Ta Có Một Toà Thiên Địa Tiền Trang
Chương 20: Thiên Quang Minh Đứng Ra
Cho dù mọi người đã suy đoán đây là một kiện Tiên Khí, có uy lực không tầm thường, nhưng không nghĩ tới là cái Tiên Khí này chỉ trong khoảnh khắc liền đã chém chết đương đại chưởng giáo Thiên Đạo tông.
Chưởng giáo Thiên Đạo tông Minh Khôn chính là sức chiến đấu cấp bậc Thánh Chủ. Coi như hắn không thể làm gì nhưng cũng không đến mức bị chém giết bởi một cái tiểu tử Cảnh giới Vấn Đạo, cho dù tiểu tử này cầm trong tay một kiện Tiên Khí.
Một cái Cảnh giới Vấn Đạo có thể vận dụng Tiên Khí sao?
Pháp khí tuy cường đại nhưng có liên hệ với sức mạnh của người sử dụng.
Cảnh giới Vấn Đạo chỉ sợ ngay cả vận dụng Tiên Khí đều không thể thành công, làm sao có thể đánh giết một vị đại năng cấp bậc Thánh Chủ?
Toàn bộ người Thiên Đạo tông, từ trên xuống dưới đều là không hiểu tại sao.
Dù đã biết nội tình nhưng Thiên Quang Minh cũng ngây ngẩn cả người.
Hắn cũng chỉ là suy đoán Minh Khôn sẽ ăn thiệt thòi nhưng tuyệt đối không thể tưởng được là Minh Khôn vậy mà thoáng cái liền đã bị giết.
Thế này thì quá mức rồi?
Thiên Quang Minh không kiềm nổi tự hỏi chính mình: “Tiên Khí có thể vô chủ mà thi triển sao?”
Chu Thiên Vũ mặc kệ sự kinh ngạc của bọn hắn, nhìn thấy Bút Thiên Hoàng trong khoảnh khắc đã đánh chết Chưởng giáo Thiên Đạo tông khiến hắn nhịn không được mà cười lên ha hả.
Sau khi cười xong, Chu Thiên Vũ bi phẫn mà rống to, lửa giận đè nén dưới đáy lòng rốt cục có thể phóng xuất ra: “Phụ thân, mẫu thân, em trai, em gái, các ngươi trên trời nếu có linh thiêng thì có thể nghỉ ngơi rồi, hôm nay ta nhất định sẽ vì các ngươi mà báo thù, đem đạo lý làm cho rõ ràng!”
Một vị trưởng lão Thiên Đạo tông đứng ra, nổi giận nói: “Ngươi rốt cục là ai, chúng ta không oán không cừu mà vì sao ngươi lại mang theo Tiên Khí đi tới Thiên Đạo tông chúng ta giương oai?”
Tiên Khí đang trên tay Chu Thiên Vũ khiến bọn hắn không dám khinh thị.
Chu Thiên Vũ cười lạnh một tiếng, ánh mắt lãnh khốc lên nói: “Không oán không cừu sao?”
Chu Thiên Vũ lãnh khốc nói: “Ngươi có lẽ nên hỏi một chút thiếu gia Minh Đồ của các ngươi là có biết ta hay không!”
Mặt trưởng lão này liền biến sắc, hắn lập tức nghĩ đến cái tên tính cách ngang ngược càn rỡ Minh Đồ kia, quay người hét lớn: “Đem Minh Đồ mang tới cho ta!”
Chưởng giáo đã chết, không có người dám che chở Minh Đồ, không khí Thiên Đạo tông hiện tại có chút vi diệu.
Chỉ chốc lát, Minh Đồ bị người giơ lên tới mà kêu thảm.
Ầm!
Minh Đồ bị ném bên trên quảng trường, nhìn thấy Chu Thiên Vũ hắn liền bị hù dọa đến giật mình một cái, hai chân đều mềm nhũn lật đật lùi lại.
Chu Thiên Vũ nhìn thấy Minh Đồ, khí thế toàn thân liền tàn bạo lên.
Người trước mắt này chính là kẻ đã hại hắn cửa nát nhà tan!
Người trước mắt này chính là kẻ đã cưỡng hiếp vị hôn thê của hắn!
Người trước mắt này chính là kẻ đã khiến cho hắn dù vứt bỏ tất cả cũng phải báo thù bằng được!
Chu Thiên Vũ nghiến răng nghiến lợi nói: “Minh Đồ, ngươi còn nhớ ta không?”
Minh Đồ nhìn thấy ánh mắt Chu Thiên Vũ hận hắn đến mức muốn đem hắn ăn tươi nuốt sống, hù dọa hắn giật mình một cái mà vội vàng nói: “Chu Thiên Vũ, ta rất xin lỗi việc đã làm đối với nhà ngươi, ta có thể bồi thường bất kỳ nguyên thạch, linh mạch, pháp khí, công pháp, ta đều có thể cho ngươi, ngươi hãy tha cho ta đi.”
Minh Đồ nhìn thấy tận mắt cha mình bị giết, giờ phút này đã sớm sợ đến vỡ mật, nào có gan còn dám kêu gào với Chu Thiên Vũ, hận không thể đem toàn bộ thân gia để đền cho Chu Thiên Vũ, đổi lấy cơ hội được sống.
Chu Thiên Vũ sắc mặt dữ tợn gầm thét: “Những vật này ta vốn đã có nhưng bởi vì ngươi mà toàn bộ đã bị hủy, ta hiện tại không có gì cả, ngươi có thể đem tình cảm chân thành trả lại cho ta sao?”
Minh Đồ bị hù dọa đến ngã nhào trên đất, giờ phút này hắn nhìn Chu Thiên Vũ thật giống như là một con ác quỷ, từ trong địa ngục Tu La chui ra, muốn lấy đi tính mạng của hắn.
Minh Đồ lập tức nhìn đệ nhất trưởng lão là thủ hạ của cha mình, kêu cứu: “Đại sư phụ hãy cứu ta.”
Đại trưởng lão bất đắc dĩ mà thở dài, đứng ra nói: “Tiểu hữu, Minh Đồ đã bỏ ra giá lớn, cha hắn đã bị ngươi giết, có thể tha cho hắn hay không?”
Chu Thiên Vũ lãnh khốc nói: “Ngươi muốn ra mặt vì hắn?”
Đại trưởng lão khổ sở nói: “Cái này dù sao cũng là đồ đệ của ta.”
Chu Thiên Vũ đè nén không được lửa giận nổi giận lên, thúc giục Bút Thiên Hoàng mà nói: “Ngươi nối giáo cho giặc, nếu không có những trưởng bối các ngươi làm chỗ dựa phía sau, hắn dù là ăn gan hùm mật báo cũng không dám đồ sát toàn tộc của ta cưỡng hiếp vị hôn thê của ta. Hôm nay ngươi còn dám nói dạng lời nói đường hoàng này sao? Hắn phạm sai lầm ngươi cũng trốn không thoát trách nhiệm, ngươi chết đi cho ta!”
Đông!
Bút Thiên Hoàng trực tiếp đánh xuống, tự nhiên hiện lên một cái to lớn chữ chết, sau đó đập vào trên người Đại trưởng lão.
Đại trưởng lão không có chút nào lực phản kháng và chết rất thê thảm, dù hắn cũng có sức chiến đấu cấp bậc Chuẩn Thánh chủ.
Minh Đồ chỉ ngây ngốc mà nhìn, con mắt hắn tràn đầy tuyệt vọng vì hai tòa chỗ dựa sau lưng của hắn toàn bộ đều đã chết!
Ai sẽ tới cứu hắn đây?
Các trưởng lão khác của Thiên Đạo tông đều thần sắc trở nên nghiêm túc, cảm thấy khó giải quyết, nhìn kỹ Chu Thiên Vũ mà không có cách nào.
Có trưởng lão cau mày nói: “Đây chính là Tiên Khí phát uy, hạch tâm của Tiên cấm mở ra mới có thể có uy lực lớn như vậy, trừ khi Thánh Nhân ra tay còn không thì không ai có thể ngăn cản nổi. Chúng ta phải làm sao mới ổn đây?”
Uy lực của Bút Thiên Hoàng để bọn hắn bó tay chịu trói.
Nhưng một tên nho nhỏ Chu Thiên Vũ không đáng kể chút nào.
Một trưởng lão lập tức nói: “Đi mời Thái Thượng trưởng lão đi!”
Nhưng tiếng nói của hắn mới vừa phát ra, thì một đạo già nua bóng người hiện lên ở bên trên quảng trường xuất hiện trước mặt Chu Thiên Vũ, không thèm nhìn uy áp Bút Thiên Hoàng mà đi tới.
Lão nhân thành khẩn cúi đầu nói: “Tiểu hữu, lão phu chính là chưởng giáo đời trước của Thiên Đạo tông, hiện tại đã lui khỏi vị trí sau màn, không hỏi thế sự, nhưng muốn đại biểu Thiên Đạo tông xin lỗi ngươi.”
Một đám trưởng lão Thiên Đạo tông đều không biết nói gì.
Vì Thái Thượng trưởng lão đã xuất hiện và công khai lên tiếng, bọn hắn còn có thể nói cái gì đây?
Chu Thiên Vũ cười lạnh, không tiếp thu cái lời nói xin lỗi này mà nói: “Chu gia ta một nhà có 149 nhân khẩu, nhà vị hôn thê của ta mười mấy nhân khẩu, toàn bộ đều bởi vì đệ tử Thiên Đạo tông của các ngươi mà chết, ngươi chỉ cần một câu nói xin lỗi hời hợt liền đòi ta bỏ qua sao?”
Một đám trưởng lão Thiên Đạo tông đều nhìn hằm hằm vào Chu Thiên Vũ, cảm thấy hắn là được một tấc lại muốn tiến một thước, Thái Thượng trưởng lão thế nhưng là người đã tiếp cận tới cấp bậc Thánh Giả, hắn đã mở miệng nói xin lỗi vậy mà ngươi lại còn không tiếp thu sao?
Người thật sự cho rằng chỉ cần dựa vào một kiện Tiên Khí là muốn làm gì thì làm sao?
Thiên Quang Minh đi tới, lớn tiếng nói: “Thiên Đạo tông chúng ta sẽ đem những người có liên quan sâu sắc với Minh Đồ đều giao cho ngươi để cho ngươi tự mình xử trí.”
Thái Thượng trưởng lão nhìn Thiên Quang Minh một chút mà nhíu mày, nhưng hắn nhìn thấy Bút Thiên Hoàng rục rịch nên vẫn ngăn chặn sự nóng nảy, ôn hòa mà gật đầu.
Thái Thượng trưởng lão mở miệng nói ra: “Tiểu hữu, Minh Đồ đã giết cả nhà ngươi, vậy bây giờ ngươi có thể giết cả nhà Minh Đồ, quan hệ người thân với hắn ta đều giao cho ngươi, bao gồm cả những đệ tử mà ngày thường đã làm mưa làm gió cùng một chỗ với hắn.”
Chu Thiên Vũ cười lạnh một tiếng nói: “Vậy thì tốt, các ngươi hãy bắt đầu đem người ra cho ta lựa chọn. Thiên Quang Minh, ngươi cũng đừng nghĩ là có thế lừa gạt ta.”
Thiên Quang Minh lắc đầu nói: “Ta làm sao dám lừa gạt ngươi.”
Hai người đều nhận ra đối phương, lòng dạ đã biết rõ, tự nhiên là không dám giả dối.
Thiên Quang Minh biết chủ nhân Bút Thiên Hoàng là ai, cũng biết Chu Thiên Vũ có tâm tư báo thù mãnh liệt tới cỡ nào, và lại càng là biết sự khủng bố của Thiên Địa tiền trang, cho nên hắn mới đứng ra sau khi chưởng giáo chết.
Thái Thượng trưởng lão nhìn Thiên Quang Minh, kinh ngạc nói: “Bạch Đế, ngươi đã đột phá sao?”
Bạch Đế Thiên Quang Minh từ sức chiến đấu cấp bậc giáo chủ đã đột phá đến sức chiến đấu cấp bậc Thánh Chủ, lại lấy cái công pháp khủng bố kia của hắn thì lập tức liền có thể đứng vững vàng trong cấp Thánh Chủ.
Lần này cũng không biết là phúc hay là họa cho Thiên Đạo tông?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!