50 NGÀY YÊU EM - Phần 45
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
677


50 NGÀY YÊU EM


Phần 45


Phần 45 50 NGÀY YÊU EM.
Có lẽ những người đàn ông rơi vào trạng thái như hắn cũng rối bời như cảm giác hắn đang có thôi.
Hắn lặng lẽ đi trong hành lang bệnh viện. Vợ hắn đã đi làm. Hôm nay hắn muốn đến ăn cơm cùng vợ. Dù sao đã là nghĩa vợ chồng đâu phải vì chút nóng giận hay sai lầm của đối phương mà xa lánh như vậy. Hắn muốn cho vợ hắn biết là hắn vẫn quan tâm cô ấy rất nhiều. Hắn muốn hâm nóng lại tình cảm của 2 vợ chồng hắn.
Hắn bước đến của phòng. Có tiếng nói chuyện rất vui vẻ trong phòng , bên trong căm phòng, vợ hắn cùng một bác sĩ khác đang làm việc. Hai người họ ngoài đống giấy tờ trên bàn vẫn có chuyện gì đó rất vui thì phải. Hắn bước lại lên tiếng phá vỡ không khí riêng tư của 2 người
-xin chào
Vợ hắn và anh bạn kia ngẩng lên nhìn hắn.
-ông xã… đến có việc gì?
-anh đến rủ em đi ăn.
-đi ăn?
-uh. Nhân dịp em đi làm lại thôi mà
Hắn cười cười. Vợ hắn có vẻ hơi bất ngờ sau câu nói đó của hắn. Bất chợt ngồi im cho đến khi anh bạn bên cạnh đứng dậy chào ra về
-ấy… tôi cũng muốn mời cậu cùng đi ăn với vợ chồng tôi.
Anh bạn cười đáp lễ.
-xin lỗi tôi mới về nên hơi nhiều việc
Vợ hắn bước lại cắt ngang câu chuyện của hai người.
-giới thiệu với Anh Bình. Đây là chồng em Anh Thật, còn đây là anh Phương. Là bạn học của em
Hắn gật đầu chào thân thiện. Bình cũng vậy
Vợ hắn níu tay hắn đi trên hành lang bệnh viện, trong ánh mắt trầm trồ đầy ngưỡng mộ của các chị em trong viện. Có được 1 người chồng tâm lí , lại rất quan tâm đến vợ như vậy quả là hạnh phúc phải không?
-ông xã có biết 1 điều này không?
-điều gì?
-từ ngày lấy em đến giờ đây mới là lần đầu tiên ông xã đến rủ em đi ăn đấy
-thế hả. Anh xin lỗi, anh bận quá.
-xin lỗi là đủ sao?
-thế muốn anh đền gì nào?
vợ hắn nũng nịu níu tay hắn. Trông vợ hắn đã thoải mái hơn rất nhiều so với thời điểm còn ở nhà. Thảo nào người ta nói phụ nữ nuôi con nhỏ hay bị bệnh trầm cảm. Quả là nguy hiểm.

Sau bữa cơm trưa hắn rủ vợ vào nhà nghỉ. Vợ hắn ban đầu có vẻ bối rối liên tục từ chối nhưng cuối cùng cũng bị hắn thuyết phục. Dơn giản vì hắn đã bị ăn chay lâu lắm rồi. Hắn đâu phải gỗ đá cơ chứ. Vả lại để hâm nóng tình cảm thì cách này là cách hiệu quả nhất rồi còn gì.
Ngay lúc này hắn lại thấy mình như hồi còn son trẻ. Những ham muốn đang cháy rực trong cơ thể khiến hắn rạo rực vô cùng. Hắn đăt Huyền xuống giường cả cơ thể đè lên.
-ông xã… sao vậy?
-Anh…
Ánh mắt hắn đang chìm vào ham muốn và dục vọng. Hắn chẳng nghĩ được gì. Chỉ làm theo tiếng nói của bản năng. Hắn cúi xuống hôn lên môi lên má lên mắt của vợ hắn. Cho đến khi cả cơ thể trắng nõn của vợ hắn phơi bày ra trước mắt hắn hắn mới tin 1 điều ng ta nói gái 1 con trông mòn con mắt là có thật.
Hắn đắm chìm vào dục vọng. Quả thật vợ hắn cũng rất giỏi chuyện chiều chồng. Hắn sung sướng khi nhìn vợ hắn không ngừng rên rỉ. đàn ông sau những thành công trong công việc thì thành công trong chuyện chăn gối cũng là một điều vô cùng quan trọng với họ.
-anh…
-ơi
-nữa…nữa đi anh
Hắn cúi xuống cắn nhẹ lên ngực vợ hắn , những dấu vết đỏ đã dần hằn lên làn da trắng nõn, cả hai như con thiêu thân không hề mệt mỏi. Cuối cùng thì hắn cũng đã hiểu ra vấn đề của mình. Có lẽ hắn nên cất giữ quá khứ sâu vào trong tim bởi bây giờ sự thật người đàn bà này là vợ hắn và hắn phải có trách nhiệm yêu thương và chăm sóc mẹ con cô ấy suốt cả đời.
Từ ngày hai vợ chồng hắn hâm nóng lại tình cảm hắn thường đến nhà mẹ vợ ngủ vào buổi tối. Từ ngày Huyền gửi con sang bà ngoại để đi làm có nghĩa là Huyền ở luôn bên nhà ngoại. Dạo này mẹ hắn cũng về quê. Hắn không muốn mẹ hắn cứ lủi thủi một mình như vậy.
Hôm nay hắn quyết định ở nhà trông con cho vợ đi làm. Con gái của hắn rất ngoan. Hai cái má sữa phúng phính rất đáng yêu. Hắn bế con gái đi ra đi vào. Cảm giác ở nhà vợ quả thật là không đc tự nhiên. Mẹ vợ hắn cứ đi ra đi vào, lúc đút bột, lúc cho bé con uống sữa. Hắn quả thật biết ơn bà vô cùng. Bởi vì với đôi tay của mẹ hắn có lẽ sẽ không thể nào bế con gái như thế này được. Có lẽ vợ hắn đã hiểu điều này. Nên mới dọn sang nhà bà ngoại chăng. ấy vậy mà hắn laij trách vợ hắn như vậy. HẮn có lỗi với vợ nhiều lắm.
Con gái hắn nghịch lắm. Bò lung tung cả ngày khiến hắn cũng thấy mệt hơn đi làm. Quả thật ở nhà chăm con vất vả . Bây giờ hắn mới hiểu ra tại sao vợ hắn lại hay cáu gắt. Hắn thấy thương vợ nhiều lắm.
Hắn gửi con cho bà ngoại rồi phóng xe đi đón vợ. Mấy cô y tá trong bệnh viện nhìn hắn không chớp mắt. Đôi mắt mở tròn xoe và không ngừng bàn tán. Hắn … một người đàn ông 36 tuổi. đủ để người ta thấy được cái vẻ chín chắn nghiêm túc, bản thân cũng được chăm sóc tốt để có 1 body đẹp và một phong độ rất ổn định. Mọi thứ hiện tại hắn có cũng đủ để hắn tự hào về bản thân mình.
-Này chúng mày… chồng bà Huyền kìa
-đẹp trai nhờ.
-eo ơi, tâm lí dã man. Tao có 1 ông chồng như thế thì á….
-nói ít thôi không chết vì cái miệng bây giờ… làm đi
Hắn tủm tỉm bước xuống cuối hành lang nơi căn phòng vợ hắn. Trong phòng vẫn là anh bạn tên Bình đang ngồi xem đống hồ sơ bệnh án của bệnh nhân. Vợ hắn đang chỉnh lại chiếc áo blu trắng cho gọn gàng. Hắn bước lại
-ông xã…
-chào mọi người
Hắn cười tươi chào Bình còn Bình cũng cười lại nhưng nụ cười có vẻ không được thoải mái.
-ông xã… chờ em chút… vừa cởi áo định về thì y tá lại gọi sang kiểm tra lại cho bệnh nhân để mai họ ra viện sớm.
-em cứ đi đi. Anh ngồi đây chờ cũng được.
Hắn ngồi xuống ghế đối diện với Bình. Nụ cười ko đc tự nhiên của bình khiến hắn mất đi cảm giác thoài mái khi giao tiếp với anh bạn này. Hắn lên tiếng phá vỡ bàu không khí im lặng này.

-trước đây Bình học ở đâu?
-tôi học cùng trường với Huyền nhưng học kém nên mãi 3 năm thi mới đỗ được vào đó. Cho nên Huyền là đàn chị của tôi.
-cái đấy thì có quan trọng gì. Nghe nói anh còn được cử ra nước ngoài đào tạo chuyên môn đáng ngưỡng mộ như vậy cơ mà.
-cũng chỉ là một bác sĩ bình thường thôi mà. Ai chả như ai.
-thế anh Bình có gia đình chưa ạ.
-tôi Có rồi. cô ấy đang học nốt chương trình bên đấy. 1 năm nữa sẽ về.
– vậy ạ. Vợ chồng trẻ mà phải xa nhau thì cũng khổ nhỉ.
Bình cười
-Khổ gì đâu. Cái gì cũng phải có phương pháp để khắc phục chứ. Thông cảm cho nhau là được.
-hai người nói chuyện gì mà vui vẻ thế
Cả hai ngẩng lên nhìn huyền bước vào phòng. Hắn nhận ra một điều là dạo này vợ hắn đẹp hơn trước. Trang điểm có phần chỉn chu hơn. Có lẽ cô ấy muốn lấy lại hình ảnh của mình sau khi sinh con thì phải. HẮn đứng lên bước về phía vợ.
-xong chưa em xin phép anh Bình về thôi không anh gửi con cho mẹ.
Vợ hắn gật đầu. Hắn quay lại chào Bình rồi bước ra ngoài. Có một người vợ đẹp quả là đáng tự hào. Trước đây khi còn ở quê hắn luôn mơ ước có một cuộc sống đủ ăn, 1 ngôi nhà khang trang , một công việc ổn định. Giờ thì mọi thứ đều đã được thực hiện, mọi nỗ lực của hắn đã được đến đáp.
-ông xã bế con cả ngày có vui không?
Hắn nghe tiếng huyền qua tiếng gió ù ù.
-vui nhưng mà chị ý nghịch lắm, không chịu ngồi 1 chỗ.
-thế đẻ thêm đứa nữa nhá cho vui một thể.
-thôi thôi. Cứ để chị ấy lớn thêm tí nữa đã. Không thì có ai phải đẻ nhiều lại suốt ngày càu nhàu cáu gắt thì chết tôi
Hắn bị nhéo vào eo đau điếng. Nhưng hắn vui. Ngay lúc này hắn mới cảm nhận được hương vị của một người có vợ. Vợ đẹp, con xinh. Quả là hãnh diện vô cùng.
Con gái hắn sau cả ngày xa mẹ cũng chả buồn bán váy lúc mẹ về nhà. Nó đang chăm chỉ chơi với đống đồ chơi trong góc nhà.
-susu không theo mẹ à. Mẹ về rồi
Nó chẳng buồn ngẩng lên nhìn mẹ mà liên tục bò xung quanh cái góc để nghịch đồ chơi.
Hắn bước lại bế con về phía vợ,
-mẹ về rồi này con chào mẹ đi.
con gái nhìn mẹ rồi quay đi. Rụi rụi khuôn mặt vào vai hắn ý là buồn ngủ.

-con gái thế đấy. Có bố là bỏ luôn mẹ rồi
Hắn cười cười.
-con gái là người yêu của bố kiếp trước đấy
-thế còn vợ bố ?
-thì là bà la sát của bố chứ sao.
-này thì la sát
Hắn bị nhéo cái khiến hắn kêu á lên rõ to
-Huyền… sao lại làm như thế
Mẹ vợ hắn nói vọng từ trong bếp ra. Vợ hắn tủm tỉm lườm hắn rồi bước lên phòng. Hai bố con hắn bám đuôi đi theo.
-ông xã cho con ngủ đi vợ đi tắm.
Hắn bế con gái vào lòng . con gái hắn đã ngày khò khò trên vai hắn từ khi nào. Hắn đặt con xuống giường vuốt ve cái má bầu bĩnh của nó.
-sao em tắm nhanh thế.
Hắn ngẩng lên khi nghe tiếng vợ hắn bước phía sau lưng. Nhưng…nhìn vợ hắn lúc nào vô cùng quyến rũ với mái tóc buông lớt phót những giọt nước, cơ thể được che bằng chiếc khăn tắm trắng tinh.
-ông xã… tắm chung đi
Hắn nhìn vợ mắt tròn xoe. Hắn chưa tắm chung với phụ nữ bao giờ.
Trong căn phòng nhỏ vỏn vẹn vài mét vuông. Tư thế truyền thống có lẽ khó có thể thực hiện được
-vợ đừng có mà dụ dỗ nhé, không đừng trách anh …
-trách anh cái gì?
-trách anh…. làm cái này.
Hắn lấn tới , trong trường hợp này cho dù là bất cứ ai cũng không thể cưỡng lại đc ham muốn của dục vọng. Căn phòng nhỏ trở nên nóng hơn bao giờ hết. Hắn hôm nay được thử rất nhiều cảm giác mới lạ. Lúc vợ chồng hắn đang rất tập trung thì có tiếng gọi
-huyền , Thật… ra ăn cơm đi con.
-kìa… trả lời mẹ đi anh.
-chạy ra trong tình trạng này à?
-hâm… vậy thôi. Mẹ ko thấy trả lời thảo nào mẹ cũng hiểu.
Hắn cười rồi cắn nhẹ lên vai vợ.
-Hư lắm nhé.
Hắn mạnh hơn khiến vợ hắn kêu lên. Tiếng vợ hắn vang lên quanh quẩn trong nhà tắm khiến hắn kích thích.
Có một điều có lẽ giờ hắn mới hiểu. Để giữ gìn hạnh phúc trong hôn nhân thì chuyện chăn gối là điều rất quan trọng. Kể từ khi vợ chồng hắn bắt đầu lại mọi chuyện. Hắn thấy hắn có thể thông cảm cho vợ nhiều hơn, cởi mở với vợ hơn, mỗi buổi chiều tan ca hắn rất mong ngóng được trở về nhà. Người ta nói đúng yêu một người và lấy một người là một phạm trù vô cùng khác nhau. Mà để hình thành một gia đình hạnh phúc đôi khi tình yêu là chưa đủ.
Do vậy hắn sẽ cô gắng hết sức để vun đắp cho gia đình nhỏ bé này của hắn. Mọi chuyện trong quá khứ hắn sẽ để nó ngủ yên. Nhưng liệu rằng điều hắn mong mỏi có dễ dàng trở thành hiện thực.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN