Vú Em Đào Hoa Ký
Chương 13: Nơi nơi đều có tiểu nhân
Bỏ qua cú sốc của Trần Thiên Dương vài phút trước, sau khi sắp xếp ba lô và nghỉ ngơi xong xuôi, cả 2 mang theo 40 cái tai sói trở về thôn. Nanami đã đợi sẵn các người chơi ở căn nhà của thôn trưởng, sau khi thôn trưởng tiền nhiệm bỏ rơi làng 3 ngày, cô được công nhận là thôn trưởng tiếp theo.
“Xin được cảm ơn 2 vị Chức nghiệp giả học đồ. Đây là phần thưởng của 2 vị.” Nanami mỉm cười, bàn tay vung lên tỏa ra ánh hào quang tuyệt đẹp.
*Đinh!
Bạn đã lên lv 10.
Đội hữu của bạn Trần Thiên Dương đã lên lv 10.
*Đinh!
Bạn lên lv10, có thể sử dụng các items Trung cấp.
Bạn lên lv10, có thể xuất phát đến Thành phố gần nhất.
Bạn lên lv10, có thể chuyển chức từ “Ma pháp sư học đồ” thành “Ma pháp sư sơ giai”, yêu cầu hoàn thành quest tương ứng.
“Lv 10 sao…” Tiểu Sắc lắc đầu ngán ngẩm. Mất vài ngày mới lên được lv10, trong khi lúc trước cô chỉ cần 5 phút =^=|||. Có còn để người ta sống nữa không a? Chẳng lẽ Ma pháp sư lv300 chỉ có thể nằm trong giấc mơ xa vời T^T!!!
Nghiễm nhiên, Tiểu Sắc hoàn toàn gạch bỏ số thời gian cô bị 2 con boss “bạo hành”, và số thời gian cô làm đồ kiếm vàng…
Ở một con ngõ nhỏ…
“Bây giờ chúng ta sẽ xuất phát đến…” Trần Thiên Dương nhìn trên bản đồ, ánh mắt quét một vòng theo các dấu chấm than (!) đỏ biểu thị các khu quái vật lv cao, đột ngột cảm thấy đường thì dài mà lắm chông gai…
“Không được… Có lẽ chúng ta phải tìm kiếm thêm đội ngũ.” Hắn thở dài quay lại nhìn Tiểu Sắc, cứng họng trân trối nhìn cô cầm da sói cắt cắt may may…
“Chỗ này nên… độn thêm bông gòn cho ấm áp. Thêm vào một ít dây mây bện tăng cường phòng thủ, nhưng cũng không quá nặng ảnh hưởng đến di chuyển…” Tiểu Sắc lẩm bẩm. “May mắn da sói có thể coi là khá dày và nặng, làm ra có thể là giáp da của class Sát thủ mà không phải giáp vải của class pháp hệ…”
“Tại… Tại sao cô lại lấy da sói của Ngân Lang chi Thủ lĩnh làm bậy chứ? Cô có biết nó sẽ bán được bao nhiêu tiền k…” Trần Thiên Dương ngờ nghệch đỡ lấy chiếc giáp da được Tiểu Sắc vứt cho hắn.
[Giáp nhẹ Ngân Lang thủ lĩnh
Lv yêu cầu: lv 10
Phẩm chất: Đồ bạc
Class: Sát thủ, Xạ thủ, Cung tiễn thủ.
Miêu tả: Được làm từ da sói cao cấp của Ngân Lang chi Thủ lĩnh, đồng thời tay nghề của thợ may rất chuyên nghiệp, hoàn toàn khai phá được khả năng tiềm ẩn tuyệt vời của chất liệu cao cấp. Tuy nhiên bởi vì nguyên vật liệu bị bớt xén một cách kĩ lưỡng và độn thêm các vật liệu hạ cấp để che dấu sự bớt xén, độ bền của trang bị khá “chát” =.=
Độ bền: 35/35
Chỉ số chính:
350 P.DEF
150 M.DEF
Chỉ số phụ:
Né tránh + 30Tốc độ di chuyển + 10%
Bạo kích +50
Tăng tỉ lệ né tránh với các đòn sát thương trí mạng.
Tăng khả năng di chuyển và né tránh trên các địa hình hiểm trở.
Sát thương của skill tăng 10%.
Mang theo skill: Tập kích lv1
Tập kích lv1: Phát động công kích vào yếu điểm của quái vật, gây ra 150% dame P.ATK, đồng thời gây choáng 3 giây.
Chú ý: Người trang bị vật phẩm này sẽ thu hút cừu hận của bộ tộc Ngân Lang.]
Chàng sát thủ há hốc miệng kinh ngạc không ngậm lại được.
Nếu bỏ qua việc độ bền khá chuối do bị ăn bớt nguyên vật liệu thì bộ giáp nhẹ này hoàn toàn là một bộ giáp nhẹ cực phẩm màu cam lv10!
Sốc hơn nữa là Tiểu Sắc còn ném thêm cho hắn một đôi giày, găng tay, quần và băng đội đầu cũng đều cực phẩm như cái áo này.
Trần Thiên Dương trong ánh mắt cảnh cáo của Tiểu Sắc mặc vào bộ đồ lấp lóe ánh sáng bạc bất phàm, thuộc tính của hắn hiện tại phải gọi là gấp 5 lần lúc chưa mặc đồ:v!!!
“Tốt! Rất đẹp trai!” Tiểu Sắc giơ ra ngón tay cái.
“Ha… ha ha…” Trần Thiên Dương cười khan, mồ hôi vã ra như tắm. Cô gái này, tại sao có thể làm ra món đồ phẩm chất “bạc” trong truyền thuyết chứ? Không phải thợ may cấp bậc “Bậc thầy” trong truyền thuyết mới có thể làm ra sao?
Chẳng lẽ cổ đã biết may áo từ trong bụng mẹ:V???
Tiểu Sắc hoàn toàn không biết hành động thản nhiên của mình đã làm cho nam nhân não động không ngừng. Thực sự thì cấp bậc nghề sinh hoạt của cô không phải “Bậc thầy”, mà hơn rất nhiều.
(Các cấp bậc của nghề sinh hoạt:
Sơ cấp
Trung cấp
Cao cấp
Đỉnh cấp
Chuyên gia
Bậc thầy
Tông sư
Thần cấp (Max))
Chế độ tạo đồ “Ngẫu nhiên” có thể chế tạo đồ phẩm chất “bạc” chỉ mở ra khi skill nghề lên đến cấp độ Bậc thầy, cho nên ngay lập tức Trần Thiên Dương sốc như vậy.
Nói một con bé nhìn bên ngoài khoảng 15 tuổi có skill may vá Bậc thầy? Được rồi, khả năng ấy thực sự thấp đến giống như lợn nái biết đi vậy…
Sau khi trang bị đến tận răng cho đồng đội mới, Tiểu Sắc lôi Trần Thiên Dương tìm đến một quán trọ qua đêm, đợi đến ngày mai bắt đầu xuất phát đến thành phố mục tiêu. Tuy nhiên, hai người còn chưa kịp đi vào phòng trọ mới thuê với giá 1 vàng, một giọng nói như heo đực ồm ồm truyền đến vô cùng càn rỡ.
“Tên kia đứng lại cho bổn thiếu gia!” Một tên béo lỗ mũi chổng lên trời như heo tiến đến, phục sức vàng bạc trên người suýt chút đâm mù con mắt Tiểu Sắc.
“Ngươi! Đưa trang bị của ngươi cho bổn thiếu gia! Toàn bộ!” Tên béo hất cằm trang bức nói, ra hiệu cho bảo tiêu lôi ra một túi vàng ném xuống dưới chân Trần Thiên Dương.
Tiểu Sắc: “…???”
Cô nhìn sang phía Trần Thiên Dương, sau đó thì “a” một tiếng. Được rồi, ánh sáng bạc lòe lòe như cái bóng đèn chùm thế này thì ai cũng biết hắn đang mặc trên người một bộ đồ cực phẩm a!
Thất trách quá, hình như người của thế giới này không có “hệ thống” như cô, không thể ẩn đi ánh sáng của trang bị…
Quả nhiên đi nơi nào cũng đều có tiểu nhân đến gây sự mà =^=!!!
===
Tiểu Sắc cũng mặc đồ bạc, nhưng ẩn đi hết ánh sáng rùi…
Tiểu Sắc skill nghề max cấp tức là Thần cấp ấy = có thể tạo ra Thần khí.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!