Thần Ma Hệ Thống
Chương 1648: Trí tuệ nhân tạo hệ thống thần ma
Kỳ Dương nhìn qua cột đá màu vàng này và nói:
– Đây là một nhánh trong hệ thống thần ma, hệ thống cung cấp cho chúng ta tất cả tin tình báo, những tin tức này có được từ nó.
Kỳ Dương nhìn qua cột đá màu vàng và nói:
– Xuất hiện đi, tôi là Kỳ Dương!
Trong cột đá màu vàng tỏa ra thần quang màu vàng, ngưng tụ hình thành một thiếu nữ tóc đen dài tới eo, dung nhan tuyệt thế, dáng người tỷ lệ vàng, hai mắt linh động.
Thiếu nữ cười nói:
– Kỳ Dương tiên sinh, ngài khỏe, xin hỏi lúc này cần hối đoái cái gì?
Kỳ Dương chỉ vào thiếu nữ tuyệt thế và nói:
– Đây là trí tuệ nhân tạo trong hệ thống thần ma, cũng là khí linh của nó, dùng tinh hạch trong đầu Thản Đa Cổ Lạp Thú có thể đổi được các loại bảo vật cấp hoàng kim và tình báo từ nàng.
Thiếu nữ tóc đen nhìn qua mọi người cười nói:
– Mọi người có thể gọi tôi là khí linh hệ thống thần ma hoặc là nói là trí tuệ nhân tạo, bình thường mọi người gọi tôi là Tiểu Quang, các người có thể dùng tinh hạch trong đầu Thản Đa Cổ Lạp Thú đổi các loại thiên tài địa bảo và bảo vật cấp hoàng kim, tình báo và các loại văn minh.
Trong mắt Tiểu Quang có quang mang chui vào thức hải của mọi người, mang tất cả tin tức khắc vào đầu mọi người,
– Đây là danh sách hối đoái.
Trong nháy mắt trong đầu mọi người có nhiều thứ.
Trong hệ thống thần ma có đủ loại bảo vật, bảo vật cấp hoàng kim nhiều không kể xiết, Nhạc Trọng có chiến hạm hy vọng cũng có thể đổi, máy móc có sức chiến đấu thập giai, các loại vật phấm, giá cả bảo vật hoàng kim cũng khác nhau, giá cả hối đoái là mười vạn viên tinh hạch Thản Đa Cổ Lạp Thú cho máy móc chiến đấu thập giai…
Nhạc Trọng nhìn qua hệ thống thần ma ngưng tụ thành trí tuệ nhân tạo, hai đấm nắm chặt, hít sâu một hơi, không hề trầm mặc mà hỏi:
– Tiểu Quang, chủ nhân của cô đã cho địa cầu dị biến?
Sau khi địa cầu sinh ra dị biến, trong vòng một đêm mấy trăm triệu người chết đi, những người còn lại chết dần chết mòn.
Nhạc Trọng đi tới trước thấy dủ loại sinh ly tử biệt, đủ loại thảm trạng, khắc sâu vào trong trí nhớ của hắn, làm cho hắn trở nên tâm ngoan thủ lạt, ý chí sắt đá, nhưng mà sâu trong lòng hắn không muốn như vậy.
Tiểu Quang mỉm cười nói:
– Thỉnh trả tiền một viên tinh hạch!
Nhạc Trọng vung tay lên, một viên tinh hạch Thản Đa Cổ Lạp Thú ném cho Tiểu Quang.
Sau khi tiếp nhận tinh hạch Thản Đa Cổ Lạp Thú thì Tiểu Quang biến mất không thấy gì nữa.
Tiểu Quang lúc này thao thao bất tuyệt.
– Chủ nhân cho địa cầu biến dị là vì để sinh vật địa cầu tiến hóa nhanh hơn, sàng chọn chiến sĩ cường đại hơn, hắn cũng rất vui sướng khi nhìn thấy nhân loại phát triển và tiến hóa, Nhạc Trọng tiên sinh trước khi địa cầu biến dị, ngài vĩnh viễn không thể cường đại như thế này.
– Căn cứ vào tri thức của ngươi, tính cách, tâm lý, hướng phát triển, thân thể khỏe mạnh thì tôi đoán vận mệnh tương lai của ngài là cần hai mươi năm sau để trở thành một nhà có tài sản một trăm năm mươi vạn, làm tổng giám đốc công ty nhỏ và kết hôn với Lộ Văn, sinh hạ một nam hài sau đó chết già vào năm bảy mươi sáu tuổi, bạn bè của ngài chỉ là người bình thường, căn bản sẽ không có được địa vị và quyền thế gì.
– Hiện tại ngài là cường giả cửu giai đại viên mãn, cường giả dựa theo đẳng cấp thiên thần mà phân chia, có lẽ gọi là cường giả nửa bước chân thần, ngài còn thiếu một chút nữa là tiến hóa thành cường giả thập giai, thỉnh cố gắng lên, tôi rất coi trọng ngài, trong đám người ở Thông Thiên tháp thì chỉ có Nhạc Trọng, Lôi Hoàng, Ba Nhĩ Tát Trạch, Bố Luân Đan. Trong vạn năm là có thê tấn chức thập giai, những người còn lại nếu không có gặp gỡ đặc thù, một vạn năm không cách nào tấn chức thập giai.
– Những người được tôi công bố thỉnh không nên kiêu ngạo, người có thể tấn chức trong vạn năm là do các người không ngừng chiến đấu với Thản Đa Cổ Lạp Thú, hối đoái các loại bảo vật, điều kiện tiên quyết là các người phải khổ tu, nếu không khổ tu thì mười vạn năm cũng không thể đột phá.
Nghe được trí tuệ nhân tạo Tiểu Quang nói thì thân thể mọi người chấn động, ánh mắt nhìn qua bọn người Nhạc Trọng tràn ngập ghen ghét và hâm mộ.
Những người được Tiểu Quang gọi tên trừ Nhạc Trọng ra, gương mặt mỗi người mừng như điên, bọn hắn liều chết xông vào Thông Thiên tháp chính là vì muốn tấn chức thập giai, hiện tại có mục tiêu thì bọn họ vui mừng như điên, nếu bình thường bọn họ khổ tu mười vạn năm cũng chưa chắc tiến giai thập giai.
Nhạc Trọng đột nhiên hỏi:
– Tiểu Quang, chủ nhân của ngươi muốn chúng ta tiêu diệt toàn bộ Thản Đa Cổ Lạp Thú sao?
– Một khối tinh hạch!
Nhạc Trọng vung tay lên, ném tinh hạch choTiểu Quang.
Tiểu Quang vvô cùng ngắn gọn, nói:
– Đúng!
Nhạc Trọng chờ một chút, phát hiện Tiểu Quang cũng méiyǒu như là vừa rồi như vậy thao thao bất tuyệt, trong nội tâm sinh ra một tia qíguài gǎnjià
Nhạc Trọng hỏi:
– Tôi muốn biết chủ nhân ngươi cần điều kiện gì?
– Một khối tinh hạch!
Nhạc Trọng ném thêm một viên.
Dị quang trong mắt Tiểu Quang lóe lên, khẽ cười nói:
– Trong Thản Đa Cổ Lạp Tinh này còn sót lại chín con Thản Đa Cổ Lạp Vương thú, ba con Thản Đa Cổ Lạp mẫu vương thú, chỉ cần các người đánh chết chúng sẽ gặp được chủ nhân của tôi!
Hào quang màu đen lóe lên trong mắt Tiểu Quang, một địa đồ tiến vào đầu mọi người.
– Đây là địa đồ vi trí chín TThản Đa Cổ Lạp vương thú và ba Thản Đa Cổ Lạp mẫu vương thú.
Tiểu Quang cười cười, trực tiếp biến mất.
– Chỉ cần có tinh hạch thì có thể đổi được mọi thứ ở chỗ của tôi!
Nhạc Trọng nhìn thấy Tiểu Quang biến mất thì thở dài.
Kỳ Dương nhìn qua mọi người và nói:
– Đi, chúng ta trở về thôi, sẽ có tiệc chiêu đãi mọi người đấy.
Ma tộc bình thường vì tư lợi âm tàn độc ác, thế nhưng mà Kỳ Dương tấn chức trở thành cường giả thập giai và thủ hộ cứ điểm trước Thản Đa Cổ Lạp Thú mười mấy vạn năm qua, đã xem nhạt các âm mưu quỷ kế rồi.
Đối với Kỳ Dương mà nói sống sót, không ngừng tiến hóa trở nên mạnh mẽ mới là mục tiêu truy cầu duy nhất, có được đồng bọn cường đại mới có thể sống sót.
Trong cứ điểm cường giả cửu giai tuy nhiên chưa đủ năm trăm người, thế nhưng mà cường giả dưới cửu giai lại vượt qua trăm vạn.
Trong cái sân vô cùng rộng rãi bày đầy bàn thủy tinh, mấy trăm cường giả đang ngồi hưởng thụ mỹ thực.
Năm cự đầu trong cứ điểm này gồm nhân tộc Cáp Lai Mỗ, Ác ma tộc Kỳ Dương, Thực Nhân Tộc Quỷ Lệ, Thú tộc Trở Hoa, Thạch Tộc Liệt Nham.
Nhạc Trọng cùng Lôi Hoàng thân là nhân tộc, tự nhiên là thân cận với nhân tộc Cáp Lai Mỗ hơn chút ít, bọn họ ngồi bên cạnh Cáp Lai Mỗ.
Nhạc Trọng hỏi:
– Cáp Lai Mỗ đại nhân, nhân khẩu ít vậy?
Cứ điểm này đã tồn tại cả chục vạn năm, thời gian lâu như thế phải sinh ra nhiều hậu đại, thế nhưng mà trong cứ điểm này chỉ có chừng trăm vạn nhân khẩu.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!