Vân Tấn Y Hương - Chương 14: Không quan hệ, hắn liền thích cái tính tình này của nàng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
164


Vân Tấn Y Hương


Chương 14: Không quan hệ, hắn liền thích cái tính tình này của nàng


Converter: lacmaitrang

Editor: Aki Re

Trong đêm, Du Uyển cùng Lục Tử Khiêm tiếp tục bình an vô sự.

Sáng sớm hôm sau trời liền mưa, Lục thái thái vốn muốn đi ra ngoài, bị nước mưa làm hỏng tâm tình, liền như lúc trước gọi Du Uyển cùng đánh bài.

Bên trên bàn đánh bài đám thái thái cùng nói chuyện phiếm với nhau, Đại di thái hỏi Lục thái thái: “Cuối tháng là sinh nhật đại tiểu thư, đại cô nương đã mười tám tuổi, thái thái phải hảo hảo chúc mừng một phen.”

Nhị di thái phụ họa nói: “Đúng vậy a, nghe nói hiện tại các tiểu thư đều thích tổ chức sinh nhật party, tháng trước sinh nhật Nhị tiểu thư của nhà Vương trưởng phòng, nghe nói làm một cái bánh sinh nhật cao đến ngực, chúng ta cũng mời sư phụ đến làm cho đại tiểu thư một cái bánh kem.”

Lục thái thái cười: “Sinh nhật mà thôi, mời mấy đồng học nữ có quan hệ tốt tới nhà náo nhiệt một chút là được, không cần so với đám người kia.”

Nói thì nói như thế, Lục gia chính là phú thương nhà giàu nổi danh ở Nam Thành, đại tiểu thư Lục gia tổ chức sinh nhật mười tám tuổi sinh nhật tất nhiên phải làm long trọng.

Du Uyển không cần lo liệu những cái kia, nàng chỉ biết mình nên chuẩn bị một phần quà sinh nhật cho đại tiểu thư Lục Huyên.

Sau khi ván bài giải tán, Tú Nhi thay Du Uyển bung dù, chủ tớ hai người sóng vai đi Thúy Trúc hiên.

Đi đến nửa đường, bắt gặp Lục Quý Hàn đang đi một mình trong mưa, vào thời tiết Hạ Nhật, hắn mặc một bộ áo ngắn tay màu trắng cùng âu phục quần dài màu đen, hai tay thon dài rắn chắc lộ ở bên ngoài. Hai bên đối mặt nhau, Du Uyển cố ý tránh hắn, Lục Quý Hàn lại bung dù hướng các nàng đi tới, cười kêu: “Thật là đúng dịp, Đại tẩu lại bồi thái thái đánh bài?”

Du Uyển ân một tiếng, hướng hắn gật gật đầu: “Tứ Gia hôm nay không cần ra khỏi cửa?”

Lục Quý Hàn tự động đứng ở bên cạnh nàng, thuận miệng nói: “Vừa từ bên ngoài trở về.”

Lúc nói chuyện, Lục Quý Hàn trắng trợn đánh giá Du Uyển dưới tán dù. Trời nóng, nàng cũng thay đổi mặc áo tay ngắn chút, lộ ra hai đoạn cánh tay trắng nõn. Lục Quý Hàn xuất thân giàu sang, các tiểu thư nhà giàu đã sớm bắt đầu mặc váy, mùa hè lộ ra cánh tay trắng bóng, Lục Quý Hàn không cảm thấy kinh ngạc. Cùng những cái tiểu thư kia so sánh, tay áo Du Uyển từ cùi chỏ lên đều che, có thể nói mười phần bảo thủ, nhưng bởi vì như thế, nàng mới để lộ ra nhiều da thịt, câu ánh mắt của hắn.

“Đầu tuần mua tạp chí, Đại tẩu nhìn đã hiểu?” Lục Quý Hàn nhìn chằm chằm mặt của nàng hỏi.

Du Uyển mắt nhìn phía trước, chi tiết trả lời: “Nhìn không hiểu nhiều, chỉ có thể nhìn một chút kiểu dáng trang phục.”

Lục Quý Hàn lập tức nói tiếp: “Kia, thật là tiếc nuối, ta còn trông cậy vào Đại tẩu thiên tư thông minh có thể xem xét rõ ràng, sau đó học rồi áo dụng, giúp ta kiếm nhiều tiền.”

Tú Nhi đột nhiên xen vào nói: “Đại thiếu nãi nãi xác thực thông minh a, hôm qua còn làm một bộ váy lục tử, sau khi mặc vào Đại thiếu gia đều nhìn trợn tròn mắt, nói nếu bán cái váy kia ở cửa hàng chí ít có thể bán tới mười mấy khối.” Du Uyển khiêm tốn, Tú Nhi lại ước gì làm cho tất cả mọi người đều biết chuyện của đại thiếu nãi nãi nhà mình.

Mắt Lục Quý Hàn ngầm biến sắc, nàng làm quần áo mới, mặc cho Lục Tử Khiêm nhìn?

Du Uyển trách cứ trừng mắt nhìn Tú Nhi một chút.

“Không biết ta có thể vinh hạnh hay không nhìn xem váy Đại tẩu tự mình làm?”

Nàng mới trừng xong Tú Nhi, một bên khác tai đã truyền đến thanh âm trầm thấp của Lục Quý Hàn.

Du Uyển nghiêm mặt nói: “Cái kia là ta chiếu theo trang bìa tạp chí làm, xem mèo vẽ hổ, chờ ta ngày nào thiết kế ra kiểu dáng của chính mình, ta sẽ đem bản thiết kế giao cho Tứ Gia.”

Nàng biết Lục Quý Hàn đối với nàng không có ý tốt, cho nên kế hoạch của Du Uyển chính là tương lai nàng thông qua Lục Tử Khiêm đem thiết kế cho Lục Quý Hàn, Lục Quý Hàn lại đem tiền lương của nàng giao cho Lục Tử Khiêm mang về cho nàng, tận lực phòng ngừa nàng cùng Lục Quý Hàn đơn độc tiếp xúc. Đợi nàng tích lũy được tiền rồi, Du Uyển liền có thể ly hôn.

Kỳ thật nam nữ ly hôn, nhà gái không nhất định phải trả lại sính lễ, có thể ly hôn là Du Uyển tự nói ra, nhưng Lục gia còn lâu mới muốn không công thả nàng rời đi vứt bỏ một số lớn sính lễ như vậy? Du Uyển cũng không thích khiến người khác chịu thua thiệt, chuyện đời trước không đề cập tới, đời này Lục Tử Khiêm cự tuyệt cùng nàng làm phu thê, nàng thừa cơ ở Lục gia học được tay nghề thiết kế váy này để kiếm tiền, liền coi như công bằng.

Tiểu nữ nhân tránh xa người ngàn dặm, Lục Quý Hàn mím môi, trước đó hết lần này tới lần khác nàng triệt để vào bẫy, giờ hắn không thể đánh rắn động cỏ.

“Đúng rồi, chỗ ta có bản từ điển Anh Hán, ta sớm cũng không cần, lát nữa ta sai người đưa tới Thúy Trúc hiên, Đại tẩu xem tạp chí gặp được từ không hiểu, có thể tra thêm ở từ điển.” Lục Quý Hàn thử dò xét nói, nàng là người thích học tập lại không nỡ dùng tiền, hẳn là sẽ tiếp nhận lễ vật này của hắn.

Du Uyển lại không chút nghĩ ngợi cự tuyệt: “Tứ Gia có ý tốt ta xin ghi nhớ trong tâm, nhưng đáng tiếc chữ Hán ta cũng nhận ra không nhiều, từ điển Tứ Gia ta không dùng được.”

Lục Quý Hàn cười lạnh, tiểu nữ nhân thật là có cốt khí.

Hắn dừng bước, nhìn xem hai chủ tớ dưới tán dù đi càng chạy càng xa.

Không quan hệ, hắn liền thích cái tính tình này của nàng, nếu nàng ngoan ngoãn nịnh bợ hắn làm hắn vui lòng, Lục Quý Hàn hắn còn thấy chướng mắt.

Chỉ là, Lục Quý Hàn không thể nào tiếp thu được Du Uyển một bên kháng cự hắn, một bên ăn mặc thật xinh đẹp đi lấy lòng một người nam nhân khác.

Thời điểm này chắc phải cho nàng một chút ám hiệu.

Cuối tháng năm,đại tiểu thư Lục gia là Lục Huyên qua sinh nhật mười tám tuổi.

Buổi sáng cả nhà tập hợp một chỗ ăn cơm, các trưởng bối đưa xong lễ vật, Du Uyển liền tặng quà cho Lục Huyên.

Vợ chồng Du Uyển tới trước, Lục Tử Khiêm đưa cho muội muội một cái dây chuyền xinh đẹp, Du Uyển đưa thiết kế quần áo mình may, quần áo chứa ở bên trong hộp quà, Lục Huyên tạm thời không có mở ra.

Nhị gia Lục Bá Xương đưa một cỗ xe đạp kiểu mới nhất.

Tam Gia Lục Trọng Giương đưa một cái mũ viền rộng.

Lục Quý Hàn đưa chính là một cái hồng bao, lý do là hắn không biết Lục Huyên thích gì, để chính nàng tự mua đi.

“Lễ vật của Tứ ca thật không có thành ý.” Lục Huyên buồn cười, tính cách nàng hào phóng, thật không có phàn nàn gì nhiều.

Lục Quý Hàn chỉ cười.

Lục thái thái nhìn hắn một cái, ánh mắt rất nhanh chuyển qua trên thân hai tỷ muội Lục Phù, Lục Vi.

Lễ vật đều đưa xong, Lục thái thái đối với Du Uyển nói: “Hôm nay mời các vị tiểu thư tới, ngươi hiện tại ở đây, cũng đến lúc ngươi chiêu đãi các tỷ muội đi.”

Du Uyển cười gật đầu.

Sau bữa ăn, Du Uyển về Thúy Trúc hiên trước, chừng mười giờ sáng, những khách nhân đến đông đủ, Lục Huyên phái người đến mời nàng.

Du Uyển dẫn Tú Nhi đi vườn hoa, xa xa liền gặp bốn năm vị tiểu thư ngồi trong lương đình, trong đó có bạn gái Nhị gia Lục Bá Xương tên Liễu Tĩnh Nhàn, cùng người lần trước nàng gặp trong tiệm sườn xám Tưởng Mạn Mạn, vị cháu gái hiệu trưởng kia đối với Lục Quý Hàn biểu hiện ra nồng hậu dày đặc hứng thú nhưng lại bị Lục Quý Hàn làm mặt lạnh bỏ đi.

“Đại tẩu tới.” Lục Huyên, Lục Vi cùng một chỗ cười hướng Du Uyển chào hỏi, chỉ có Nhị tiểu thư Lục Phù ngồi không nhúc nhích.

Nhóm nữ khách đều lễ phép đứng lên, tò mò dò xét vị đại thiếu nãi nãi Lục gia này.

Lục Huyên chính thức thay các nàng giới thiệu cho Du Uyển, sau đó chỉ vào quần áo mới trên người mình, có chút ít kiêu ngạo nói: “Đại tẩu ta khéo tay, bộ quần áo này chính là nàng làm.”

Lục Huyên là mỹ nữ tài trí, Du Uyển kết hợp với khí chất của Lục Huyên, vì nàng thiết kế ra một bộ áo váy liền màu trắng hình chữ H. Bộ váy áo có tay ngắn, váy dài đến gối, bên hông phối hợp dây lụa cùng màu. Toàn bộ váy liền áo đều ngắn gọn bó thân, Lục Huyên chỉ có vóc dáng trung đẳng, mặc bộ áo váy như thế lại có vẻ tôn lên hai chân thon dài cùng vòng eo tinh tế, phối hợp với mái tóc ngắn của nàng, có loại cảm giác siêu việt già dặn.

Lục Huyên thích vô cùng, bóc sạch lễ vật rồi biểu diễn sau cũng đã nhận được sự tán dương của nhóm chư vị tiểu thư.

“Đại thiếu nãi nãi, ta rất thích bộ y phục này của Huyên Huyên, bên ngoài không có bán, ngươi đưa ta một bộ màu đỏ có được hay không?” Một vị tiểu thư họ Lý tthân mật ôm lấy cánh tay Du Uyển, “Ta dựa theo giá cửa hàng bên ngoài trả cho ngươi gấp đôi.”

Để Thiếu nãi nãi người ta làm quần áo cho mình, vị Lý tiểu thư này nói dễ nghe là miệng thẳng tâm nhanh, nói khó nghe chính là không có tâm nhãn, bất quá, nhóm người Liễu Tĩnh Nhàn cùng Tưởng Mạn Mạn cũng đều nhìn chằm chằm Du Uyển, rất có ý nếu Du Uyển đồng ý thì các nàng cũng sẽ cùng lên tiếng. Hiện tại Nam Thành mở mấy cửa hàng váy, nhưng các nàng còn chưa có nhìn qua loại kiểu dáng này của Lục Huyên.

Du Uyển thật cao hứng khi y phục của mình được những nhóm thiên kim phú gia này yêu thích, điều này nói rõ thiết kế của nàng chí ít sẽ có người hỏi thăm, nhưng lấy thân phận của nàng bây giờ, lấy tiền giúp người làm quần áo không quá thể diện, không lấy tiền, Du Uyển nào có cầm ra nhiều chất liệu tốt như vậy, mà lại cũng không có nhiều thời gian ở không như vậy.

Ngay tại lúc Du Uyển đang phát sầu không biết làm như thế nào để cự tuyệt, sau lưng đột nhiên có người giễu giễu nói: “Ngươi cũng muốn nàng cũng muốn, các ngươi nghĩ Đại tẩu ta có ba đầu sáu tay sao?”

Du Uyển kinh ngạc quay đầu.

Nhị gia Lục Bá Xương một bên gỡ mũ trên đầu xuống, một bên hướng Du Uyển gật gật đầu, bên cạnh hắn, đi theo là huynh đệ Lục Trọng Giương cùng Lục Quý Hàn.

Lục Bá Xương tới, là bởi vì bên này có bạn gái Liễu Tĩnh Nhàn của hắn, Lục Trọng Giương thích ở chung cùng nhóm cô gái trẻ tuổi, còn từ trước đến nay thích độc lai độc vãng, Lục Quý Hàn không gần nữ sắc vì sao tới, vậy cũng chỉ có mình hắn biết thôi.

Khi đang nói chuyện, Lục Bá Xương đứng ở bên cạnh Du Uyển, vừa nói vừa đùa nói cảnh cáo các vị tiểu thư ở đây: “Đại tẩu ta thành thật, không cho phép các ngươi khi dễ người thành thật.”

Mặt Du Uyển hơi ửng đỏ.

Lục Bá Xương cúi đầu xuống, cười chiếu cố nàng: “Đại tẩu cũng đừng nuông chiều các nàng.”

Du Uyển trước đó bồi mẫu thân đi khám mắt cũng nhận ân Huệ của Lục Bá Xương, biết hắn là người phi thường cẩn thận quan tâm người khác, cũng không phải là loại tính toán mưu đồ như Lục Quý Hàn kia, cho nên đối với Lục Bá Xương, Du Uyển vẫn luôn cảm kích.

Hai người chỉ đơn thuần giao tình thúc tẩu, nhưng nam đẹp nữ đẹp, người bên ngoài không đề cập tới, Liễu Tĩnh Nhàn nhìn ở trong mắt, cái miệng anh đào nhỏ nhắn kia liền nhấp lên, quay đầu bước đi ra khỏi đình nghỉ mát.

Lục Bá Xương nghi hoặc mà hỏi nàng: “Ngươi đi đâu vậy?”

Liễu Tĩnh Nhàn cũng không quay đầu lại: “Ai cần ngươi lo!”

Lục Bá Xương đau đầu, vị thiên kim tiểu thư này, lại giở tính tình đùa nghịch gì đây?

Hắn nhanh chân đuổi theo, bạn gái của mình, chỉ có thể tự mình dỗ.

Hai người đi rồi, Lục Trọng Giương ngó ngó quần áo mới của Lục Huyên, lần đầu tiên đem Đại tẩu Du Uyển này để ở trong mắt, bội phục nói: “Không nhìn ra, Đại tẩu vậy mà có thâm tàng bất lộ như thế.”

Liên tục bị khen nhiều lần, Du Uyển không quá tự tại.

Lục Quý Hàn nhàn nhạt nhìn xem nàng, trong lòng đồng dạng khiếp sợ thiên phú thiết kế của Du Uyển, lúc này còn chưa đến một tháng, nàng liền có thể làm ra một kiện y phục như vậy.

Nhiều người liền muốn tìm một chút chuyện làm, Lục Phù đề nghị chơi trò tìm từ đơn domino, thí dụ như nàng nói ra từ đơn Anh ngữ “Summer”, người phía sau liền phải nói ra một từ đơn có chữ cái “r” ở đầu. Kể xong quy tắc, Lục Phù đắc ý khinh bỉ quét mắt nhìn Du Uyển, nàng không thích Du Uyển, cũng không thích Du Uyển có danh tiếng.

Lục Vi cùng mọi người đều đã học qua Anh ngữ, chỉ có Du Uyển là không có.

Nàng chủ động lui sang một bên, cười nói: “Ta không hiểu tiếng nước ngoài, liền không chơi, ngồi làm trọng tài cho các ngươi đi.”

Lục Phù giễu cợt: “Đại tẩu đã không hiểu tiếng nước ngoài, như thế nào làm trọng tài?”

Du Uyển chỉ là thuận miệng nói, không nghĩ tới sẽ bị Lục Phù trực tiếp trào phúng, không khỏi lộ ra mấy phần xấu hổ.

Lục Quý Hàn đột nhiên phát ra một tiếng hừ lạnh.

Hắn hừ quá càn rỡ, tất cả mọi người hướng hắn nhìn lại.

Lục Quý Hàn trực tiếp nhìn chằm chằm Lục Phù, ánh mắt lạnh như băng: “Học được mấy năm tiếng nước ngoài rất đắc ý có phải không, ngay cả lễ phép căn bản trong nước đều đã quên?”

Cắm vào phiếu tên sách

Tác giả có lời muốn nói:

Lục Tứ Gia: Các ngươi phải tôn trọng Đại tẩu.

Lục Phù: Ngươi?

Lục Tứ Gia: Ta sẽ hảo hảo thương nàng.

Du Uyển: Không cần!

Ha ha ha, ngủ ngon rồi~

– —oOo—-

Re: Mình nói trước luôn, mình edit xong sẽ không bao giờ đọc lại đâu nên rất có thể có chỗ sai lỗi chính tả. Ai thấy thì nhắc cho mình nha.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN