Thần Tượng Nữ Phụ
Chương 20: Bá đạo chiếm đoạt(2) (H)
“Anh… anh sẽ phải hối hận đó, không phải anh chỉ thích xử nữ thôi sao? Tôi… đã làm tình với người khác rồi. Tôi thất thân từ 16 tuổi đó! Anh muốn
dùng hàng đã bóc tem sao?” Lộ Lộ thở dốc tự bôi xấu bản thân, bây giờ
lợi thế duy nhất của cô là biết được… sở thích của tên Mạc Quân
Nguyệt.
Đôi mắt Mạc Quân Nguyệt nhiễm đầy màu sắc dục vọng, đôi môi nở nụ cười tà tứ.
“Cô biết rõ sở thích tôi nhỉ? Nhưng mùi hương của cô thật sự rất mê người, nên… tôi không bận tâm đâu.”
“Ưm…” môi Lộ Lộ lại bị Mạc Quân Nguyệt tấn công lần hai, cô vừa phẫn uất vừa xấu hổ quay mặt đi.
Bỗng làn da nhạy cảm Lộ Lộ cảm nhận được bờ môi mỏng của hắn đang trượt trên cổ cô, hơi thở nóng bỏng khiến da đầu Lộ Lộ tê rân rân.
“A…” Lộ Lộ khẽ nhói, Mạc Quân Nguyệt tự nhiên lại dám cắn cổ cô, cơ thể cô nhộn nhạo khó chịu.
“Buông chị ra, đồ chó dại x%¥€ chết tiệt. Nếu mày dám đụng vào chị chị sẽ tống mày vô tù đó, chị đây mới học cấp 3 thôi đó.” nói dối không được, Lộ Lộ đành la lối uy hiếp.
“Ồn ào.” giọng nói của Mạc Quân Nguyệt thay đổi. Không còn ôn nhu, thanh lịch mà lạnh nhạt khó chịu không kiên
nhẫn, hắn bây giờ mới lộ ra bản chất thật sự.
Lộ Lộ phản kháng bằng tất cả sức lực của mình nhưng vẫn không thoát khỏi khống chế của Mạc Quân Nguyệt.
Cảm thấy Lộ Lộ quá phiền phức, Mạc Quân Nguyệt cởi thắt lưng trói chặt hai
tay cô lại, lấy băng keo dán chặt miệng Lộ Lộ đang huyên thuyên, thuận
tiện xé bỏ lớp áo sơ mi cô đang mặc.
Cầm thú! Đồi bại!… Lộ Lộ muốn chửa rủa hắn nhưng chỉ phát ra mấy tiếng ưm ưm bất lực.
Giờ khắc này, Mạc Quân Nguyệt thưởng thức cơ thể trần trụi hoàn mỹ như một
tác phẩm nghệ thuật của Lộ Lộ, làn da trắng mịn hồng hào như em bé vô
cùng nhạy cảm (tiểu thư nhà giàu mà lại). Đồng thời sử dụng hai chân
cứng cỏi tách hai chân cô ra.
Theo phản xạ Lộ Lộ cố gắng khép
chặt hai chân lại, nhưng Mạc Quân Nguyệt không buông tha, cuối xuống
dùng môi liếm đùi cô lại từ từ tiến vùng nhạy cảm, vừa cắn vừa hôn. Lộ
Lộ run lên nhưng không thể nắm bất cứ thứ gì, cô bất giác ưỡn cong lưng
như bị điện giật.
Ngay sau đó, Mạc Quân Nguyệt kéo khóa quần, giải thoát dục vọng dưới hạ thể của mình, bắt đầu xâm nhập vào trong Lộ Lộ.
“Ưm!!!!!” Lộ Lộ bao nhiêu âm thanh không thể giải thoát được, đau đớn như gào
thét bên trong cô. Cơ thể đau đến nỗi khiến cô không muốn cử động, nhưng Mạc Quân Nguyệt tốc độ ra vào vẫn không hề dừng lại.
“Hức… hức…ư…” Lộ Lộ chảy nước mắt lã chã, chỉ mong muốn hắn mong thoát nhanh ra khỏi cơ thể cô.
Mạc Quân Nguyệt thực sự ngạc nhiên, Lộ Lộ vẫn hoàn toàn nguyên vẹn không sứt mẻ, hắn mới bắt đầu từ từ chậm lại.
Nếu Lộ Lộ không nói sớm thì Mạc Quân Nguyệt hắn cũng không quá vội vàng như vậy rồi, lần đầu của con gái mà không có bước dạo đầu cũng hơi… bạo
tàn quá. Thấy cô không còn hơi sức chạy trốn, Mạc Quân Nguyệt cởi bỏ dây thắt lưng trên tay cô và cả băng keo dán miệng.
Mạc Quân Nguyệt
ngậm nụ hoa trước ngực Lộ Lộ, bàn tay hư hỏng sờ loạn trên đùi và mông
cô. Lộ Lộ khẽ rên rỉ, mật dịch từ khe hẹp chảy ra do khoái cảm tình dục.
hoa huy*t mẫn cảm của Lộ Lộ cảm nhận được gân xanh từ côn th*t, càng làm cô căng thẳng ép chặt côn th*t bên trong. Cảm nhận được điều này, càng
khiến Mạc Quân Nguyệt thêm thích thú nâng eo Lộ Lộ không ngừng ra vào,
mật dịch bên trong khe hẹp càng khiến tốc độ nhanh hơn. Lộ Lộ thở dốc
cắn chặt hàm răng vào vai Mạc Quân Nguyệt, cầu mong hắn đau đớn mà chậm
lại.
Mãi đến khi đỉnh điểm cao trào, Mạc Quân Nguyệt đâm vào nơi sâu nhất của Lộ Lộ, bắn ra dòng tinh dịch ấm nóng bên trong cô.
“n..ahh…” Lộ Lộ yếu ớt rên lên.
“Tiếng động gì vậy nhỉ?”
Tim Lộ Lộ như thắt lại, đây là phòng y tế, mà Mạc Quân Nguyệt dường như vẫn chưa khóa cửa. Nếu ai bắt gặp được bộ dạng này của cô… không thể
được.
Cạch.
Cô sinh viên bước vào phòng y tế, nhìn xung quanh “Không có ai? Rõ ràng mình nghe thấy tiếng người mà.”
Lộ Lộ nghiến răng cố gắng không phát ra âm thanh, Mạc Quân Nguyệt vẫn
ngoan cố chưa từng rời ra khỏi cơ thể cô và ôm cô trốn trong cái tủ chật hẹp này. Bây giờ gương mặt Lộ Lộ gần sát gương mặt hắn hơn bao giờ hết.
Nhìn gương mặt nhiễm đỏ do dục vọng và khoái cảm của Lộ Lộ mà Mạc Quân
Nguyệt tạo ra, hắn nhếch môi tà tứ vô cùng hài lòng, lại đưa côn th*t to dài đâm vào hoa huy*t của Lộ Lộ khiêu khích.
Mật dịch cùng tinh
dịch từ hoa huy*t của Lộ Lộ chảy ra trên đùi cô, âm thanh phạch phạch
vang lên của tiếng va chạm vô cùng xấu hổ.
Lộ Lộ ngộ nhận ra mình quên rằng tiểu thuyết này đều là thịt và thịt, cái tên bất quá chỉ làm
nhục cô vì cô dám phớt lờ hắn mà thôi, Mạc Quân Nguyệt là một tên nam
chủ độc đoán cơ mà.
— ——
“Lộ Lộ, cậu sao vậy? Thi không được hả?” San San bước tới bàn học của Lộ Lộ lo lắng.
“Không, tớ chỉ bỏ một câu. Còn lại thì ổn hết.” Lộ Lộ vô hồn nhàn nhạt trả lời, mặt úp trên bàn vẫn chưa hề động đậy.
“Vậy cậu đi chơi noel không? Tối nay là noel đó, tớ sẽ đi ăn tiệc với CLB
khiêu vũ, cậu đi chung không?” San San ngây ngô không biết gì hỏi.
“Ưm, cậu đi được rồi, tớ có hẹn với người khác rồi.” Lộ Lộ bây giờ mới ngước lên mỉm cười, dù cô có gặp chuyện gì vẫn không nên để bạn thân lo lắng
nhỉ?
“Dạo này thấy cậu buồn quá, nếu thật sự không sao thì tốt rồi. Noel vui vẻ nha!”
“Noel vui vẻ.”
Lộ Lộ thất thần trở về nhà, ba mẹ Lộ Lộ cũng đã hẹn hò ở ngoài riêng, căn
biệt thự xa hoa trở nên lạnh lẽo, tối tăm, nhưng thật tốt! Vì Lộ Lộ bây
giờ chỉ muốn ở một mình.
Lộ Lộ nằm phịch xuống giường khép hờ đôi mắt, chuyện đó trôi qua đã cách đây một tuần nhưng cô không thể nào quên được.
Đáng giận! Tuy Lộ Lộ không quan tâm tới xử nữ hay trinh tiết gì nhưng ít
nhất cô muốn dành lần đầu của mình với người mình yêu, hoặc tệ lắm cũng
phải thuận mắt một chút. Mạc Quân Nguyệt là soái nam nhân, cả kinh
nghiệm việc đó… cũng rất tốt, nhưng hắn là kẻ thù truyền kiếp của Lộ
Lộ, cô lại không có chút thuận mắt về hắn. Vậy mà Mạc Quân Nguyệt lại
dám… bức cô… đáng chết. Xú nam nhân! Cầm thú!
Lộ Lộ cầm điện thoại buồn chán vào nhóm chat cũ.
Tôi là nữ phụ: mị thất thân mất rồi mọi người ơi… hu hu…
Đậu hũ chớ ăn: Gì nữa đây bà? Noel cô đơn quá nên làm liều hả?
Miêu nữ biết yêu: Hảo tỷ tỷ, chụy cũng bạo quá nha, ta đây chưa nếm tư vị đó bao giờ.
Tôi là nữ phụ: hu hu, lũ bội bạc, mị đây khổ muốn chết. ** nó, đau như ch* cắn vậy.
Sakura450: phản hết rồi, chụy dại quá, tình yêu nam nam mới là tình yêu đích thực, chụy sẽ bị coi thường cho coi.
Lộ Lộ bây giờ uể oải không nổi, chỉ muốn đập cái điện thoại luôn cho rồi.
Mỳ ăn liền: ghê ta, tỷ không sợ Bạch mã hoàng tử ghen sao? Không phải hai người chính thức thành cặp đôi tình ảo sao?
Tôi là nữ phụ: hứ, quen cái rắm, mấy tháng nay không thèm onl làm mị đây quên mất mình có một người bạn trai hờ luôn rồi.
Miêu nữ biết yêu: đám này lầy quá, thôi ta off đi chơi noel với ck đây.
Miêu nữ biết yêu đã đăng xuất.
Đậu hủ chớ ăn: ờ mém quên, ta có hẹn với đám bạn thuê phòng xem phim H, bye bye nha.
Đậu hủ chớ ăn đã đăng xuất.
Mọi người trong nhóm dần đăng xuất hết, để lại Lộ Lộ một mình lẻ loi.
Ôi, bọn vô tình này.
Lộ Lộ buồn chán ngồi xem anime giải sầu, bên tay là hộp bắp rang bơ cùng nước coca.
Bỗng hộp tin nhắn hiện lên, là của tên Bạch mã hoàng tử.
Bạch mã hoàng tử: Chuyện em nói là thật sao?
Lộ Lộ hơi khựng lại, bấm tin nhắn.
Tôi là nữ phụ: Ừ… nam nhân đều không thích bạn gái không còn trong sạch sao?
Bạch mã hoàng tử: Nếu nói không ghen thì là xạo, nhưng mà tình yêu của tôi thì luôn chấp nhận quá khứ của người khác.
Lộ Lộ tim lỗi một nhịp, không biết là hắn đang quyến rũ hay nói dối cô nhưng mà…
Tôi là nữ phụ: Ọe, sến quá ông hai! Tôi nổi hết da vịt rồi đây nè.
Bạch mã hoàng tử: thật hả, tôi copy mấy câu trong tạp chí đó.
Tôi là nữ phụ:…
Tôi là nữ phụ: đang làm gì đó?
Bạch mã hoàng tử: Công việc công ty, tôi phải làm thêm giờ đêm noel.
Lộ Lộ bi tráng thương xót cho số phận của người làm công hắn, nhưng không hiểu sao lòng đã nguôi ngoai phần nào.
Tôi là nữ phụ: Chán quá, hay tụi mình chơi chụp hình sau lưng đi, giống kiểu giấu mặt trong anime vậy. Nhìn thấy hay hay.
Bạch mã hoàng tử: Còn trò nào hay hơn không?
Tôi là nữ phụ: Ý kiến?
Thế là Lộ Lộ chụp hình gửi qua tin nhắn trò chuyện, tuy có chút khó khăn nhưng máy ảnh tự động cô lựa một tấm khá đẹp.
Bạch mã hoàng tử cũng gửi qua cho Lộ Lộ một tấm, cô hơi kinh ngạc.
Bức hình thật sự rất đẹp, một người đàn ông thân hình cao lớn đứng trước
cửa kính trong suốt, khung cảnh bên ngoài là thành phố đèn sáng lung
linh, rực rỡ, huyền ảo. Người đàn ông đó, tuy không thể thấy được gương
mặt nhưng chắc cũng phải đẹp trai lắm. Nhưng Lộ Lộ cũng không ôm quá
nhiều kì vọng.
Tôi là nữ phụ: chôm hình trên google hả?
Bạch mã hoàng tử:…
Một đêm giáng sinh một mình, nhưng Lộ Lộ lại không cảm thấy cô đơn. Lộ Lộ
cùng ‘bạn trai hờ’ (hoặc ảo) của cô đã nhắn tin thâu đêm.
Cũng
khá vui! Có những cách đón giáng sinh thật kì quái, nhưng Lộ Lộ quyết
định bỏ qua mọi lo toan, tiếp tục đi con đường phía trước của mình.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!