Huyết Trùng Tiên Khung - Chương 11: Giết (I)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
161


Huyết Trùng Tiên Khung


Chương 11: Giết (I)


Bên trong Yến Trang, không, hiện tại đã không còn là Yến Trang nữa rồi, từ 2 năm trước, tất cả những gì mà Yến Trang sở hữu đều được Điền phủ tiếp quản cả.

Hiện tại Điền đại thiếu gia đang tiếp quản Yến Trang, hắn trùng tu lại tất cả, đập phá Yến Trang cũ, mở rộng khuôn viên.

Bước vào Điền trang, Điền đại thiêu gia rất cao hứng, nhưng cũng bực bội không kém. Cao hứng là do hắn đã đột phá Huyền Môn Cảnh Trầm Huyết và đang ở Bôn Đằng.

Để hắn buồn bực chính là việc hắn đã ở cái nơi quỷ quái này suốt 2 năm rồi, nếu không phải vì tìm Bảo Tàng Huyết Khí nằm dưới sơn mạch Yến Trang thì hắn đã đem cái nơi này thành thuộc địa của Điền phủ và sớm rời đi rồi. Hắn đem một khối Nguyên Linh Thạch chôn vùi xuống, lập tức rời khỏi nơi này, giao cho người khác tiếp quản!

Điền đại thiếu gia trong lòng khẽ mắng!

Trong lúc Điền đại thiếu gia đang buồn bực thì đệ tử tục gia Trương Tề chạy vào thông báo cho hắn một tin tức tốt:” Điền thiếu gia, có tin vui đây, nghe nói Điền lão gia đã nhận được một khối bảo trân bằng vàng rất hiếm, ngài ấy đang muốn dâng tặng môn phái, ta đã đem tin tức này truyền đi rồi. Vương sư huynh trong môn phái đã đáp ứng là sẽ đến Điền phủ, nếu như khối bảo trân này thực sự rất quý hiếm, nói không chừng thì ngươi có thể nhờ vào nó mà gia nhập Già Nhật Phái đấy!”

Trương Tề chính là đệ tử tục gia của Già Nhật Phái, có địa vị rất thấp, thế nhưng, ở Điền phủ thì lại khác, địa vị của hắn tại Điền phủ rất cao, có thể nói xem hắn như một vị khách quý vậy.

-“Thật sao?” Nghe được tin tức này, Điền đại thiếu gia cuồng hỉ không thôi. Già Nhật Phái, là một môn phái tiếng tăm lừng lẫy, khác với Cổ Tông Bí Phái và Thánh Môn Hoàng Đình, nếu như hắn mà vào được Già Nhật Phái thì sau này tiền đồ vô lượng.

-“Đúng, Vương sư huynh đang trên đường đến Điền phủ.” Trương tề nói.

-“Được rồi, cảm tạ Trương thúc, chúng ta lập tức hồi phủ bái kiến Vương tiền bối nào!” Điền đại thiếu gia mừng như điên, lập tức hồi phủ ngay.

Thế nhưng trên đường trở lại Điền phủ, thì hắn và Trương Tề bị một người ngăn cản lại.

-“Muốn đi sao? Để mạng lại đã!” Người cản đường hắn không phải ai khác, chính là Yến Thập Tam, hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Điền đại thiếu gia và Trương Tề.

Được chủ nhân Kỳ Sơn chỉ dẫn mà Yến Thập Tam vượt qua nguy hiểm, cuối cùng từ Mai Cốt Lĩnh mà đi ra. Vừa ra khỏi Mai Cốt Lĩnh là Yến Thập Tam tìm ngay đến Điền đại thiếu gia và Trương Tề để báo thù, năm đó, bọn họ đã giết chết hắn, hôm nay đạo hạnh hắn tăng cao, nếu mà không báo thù này, thề không làm người!

Khác với 2 năm trước, Yến Thập Tam giờ thay đổi rất nhiều, hai mắt khép kín, có cảm giác khiến người ta lạnh người, khí huyết cực mạnh, tóc đen đeo áo choàng, mỗi một cọng tóc của hắn, dường như được khí huyết bao phủ lấy, thân thể thẳng tấp, trên khuôn mặt bình thường ấy, có một khí lạnh áp bức người khác.

-“Tiểu tử, ngươi vậy mà vẫn còn sống sao?!” Yến Thập Tam đột nhiên xong ra, khiến Điền đại thiếu gia và Trương Tề càng hoảng sợ, cứ ngỡ là gặp quỷ.

Năm đó, chính bọn hắn đã tự mình kiểm tra Yến Thập Tam, và cũng đã xác nhận là vào lúc đó Yến Thập Tam đã chết rồi, thế quái nào mà giờ đột nhiên sống lại!

-“Các ngươi vẫn còn chưa chết, thì ta làm sao chết được.” Yến Thập Tam lạnh lùng nói.

Điền đại thiếu gia ngang ngược, quát lên một tiếng:” Hừ, 2 năm trước ngươi may mắn thoát chết, nhưng hôm nay, ngươi sẽ không còn may mắn như trước được đâu, cút xuống địa ngục đi!” Vừa nói dứt, khí huyết Điền đại thiếu gia lần lượt hình thành khí tuyền, chỉ nghe thấy tiếng “Ba, ba, ba” từ khí tuyền nổ mạnh.

Ngay lập tức, cơ bắp Điền đại thiếu gia phình to lên, lỗ mũi thì bốc khói, nhìn giống như một con trâu đực đang nổi giận thì động dục vậy, khí huyết tăng vọt, cây cối xung quanh lắc lư ngã đỗ.

Đây là công pháp gia truyền của Điền phủ, được gọi là “Mãng Ngưu Kình”. Điền đại thiếu gia vận lực lượng khí huyết, điên cuồng hét lên:”Tiểu tử, nhận lấy cái chết!” Vừa dứt lời, Điền đại thiếu gia chạy như điên đến, giống như một con Thần Ngưu mà xông đến, tốc độ cực kì nhanh, mặt đất rung chuyển ầm ầm, cảm giác giống như có vạn con cự ngưu đang dùng tốc độ cực kì nhanh lao đến.

Âm thanh “Ba, ba, ba” vang lên, Điền đại thiếu gia cứ một đường mà xông thẳng đến, khí huyết cực kì cường đại, đem cây cối xung quanh tất cả bị phá hủy.

“Mãng Ngưu Kình” của Điền phủ, dùng tốc độ làm sở trường, không có nhiều chiêu thức biến hóa mấy, chỉ là tận dụng tốc độ cực kì nhanh mà lao thẳng tới mà đánh, rất ít người có thể tránh được, một khi đã bị đánh trúng thì toàn thân xương cốt sẽ bị vỡ vụn, chắc chắn sẽ chết.

Cùng Yến Thập Tam so sánh tốc độ và lực lượng thì khác gì lấy trứng chọi với đá, nhờ tu luyện bí pháp Trọng Tượng và Lôi Xà thế nên thực lực của hắn hiện tại đã được thúc đẩy từ Linh Trì Cảnh Hóa Tuyền lên tới Thiên Lộ Cảnh. 

Mặc dù tốc độ của Điền đại thiếu gia nhanh thật đấy, nhưng trong mắt Yến Thập Tam thì hắn rất chậm.

-“Hừ ——” Yến Thập Tam hừ lạnh một tiếng, cứ tưởng, một quyền của Điền đại thiếu gia sẽ đánh trúng hắn, nhưng lóe một cái, Yến Thập Tam dùng tốc độ cực nhanh né tránh, ánh mắt Yến Thập Tam lóe lên, nhanh chân giơ lên mà quật thẳng xuống với tốc độ cực nhanh, so với tốc độ này, thì Điền đại thiếu gia còn xa mới bì được.

-“Đùng” Một tiếng vang lên, tốc độ Yến Thập Tam không phải là thứ mà Điền đại thiếu gia có thể so sánh, lưng trúng một đòn cực kì mạnh từ Yến Thập Tam liền vang lên “Rắc rắc”, Điền đại thiếu gia hét thảm lên, toàn bộ xương cốt gần như vỡ hết, cứ thế mà ngã xuống đất.

-“Chớ hành hung!” Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, Trương Tề muốn ra tay cứu cũng không kịp, vì thế hắn hét lớn một tiếng, thi triển “Bài Vân Thủ” khiến phong vân nổi lên, hướng tới Yến Thập Tam mà tung một chưởng.

Mặc dù Trương Tề đang là Tâm Hải Cảnh Nạp Nguyên, nhưng cũng không phải là đối thủ của Yến Thập Tam, thấy thế, Yến Thập Tam ngay lập tức thi triển “Toàn Phong Bộ”, thân ảnh như quỷ mị, dễ dàng tránh được một chưởng của Trương Tề, Yến Thập Tam hét:”Lăn”. Lời còn chưa dứt, Yến Thập Tam tung ra “Khai Sơn Quyền”, một quyền chứa đầy phong vân, sấm chớp nổi lên.

Yến Thập Tam dùng tốc độ cùng lực lượng của mình mà tung một quyền đuổi giết, Trương Tề thậm chí còn không có cơ hội để tránh né, hét thảm một tiếng, máu tươi bắn tung tóe, chỉ nghe được tiếng “Rắc rắc”, lồng ngực Trương Tề bị đánh thủng, bay ra ngoài, ngã trên mặt đất, thở thì nhiều mà hít thì ít, xem chừng đã mất đi hơn phân nửa cái mạng rồi.

Yến Thập Tam không để tâm đến Trương Tề, hắn một cước giẫm nát xương sống Điền đại thiếu gia, lạnh lùng nói: “Bây giờ xem ai lấy mạng ai đây?”

-“Ngươi, ngươi, ngươi dám giết ta, ta, ta, cha ta sẽ không bỏ qua cho ngươi, ta, ta, Điền phủ bọn ta sẽ không bỏ qua cho ngươi, ngươi, ngươi, ngươi nếu dám đả thương ta, dù chỉ là một sợi lông, thì, thì, thì ngươi sẽ không thể nào sống yên ổn tại đây!” Xương sống Điền đại thiếu gia vỡ vụn, không thể cử động được, lúc này, hắn bị dọa cho bể mật, đến cả nói còn lắp bắp.

Hai mắt Yến Thập Tam lạnh lùng nhìn hắn và nói: “Nghe ngươi nói như thế, vậy chắc hẳn ta nên đi Điền phủ ngươi một chuyến, thanh toán nợ chỗ một lượt vậy.”

Nghe thấy thế, Điền đại thiếu gia vừa giận vừa sợ:”Ngươi…a…” Yến Thập Tam không nói nhiều với hắn, một cước giẫm nát đầu hắn, máu tươi nhuộm cả đất.

Sau khi giết Điền đại thiếu gia xong, Yến Thập Tam liền theo nghe những gì mà chủ nhân Kỳ Sơn nói, vận Huyền Vũ Tâm Pháp, quả thật đúng như những gì mà chủ nhân Kỳ Sơn nói, hắn lập tức cảm nhận được Mệnh Hồn của hắn dường như đang cắn nuốt Mệnh Hồn của Điền đại thiếu gia.

Sau khi hoàn tất quá trình cắn nuốt, Yến Thập Tam tiến về phía Trương Tề, Trương Tề lúc này mặt mày trắng bệch, ngực của hắn đã bị một quyền Yến Thập Tam đánh thủng, cho dù giờ Yến Thập Tam không giết hắn, thì hắn cũng chết thôi.

-“Thiếu, thiếu, thiếu chủ của ta chính là đệ tử nội phai Già Nhật Phái, Vương Tuấn Kiết sư huynh, đường ca của Vương sư huynh chính là đệ tử thân truyền của Diệp đường chủ, nếu ngươi mà đắc tội bọn ta, thì từ đây về sau, ngươi đừng hòng mong sống yên ổn!” Trương Tề hung hăng nói.

-“Uy hiếp ta sao?” Đời trước bị Linh Lung Cổ Triều bắt giam giữ, may mắn được trọng sinh, thế nên Yến Thập Tam rất ghét những kẻ nào uy hiếp mình! Ánh mắt của hắn lóe lên, một cước giẫm nát đầu Trương Tề, không nhiều lời, vận Huyền Vũ Tâm Pháp cắn nuốt Mệnh Hồn của Trương Tề.

Yến Thập Tam lấy Túi Càn Khôn bên người Trương Tề và Điền đại thiếu gia xuống, không nhìn nhiều, hướng Điền phủ mà đi.

-“Ai ——” Yến Thập Tam nhìn cảnh này không khỏi thở dài, năm đó Yến Trang tất cả đều bị tháo dỡ, được trùng tu và trở thành Điền Trang, hiện tại nơi đó, có hơn 10 vị đệ tử đang ở.

Vừa vào Điền Trang, Yến Thập Tam phát hiện đám đệ tử Điền phủ đang thúc trục tại đây, hắn hét lớn.

-“Đòi nợ!” Yến Thập Tam cười lạnh một tiếng, thân vọt bay lên, trong nháy mắt đến chỗ cửa mà hai tên đệ tử đang trấn giữ, hai tên đệ tử chả hề hay biết gì cả, chỉ nghe 2 tiếng “Rắc, rắc”, thân hình đổ gục xuống, đến cả chết còn không biết tại sao mình chết.

-“Có kẻ địch, có kẻ địch!” Yến Thập Tam vừa động thủ, thì bên trong đệ tử bên trong Điền Trang lập tức hét lên cảnh báo, hơn 10 tên đệ tử vọt ra, không nhiều lời, xong lên lấy mạng Yến Thập Tam.

-“A ——” Tiếng kêu thảm thiết vang lên không ngừng, đám đệ tử này, so với tên Điền đại thiếu gia kia còn kém rất nhiều, Yến Thập Tam ra tay không lưu tình, không tốn nhiều thời gian, giết sạch toàn bộ đệ tử trong Điền Trang.

Sau khi cắn nuốt hết tất cả Mệnh Hồn, Yến Thập Tam cảm thấy Mệnh Hồn của mình dường như có chút biến hóa, tuy nhiên không được rõ ràng cho lắm, thế nhưng Yến Thập Tam vẫn có cảm giác như Mệnh Hồn sắp chết của mình tựa như đã có được chút khí lực rồi.

Mệnh Hồn của đám Điền đại thiếu gia quá yếu, đối với Mệnh Hồn của Yến Thập Tam không trợ giúp được gì nhiều, còn lâu mới có thể khiến cho Mệnh Hồn Yến Thập Tam lột xác, muốn Mệnh Hồn mình lột xác, thì hắn nhất định phải khiến mình trở nên cường đại hơn, giết càng nhiều địch nhân vậy thì Mệnh Hồn của hắn mới có thể có cơ hội lột xác.

Sau khi giết đệ tử Điền phủ xong, Yến Thập Tam ngước nhìn Điền Trang không khỏi có chút khó chịu, Yến Trang hiện tại đã không còn nữa, đã bị bọn họ tháo dỡ và dựng lên Điền Trang rồi.

-“Thú vị, thú vị, đúng là thú vị mà.” Trong lúc Yến Thập Tam đang dò xét Điền Trang thì bỗng nhiên từ bên ngoài cửa vang lên một giọng cười.

-“Là ai?!” Toàn thân Yến Thập Tam căng thẳng, vừa nghe được động tĩnh, hắn lập tức xoay người lại, chỉ thấy tại cửa vào của Điền phủ chỉ có một người trẻ tuổi đang đứng cười.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN