Bán Ác Ma Và Triệu Hoán Thú Tà Ác Của Hắn - Chương 8
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
208


Bán Ác Ma Và Triệu Hoán Thú Tà Ác Của Hắn


Chương 8


Mũ trùm của cậu là một bình phong bảo vệ, bên trong cất giấu đồ vật trước mặt người của giáo đình, mỗi thứ đều đòi mạng (1) : Một con mèo được triệu hoán ra từ pháp trận hắc ma pháp, một đôi sừng nhọn của ác ma.

(1) Tui nghĩ cái đoạn trên là kiểu những thứ kia mà ra trước mặt người giáo đình thì mỗi người bọn họ đều muốn lấy mạng ẻm, khổ nỗi tui không biết diễn tả kiểu gì

Hiện tại mèo mới vừa tỉnh, không an phận chuyển động, Ivan kinh sợ chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người, phản ứng cực nhanh mặc niệm chú giam cầm của khế ước 3 lần.

Ngày bình thường, cậu tắm cho mèo, mèo đều nổi cáu, hiện tại mà làm như thế, cũng không biết sau đó bao lâu mới có thể dỗ về. Mà trước mắt tính mạng quan trọng, cũng không lo đến những thứ này.

Ngay lúc cậu đang niệm chú, một đám lửa bỗng dưng bốc cháy lên trong đội ngũ của giáo đình.

Đám người vây xem kêu lên sợ hãi. Chỉ thấy một vị thánh đồ không chút hoang mang duỗi tay ra nắm chặt, đám lửa kia trong tay gã biến thành tấm da dê vẫn còn chút ấm áp còn dư lại.

“Làm sao?” Đầu lĩnh thánh đồ nghiêng đầu hỏi gã.

Người kia nhanh chóng xem tấm da dê một lần, nói: “Kerry nói bọn họ vồ hụt. Đó là một phòng trống, không giống từng có người ở.”

Một tên thánh kỵ sĩ chen miệng nói: “Đại nhân, tôi nghĩ đám người trẻ tuổi bóc thông cáo kia cùng lắm là bịa ra một cố sự, muốn lừa gạt tiền treo giải thưởng mà thôi. Nếu thật sự có ác ma, bọn họ còn có mạng mà sống sao?”

“Ừm…” Thánh đồ dẫn đầu cau mày, “Gọi Kerry mang theo mấy người kia lại đây, ta tự mình hỏi một chút.”

Nói xong, lão mới đưa tầm mắt nhìn Ivan lần nữa, “Xin lỗi, xử lý một chút việc gấp, ngài mới vừa muốn nói gì?”

Lão không nhìn thấy mũ trùm của pháp sư trước mặt vừa hơi động đậy, cũng không hề lưu ý đến, lúc bọn họ đối thoại trên mặt Ivan chợt lóe dị dạng.

Ivan có một bí mật đòi mạng như thế trên đỉnh đầu, lại an an ổn ổn mà sống đến nay, tất cả đều dựa vào đầu óc cậu dùng tốt.

Cơ hồ là trong nháy mắt, cậu liền kịp phản ứng chuyện gì xảy ra.

Đám người của giáo đình này tất nhiên là từ thành phố lớn lại đây, dọc đường dán thông cáo, trên bảng kia hơn nửa phổ cập khoa học ngoại hình đặc thù của ác ma, đám người trẻ tuổi không hợp với cậu kia là những người duy nhất thấy sừng ác ma của cậu, bọn họ bóc thông cáo, người của giáo đình không thể nào tin lời giải thích của bọn họ, chỉ phái một người cùng đi với bọn họ tới nhà trọ bắt người.

Hiện tại, đám người kia muốn hướng đến nơi này.

Ivan lập tức dứt bỏ vị đại pháp sư thần bí kia, giơ tay nói: “Trận pháp kia là tôi vẽ. Loại trận pháp này không phải tôi muốn vẽ là vẽ, các người cũng quá không có kiến thức đi?”

Vị đầu lĩnh thánh đồ kia duỗi tay ngăn lại một thánh kỵ sĩ muốn tiến lên, “Nếu là như vậy, các hạ có thể vẽ lại ngay một cái ở trước mặt chúng tôi?” Ý tứ, lão muốn nghiệm thật giả.

Ivan thấy lão mắc câu, tâm lý thở phào nhẹ nhõm, ngữ khí vẫn cứ ngạo mạn nói: “Làm sao, ông không tin? Cũng không phải không được, năm mươi ngân tệ, vật liệu tự chuẩn bị.”

“Năm mươi ngân tệ vẽ một trận pháp thu nhận loại nhỏ, ngươi còn không chịu phần vật liệu? Đại pháp sư chân chính lấy tiền cũng không có mắc như vậy!” Một thánh kỵ sĩ hô.

Ivan xì cười một tiếng, “Được đó, vậy các ngươi đi tìm một đại pháp sư rồi bảo ông ta vẽ thành công một cái trên vải thô.”

Thánh đồ dẫn đầu nghiêm nghị trừng kỵ sĩ trẻ tuổi kích động một cái, cầm khối vải trên tay đưa cho Ivan, “Vật liệu đều có, vẽ trên mảnh vải này, có thể sao?”

“Ngân tệ.” Ivan lặp lại.

“Mày còn chưa bắt đầu vẽ đâu!” Một tên thánh đồ khác nói.

“Tôi lấy tiền trước tiên, sau mới làm việc.”

Sắc mặt thánh đồ dẫn đầu đã vặn vẹo đến mức khó coi, nhưng vẫn cứ ra lệnh: “Cho cậu ta.”

Thu túi nhỏ chứa đầy ngân tệ xong, Ivan tìm một quầy hàng gần đấy có bàn ghế ngồi xuống, chìm lòng yên tĩnh múa bút.

Trận pháp không gian đúng là có yêu cầu vô cùng nghiêm khắc đối với vật dẫn. Chính vì thế, Ivan khi căn bản không có một chút điều kiện có vật dẫn cao cấp để vẽ pháp trận, cậu thẳng thắn tự mình sửa đổi phép vẽ, làm cho bọn họ có thể vận hành ở chỗ khác. Cậu vẫn cho là, khẳng định có rất nhiều pháp sư khác đã sớm làm qua chuyện như vậy…

“… Chính là cậu ta, kỵ sĩ đại nhân! Chính là tên kia!”

Một trận huyên náo từ xa đến gần, Ivan nghe thấy được thanh âm quen thuộc, không ngẩng đầu, chỉ là tốc độ trên tay càng nhanh hơn.

Một pháp sư tầm thường muốn vẽ xong trận pháp này cần tới nửa ngày, mà cậu cải tiến một phiên bản cực giản lược, rèn luyện, chỉ cần mấy phút có thể hoàn thành, chính là vì thời khắc khẩn cấp như vậy.

Thánh đồ dẫn đầu dò hỏi: “Chuyện gì xảy ra? Kerry? Cậu ta đang nói ai?”

Bọn họ còn phải nói vài câu nữa, mới có thể biết rõ tình hình, thời gian vậy là đủ rồi.

“Đại nhân, tôi không biết! Gian phòng kia không có ai ở…”

“Đó là bởi vì cậu ta ra khỏi cửa! Quả nhiên ở trong chợ! Đại nhân, ác ma chúng tôi nói chính là cái tên ngồi ở chỗ kia!”

“Cái gì?!”

“Trong mũ cậu ta là sừng của ác ma! Chúng tôi nhìn thông cáo mới biết, cậu ta gạt chúng tôi nói là phép thuật xảy ra sự cố — “

Bút cuối cùng vẽ xong, trận pháp thuấn di trung cấp loại nhỏ hoàn thành.

Trên tấm vải trống không lần thứ hai che kín hoa văn huyền ảo, Ivan tại thời khắc tất cả mọi người chưa kịp phản ứng, đột nhiên đưa một tay lên!

Hào quang chói lọi, trận pháp khởi động!

Dưới con mắt mọi người, người trẻ tuổi mặc áo bào pháp sư đội mũ trùm biến mất.

Khối vải này từ trên bàn bay xuống đất, hiện tại, nó chỉ là một khối vải ráp trống không, bình thường.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN