Hệ Thống Đang Cộng Hưởng - Chương 56: Cơn giận của rồng vàng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
50


Hệ Thống Đang Cộng Hưởng


Chương 56: Cơn giận của rồng vàng


Khi Pang Kirates đang ngủ, hoạt động bang chiến mỗi tuần một lần trong <Ngao Du Thái Hư> lại bắt đầu.

Phần lớn các hoạt động bang chiến toàn là đám bang phái lớn tranh phần thưởng còn bang phái nhỏ thì chỉ đứng xem. Từ lúc lập bang tới nay, Hữu Phượng Lai Nghi chưa từng tham gia mấy hoạt động này, mà dù có tham gia thì mấy bang phái lớn khác cũng chẳng để mấy cô vào mắt đâu.

Một tiếng trước khi hoạt động bang chiến bắt đầu, một người gỗ canh giữ có sẵn thanh máu sẽ xuất hiện trước cửa bang, đại sảnh và kho hàng của mỗi bang phái. Mấy bang phái sẽ báo tên bang mà mình muốn tấn công mười phút trước khi bắt đầu nhào vô đánh lộn. Sau khi trận đấu bắt đầu, họ sẽ tấn công mấy người gỗ canh giữ bang phái này. Nếu ba người gỗ đều bị giết chết thì bang phái sẽ thất bại, cấp bậc và số điểm của bang phái sẽ bị giảm xuống, kho hàng cũng sẽ làm rớt ra một vật phẩm ngẫu nhiên.

Còn về phần người thắng, họ sẽ nhận được kinh nghiệm, số điểm và vật phẩm trong kho hàng mà bang phái kia mất đi, còn có cơ hội rút thăm được một vài phúc lợi dành cho bang hội nữa, nói chung là quá trời lợi ích luôn.

Một bang phái có thể khiêu chiến nhiều bang phái, ngược lại cũng có thể bị nhiều bang phái khiêu chiến, nhưng bang phái ở thế tấn công chỉ có thể phái 20 người tới chỗ của quân địch, bên phòng thủ cũng chỉ có thể chống đỡ bằng 20 người khi đối mặt với lời khiêu chiến của đối phương. Nếu bị khiêu chiến bởi nhiều bang phái thì cứ nhân số người lên, song cũng có thể tìm bang phái đồng minh với mình để bảo vệ lẫn nhau nữa.

Trước khi hoạt động bắt đầu, mấy em gái của Hữu Phượng Lai Nghi không xem xét nó một cách nghiêm túc, từ đó tới giờ cũng chẳng ai khiêu chiến mình nên mấy cô ấy cũng chuyên tâm phát triển công cuộc ngược tra và công việc trong bang phái chứ không dính vào ân oán của mấy vị đại lão trong game.

Ai ngờ mười phút trước khi hoạt động bắt đầu, Bách Điểu Triều Phượng nhận ngay lời khiêu chiến đến từ năm bang phái, ngoài Bàn Long vừa mãn cấp lại, bốn bang còn lại toàn là mấy vị đứng đầu bảng xếp hạng không thôi!

Bách Điểu Triều Phượng hơi suy nghĩ một chút và hiểu ra bang phái của mình thăng lên mãn cấp trước ai hết, cây to đón gió kiểu này nên cũng có không ít cao thủ tìm tới. Tội thay cả bang mấy cô toàn là con gái hết, lúc thường cũng chẳng có đồng minh gì, vậy mà lúc này lại phải đối chiến với 100 vị cao thủ đỉnh cấp!

Cũng may là chỉ có một hay hai người trong đám này thăng tới mãn cấp thôi, bình quân cấp bậc của mấy người còn lại là 110. Bách Điểu Triều Phượng lại là cấp 140 ẩn, cô nhất định sẽ không thua nếu đối phó với bọn họ.

Thân là bang chủ, Bách Điểu Triều Phượng lập tức tập hợp các thành viên. Cả bang mấy cô chỉ có 57 người, cũng chẳng có của cải gì, có mấy em gái còn công việc ngoài đời thực nên không thể online nghênh chiến, cuối cùng chỉ gom được 49 người. 49 người mà đối đầu với 100 vị cao thủ trong game thì có thể nói là đánh không lại chắc rồi.

Đồ Khâm Nguyên Hóa moi hết của cải của mình ra chia cho bang chúng, hắn lén hỏi Bách Điểu Triều Phượng: “Bang chủ ơi, chị có muốn đánh thức Thần Rồng để xin ngài ấy chiến đấu phụ tụi mình không?”

“Không cần đâu,” Bách Điểu Triều Phượng từ chối một cách quyết đoán, “Vất vả lắm Thần Rồng mới thoát khỏi đợt dọn dẹp của hệ thống, chúng ta không thể để hệ thống chú ý tới ngài ấy thêm lần nữa. Cậu lấy áo choàng ẩn thân của mình ra rồi trùm lên núi đồng vàng kia đi, đừng để người khác phát hiện ra nó.”

“Dạ!” Đồ Khâm Nguyên Hóa lấy áo choàng ra trùm lên núi đồng vàng, nhóc rồng vàng đã ngủ ba ngày ba đêm trong đó, suốt khoảng thời gian này, dù họ quậy phá như thế nào trong đại sảnh của bang hội cũng không thể đánh thức Thần Rồng, vậy chắc bang chiến cũng sẽ không làm ảnh hưởng tới ngài ấy đâu.

Cuộc chiến bắt đầu, Hữu Phượng Lai Nghi chia binh ra ba hướng, 15 người trước cửa lớn, 15 người ở kho hàng và 19 người trong đại sảnh. Thật ra thông thường vị trí phòng thủ quan trọng nhất chắc sẽ là kho hàng, dù đại sảnh và trước cửa bị đánh nát cũng sẽ không gây thiệt hại tới bất cứ vật phẩm nào hết, cả ba người gỗ bị đánh chết trong vòng một tiếng mới được xem là thất bại. Nhưng sau khi người gỗ ở kho hàng bị quật ngã, vật phẩm trong kho hàng sẽ rơi ngẫu nhiên ra ngoài, nên trong tình huống thông thường, bang phái sẽ sắp xếp lực lượng chính ở kho hàng.

Nhưng Hữu Phượng Lai Nghi thì khác, Bách Điểu Triều Phượng căn dặn bang chúng giữ trước cửa và kho hàng đừng ham đánh, nếu người gỗ gục xuống thì cứ nhanh chóng tụ hợp ở đại sảnh, rớt một, hai vật phẩm gì cũng chả sao hết, quan trọng là phải bảo vệ đại sảnh cho tốt trong một tiếng hoạt động bang chiến này!

Đương nhiên là đám con gái của Hữu Phượng Lai Nghi biết có thứ gì trong đại sảnh, mấy cô cũng không hi vọng sẽ có người phát hiện ra sự tồn tại của Thần Rồng thế nên ai cũng nắm chặt vũ khí, liều mạng thôi chị em ơi!

Mặc dù mấy cô cấp cao nhưng thao tác vẫn còn quá kém. Cả đám cũng chẳng phải cao thủ gì, chẳng được mấy móng có kỹ thuật chiến đấu tốt, chỉ được Bách Điểu Triều Phượng và Đồ Khâm Nguyên Hóa là có hiểu biết về mặt này thôi, mấy chị em còn lại toàn gắng gượng nhờ cấp cao thôi. Nhưng một khi bị hai, hoặc thậm chí là ba đối thủ bao vây, quân lính sẽ tan rã và cả bọn sẽ bị giải quyết trong tích tắc.

Đặc biệt là sau khi ID “Như Diều Gặp Gió Chín Vạn Dặm”có mọc một đôi cánh dơi màu đen trên lưng tham gia, tình hình cuộc chiến dần nghiêng sang một bên.

Thấy người gỗ ngoài cửa lớn sắp bị đánh chết, bang chúng của Hữu Phượng Lai Nghi hoàn toàn không ham đánh, ai chết rồi trực tiếp sống lại ở đại sảnh của bang phái, ai còn sống cũng bỏ rơi người gỗ và vọt vô đại sảnh luôn.

“Như Diều Gặp Gió Chín Vạn Dặm hả?” Bách Điểu Triều Phượng nhíu chặt mày sau khi nghe thấy cái tên này, “Chẳng phải hắn đã rời game vào ba tháng trước rồi à?”

Đồ Khâm Nguyên Hóa nhắc nhở: “Bang chủ, chị quên rồi hả? Trước đây khi một mình Thần Rồng đấu với 30 cao thủ nhưng ngay cả một cọng lông cũng chẳng bị gì, Bằng Thần bị hấp dẫn ngay bởi điều này trên diễn đàn, sau đó hắn, Đạo Nhân Sông Lạc Hà và Liệt Sĩ Về Già cùng trở lại, họ bảo muốn chơi tới mãn cấp rồi tổ đội với Kiếm Thần đi đánh Thần Rồng đó chị.”

“Cái gì mà Bằng Thần chứ! Xí!” Thiên Nữ Phóng Yên Hoa không chịu, “Là đàn ông con trai thì tự đấu một mình đi, hắn với đám Bàn Long kia là mấy con gián đập hoài không chết, năm bang phái tổng cộng 100 người tới đánh một bang phái nhỏ chỉ có 57 người tụi mình, mặt còn dày thêm chút nào nữa không thế! Thể loại này xứng đáng để được gọi là thần à?”

Đồ Khâm Nguyên Hóa câm nín, nếu đổi lại thành Kiếm Chỉ Trời Cao thì hắn chắc chắn sẽ không làm chuyện như vầy. Cái tên Kiếm Chỉ Trời Cao đó hơi cứng nhắc, đó giờ làm gì cũng phải công bằng, nếu hắn phát hiện nhân số giữa địch và ta cách nhau quá xa sau khi khai chiến, không chừng hắn sẽ rụt tay lại và không đánh tiếp nữa, nói chung là hắn tuyệt đối không chơi bằng cách khi dễ người khác như vậy.

Nhưng Như Diều Gặp Gió Chín Vạn Dặm thì khác. Từ trước tới nay, gã không chừa một thủ đoạn nào nhằm đạt được mục đích. Trước đây gã rời game cũng vì gây lộn với Kiếm Chỉ Trời Cao. Sau đó gã dẫn mấy chục người đi đập một mình Kiếm Chỉ Trời Cao. Trước khi chết, Kiếm Chỉ Trời Cao cũng bùng nổ, quăng ra mấy chiêu giết người trong nháy mắt rồi ngắt từng đầu từng đứa trong đám người của Như Diều Gặp Gió Chín Vạn Dặm. Từ đó về sau, Như Diều Gặp Gió luôn bị người chơi trong game tụ lại chế giễu, gã tự thấy bản thân không dẹp được loạn nên mới rời game.

Lần này Kiếm Chỉ Trời Cao đã kiệt sức, Như Diều Gặp Gió Chín Vạn Dặm nhân cơ hội này trở về, xài tiền trong điên cuồng và giúp bản thân thăng lên mãn cấp trong một khoảng thời gian ngắn nhất.

Nếu không phải Hữu Phượng Lai Nghi được Thần Rồng hỗ trợ, Như Diều Gặp Gió chắc chắn đã là người đầu tiên mãn cấp trong game. Ai ngờ bây giờ chỉ có thể đứng hạng 58, sao gã chịu để yên được đây. Đúng ngay dịp có hoạt động bang chiến nên gã, Bàn Long và mấy bang phái khác mới đi hôi của lúc nhà đang cháy như vầy.

Một em gái canh giữ kho hàng khóc lóc trên kênh bang phái: “Bang chủ ơi, đám khốn khiếp không phải là người mà, bọn họ chẳng nhắm vào người gỗ đâu, bọn họ muốn đánh tụi mình đó, một chị đã rớt xuống cấp 119 rồi ạ!”

Bách Điểu Triều Phượng nói với một vẻ mặt đen thui: “Như Diều Gặp Gió muốn xóa sạch cấp của tụi mình để bản thân gã đứng nhất bảng xếp hạng game đây mà.”

“Đàn ông kiểu gì vậy nè trời!” Thiên Nữ Phóng Yên Hoa bực mình thét lên.

Người của Hữu Phượng Lai Nghi cũng tức lắm rồi, nhưng song quyền khó địch bốn tay, mấy cô thật sự đánh không lại Như Diều Gặp Gió Chín Vạn Dặm, sống rồi chết sau đó lại sống lại tiếp, bị đánh mất không ít trang bị, cấp cũng rớt te tua.

Chủng tộc trong game của Như Diều Gặp Gió Chín Vạn Dặm là yêu ma lai, đôi cánh dơi sau lưng là đặc điểm của chủng tộc hắn, khi được luyện chế bởi vật phẩm đặc biệt, làn gió mà chúng gọi lên có thể khiến kẻ địch yếu hơn, đây là một kỹ năng rất khó để đối phó.

Với kỹ năng làm giảm sức mạnh của gã, mấy kẻ nhằm vào chị em Hữu Phượng Lai Nghi cũng không hề nương tay. Hoạt động vừa bắt đầu được 20 phút, ngoài Bách Điểu Triều Phượng, tất cả thành viên trong bang phái đều bị rớt một cấp.

“Lạ ghê ta,” Như Diều Gặp Gió vuốt cằm nói, “Sao mấy cô không đi canh giữ kho hàng mà lại vọt tới đại sảnh nhỉ. Với lại có một chỗ mấy cô cũng chẳng tới gần nữa.”

Tầm mắt của gã dừng lại trên vị trí có áo choàng ẩn thân, đôi mắt màu tím chớp chớp, gã cười bảo: “Áo choàng ẩn thân à, để mình xem có thứ gì bị giấu ở dưới đây.”

Như Diều Gặp Gió giơ tay lên, mười mấy người ùa tới đẩy người của Hữu Phượng Lai Nghi vào trong góc, đám người Bách Điểu Triều Phượng không thể phân thân, muốn chạy tới cũng không có biện pháp.

Ngoài phá hoại luôn đạo cụ đặc biệt, giết chết người sử dụng cũng có thể vô hiệu hóa áo choàng ẩn thân.

Như Diều Gặp Gió chớp mắt một cái và xác định được ngay vị trí của Đồ Khâm Nguyên Hóa. Cánh dơi của gã mở ra, ma khí quấn lên cơ thể của Đồ Khâm Nguyên Hóa, mấy thành viên bang Bàn Long cũng xông lên cùng lúc và xử lý hắn.

Đồ Khâm Nguyên Hóa vừa chết, áo choàng ẩn thân cũng biến mất theo chủ nhân và để lộ một đống đồng vàng được chất chồng ở bên dưới.

“Che một đống đồng vàng không chủ bằng một đạo cụ cao cấp hả?” Đồ Khâm Nguyên Hóa Chín Vạn Dặm tò mò nói, “Mấy cô biến bang phái thành chỗ giấu kho vàng thật à?”

Nói xong gã giơ tay chọn thao tác nhặt và lấy hết cả đống đồng vàng, nhóc rồng vàng đang ngủ say trên đó rơi xuống mặt đất từ giữa không trung.

Lúc này, Bách Điểu Triều Phượng xông khỏi vòng vây, vọt tới trước mặt nhóc rồng vàng và cản đường nhìn của Như Diều Gặp Gió Chín Vạn Dặm. Cấp thật của cô là 140, cao hơn Như Diều Gặp Gió rất nhiều, nếu không vì sợ game phát hiện cấp của cô quá cao và xóa mất luôn tài khoản, Bách Điểu Triều Phượng đã đánh chết đám giặc không biết xấu hổ này bằng thực lực thật sự của mình rồi.

“Bách Điểu Triều Phượng? Bà xã của Bàn Long – Tiểu Nhiếp đây hả?” Như Diều Gặp Gió vẫn quen biết Bách Điểu Triều Phượng, nhưng gã cũng chẳng để cô vào mắt đâu, “Một mình cô mà cũng muốn đấu với tôi à.”

Gã vươn tay định tấn công Bách Điểu Triều Phượng nhưng lại nghe thấy một tiếng rồng ngâm rung trời: “Gào!!!”

Đồng vàng tự dưng biến mất, nhóc rồng vàng bị ngã xuống đất đến nỗi đầu óc choáng váng luôn. Sau khi nhận ra ai đã cướp đồng vàng và quấy rầy giấc mơ đẹp của mình, anh cũng hoàn toàn nổi giận rồi.

Lúc này đây, chẳng ai có thể ngăn cản cơn giận của Pang Kirates nữa cả.

Nhóc rồng vàng càng lúc càng lớn, dần làm nứt cả đại sảnh của bang phái. Anh bay lên trời, thét dài một tiếng, hai cánh mở rộng, kích thước của thân hình lớn bằng cả chủ thành của mấy bang phái, con rồng vàng che khuất bầu trời đã xuất hiện bên trên chủ thành.

Dù đã đổi thành bộ skin vàng hoe nhưng mấy thành viên bang Bàn Long từng bị ăn đập hai lần vẫn là mấy kẻ đầu tiên nhận ra đây là rồng béo. Cả bọn sợ đến nỗi tè ra quần rồi khóc la: “Phong húi cua không có bị xóa bỏ, hắn hoàn toàn biến thành rồng cục súc vàng hoe rồi mọi người ơi, chạy nhanh thôi!”

Nghe thấy ba chữ “Phong húi cua”, không biết bao nhiêu người cảm thấy xương cốt đều la đau như thể đang bị xối dung nham từ đầu xuống tới chân, không ít người quyết định offline tại chỗ, thôi chả ai dám ở lại trong game để bị ngược đâu nhé.

Bọn họ mở bảng điều khiển của game ra, vừa định nhấn thoát lại phát hiện cơ thể mình không thể nhúc nhích.

“Loài người!” Con rồng bự trên bầu trời lại nhả ra từng lời tức giận bằng tiếng Trung, “Các ngươi đáng chết!”

Cùng lúc đó, tất cả server duy trì mọi hoạt động của game đều chết máy, một nguồn sức mạnh khổng lồ đến từ bên trong khiến <Ngao Du Thái Hư> thoát khỏi tầm kiểm soát của công ty game.

[Cảnh báo! Cảnh báo! Sự tồn tại của kí chủ Pang Kirates đã gây nguy hại cho sự trật tự của cả thế giới, còn sử dụng tiếp nguồn sức mạnh gốc thì sẽ bị trừ 1,000,000 điểm, Pang Kirates cũng sẽ mãi mãi không thể trưởng thành được!]

Tác giả có lời muốn nói:

Rồng béo: Đánh người hầu của ta, giết A Trúc của ta, cướp đồng vàng của ta, quấy rầy giấc mơ đẹp của ta, đáng chết đáng chết đáng chết gào!!!!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN