Nữ Hoàng Làm Dáng - Chương 6
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
150


Nữ Hoàng Làm Dáng


Chương 6


Mẹ nó, có ai mà không biết Sở Tích là ai chứ.

Năm ngoái khi tham gia chương trình siêu hot “Giới Hạn Vô Địch”, cô ta đóng vai công chúa đi thị sát dân đen thì không nói làm gì, đã thế còn bắt tất cả MC nam trong chương trình phải dỗ dành, nhường nhịn cô ta. Còn cô ta thì nhõng nhẽo, giả vờ ép các MC giao lại việc nhẹ nhàng nhất cho mình, tưởng sao, làm thì không nên thân, mới khiêng có hai cục gạch đã than mệt, là người kéo chân của những thành viên còn lại, suýt nữa đã hại người ta không hoàn thành nhiệm vụ trong ngày.

Qúa đáng hơn chính là trong chương trình cuộc sống nông thôn nửa năm trước, lớn già đầu rồi mà cái nắp chai nước cô ta cũng không mở được, ỏng ẹo bắt khách mời nam phải mở giúp, có mỗi con gián mà nửa đêm nửa hôm la hét ầm trời, mém tí là dỡ luôn cả nóc nhà, đúng là giả vờ đến đẳng cấp thượng thừa. Bây giờ chỉ cần nhìn thấy cô ta là bọn họ chỉ muốn xông vào màn hình đấm cho vài phát.

Bây giờ cô ta lại còn dám tham gia chương trình trải nghiệm cuộc sống quân đội?

Bên dưới tuyên truyền poster của chương trình toàn là những lời mắng chửi.

[Vì tạo đề tài mà Tencent không cần mặt mũi đi mời cả Sở Tích luôn? Định vào quân đội làm công chúa bé nhỏ của mấy anh lính hay sao? Hay là để mọi người cùng mở mang kiến thức làm thế nào để trở thành “trà xanh”?]

[Mẹ nó, cứ nghĩ đến một chương trình đầy tính tích cực thế này lại chứa một cục cức chuột là tao muốn ói rồi.]

[Cầu Sở Tích tha cho chương trình này, tài nguyên của thím tốt lắm mà, sao lại chịu để mắt đến cái show chiếu mạng bèo bọt này vậy?]

[A a a! Nghiêm Chuẩn cũng tham gia chương trình này đó! Sở Tích cô mà dám nhõng nhẽo với Nghiêm Chuẩn là chết với tôi!]

[Show của đàn ông mà cũng phải thêm phụ nữ vào, đúng là cạn lời.]

[Tôi đã nghĩ đến cảnh tượng khóc sướt mướt của cô ta trong lúc huấn luyện rồi đây, muốn nổi khùng luôn. Tạm biệt.jpg]

[Chắc con mẻ cũng khoái cái cảm giác được đàn ông xung quanh dỗ dành lắm đây.]

Phó Bạch bảo Sở Tích đừng xem bình luận dưới bài tuyên truyền, nhưng cô vẫn xem.

Cô không hề phản ứng mạnh như Phó Bạch nghĩ, ngược lại còn rất bình tĩnh.

Phải nói thật một điều, có đôi khi cô cũng cảm thấy ghét chính bản thân mình khi đứng trước ống kính.

Trước mặt Cố Minh Cảnh, cô là tình nhân bé nhỏ không bao giờ mở nổi nắp chai nước, thế nên không thể nào vừa lên show đã mở được.

Trong khu chung cư, chỉ cần nhìn thấy thú cưng như mấy con chó nhỏ bằng bàn tay thôi là cô đã nhào vào lòng của Cố Minh Cảnh vì sợ, nên không thể có chuyện lên show thấy gián mà vẫn có thể bình tĩnh được.

Nhưng nói cô hưởng thụ cảm giác làm công chúa của tất cả các khách mời nam, Sở Tích cảm thấy thật oan uổng. Ban đầu, “Trái Tim Dũng Cảm” định mời hai khách mời nữ, nhưng trong giới chỉ có mình cô đồng ý tham gia, còn lại đều là mấy người vô danh hoặc người nổi tiếng trên mạng nhưng Tencent lại không thích, cuối cùng dứt khoát đổi thành Sở Tích làm khách quý, thế này thì có thể tạo đề tài dễ dàng hơn.

Mấy khách mời nam đã quyết định từ trước, chỉ có mỗi vị trí khách mời nữ là vẫn chưa tìm được, vì Sở Tích gặp khó khăn nên mới nhận lời, vừa ký hợp đồng không lâu, chương trình đã rục rịch chuẩn bị phát sóng.

Sở Tích nghĩ nghĩ, sau khi ký hợp đồng xong thì tìm một stylist bên phòng làm việc của Phó Bạch, cô muốn cắt tóc.

Từ lúc debut đến nay, cô luôn để mái tóc đen dài đến eo, chưa từng nhuộm, cũng rất ít khi uốn. Có khi make up, cần để kiểu tóc thì nhà tạo mẫu mới uốn nhẹ một chút. Cố Minh Cảnh rất thích mái tóc dài của cô, lúc trước mỗi khi thức dậy cô đều thấy anh đưa tay nghịch mái tóc dài của cô. Nhưng Sở Tích không hề thích nó, tóc dài rất khó chăm sóc, hè thì nóng, đông đến lại dễ tĩnh điện, mỗi lần gội đầu thì phải sấy rất lâu mới khô.

Thế nên lần này cô muốn làm theo ý mình.

Stylist có hơi do dự, vuốt mái tóc dài mượt như sa tanh của Sở Tích, tiếc nuối nói “Tóc đẹp thế này mà cắt thì tiếc lắm, hay cô suy nghĩ lại đi?”

“Không sao, cứ cắt đi.” Sở Tích cười nói.

Bấy giờ stylist mới cẩn thận hạ nhát kéo đầu tiên.

Mái tóc dài rơi xuống như mưa, stylist nghiêm túc hơn mọi khi, một tiếng sau, anh ta cầm cây cọ nhỏ quét đi phần tóc thừa ở trên cổ cô, “Xong rồi.”

Phó Bạch ngồi bên cạnh chờ Sở Tích cắt tóc, lúc cô quay người sang, đôi mắt anh ta tỏa sáng.

Sở Tích có gương mặt trái xoan điển hình, nước da trắng mịn, cái cổ thiên nga, mái tóc dài dịu dàng lại quyến rũ. Còn bây giờ, mái tóc ngắn khiến cô thay đổi hẳn, đôi mắt đen lay láy, tinh nghịch như những tinh linh nhỏ trong rừng sâu của truyện cổ tích, khiến người ta chỉ muốn tiến lên nựng một cái.

“Anh thấy đẹp không?” Sở Tích vuốt tóc hỏi anh ta.

Phó Bạch vẫn chưa trả lại, Sở Tích nhìn vào gương làm mặt quỷ, “Mình em thấy đẹp là được rồi, hừ.”

Sở Tích có kiểu tóc mới, cô nhìn vào gương tự chụp một tấm, không chỉnh ảnh mà bấm vào Weibo, lướt qua mấy tin nhắn mắng chửi cô, sau đó đăng tấm ảnh vừa chụp lên, kèm theo trạng thái “Ngày mới cố lên!”

Sở Tích đăng Weibo xong cũng không thèm ngó đến mấy bình luận mắng chửi.

Cô đăng cho những fan chân chính của cô xem, dù lúc trước cô không có fan, nhưng bây giờ ít nhất cô cũng có cả gia đình của ông bác kia là fan của cô.

Dù chỉ có một người hâm mộ thì cô cũng muốn yêu chiều họ.

**

Địa điểm quay “Trái Tim Dũng Cảm” là một khu huấn luyện quân sự nằm ở ngoại ô thành phố B. Vì đây là chương trình có tính chất giáo dục, cách ghi hình cũng nghiêm khắc hơn so với những chương trình khác, 24 tiếng ghi hình không được gián đoạn, quay lại sinh hoạt của tất cả khách mời trong quân đội một cách trực tiếp, đồng thời, trong lúc ghi hình, nhân viên trong đoàn không được làm phiền, thực hiện quy tắc “không can thiệp”, chỉ ghi hình mà thôi.

Chỗ đóng quân xa xôi lại bí ẩn, Sở Tích đến nơi ở gần đó trước một đêm, gặp mặt năm khách mời nam trong chương trình lần này.

Người chào Sở Tích đầu tiên chính là ngôi sao trẻ Vu Nhất Nguyên, mười bảy tuổi hiện đang học lớp 11, năm sau dự định thi vào học viện điện ảnh.

Người trong giới gặp nhau có hơi khách sáo, trước khi đến đây Sở Tích đã đọc lướt qua tư liệu của từng người về mấy khách mời nam lần này.

Diễn viên gạo cội Lưu Kình Tường, giọng ca thực lực Đổng Vi, MC Triệu Mẫn Thông, và cả thần tượng của các thiếu nữ Nghiêm Chuẩn.

Mọi người vẫn chưa quen nhau, chỉ có Triệu Minh Thành và Đổng Vi quen nhau từ trước, cho nên mọi người chỉ gặp rồi chào nhau vài câu rồi quay về phòng khách sạn nghỉ ngơi.

Sáu giờ sáng ngày hôm sau, sáu người tập hợp trước cửa khách sạn đúng giờ, sau đó lên một chiếc xe buýt, đi về hướng đóng quân.

Vị trí quân khu vô cùng bí ẩn, chiếc xe buýt chạy quanh co khúc khuỷu một vòng, trước chín giờ sáng, lái thẳng vài cổng chính của quân khu.

Sở Tích nhìn mấy anh lính đứng gác bên ngoài cửa sổ, bỗng chốc cảm thấy hồi hộp.

Chiếc xe dừng hẳn, mọi người lục tục xuống xe. Cùng lúc đỏ, trang web lớn nhất nước chính thức trực tiếp chương trình “Trái Tim Dũng Cảm”.

Tencent tuyên truyền rất mạnh tay, cộng thêm chuyện Sở Tích là khách mời nữ duy nhất của chương trình đã dẫn đến không ít tranh luận ở trên mạng, độ hot khi phát sóng của “Trái Tim Dũng Cảm” rất cao, nhóm fan đúng giờ bấm vào kênh trực tiếp, nhìn thấy mấy vị khách mời theo thứ tự bước xuống xe.

Người đầu tiên bước xuống chính là tiểu sinh đang nổi – Nghiêm Chuẩn.

Nhóm fan không ngờ mới sáng sớm mở trực tiếp đã nhận được một đòn nhan sắc đến từ Nghiêm Chuẩn, bình luận trên màn hình bỗng chốc biến thành một màu hồng.

[Trời má, mọi người nhanh liếm màn hình nào!!!!]

[Mong chờ Nghiêm Chuẩn mặc quân phục! Sắp được mặc rồi, tía má ơi háo hức quá.]

[Hôm nay xem trực tiếp là vì anh đó a a a a!]

Khách mời nam lần lượt bước xuống xe, mặc dù lúc ra mắt poster tuyên truyền, nhóm fan vẫn nhiệt tình và háo hức, ghi hình trực tiếp rất náo nhiệt. Nhưng đợi đến vị khách cuối cùng xuất hiện, bình luận trên màn hình bỗng chốc thay đổi.

Sở Tích với mái tóc được cắt ngắn nhẹ nhàng xuất hiện trước ống kính, áo sơ mi trắng, quần jeans, giày canvans, cách ăn mặc vô cùng đơn giản, người quay phim còn cố ý cho cô một cảnh quay đặc tả. Trong ống kính, Sở Tích trang điểm khá nhẹ nhàng.

Bình luận:

[Mấy thím còn nhớ nỗi sợ hãi trong kỳ “Giới Hạn Vô Địch” năm ngoái bị Sở Tích quậy không…]

[Tôi biết nè, lúc xuất hiện cô ta mặc đồ cứ như mình sắp kết hôn, để mấy MC nam phải đi xách váy cho cô ta. Bây giờ giả vờ cắt tóc ngắn rồi mặc bộ đồ này thì mọi người sẽ quên hết chuyện cũ hả? Nực cười.]

[Vào quân đội rồi mà còn trang điểm đậm như thế, tưởng mình là khách du lịch chắc? Ói luôn.]

[Bỗng dưng tôi thấy ngộ ngộ, đại gia của Sở Tích lắm tiền như thế sao lại để cô ta tham gia chương trình thế này?]

[Thì để tạo độ hot thôi chứ gì nữa. Mà sao kẻ lắm tiền kia lại không nhận ra người mình nâng đỡ chỉ là một kẻ vô dụng nhỉ? #Hôm nay Sở Tích nổi tiếng chưa?# Chưa nhé ha ha ha ha!]

[Tự dưng mị có dự cảm là chương trình này thể nào cũng bị Sở Tích làm cho flop nè.]

[A a a mấy ngày này Nghiêm Chuẩn đừng để ý đến Sở Tích nha! Đừng nhìn cái thể loại “đũy sen trắng” này!]

[Em trai Vu Nhất Nguyên cũng thế nha!!!]

[Anh Đổng Vi nữa!]

[Thầy Triệu Mẫn Thông cũng vậy nha!]

[Chú Lưu Kình Tường cũng thế!”

Trong cơn mưa bình luận “… cũng thế”, vẫn có một vài người nêu lên ý kiên khác.

[Thật ra tôi thấy Sở Tích cũng không đến nỗi nào. Lần trước người ta cũng giúp người gia qua đường đấy thôi. Cô gái này cũng tốt bụng đấy chứ.]

[Con gái nhõng nhẽo, mít ướt ở ngoài đời cũng hay gặp mà, chỉ là do lên hình thì bị phóng đại mà thôi.]

Nhưng hai bình luận này lại bị giễu cợt.

[Ừ đúng rồi, cô gái tốt bụng, không tốt bụng thì sao đại gia để ý được chứ, một đêm quý lắm đó.]

[Mấy cô gái tốt bụng đã làm sai chuyện gì mà lại phải đứng cạnh loại người này vậy.]

[Con gái nhõng nhẽo, mít ướt đã làm sai chuyện gì, lại bị nhập lại thành một với cái loại “sen trắng” này thế.]

Hai bình luận nói giúp Sở Tích lặng im thin thít.

Khách mời tự kéo hành lý của mình, đầu tiên sẽ đến ký túc xá của mình. Sáu người đứng thành một hàng trước cửa ký túc xá, hai người mặc quân phục bước ra, cùng chào mọi người, sau đó cất giọng đầy mạnh mẽ:

“Xin chào mọi người, bắt đầu từ bây giờ, mọi người sẽ tiến vào tiểu đội 3, đại đội sáu, tiểu đoàn xx của đơn vị xx. Tôi là đại đội trưởng của mọi người – Vương Kim Chiêu.”

“Tôi tên Lưu Vĩ, là tiểu đội trưởng của mọi người.”

Sáu khách mời đứng một hàng, đối mặt với hai sĩ quan nghiêm mặt, len lén nhìn nhau.

Sở Tích lặng lẽ đứng ở nơi gần nhất.

Đại đội trưởng Vương Kim Chiêu lướt một lượt sáu người bọn họ, ánh mắt dừng trên người Sở Tích, “Đây là nơi nghiêm túc và thiêng liêng, ở đây chỉ phân biệt kẻ mạnh và kẻ yếu, không thiên vị giới tính. Đầu tiên, mọi người sửa soạn lại bản thân, quân trang đặt ở phía sau, hy vọng mọi người có một dáng vẻ quân nhân chân chính!”

“Vâng!” Mọi người đồng thanh đáp lời.

Trên màn hình: [Ha ha ha, chắc là nói cho Sở Tích nghe đấy, nghe mà thấy vui ghê.]

Kết quả của việc sửa soạn lại bản thân chính là, trong nhóm khách mời nam có Nghiêm Chuẩn và Đổng Vi vì tóc hơi dài nên bị kéo đi cắt tóc, Sở Tích được yêu cầu tẩy trang. Sau đó, sáu vị khách mời phải sắp xếp hành lí mình mang đến, chỉ được để lại đồ dùng vệ sinh cá nhân, đặt ngay ngắn ở bồn rửa tay bên ngoài, cùng một chỗ với các chiến sĩ khác, thời gian tổng cộng chỉ có bảy phút.

Trong vòng bảy phút, mọi người phải sắp xếp mọi thứ, bao gồm cả thay quân phục.

Tiếng còi vang lên, tất cả khách mời vội vàng chạy đi.

Vu Nhất Nguyên luống cuống tay chân kéo va li, “Bắt, bắt đầu liền luôn hả?!”

“Thời gian đã qua một phút.” Tiểu đội trưởng Lưu đứng bấm giờ bên cạnh nhắc nhở.

Vu Nhất Nguyên mới bừng tĩnh mình đã lãng phí mất một phút, vội vàng mở va li ra lấy đồ.

Sáu khách mời đang bận rộn tay chân, thế là ống kính quay lại toàn cảnh bên ngoài căn phòng, khán giả chỉ thấy chốc chốc có người chạy đến, chốc chốc lại có người bưng thau chạy đi.

Đầu tiên, Sở Tích chạy đến bồn rửa tay để tẩy trang, thậm chí cô còn chẳng kịp lau nước trên mặt đã vội chạy về sắp xếp đồ dùng. Cô cắn môi nhìn túi đựng đồ cá nhân của mình, quyết định để lại kem đánh răng và sửa rửa mặt, thêm chai kem chống nắng. Còn lại tất cả kem dưỡng mắt, dưỡng da mặt đều bỏ vào giỏ đồ bỏ.

Quay phim nhắc nhở chỉ còn có hai phút.

Sở Tích nhìn bộ quân phục cô đặt ở trên giường, chết rồi!

Cô vội vàng đi thay đồ.

Bắt đầu đếm ngược.

Ba

Hai

Một

Tiếng còi báo hiệu vang lên.

“Tập hợp!”

Sáu khách mời cùng lúc xuất hiện trước ống kính.

Trong phòng trực tiếp nhìn mấy người trước máy quay, đầu tiên lấy lại tinh thần, sau đó màn hình ngập tràn bình luận [ha ha ha ha ha ha]

Đổng Vi mặc áo trái, Lưu Kình Tường không kéo khóa quần, Triệu Mẫn Thông chưa kịp mặc quần, chỉ mặc mỗi quần đùi.

Trong số khách mời nam chỉ có Nghiêm Chuẩn là khá ổn, chỉ chưa cột dây giày, khoa trương nhất chính là Vu Nhất Nguyên, đồ vẫn chưa kịp thay, có mỗi đôi giày trên chân cũng mang ngược.

Sở Tích không đội nón, quần áo cũng xốc xếch.

Hai huấn luyện viên nhìn cảnh tượng trước mắt, suýt nữa không thể giữ mặt nghiêm được.

Khách mời nhìn nhau, cười sặc sụa.

Đại đội trưởng Vương Kim Chiêu nghiêm mặt, cứng rắn hô, “Nghiêm!”

Mọi người vội vàng đứng nghiêm.

Đại đội trưởng Vương nhìn sang, đầu tiên giáo dục bọn họ một trận, sau đó dựa vào mức độ chỉnh tề của quần áo mà ra mức phạt tương ứng.

Nghiêm Chuẩn chỉ không thắt dây giày nên phạt năm cái hít đất.

Vu Nhất Nguyên chưa mặc được gì, phạt năm mươi cái.

Sở Tích không đội nón, phạt mười cái.

Tuyên bố mức phạt xong, tiểu đội trưởng Lưu kiểm tra phía sau đã về.

Anh ta cầm cái gì đó trên tay.

Tiểu đội trưởng giơ món đồ trong tay lên, “Mấy cái này là của ai? Giấu bên dưới bồn rửa mặt, mấy người nghĩ tôi không phát hiện ra ư?”

Trên tay tiểu đội trưởng Lưu có chì kẻ mày, tinh chất dưỡng ẩm, và cả mặt nạ SK-II.

Bình luận:

[Nhất định là của Sở Tích ha ha ha.]

[Vào quân đội mà còn làm dáng, mắc ói.]

[Cái loại người này luôn tranh thủ thời cơ, đúng là bái phục.]

[Còn giấu ở phía dưới bồn rửa mặt nữa chứ, cười ỉa!]

[Hai vị huấn luyện viên chắc không biết đây chỉ là trang mở đầu của Sở “sen trắng” mà thôi, sau này còn dài dài nè ha ha ha!]

[Tâm đã xấu thì có dưỡng bao nhiêu cũng vô dụng thôi.]

[Có thể đổi Sở Tích được không! Không muốn xem cô ta tí nào! Người đầu tiên viết huyết thư yêu cầu đổi Sở Tích!]

[Người thứ hai]

[Người thứ ba]

Dường như ánh mắt của tất cả mọi người, từ huấn luyện viên đến khách mời nam đều dừng lại trên người Sở Tích.

Cô ngẩng đầu, nhận thấy mọi ánh mắt đổ dồn lên mình.

Ánh mắt hai vị huấn luyện viên vô cùng nghiêm khắc, Lưu Kình Tường thì xem thường, Nghiêm Chuẩn khinh miệt, Đổng Vi không quan tâm, và cả ánh mắt tò mò của Vu Nhất Nguyên.

Không cần nghĩ cũng biết phản ứng của khán giả đang xem chương trình.

“Cái đó…” Sở Tích đang định lên tiếng, MC Triệu Mẫn Thông ở bên cạnh bỗng nhiên giơ tay lên.

Anh ta che miệng giả vờ ho, “Xin lỗi tiểu đội trưởng, mấy thứ này đều là của tôi.”

Mọi người, “…”

Bầu không khí đáng sợ bỗng chốc trở nên im lặng.

***

Ở đây có đoạn nói Đổng Vi và Triệu Minh Thành là người quen, nhưng ở đây chỉ có tổng cộng 6 khách mời nên mình nghĩ là tác giả để lộn Triệu Mẫn Thông thành Triệu Minh Thành, nên mình xin phép đổi sang cho thống nhất nhé ^^

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN