Lạc Lối Giữa Danh Vọng - Chương 48
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
59


Lạc Lối Giữa Danh Vọng


Chương 48


Càng làm bộ làm tịch như thế chỉ khiến tôi càng thêm khinh bỉ ông thôi.

– Được được em khinh tôi, nhưng tôi lại không cách nào thôi nhớ nhung em được. Ngoan đến đây cho tôi ôm một chút.

Nét cười trên mặt người đàn ông càng nhiều hơn lúc trước, Lôi Dực biết rõ hiện tại thứ hắn muốn đến tột cùng là cái gì.

Tư Duệ nắm chặt gấu váy trắng của cô, cô đối với người đàn ông này dường như không có cách nào nhìn thấu. Mỗi một lần tưởng chừng như có thể đoán biết được ý nghĩ thì từng hành động của Lôi Dực, hắn lại luôn khiến cho cô phải chấp nhận đi từ bất ngờ này cho đến bất ngờ khác, xoay cô trong lòng bàn tay, thôn tính hoàn toàn hành động và đường đi nước bước.

Sẽ có lúc cô bất giác có cảm tưởng như hắn là bá chủ ở thế giới của cô, nhưng lại tuyệt nhiên không cho phép cô xâm phạm vào thế giới của hắn.

– Nghĩ cái gì lại nhập tâm như thế?

Chẳng biết từ bao giờ đã xuất hiện ngay trước mắt, thân hình cao lớn lại uy nghiêm bao phủ toàn bộ đỉnh đầu của cô.

Tư Duệ là người trong giới giải trí, vóc dáng và vẻ ngoài vốn dĩ không thua kém bất kỳ người mẫu nổi danh nào. Nhưng mặc kệ cô sở hữu chiều cao đáng mơ ước của phái nữ, nhưng khi ở trước mặt hắn lại trở nên vô cùng nhỏ bé.

– Lôi Dực, đến khi nào thì ông mới đồng ý tha cho tôi?

Người đàn ông vốn đang xem cô giống như vật cưng mà ôm ấp trong vòng tay thoáng sững lại, Tư Duệ có thể cảm nhận thân người của hắn đột nhiên cứng nhắc.

Lôi Dực hơi dịch người ra, tâm trạng đột ngột chuyển biến xấu.

– Em đừng có cứ rảnh rỗi rồi lại hỏi tôi những câu lung tung thế này.

Tính tình dịu dàng của phụ nữ thì ít ỏi, bản năng nhạy cảm lại quá nhiều, hết đắn đo cái này rồi lại suy nghĩ đến cái kia.

– Tôi là nghiêm túc, với lại chuyện hợp đồng kia cũng sắp hết hạn, có phải là…

– Đủ rồi

Đang yên đang lành đột nhiên lại giở chứng lên thế này, có phải rằng cô vốn không thích nhu mà phải là cương mới chịu ngoan ngoãn.

– Ông có thể công khai chơi đùa với người khác, tùy ý giăng cá bằng lưới của mình, có thể một tay che trời, nhưng tôi thì lại không. Làm ra loại chuyện đó đối với ông có thể không có tổn hại, nhưng danh tiếng cả đời sau của tôi đều sẽ bị ảnh hưởng.

Sự bất mãn dâng cao như núi lửa, con đường đều là do hắn vạch ra đều là do hắn chỉ dẫn, nhưng cô thật sự không muốn mãi mãi lạc lối trong ván cờ này. Ngoan ngoãn nghe lời một lúc, cũng chỉ là vì muốn tranh thủ thời cơ hòa hoãn mà thoát ra.

– Em rốt cuộc đang nói cái gì vậy, cái gì gọi là giăng cá bằng lưới?

Lại có ý muốn nhạo báng quá khứ tình trường của hắn, không phải chứ, chuyện đã qua lâu như vậy rồi.

– Ông làm chuyện gì bản thân nên tự hiểu rõ.

Còn muốn cô chính miệng nói ra chuyện hắn xem cô không khác gì là gái gọi hay sao.

– Tôi thật sự hiểu không nổi ý của em

Lôi Dực nén cười chau mày ra vẻ khó hiểu, hắn lại làm ra chuyện gì đắc tội với tiểu tổ tông này sao

Vẻ mặt điềm nhiên cứ như người vô tội kia thật sự làm cho Tư Duệ tức đến muốn hoa mắt.

Cô vốn không nhận ra rằng dáng vẻ xinh đẹp của mình khi phẫn nộ lại càng tăng thêm vài phần sắc sảo, vào mắt đàn ông lại giống như đóa hoa hồng diễm lệ đang cố bày ra những chiếc gai sắc nhọn mỏng manh mà hù dọa kẻ thù.

– Ông rõ ràng là sói mà cứ thích đóng vai nai, bản tính nham hiểm lại cứ muốn người khác nhìn mình là người tử tế.

Một tràng mắng chửi cứ như thế từ hai cánh môi đỏ hồng thoát ra, Lôi Dực vốn không nghe lọt được chữ nào, nhìn sự ướt át mềm mại kia như đang mời gọi. Một khắc không kiềm chế được, cúi đầu quấn lấy môi cô.

Nụ hôn giống như công thành đoạt mệnh, hắn không muốn tốn thời gian vào những chuyện cãi nhau vô bổ, thực sự những ngày qua chỉ vì nhớ nhung cô mà giống như tự mình uống thuốc độc.

Ngay khi môi vừa áp xuống, đầu lưỡi khuấy động khoan miệng mang theo mùi vị ngọt ngào cùng ấm nóng, một khắc này thôi, tất cả âm thanh đều như khựng lại.

Hắn vốn dĩ đang chìm đắm trong thế cục thượng phong mà mình tạo ra khi đôi môi thơm ngát kia chủ động phối hợp. Ngay khi đầu lưỡi Lôi Dực vừa thu hồi, Tư Duệ chút lưu tình dùng lực cắn xuống.

Giống như một xô nước lạnh đột ngột đổ ập lên người, bắt đầu cảm nhận rõ mùi vị của máu, Lôi Dực đành bất đắc dĩ buông cô ra.

– Thích máu đến như vậy, nếu tôi là đại sắc lang thì em cũng là một con sói cái non nớt.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN