Mau Xuyên: Cứu Vớt Nữ Phụ Xinh Đẹp - Chương 32-3: Thiên kim tiểu thư bị tài tử vứt bỏ (7)-3
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
60


Mau Xuyên: Cứu Vớt Nữ Phụ Xinh Đẹp


Chương 32-3: Thiên kim tiểu thư bị tài tử vứt bỏ (7)-3


(7)-3

Giờ Dậu, Càn Thanh cung cho người đến truyền lời, muốn Vu Yên đi qua dùng bữa tối, miễn cho người khác cáo trạng, Vu Yên thấy mình vẫn nên đi nói trước cho thỏa đáng, chỉ là đang đi đến Càn Thanh cung, lại trên đường nhỏ Ngự Hoa viên gặp được người quen.

Nhìn nữ tử đối diện, Lục Chí An có một tia hoảng hốt, nhìn gương mặt thanh lệ lóa mắt, nghĩ đến bẩn thân lúc trước cũng từng có một đoạn tình cảm, chỉ là muốn đứng vững chân trong triều, hắn chỉ có thể nghênh thú thiên kim Thừa tướng. Không nghĩ tới cố nhân giờ một bước thành sủng phi, cũng đúng, lấy dung mạo này của nàng chuyện này cũng không hiếm lạ, nhưng lần nfy hắn bị điều về huyện nhỏ xa lắc xa lơ, nhất định là kiệt tác của nàng, nhất định là nàng trả thù mình.

Oan gia ngõ hẹp, mắt thấy chung quanh không có người, Vu Yên cũng không né tránh, trực tiếp nhìn đối phương, “Lục đại nhân chúng ta lại gặp mặt.”

Tiểu Lâm bên cạnh nhìn thấy đối phương cũng sợ tới mức hồn muốn bay, lập tức nhìn trái phải, nếu như có người biết được chuyện trước kia của Lục đại nhân và tiểu thư, Hoàng thượng nhất định sẽ tức giận.

“Nguyên Phi nương nương tựa hồ sống rất tốt?” Hắn khẽ nhíu mày, khuôn mặt trắng nõn mang ý vị không rõ.

Vu Yên câu khóe miệng, giơ tay nghịch châu ngọc trên tay áo, thanh âm thanh đạm, “Để Lục đại nhân lo lắng, bổn cung tự nhiên rất tốt.””

Trở thành sủng phi của hoàng thượng có thể không tốt sao? Chỉ là nghĩ đến việc nàng vì trả thù mình mà để hoàng thượng biếm hắn đi Vân huyện, ánh mắt Lục Chí An hiện lên một tia lệ khí, quét qua Vu Yên một cái, thấp giọng nói, “Vi thần cunng chúc nương nương tiếp tục mạnh khỏe.”

Nói xong, xoay người lập tức dời đi.

Nhìn bóng dáng tiểu bạch kiểm kia, Vu Yên khẳng định hắn lại có chủ ý gì trong đầu rồi.

Không tiếp tục để ý người này, chờ Vu Yên đến Càn Thanh cung, Vương công công thấy cô lập tức nhiệt tình tiếp đón, “Thái y còn ở bên trong, nương nương không bằng chờ một lát.”

“Thái y? Hoàng thượng làm sao vậy?”

Dứt lời, Vương công công nhìn xung quanh, tiến lên nói nhỏ vào tai Vu Yên, “Cũng không phải đại sự gì, chỉ là hôm nay Hoàng thượng đau nhức đầu, gọi thái y tới bắt mạch một lần xem sao.””

Nói xong, một vị thái y già bước ra từ bên trong phòng, nhìn thấy Vu Yên cũng cúi người hành lễ, sau đó mang hòm thuốc rời đi, bước chân tựa hồ có chút trầm trọng.

Thấy vậy, Vu Yên cũng lập tức đi vào nội điện, chỉ thấy nam nhân ngồi trước án thư đang xoa nhẹ trán, nhìn tấu chương chất đầy bàn, Vu Yên cảm thấy hoàng đế quả là một ngành nghề không dễ chịu.

“Thái y vừa rồi nói gì vậy?” cô từ từ đi ra phía sau hắn, đưa tay nhẹ nhàng ấn bóp bên thái dương.

Hách Liên Cẩn chậm rãi nhắm mắt lại, im lặng hòi lâu rồi mới chậm rãi nói,”Không có việc gì, chỉ là biên quan thiên tai, có chút hao tổn tinh thần mà thôi.”

Nghe vậy,, Vu Yên cũng không nói gì thêm nữa, trong phòng tức khắc cũng yên tĩnh lại.

Nàng động tác thực nhẹ, giống loại này huyệt vị Hách Liên Cẩn cũng không sẽ làm người đụng vào, cũng không biết vì sao, đối với nàng tới gần chính mình cũng không có bố trí phòng vệ, chỉ là nghĩ đến thái y nói……

“Nàng vào kinh cũng đã lâu, có muốn về nhà thăm cha mẹ vài ngày?” Hắn bỗng nhiên giữ chặt tay thon nhỏ mềm mại, trực tiếp kéo người ngồi lên đùi, ánh mắt sâu thẳm nhìn nàng.

“Hoàng thượng đây là muốn tìm mỹ nhân khác, cho nên mới muốn đuổi thần thiếp đi đúng không?”

Cười khẽ một tiếng, hắn nắm lấy vòng eo nhỏ của nàng mà xoa nắn, bàn tay lại không thành thật, “Nàng không muốn trẫm đi tìm người khác, vậy giữ trẫm lại nhiều một chút, đừng lúc nào cũng nói không muốn không muốn.”

“Trẫm để nàng về nhà chỉ là vì muốn tốt cho nàng, quá đoạn thời gian tới trong kinh sợ là có náo động, nàng không cần lưu lại nơi này.” Nói đến này, Hách Liên Cẩn bỗng nhiên khóe môi một nhấp, cúi đầu chôn ở giữa cổ nàng nhẹ giọng nói: “Trẫm cũng không biết vì sao sẽ đối với nàng để ý như thế, chờ nàng có thai, trẫm liền có thể phong hậu cho nàng, nàng nói được không?”

Vu Yên thân mình cứng đờ, mạc danh cảm thấy Hách Liên Cẩn hôm nay có chút kì quái, nhưng lại không thể nói rõ là kì quái chỗ nào, nghe thấy hắn muốn phong hậu cho mình, trong lòng có chút chấn động, hoàng thượng đúng là có nhiều nữ nhân nhưng lại không hoa tâm, không động đến các nàng, người lớn lên đẹp trai sáng sủa, vì sao phải đối xử tốt với mình như vậy?

“Trong kinh thành xảy ra chuyện, Hoàng Thượng sẽ gặp nguy hiểm sao?” Nàng kiều mi hơi chau nhìn hắn.

Mắt tịch một rũ, hắn khẽ cười một tiếng, “Tự nhiên sẽ không.”

Khi nói chuyện, ngoài phòng bỗng nhiên truyền đến Vương công công thanh âm, “Hoàng Thượng, Liễu đại nhân có việc gấp cầu kiến!”

Thấy vậy, Vu Yên tự nhiên không ở lại, đi Tây điện bên kia trước, có lẽ là thấy nàng hiểu chuyện như vậy, ánh mắt Hách Liên Cẩn lại càng thêm thâm thúy lên.

Từ bên ngoài, một lão nhân mặc triều phục màu lam tiến vào, nhìn người ngồi sau án thư, hắn lập tức uốn gối quỳ xuống cung thanh nói: “Vi thần tham kiến Hoàng Thượng!”

Một tay gõ ở trên bàn, Hách Liên Cẩn thần sắc bất biến, nhàn nhạt nói: “Sự tình kia như thế nào rồi?”

Dứt lời, lão thần lập tức cung kính trả lời: “Như Hoàng Thượng sở liệu, Trương Hiên quả nhiên là người của Tuyên vương, mấy năm nay cũng vẫn luôn làm việc cho đối phương, hơn nữa gần nhất đã đem thê tử con cái đi khỏi kinh thành, xem ra là tính toán tử chiến đến cùng!”

Yên tĩnh nội điện dường như liền như vậy trầm mặc xuống dưới, trung niên nam nhân không khỏi hơi hơi ngẩng đầu nhìn mắt bọn họ Hoàng Thượng, lại thấy đối phương như cũ không có gì biểu tình, căn bản làm người nhìn không thấu trong lòng suy nghĩ.

“Theo kế hoạch hành sự có thể, trẫm niệm hắn đối triều đình có công, hắn vừa không trung. Trẫm cũng không cần niệm cập quá nhiều.” Hách Liên Cẩn chậm rãi chuyển động trong tay ngọc ban chỉ, ánh mắt bất biến.

Nghe vậy, trung niên nam nhân tự nhiên là nói câu “Tuân chỉ”, chỉ là không biết nghĩ đến cái gì, hắn vẫn là nhịn không được muốn nói lại thôi nói: “Thứ vi thần lắm miệng, kia tuyên vương tựa hồ đối Nguyên Phi nương nương rất để ý,  nữ tử mang lại nguy hiểm cho triều chính như vậy, Hoàng Thượng nhất định không thể bị người này mê hoặc!”

*vote truyện đi~ truyện còn 2tg nữa là full, hay không hay gì cũng nên vote làm động lực cho ta nha các tiểu thiên sứ♥️

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN