nhận ra, vội lấy cốc nước lọc cho Minh Nhạc Y. Nốc hết
hai ly nước, Minh Nhạc Y mới bắt đầu định thần lại.

Lộ Lộ? Đây
đừng nói là Phan Lộ Lộ, nữ phụ trong tiểu thuyết ‘Cuộc chiến siêu sao’
đấy. Ông trời nghe được lời cầu xin của nàng nhưng tại sao lại cho nhập
vào nhân vật nữ phụ chết thảm này chứ? Hu hu.

Thấy gương mặt hết
ngơ ngác, bàng hoàng lại đau đớn, ấm ức của con gái, nữ trung niên đau
lòng không thôi, lại ôm chầm lấy Minh Nhạc Y dỗ dành “Lộ Lộ ngoan, mẹ đã kêu trường đuổi hết đám học sinh kia rồi, con không phải chịu ủy khuất
đâu. Từ nay con đừng qua lại với bọn nhóc đó nữa.”

Minh Nhạc Y
giật mình, phải rồi! Trong tiểu thuyết có nhắc tới vụ Phan Lộ Lộ bị bọn
nhóc quậy phá dụ dỗ uống thuốc, sau đó cô bị sốc thuốc mà đi bệnh viện,
bị tiếng sét ái tình với một nam chủ- Mạc Quân Nguyệt, bác sĩ vẻ ngoài
trầm ổn, bình tĩnh nhưng tính chiếm đoạt cực kỳ cao, nằm trong số nam
nhân hậu cung của nữ chủ.

Không được, chuồn lẹ là thượng sách!
Minh Nhạc Y vội nói với nữ trung niên “Con không sao rồi, bây giờ con
muốn xuất viện về nhà nha, ở đây thực không thích.”

“Con…” nữ
trung niên hơi bất ngờ trước sự đột ngột của Phan Lộ Lộ, nhưng cũng
chiều chuộng đồng ý “Được rồi, Lộ Lộ muốn sao thì như vậy.”

Vừa
mới dứt lời, cánh cửa bỗng nhiên mở ra, quả là vừa nhắc tào tháo tào
tháo tới ngay. Thiếu niên tuấn mỹ như vậy ngoài Mạc Quân Nguyệt thì còn
ai.

Mái tóc bạch kim lấp lánh trong ánh nắng, gương mặt dụ hoặc
mà tinh khiết như thiên thần. Ngũ quan tinh tế khiến người khác phải
đuôi mù. Nhưng Minh Nhạc Y nào còn tâm trạng ngắm mỹ nam, cô đổ mồ hôi
lạnh, tên bác sĩ này có gián tiếp trừng phạt Phan Lộ Lộ thê thảm vì dám
động tới nữ chủ. Thủ đoàn thì không cần nói là quá ác liệt, cường hãn để lấy lòng Tà Uyển Như.

“Cô đã tỉnh? Cảm thấy trong người thế nào?” Mạc Quân Nguyệt giọng nói nước chảy mây trôi ôn nhã hỏi Minh Nhạc Y.

“Tốt… tốt! Cực kỳ tốt, bây giờ tôi muốn xuất viện ngay đây nè.” làm ơn đừng
có giết tôi, Minh Nhạc Y thầm nghĩ thêm câu này. Giọng nói mê muội, ngọt ngào mang theo chút run rẩy khiến Minh Nhạc Y giật mình. Giọng nói cơ
thể này thật là hay!

Mạc Quân Nguyệt híp mắt phượng, sự run rẩy
của Minh Nhạc Y hắn không phải không nghe thấy, lại còn bộ dạng thất
kinh như thấy quỷ của thiếu nữ trước mắt nữa. Hắn chắc chắn chưa từng
gặp thiếu nữ này, tại sao cô lại sợ hắn tới như vậy? Mạc Quân Nguyệt cảm thấy mình đâu đáng sợ, thậm chí là, khụ khụ, sức quyến rũ cực kì cao.
Nữ trung niên cũng tò mò trước biểu hiện của con gái yêu, không phải mỗi lần thấy soái ca là nó liền si mê sao?

“Như vậy cũng không ổn, sức khỏe của em cũng chỉ mới không phục, hay là…”

“Không, xuất viện. Em muốn xuất viện!” Minh Nhạc Y giãy lên, cảm thấy mình hơi luống cuống, đành ngượng ngờ sờ mũi.

Cuối cùng mẹ Phan Lộ Lộ cũng đồng ý xuất viện, thu xếp ổn thỏa chuyển đồ lên xe hơi. Minh Nhạc Y thở phào, tuy làm vậy là sai nguyên tác kịch bản,
nhưng cô không phải là cá nằm trên thớt chờ chết, cùng lắm Mạc Quân
Nguyệt cũng chỉ tò mò một chút. Nhưng sau này người dưng vẫn là người
dưng thôi.

Phan Lộ Lộ trong tiểu thuyết là một tiểu thư cao ngạo
đúng nghĩa, vì được ba mẹ nuông chiều nên thành hư hỏng, kiêu căng, có
được thiên phú giọng hát hay nên đòi làm ca sĩ cạnh tranh với Tà Uyển
Như, đối nghịch với công ty của Quan Thượng Phong. Nhưng Minh Nhạc Y thì khác, chuyện tình cảm nam nữ cô không quan tâm, mỹ nam cũng chỉ tới mức thưởng thức.

Cô có xem vài tiểu thuyết xuyên qua nữ phụ, người
thì trả thù nữ, người tránh xa nữ chủ, nam chủ. Đương nhiên Minh Nhạc Y
sẽ chọn phương án hai, sống một cuộc sống hòa thượng và gặt hái tất cả
tài năng của thân thể này.

Từ bây giờ cô sẽ là Phan Lộ Lộ!

Phan Lộ Lộ hưởng thụ cuộc sống tiểu thư nhà giàu, nằm lỳ trong nhà hưởng sự
chiều chuộng của Phan phu nhân. Tuy căn phòng màu hồng hello kitty vẫn
khiến cô không thích ứng được.

Cô hết ăn rồi lại nằm, chơi latop, iphones, lướt facebook, xem anime,… ăn không ngồi rồi như một tiểu trư chính hiệu.

Tôi là nữ phụ: chào cả nhà, ta vừa mới gia nhập nhóm, mong cả nhà giúp đỡ.

Mỳ ăn liền: nhĩ hảo, lần đầu gặp tác giả tiểu thuyết ‘Đảo ngược’, tác giả tiếp tục cố gắng nha.

Miêu nữ biết yêu: Mia, ‘Tôi là nữ phụ’ viết truyện cũng ổn, nhưng văn phong có hơi cổ hủ, lại thiếu cảnh H.

Sakura450: Chuẩn comment, cảnh H nha, em muốn xem cảnh H.

Đậu hủ chớ ăn: Đúng đúng, chỉ cần có cảnh H là sẽ nhiều lượt xem hơn đó tác giả.

Phan Lộ Lộ phun coca ,… cái bọn đồi bại này. Phải nói thì Phan Lộ Lộ cũng
không trong sáng gì, nhưng thói quen khó bỏ nên đòi nàng viết thêm cảnh H thì…

Tôi là nữ phụ: Vẫn là tự tưởng tượng thôi. Ta có xem nhiều tiểu thuyết thịt văn rồi nhưng tự viết thì khác.

Bạch mã hoàng tử: đọc tiểu thuyết thì nhằm nhò gì, phải đi xem phim heo mới
có cảm xúc rõ ràng chứ, ta tải về clip về cho cả nhà coi nhá.

Phan Lộ Lộ nghiến răng nghiến lợi, cái tên ‘Bạch mã hoàng tử’ này, bạch mã
cái rắm, đồi bại!!! Bổn tiểu thư ứ xem đấy, không muốn làm bẩn mắt ta.

Tôi là nữ phụ: xuy xuy, bỏ đi. Đừng nói chuyện này nữa, ta đang muốn kiếm vài bài nhạc hay, các ngươi giới thiệu cho ta đi.

Miêu nữ biết yêu: Nhóm K.I.L.L!!! Ngươi nghe nhạc nhóm này đảm bảo là mê liền, ai cũng là soái hết nha.

Mỳ ăn liền: bài ‘Life’ của Lý Phạm Thần cũng rất hay, TLNP nghe thử đi.

Chat nhóm chán chê, Phan Lộ Lộ day huyệt thái dương, coi bộ trong tiểu
thuyết đám fan và dân quần chúng cực kỳ đáng sợ và ‘cuồng’. Mà ngành
giải trí bên đây cũng quy mô và ồn ào hơn nhiều, nhưng nhờ đó tiểu
thuyết của cô cũng được phản hồi rất nhiều, đây cũng là chuyện tốt.

Lại nghĩ đến chuyện thịt văn và cảnh H, không phải bộ ‘Cuộc chiến siêu sao’ thịt văn cực kì nặng sao? Hay là cô lén đi xem nhỉ, Xuân cung đồ sống
lại của mỹ nam, mỹ nữ dại gì lại bỏ lỡ cơ hội.

Nha, dù sao Tà
Uyển Như khổ thì khổ, nhưng sướng cũng cực kì sướng, được mỹ nam bu đầy
bảo vệ lại được hưởng mỹ vị trái cấm như vậy. Bỏ bỏ, Phan Lộ Lộ quan tâm chuyện của họ riết cũng không tốt, tự lo cho bản thân trước cái đã.

Tân trang ‘khuê phòng’. Viết tiểu thuyết, đã xong. Sáng tác nhạc, đã xong.
Phan Lộ Lộ cười gian, lại mày mò lon ton tới đàn piano, hi hi, ước mơ
của cô đang ở trước mắt. Trước đây, Phan Lộ Lộ có học piano nhưng không
có tiền mua đàn, bây giờ là tiểu thư Phan gia giàu có điều kiện vật chất tốt hơn nhiều, cô có thể làm video đăng lên Love Music rồi.

Love Music là một trang wed dành cho những ca sĩ nghiệp dư hay bất kì ai có
sở thích ca hát thể hiện tài năng của mình. Nơi này cũng giống như một
cuộc thi ca hát vậy, những video được nhiều lượt xem và lượt thích, lượt bình luận sẽ được nhà tài trợ mời đến cuộc thi chính thức để trở thành
ca sĩ chuyên nghiệp. Tà Uyển Như cũng tham gia cuộc thi này sau khi được Quan Thượng Phong đề nghị, không hổ là nữ chủ, một chớp đã được nhiều
fan cuồng, clap… clap… rồi giành giải nhất cuộc thi Love Music. Ta
mặc! Phan Lộ Lộ chỉ cần có người nghe nhạc của mình là được, trước tiên
đừng mơ quá xa.

Phan Lộ Lộ lẩm bẩm bài hát mới sáng tác, ok, con đường ca hát bắt đầu.

Hít sâu một hơi, Phan Lộ Lộ bấm nút đăng tải.

Đăng rồi!

Tim cô đập thình thịch, lòng vừa xôn xao vừa hồi hộp. Chính cảm giác này!
Cái cảm giác lâu lắm rồi mới trở lại, chờ đợi từng ngày, ngọn lửa hoài
bão và ước mơ bùng cháy trong tim. Phan Lộ Lộ tắt máy tính. 1 tháng! 1
tháng quyết định sự nghiệp của cô, sau 1 tháng cô sẽ lên lại Love Music
để xem kết quả, chính vì Phan Lộ Lộ không có thói quen xem từng ngày,
làm như vậy vừa mất hồi hộp vừa tốn thời gian.

Cuối cùng, Phan Lộ Lộ quyết định viết sổ tay lập kế hoạch tránh xa nữ chủ, nam chủ và con
đường ca hát. Nói vậy chứ nếu muốn làm ca sĩ 90% là phải thường xuyên
chạm mặt bọn họ, nói tránh xa cũng khó, tốt nhất vẫn là càng ít quan hệ
càng tốt.

Giải quyết ổn thỏa, Phan Lộ Lộ trườn cơ thể mảnh khảnh lên giường, khò khò đánh một giấc.

—-

“Lộ Lộ, lớp trưởng tới tìm con kìa?”

“Ưm…” Phan Lộ Lộ dụi đôi mắt đầy ghèn vì thiếu ngủ, mơ màng chưa tỉnh giấc “Lớp trưởng?”

“Là Phú Hào lớp 12C4 đó con.” Phan phu nhân cười sủng nịch nhìn tiểu miêu ham ngủ trước mắt.

Phú Hào? Nghe tới cái tên Phan Lộ Lộ lập tức tỉnh ngủ, một trong đám nam
phụ của Tà Uyển Như, Phú Hào. Hình như sau này Phú Hào học đại học cùng
Tà Uyển Như rồi lại yêu thầm, bị các nam chủ chỉnh dữ dội. Đồng bạn nhân vật phụ số phận bi thảm nha, Phan Lộ Lộ thở dài, nhưng ít nhất tên này
bị chỉnh cũng đỡ hơn cô nhiều. Phan Lộ Lộ cũng không từ bi thánh mẫu gì, không thể quản tình cảm người khác, tự ai lo thân nấy.

“Ma ma, kêu cậu ta về đi. Ngày mai con sẽ đến trường, bây giờ không tiện gặp.” Phan Lộ Lộ ngửa đầu dựa vào gấu bông.

“Nếu con không muốn mẹ kêu trường cho con nghỉ thêm vài ngày cũng được.” Phan phu nhân lo lắng nhìn Phan Lộ Lộ.

“Không sao đâu mẹ, con nằm ăn với ngủ riết người cũng sắp thối rữa giống cương thi rồi. Đi học vận động một chút vẫn tốt hơn.” Phan Lộ Lộ nhu thuận
đáp, phải nói dù gì trước đây cô cũng là học sinh gương mẫu chứ bộ.

Chơi game chán một hồi, Phan Lộ Lộ nghĩ đến Phan lão cha, hình như cô vẫn
chưa gặp qua nhân vật truyền thuyết này. Trong nhà riết cũng chán, hay
cô tới công ty ngắm một chút nhỉ?

Tự tán thành ý kiến của mình,
Phan Lộ Lộ thay váy ngủ bằng áo sơ mi vàng nhạt, quần jean dài sát chân, giày bata thể thao trắng viền xanh, tuy đơn giản nhưng thoạt nhìn cũng
biết đồ hàng hiệu. Ai, chất liệu vải thật tốt nha, hơn hẳn đồ dỏm ở chợ, Phan Lộ Lộ cảm thán.

Phải nói dung mạo của Phan Lộ Lộ thập phần
xinh đẹp không thua kém nữ chủ, chỉ là theo văn viết nữ chủ có cái gì
ấy, sự lôi cuốn trời sinh hay hơi thở thiên sứ tinh khiết gì đó. Phan Lộ Lộ da dẻ trắng nõm hồng hào, không thuộc dạng thanh thuần, nhu hòa như
nữ chủ Tà Uyển Như mà mang nét sắc sảo yểu điệu, đôi mắt lấp lánh sáng
quắc như sao lại giúp khuôn mặt trở nên mạnh mẽ, linh động đáng yêu bất
thường. Coi như dù ở trong thân thể khác Phan Lộ Lộ vẫn không làm mất đi phong cách cũ, không tệ.

Tâm tình bỗng trở nên vui vẻ không ít, Phan Lộ Lộ ngồi xe hơi riêng của gia đình đi tới công ty giải trí của pa pa.

Công ty Caret, một công ty có địa vị khá cao trong ngành giải trì, nắm trong tay khá nhiều dàn ca sĩ, diễn viên đang nổi tiếng, chẳng hạn như nhóm
nhạc nam 5 người ‘K.I.L.L’ hay minh tinh Hà Anh,… Trong tiểu thuyết,
công ty này là công ty đối chọi với công ty nam chủ một sống một còn, đã là chiến tranh với nam chủ, nên kết cục bi thảm không nói, có lẽ chỉ
hơn chứ không kém so với số phận của Phan Lộ Lộ. Sau này chắc cô nên kêu pa pa giao hảo một chút với công ty Xatamy của Quan Thượng Phong mới
được.

Nhìn tòa nhà cao tầng hiện đại, lòng Phan Lộ Lộ có chút
chấn động, trước đây cô chưa bao giờ tới những nơi xa hoa thế này, công
ty cô làm việc trước đây cũng chỉ là một tòa nhà nhỏ trong thành phố sầm uất. Vẫn là không thích ứng được, quả nhiên Phan Lộ Lộ vẫn là không
cùng đẳng cấp.

Thở dài thườn thượt, Phan Lộ Lộ lấy hết can đảm
bước vào công ty Caret của pa pa. Dáng dấp của Phan Lộ Lộ cũng khiến khá nhiều người và nhân viên chú ý. Phan Lộ Lộ đánh giá xung quanh một
phen, cố gắng giữ hình tượng tiểu thư đài cát nhưng trong lòng thì tim
đã đập loạn rồi, cô thật lo quá. Lỡ ông tài xế đi nhầm chỗ thì sao ta?
Đảm bảo là mất mặt mũi chết mất.

Cảnh này cũng khá quen thuộc
trong tiểu thuyết nha, Phan Lộ Lộ từng đọc một tiểu thuyết gì ấy nói về
nữ phụ xuyên không cũng tới công ty của pa pa mình như vậy, lại bị hiểu
lầm là ‘gái bao nuôi’? Nha, Phan Lộ Lộ không muốn cảnh tượng này xảy ra
với mình đâu, nhưng cũng không muốn có nhiều người biết mình là tiểu thư Phan gia. Lỡ mà cái mác ca sĩ mới nổi nhờ quan hệ sau lưng thật khiến
Phan Lộ Lộ ăn không trôi.

“Em tới có chuyện gì vậy?” một nữ nhân viên nở nụ cười chuyên nghiệp với Phan Lộ Lộ, quả là nhân vật lề đường cũng xinh như vậy.

Phan Lộ Lộ thì thầm sát tai “Em muốn kiếm pa pa, là tổng giám đốc công ty
Caret đó chị. A, chị làm việc yên ắng một chút, em không muốn nhiều
người biết đâu. Nếu chị nói ra cho người khác biết là em kêu ba đuổi chị khỏi công ty đó.” Phan Lộ Lộ lại trả cho cô nhân viên mỹ nhân một nụ
cười kawai.

Cô nhân viên đổ mồ hôi lạnh, lại gọi điện cho tổng
giám đốc không dám chậm trễ, dù không biết cô nhóc này là ai nhưng lại
thấy được sát khí nồng nặc đáng sợ. (cái này là thưởng thức mỹ nhân mà.) Phan Lộ Lộ mà biết được suy nghĩ của cô nhân viên chắc rất ấm ức nha.

“Em hãy chờ một chút, bây giờ tổng giám đốc đang họp, họp xong chị sẽ gọi
báo với thư kí liền.” cô nhân viên bồn chồn nhìn Phan Lộ Lộ.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN