[Chuyển Ver] [ VKook] Ác ma chi sủng - Chương 113
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
268


[Chuyển Ver] [ VKook] Ác ma chi sủng


Chương 113


Kim Tại Hưởng cúp điện thoại, ôm Tuấn Chung Quốc tiếp tục ngủ, cho dù anh buổi tối đến Tuấn Xuân Nghị cũng sẽ chờ ở cửa.

Tuấn Chung Quốc tỉnh lại ôm Kim Tại Hưởng cọ một hồi lâu mới mở mắt ra: “Hưởng, em đói bụng!”

Kim Tại Hưởng cười hôn cái miệng nhỏ nhắn của cậu, ôm cậu rời giường. Chầm chậm đút cậu ăn no xong mới hỏi: “Tuấn Xuân Nghị đã đến Tuyệt Thế, có muốn đến xem không?”

Tuấn Chung Quốc hai mắt sáng ngời, cười nói: “Mẫn Doãn Khởi tốc độ thật nhanh. Đáng khen ngợi!”

Nhìn bộ dáng của cậu, Kim Tại Hưởng biết cậu cảm thấy rất hứng thú, suy nghĩ nói: “Đem Tân Vũ theo!”

Tuấn Chung Quốc biết anh lo lắng an toàn của cậu nên gật đầu. Kết quả là ngoại trừ Kim Thạc Trấn và Phạm Bảo Nhi còn có một Tân Vũ. Phạm Bảo Nhi và Tân Vũ cũng rất hợp, kỳ thật các cô lại rất giống, một người liều chết quấn lấy Kim Thạc Trấn, người còn lại cũng tìm mọi cách quấn lấy Kim Nam Tuấn.

Tuấn Xuân Nghị lo lắng chờ trong văn phòng của Kim Tại Hưởng, Lục Vân ngồi ở một bên, Chung Viện cũng bị Tuấn Xuân Nghị dẫn đến, có lẽ hy vọng Tuấn Chung Quốc sẽ nể mặt Chung Viện mà xin Kim Tại Hưởng!

Không biết ông nếu biết những việc này đều là chủ ý của Tuấn Chung Quốc sẽ có vẻ mặt gì?

Cửa phòng làm việc cuối cùng cũng mở ra, Kim Tại Hưởng ôm Tuấn Chung Quốc đi đến. Kim Thạc Trấn, Phạm Bảo Nhi và Tân Vũ đi theo phía sau hai người, Lục Vân lui ra ngoài, thuận tay giúp bọn họ đóng cửa lại.

Chung Viện thấy Tuấn Chung Quốc hai mắt sáng ngời, liền muốn bổ nhào tới: “Chung Quốc…”

Kim Tại Hưởng ôm Tuấn Chung Quốc nghiêng người tránh ra, Tuấn Chung Quốc thấy Chung Viện cũng là vẻ mặt cao hứng, cười đến ngọt ngào: “Mẹ… Đừng trách Hưởng, con mang thai nên anh ấy mới có thể khẩn trương như vậy!” Bộ dáng ngoan ngoãn kia thật là một người con ngoan.

Phạm Bảo Nhi há hốc mồm nhìn cậu, đưa tay giữ chặt tay áo Kim Thạc Trấn kéo kéo: “Tân Vũ, tôi không hoa mắt chứ?” Anh dâu nhỏ cư nhiên ngoan như vậy?

Tân Vũ ho hai tiếng: “Bảo Nhi, cô kéo sai người rồi!”

Phạm Bảo Nhi nhìn về phía Kim Thạc Trấn, cười hì hì hai tiếng, buông tay ra: “Em bị dọa!”

Chung Viện cười nói: “Mẹ làm sao có thể trách Kim tổng chứ? Kim tổng thương con như vậy, mẹ cao hứng còn không kịp nha!” Trong lòng nghĩ Tuấn Chung Quốc đi theo Kim Tại Hưởng cũng không có gì không tốt, nhìn ra Kim Tại Hưởng rất yêu cậu. Tập đoàn Tuyệt Thế này lại đẳng cấp hơn tập đoàn Vũ Văn, tuy lúc trước có chút lời đồn không tốt nhưng đối với Tuyệt Thế đả kích cũng không lớn, vốn không có ảnh hưởng gì nhiều. Hơn nữa hiện tại Tuấn Chung Quốc còn mang thai con của Kim Tại Hưởng, nếu Tuấn Chung Quốc ngồi vững ở vị trí tổng tài phu nhân tập đoàn Tuyệt Thế, như vậy bà cũng không cần tiếp tục xem sắc mặt Đồng Uyển Dao nữa.

Kim Tại Hưởng ôm Tuấn Chung Quốc ngồi xuống ở một bên sô pha, gì cũng không nói. Tuấn Xuân Nghị rất sốt ruột, thật cẩn thận hỏi: “Kim tổng, không biết Tuấn thị có chỗ nào làm không đúng?”

Ông thật sự nghĩ không ra Tuyệt Thế sao có thể đột nhiên bắt đầu chèn ép Tuấn thị, theo lý thuyết, Tuấn Chung Quốc bây giờ là người của Kim Tại Hưởng, còn mang thai con của anh ta. Cho dù anh ta không giúp Tuấn thị cũng không có lý do nào đột nhiên đem ép Tuấn thị vào con đường cùng a!

Vốn ông muốn tìm Vũ Văn Lạc giúp đỡ nhưng ngẫm lại lại không thể không từ bỏ. Vốn Tuấn Chung Quốc là vợ của Vũ Văn Lạc nhưng bây giờ lại thành người của Kim Tại Hưởng, Vũ Văn Lạc không tìm ông gây phiền ông đã muốn cám ơn trời đất rồi! Hơn nữa cho dù Vũ Văn Lạc đồng ý giúp ông cũng không nhất định có sức chống đối với Kim Tại Hưởng, nếu vì vậy chọc giận Kim Tại Hưởng ông không phải mất nhiều hơn được sao?

“Hử? Lời này có ý gì?”

Gương mặt Kim Tại Hưởng lạnh lùng nhìn không ra vẻ mặt dư thừa nào, giống như thật sự không biết chuyện gì xảy ra ở Tuấn thị, hoàn toàn không giống làm bộ. Ngay cả Tuấn Xuân Nghị cũng không nhịn được nghi ngờ, chẳng lẽ anh ta vốn không biết chuyện này? Nghe nói chuyện Tuyệt Thế phần lớn đều do phó tổng tài Mẫn Doãn Khởi xử lý, chẳng lẽ là Mẫn Doãn Khởi tự chủ trương? Trong lòng do dự không chắc, Tuấn Xuân Nghị cẩn thận đem tình hình gần đây của Tuấn thị nói nói cho Kim Tại Hưởng nghe.

Kim Tại Hưởng nghe xong trầm mặc trong chốc lát mới mở miệng nói: “Việc này tôi sẽ điều tra rõ. Nhưng có một việc, tôi hy vọng Tuấn tổng có thể giúp đỡ!”

Tuấn Chung Quốc ngoan ngoãn tựa vào trong lòng Kim Tại Hưởng, cố gắng nín cười. Kim Tại Hưởng diễn trò thật sự là rất hợp, gương mặt lạnh như băng kia vốn nhìn không ra vẻ mặt dư thừa nào. Ai cũng không nhìn ra lời anh ta nói rốt cuộc là thật hay là giả.

Kim Tại Hưởng vỗ nhẹ lưng của cậu, nhìn về phía Tuấn Xuân Nghị. Tuấn Xuân Nghị sắc mặt ngưng trọng, không biết Kim Tại Hưởng sẽ đưa ra yêu cầu gì nhưng bây giờ ông không còn cách nào khác: “Kim tổng mời nói!”

Kim Tại Hưởng lạnh giọng nói: “Ông cũng biết Vũ Văn Lạc đối với Chung Quốc không chịu hết hy vọng.”

Tuấn Xuân Nghị không rõ cái đó và Tuấn thị có quan hệ gì? Chẳng lẽ anh ta tức giận vì chuyện ông đem Tuấn Chung Quốc gả cho Vũ Văn Lạc? Vậy ông cũng quá oan uổng! Nếu ông sớm coi trọng Tuấn Chung Quốc một chút, giữa Vũ Văn Lạc và anh ta, ông đương nhiên sẽ không lựa chọn Vũ Văn Lạc!

Kim Tại Hưởng tiếp tục nói: “Tôi nghe nói Tuấn đại tiểu thư thích Vũ Văn Lạc, không bằng Tuấn tổng đem Tuấn đại tiểu thư gả cho Vũ Văn Lạc, như thế nào?”

Tuấn Xuân Nghị sửng sốt một chút, yêu cầu này ông cũng cảm thấy không quá đáng, nhưng mà…

“Kim tổng, không phải tôi không muốn đem Tịch Nhan gả cho Vũ Văn tổng tài, mà là Vũ Văn tổng tài không muốn cưới Tịch Nhan, tôi cũng không có biện pháp!”

Kỳ thật ông cũng không nỡ bỏ qua cho viên ngọc thô Vũ Văn Lạc này. Tuấn Tịch Nhan đã ở trước mặt ông khóc kể chuyện cô và Vũ Văn Lạc nhưng Vũ Văn Lạc không muốn chịu trách nhiệm, ông cũng không thể ép Vũ Văn Lạc cưới a! Nếu chọc giận Vũ Văn Lạc, vậy Tuấn thị cũng liền xong rồi!

Kim Tại Hưởng rất hiểu ý nói: “Tôi tin Tuấn tổng đối với con rể Vũ Văn Lạc cũng rất vừa lòng. Nếu Tuấn tổng có thể giúp tôi việc này, tôi cam đoan Tuấn thị không việc gì!”

Trong lòng Tuấn Nghị vui vẻ, nói cách khác, chỉ cần ông đem Tuấn Tịch Nhan gả cho Vũ Văn Lạc, cho dù trong lòng Vũ Văn Lạc có bất mãn, ra tay với Tuấn thị anh ta cũng sẽ giúp ông giải quyết?

Tuấn Nghị nhíu mày nghĩ phải làm như thế nào cho Vũ Văn Lạc đồng ý cưới Tuấn Tịch Nhan, nhưng cho dù là uy hiếp ông cũng phải nắm trong tay nhược điểm của Vũ Văn Lạc mới được a!

Tuấn Chung Quốc liếc mắt nhìn Tuấn Xuân Nghị, cậu biết sau khi Tuấn Xuân Nghị không cần cố kỵ Vũ Văn Lạc, vì Tuấn thị, tuyệt đối có rất nhiều thủ đoạn có thể ép Vũ Văn Lạc nghe theo. Cho nên cậu một chút cũng không vội, chầm chậm chờ xem kịch vui!

Nhưng Kim Tại Hưởng lại đột nhiên mở miệng nói: “Không biết Tuấn tổng có biết Tuấn đại tiểu thư và Vũ Văn Lạc đã xảy ra quan hệ?”

Tuấn Nghị hiểu ý của anh, nhíu mày nói: “Nhưng việc này cũng không có chứng cớ, Vũ Văn tổng tài nếu trả đũa…” Đến lúc đó ông mất hết thể diện không nói, chỉ sợ vẫn là không thể làm cho Vũ Văn Lạc nghe theo. Tuy chuyện này Lục Mạn Nhã cũng biết nhưng Vũ Văn Lạc dù sao cũng là con trai của bà, nếu Vũ Văn Lạc kiên quyết không cưới, khẳng định bà ấy vẫn sẽ giúp Vũ Văn Lạc!

Kim Tại Hưởng bảo Kim Thạc Trấn đem laptop lại đây, Tuấn Chung Quốc đang tò mò anh muốn làm cái gì liền nghe thấy một trận thanh âm ừ a a. Tuấn Chung Quốc trừng mắt nhìn hình ảnh trên máy tính, nhịn không được run run khóe miệng. Hình ảnh trên đó chính là Vũ Văn Lạc và Tuấn Tịch Nhan đang quấn lấy nhau.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN