Gả Cho Anh Trai Người Thực Vật Của Nam Chính
Chương 39-2
Ninh Thu Thu nhớ kỹ hoạ pháp lá bùa này, sau đó đốt nó hoà với nước, tìm mặt nạ nén thả vào bát.
Bởi vì không rõ hiệu quả, Ninh Thu Thu cũng không dám dùng trên mặt, cô chọn đắp ở trên tay.
Hiệu quả tấm bùa này đặc biệt tốt, đắp xong, cái tay kia rõ ràng đẹp hơn so với tay không đắp, sáng trắng nhẵn nhụi, sờ lên chất da rõ ràng mịn màng hơn rất nhiều so với tay không đắp.
Chỉ là, rất có thể bởi vì mặt nạ nén không khóa ẩm nên làn da có hơi khô khô.
Có hiệu quả, Ninh Thu Thu búng tay một cái, quyết định chờ một ngày, nhìn xem có tác dụng phụ bay không, không có thì hoàn toàn có thể thử nghiệm trên mặt.
Một ngày sau, nơi được đắp qua vẫn hoàn hảo như lúc ban đầu, không xảy ra bất luận chuyện gì ngoài ý muốn, làn da vẫn khác biệt so với những chỗ khác.
Chứng tỏ hoàn toàn dùng được trên mặt!
Ninh Thu Thu kiềm chế tâm tình kích động, lấy mặt nạ mình thường dùng, bỏ thêm chút nước bùa nhan sắc vào bên trong, rải đều. Vì muốn chứng minh hiệu quả rõ ràng chứ không phải hiệu ứng tâm lý, cô chỉ bỏ bùa nhan sắc vào một nửa mặt nạ, bên kia không cho thêm.
Đắp xong rửa mặt xong, trong gương, hai bên làn da rõ ràng có khác biệt, bởi vì hai ngày này cô đều tùy hứng thức đêm cho nên làn da hơi hiện chút quầng thâm với khô rát, làn da một bên vẫn bình thường như trước khi đắp mặt, không khác biệt lắm, mà bên kia, rõ ràng chất da có cải thiện lớn, làn da no nước bóng loáng đầy đặn, vô cùng mịn màng.
!!!
Ninh Thu Thu nhìn hai phần chênh lệch rõ ràng trong gường, trong lòng kích động không lời nào có thể diễn tả được, sau khi xác định lần nữa thật sự không gây hại cho da, cô lại nhờ Tinh Tinh tới hỗ trợ thực nghiệm.
Kết quả vẫn đáng kinh ngạc như trước, hơn nữa làn da Tinh Tinh vốn không tốt giống cô, trên mặt có một chút tàn nhang mờ mờ, chóp mũi cùng vùng tam giác có lỗ chân lông, dùng mặt nạ bỏ thêm nước bùa lên mặt cô ấy, hiệu quả rõ ràng hơn so với trên mặt Ninh Thu Thu nhiều.
Tinh Tinh nhìn trái nhìn phải gương mặt mình trong gương, hưng phấn mà nói: “Wow Ninh tiểu thư, chị cho em dùng mặt nạ gì vậy, oa oa oaaa, cho em xin tên shop đi em muốn một tá* về dùng, nhưng mà, khẳng định loại mặt nạ này rất đắt tiền đi, có khi em táng gia bại sản mới mua được một hộp mất.”
(*) 1 tá, lố = 12 chiếc.
“Không phải gì quý, quay đầu lại chị lại cho em một tá, có điều hiện tại không có sẵn hàng, phải đợi một khoảng thời gian nữa.”
Ánh mắt Tinh Tinh sáng lên, hận không thể quỳ xuống gọi ba ba, cô quyết định từ hôm nay trở đi sẽ làm cỏ bên tường nhà Ninh Thu Thu!
“Em nguyện ý chờ, một ngàn năm một vạn năm, em đều nguyện ý.”
“…… Đến lúc đó đem tro cốt đi spa sao?”
Tinh Tinh: “……”
“Ghét thật, người ta đang dùng cách nói khoa trương mà, có điều nếu làm vậy có thể câu dẫn một nam quỷ soái khí thì cũng không phải ý tưởng tồi đâu a ha ha ha.”
“……” Xem như ngươi lợi hại.
Ninh Thu Thu vẽ một hơi rất nhiều bùa nhan sắc, dọn đến phòng Triển Thanh Việt, Triển Thanh Việt đang gọi điện thoại, Ninh Thu Thu ngoan ngoãn chờ bên cạnh giống học sinh tiểu học, đợi anh nói chuyện xong sau đó nịnh nọt: “Anh Thanh Việt àa ~”
“……” Thu Thu người này…. thời điểm buồn nôn như vậy, nhất định là có chuyện nhờ anh.
“Ừ? Chuyện gì.” Biết rõ có hố nhưng anh vẫn phải nhảy bất chấp nội dung như thế nào.
“Lần này tương đối nhiều, cho nên…… phiền anh một xíu thôi, ủy khuất một chút.”
Nói đoạn, Ninh Thu Thu cầm hộp giấy trong tay đưa tới trước mắt cho anh nhìn nhìn, đầy hơn nửa cái hộp.
“……” Người này càng ngày càng quá phận!
Triển Thanh Việt cảm thấy may mắn khi mình đã tốt nghiệp lớp triết một cách tốt đẹp, bằng không nếu làm bạn với người như vậy hàng ngày, kiểu gì anh cũng bị ám ảnh tâm lý đối với mấy chuyện tà ma yêu quỷ, hoài nghi bản thân đang sống với mấy sinh vật không nhìn thấy.
“Có thể,” Triển Thanh Việt cầm lấy một tấm trong đó lăn qua lộn lại nhìn nhìn, mặt trên tấm bùa có chữ nghĩa hình thù kỳ quái, không nhận ra cái gì với cái gì, Triển Thanh Việt thả tấm bùa lại cái hộp, nói, “Nhưng mà làm sao đây, thiên hạ không có bữa cơm trưa miễn phí, tôi phải thu chút lợi nhuận.”
—— theo như Triển Thanh Việt quan sát, Ninh Thu Thu hiện tại nghèo, rất chi là nghèo, nghèo đến mức số tiền mấy ngàn lần trước hắn kéo hot search cho cô ở thành phố A, cô còn rạch ròi thu chi vợ chồng, coi như số tiền đó không liên quan đến mình cơ mà.
Cho nên……
Không nhân cơ hội này ký kết vài ba hợp đồng “địa chủ” thì thật hổ thẹn với bản chất tư bản vạn ác của anh mà.
“Lợi nhuận á, không thành vấn đề,” Ninh Thu Thu hào sảng mà đặt cái hộp xuống một, “Chờ dưỡng xong đống này thì tôi sẽ lập tức phát tài.”
Triển Thanh Việt: “???”
“Phát tài?” Triển Thanh Việt lặp lại này hai chữ, bộ dáng không ngại học hỏi kẻ dưới, “Ninh tổng tìm được phát tài chi thuật gì rồi sao, chỉ điểm tiểu nhân chút?”
Hắn nhớ rõ người nào đó đã từng nói bùa chú bán trên mạng chỉ được 10 đồng tiền, hơn nữa treo một tháng cũng chưa chắc đã bán được.
“Tạm thời bảo mật,” Ninh Thu Thu cười thần bí, lại vỗ vỗ bả vai Triển Thanh Việt, “Yên tâm sau này tôi giàu tôi sẽ không quên anh đâu, về sau mỗi lần dưỡng một lá bùa, không cần biết thành bại như nào, tôi đều cho anh 100 đồng, được chứ?”
Vậy ngài cũng thật hào phóng, Triển Thanh Việt kéo kéo khóe miệng: “Thế tôi cảm ơn Ninh tổng trước.”
“Được, chút lòng thành chút lòng thành.”
Triển Thanh Việt thấy bộ dạng khoe khoang của cô, trên mặt cũng không nhịn được mà nhiễm ý cười, nói: “Vậy bây giờ chúng ta thực hiện hợp đồng luôn nhé, bắt đầu từ những lần dưỡng bùa trước kia?”
“…… Triển tổng, khi nói lời này, lương tâm ngài không cắn dứt sao?” Ninh Thu Thu nghĩ trong lòng, trước kia lão nương vẽ nhiều như vậy, cơ bản đều đút hết cho anh rồi, anh còn không biết xấu hổ nói vậy!
“Hửm?” Triển Thanh Việt nghi hoặc, “Ngày hôm qua không phải em nói tôi vô lương tâm sao?”
Ninh Thu Thu: “……”
Dưỡng bùa cần một khoảng thời gian, trong lúc đó Ninh Thu Thu vẫn phải bay trời nam đất bắc để kiếm tiền nuôi gia đình.
Cù Hoa nhận cho Ninh Thu Thu một vị trí đại ngôn trò chơi, trò chơi kia mới phát hành không lâu, nhìn qua thì không khác gì game thể thao điên tử đang nổi, có điều đây là dạng trò chơi ăn nhanh, trong khoảng thời gian ngắn dựa vào nhân khí của minh tinh mà thu hút người chơi, bứt tốc ôm tiền, hút xong một đợt máu, lại đưa vào kinh doanh các loại hình game khác nhằm vào đám nhà giàu mới nổi* trên người dát vàng, loại trò chơi này so với hình thức game online thì kiếm được tiền nhanh và mạnh hơn nhiều.
(*) Thổ hào [Nguyên văn 土豪]: Từ 土 (tǔ) nghĩa là đất, 豪 (háo) là một phần của từ 豪华 (háo huá) có nghĩa là xa hoa, xa xỉ. Khi kết hợp với nhau, 土豪 (tǔ háo) ám chỉ sự khoe khoang của cải theo một cách thô thiển.
Cho nên…… phí đại ngôn cũng cao.
Nguyên nhân đối phương tìm tới Ninh Thu Thu vẫn là…. hình tượng Thu Thu mạnh mẽ, bọn họ hút xong đợt máu thứ nhất thì cho ra mắt bản mở rộng game, đồng thời phát hành nhân vật giá trị rất cao mà đám nhà giàu vẫn chờ mong —— Hoàng Kim chiến sĩ tàn bạo chói sáng, cầm trong tay đôi búa to như hai thùng nước, một trái một phải.
Loại trò chơi này…… hầu hết đều tìm một mỹ nữ minh tinh tới làm đại ngôn để thu hút chú ý, nhưng nhân vật Hoàng Kim chiến sĩ này quá là mạnh bạo, hầu hết các nữ minh tinh đều không khống chế được, vì thế phải mời Thu gia tới.
Nội tâm Thu gia gào thét muốn cự tuyệt, nhưng khổ nỗi phí đại ngôn đối phương trả có quá nhiều số 0 đi theo, vừa thấy tiền lập tức ngốc nghếch. Tuy trong tương lai không xa Ninh Thu Thu sẽ phát tài nhưng có ai cự tuyệt nhiều tiền đâu.
Vì thế cô rưng rưng nhận lấy.
Bộ phận quay chụp chuẩn bị trang phục cùng tạo hình cho cô, tất cả đều dựa theo ngoại hình chiến sĩ Hoàng Kim mà ra, có điều bởi vì bọn họ mời nữ minh tinh, không phải người mẫu tam tuyến, cũng không giống một vài trò dựa vào hình thức hở ngực hở mông để thu hút người chơi, ngực to mông vểnh hết thảy đều không thể có.
Cho nên áo giáp được làm rất chính quy, trừ bỏ cặp chân dài cùng cánh tay của cô thì cái gì cũng không lộ.
Sau khi mặc xong, Ninh Thu Thu đứng trước gương, khóe miệng không nhịn được giật giật, cô trong gương một thân áo giáp, áo giáp trên người không khác gì áo giáp dũng sĩ, mười phần kim loại, trên tay đeo bao tay có sừng giống kì lân, nửa dưới là tạo hình giống càng cua, uy vũ hùng tráng.
Mặc bộ này mà đấm người khác một quyền, thì khả năng cao họ sẽ đi gặp tổ tiên đó……
Ninh Thu Thu đột nhiên hối hận, những nghệ sĩ nữ khác nhận đại ngôn trò chơi đều là game tiên hiệp, tạo hình tiên khí phiêu phiêu, rõ ràng cô cũng là tiểu tiên nữ, vì sao phong cách lại khác biệt người ta lớn như vậy!
Đại khái là biểu cảm trên mặt cô quá bi thống, chuyên viên tạo hình hỏi: “Ninh lão sư, có có chỗ nào không hài lòng sao, hay là mặc bôn áo giáp này không thoải mái?”
“Không có, khá tốt.” Trên đời không có thuốc hối hận, Ninh Thu Thu rưng rưng tỏ vẻ cô rất thích.
Có điều, Ninh Thu Thu nhìn nửa người trên trừ bỏ cánh tay để lộ thì còn các nơi khác bọc đến kín mít, nửa người dưới lại giống đang tắm bên bờ cát trắng, từ đùi trở xuống rất thoáng mát, hỏi: “Lúc các anh thiết kế trang phục không suy nghĩ rằng nữ chiến sĩ chân chính đánh trận người ta sẽ công kích chân của cô ấy trước sao?”
“…… A ha ha ha,” chuyên viên tạo hình cười, “Trò chơi, trò chơi thôi mà, trong trò chơi giết người phóng hỏa còn không phạm pháp đâu đúng không.”
“……” Đạo lý này thế nhưng cô lại không có lời gì để nói.
Đạo diễn nhìn tạo hình của cô cũng phi thường vừa lòng, bảo nhân viên công tác cầm một cặp búa lớn lại đây, nói: “Thu Thu, cô thử xem có nặng quá hay không, vì để hiệu quả quay chụp tốt nhất, tôi đã đặt riêng cho cô một đôi búa mô phỏng tương đối thật, phỏng chừng có trên dưới 15 cân thôi à.”
Ninh Thu Thu nhận lấy hai cây búa còn lớn hơn đầu mình, bởi vì mang theo bùa mạnh mẽ trên người nên cô không cảm thấy nặng lắm, vì thế nói: “Có thể.”
“Rất tốt,” đạo diễn vỗ tay một cái, “Trước cô chụp mấy tấm ảnh làm quảng cáo, chờ lát nữa chúng ta vào trong lều nội chụp.”
Ninh Thu Thu dựa theo ý đạo diễn, chụp mấy tấm poster, sau đó đi đến cảnh bên trong, nội dung quảng cáo này chủ yếu là Ninh Thu Thu vung mạnh đôi búa lớn, học vãi động tác kỹ năng đánh quay của nhân vật trong game chiến sĩ Hoàng Kim, đánh một trận với người sắm vai quái vật.
Đạo diễn nói: “Kỹ năng thứ nhất chúng tôi gọi là “một chùy định giang sơn”, cô nghiên cứu động tác kỹ năng đánh quái của nhân vật này trong game, sau đó bàn bạc với chuyên viên đạo cụ một chút.”
Toàn bộ động tác của kỹ năng “một chùy định giang sơn” là chiến sĩ Hoàng Kim vung búa lớn lên, xoay tròn 360 độ tại chỗ, chùy đi xuống, chân đáp xuống mặt đất cũng phải có khí thế, đồng thời hô to: “Một chùy định giang sơn!”
Ninh Thu Thu: “……”
Động tác cũng không phải rất khó, Ninh Thu Thu là diễn viên, lại đã từng đánh thú tại Tu Chân giới, cho nên cái này cảnh quay này quay vài lần đã vượt qua.
Chụp xong, Ninh Thu Thu đi ra trước máy quay xem lại, phát hiện thời điểm cô một búa đi xuống gầm lên giận dữ, trông mạnh mẽ hung bạo, không giống con gái gì hết.
“Tôi có thể xin chụp lại được không?” Ninh Thu Thu yếu ớt hỏi, lúc nãy cô không nên dùng nhiều sức vậy mà.
“Không cần, rất tuyệt,” đạo diễn nói, “Có thể chuẩn bị tiếp cảnh quay tiếp theo.”
“……” Ninh Thu Thu không nhìn ra nữ chiến sĩ này mỹ cảm gì, hỏi đạo diễn, “Chắc mọi người cũng thường chơi điện tử ở nhà nhiều đi, hình ảnh này, hình như, không đủ nhẹ nhàng mà?”
“Cô lầm to rồi,” đạo diễn mắng một câu trong lòng, nói, “Hiện tại người chơi thích kiểu như vậy, mạnh mẽ có thể đánh bại cái đẹp, chúng tôi ăn đứt những thể loại quảng cáo bán thịt rác rưởi kia.”
Ninh Thu Thu: “……”
Hiện tại làm phụ nữ thật khó mà, chẳng những phải đẹp, còn phải biết đánh biết đấm a.
Tâm trạng và thể xác đều mệt mỏi mà chụp xong quảng cáo game, Ninh Thu Thu thề sẽ không bao giờ nhận loại quảng cáo như này nữa, ban đầu cô còn cho rằng công ty game không mời nam nghệ sĩ như Thành Long đại ca làm đại ngôn mà mời nữ nghệ sĩ là vì muốn lợi dụng muội tử thu hút chú ý mọi người thôi.
Sự thật chứng minh, cô còn quá non trẻ, người ta coi phụ nữ như đàn ông a!
Nhưng mà, Ninh Thu Thu rất nhanh đã bị vả mặt.
Công ty game cảm thấy chỉ quảng cáo là không đủ, cho nên lại mời Ninh Thu Thu phát sóng trực tiếp hai giờ chơi game này, dùng mánh lời tên “thi đấu cùng nữ minh tinh”để hút tình.
Phí lên sân khấu…… vẫn nhiều số 0 đằng sau như cũ.
Bị Triển Thanh Việt hố nhiều nên Ninh Thu Thu rất cảnh giác, sau khi xác định đối phương chỉ yêu cầu lộ mặt không cần mặc trang phục, trang điểm bình thường là được, cũng sẽ không chọn một đám người chơi đẳng cấp tránh trường hợp cô bị ngược đến mất hết mặt mũi, trái lại, họ còn tìm một vài vật nền đến cho cô ngược, cô chỉ cần trở về làm quen với thao tác với kỹ năng của chiến sĩ Hoàng Kim là được.
Vì thế Ninh Thu Thu, lại đáng xấu hổ mà khom lưng vì tiền tài.
Phát sóng trực tiếp định là một tuần sau, chuyên viên trò chơi giúp cô làm quen với một vài thao tác cơ bản là được.
Ninh Thu Thu chờ đến rảnh rỗi, download game xuống, Tiểu Trì có chơi một vài game online cùng game Vương Giả Vinh Diệu, đối với trò chơi lần này tương đối hiểu, Ninh Thu Thu để cho cô nàng giúp mình chơi.
Công ty game có cấp cho các cô hai trang bị mới, nghe nói là hai trang bị tương đối cao cấp, Ninh Thu Thu ôm tâm trạng chơi cho biết với game này, thế mà nay cảm thấy khá hay.
—— chủ yếu là đánh quái quá sướng, một búa lại một búa, trên màn hình liều mạng nhảy những con số màu đỏ -99999, -88888, cô cảm thấy mình như vương giả xưng bá giang hồ vậy, từ thân đến tâm đều thỏa mãn.
Khó trách nhiều người sẵn lòng đầu tư tiền vào trò chơi đến vậy, ngoài đời thực lấy đâu ra nơi có thể dùng tiền mua được loại vô địch thiên hạ vui sướng thế.
Có điều, đánh quái sảng, đánh người lại không sảng như vậy, cô cùng Tiểu Trì PK, Tiểu Trì chơi game lâu rồi nên nhanh tay, cô lại là một tân binh, bị Tiểu Trì ngược cho cạn máu. Ngược xong, Tiểu Trì chậm rãi giảng giải cho cô phải đánh như thế nào, dùng kỹ năng gì, Ninh Thu Thu ngộ tính rất cao, dùng một buổi trưa là có thể miễn cưỡng đánh ngang tay cùng Tiểu Trì.
————
“Xem tôi giỏi [1] không!” Lại một lần đánh Tiểu Trì cạn máu, Ninh Thu Thu hỏi xong thì làm động tác mời Triển Thanh Việt lại đây xem cô chơi game.
Buổi chiều bọn họ đều ở thư phòng, một người vùi đầu vào công tác, một người vùi đầu vào game, cứ như vậy không quấy rầy lẫn nhau, vui vẻ mà cùng ở chung qua một buổi chiều.
“…… Không xem [2].” Triển Thanh Việt nói.
Ninh Thu Thu: “???”
“Cút đi [3]!” Sau khi phản ứng lại, Ninh Thu Thu xoay người đánh hắn, a a a tên tài xế già, quá hỗn đản.
[1] Nguyên văn NTT nói là 牛屄 (niú bī – ngưu bức), đây là khẩu ngữ có nghĩa là “giỏi vãi”, nhưng TTV cố tình hiểu theo nghĩa đen [2]: “niú” là “con bò”, “bī” là “l**” hoặc “b***” hoặc “vagina” trong tiếng Anh, nếu dịch như này thì nghe thành “B*** bò”, rất buồn cười cho nên mới bị NTT mắng [3].
Đều do Tiểu Trì dạy cô mà, cô nàng giải thích rằng người chơi game không ai nói từ lợi hại, phải nói “ngưu bức“, vì thế cô cũng học theo.
Triển Thanh Việt bắt lấy tay cô, một bàn tay nắm lấy cổ tay, tay còn lại duỗi ngón tay cái của cô đặt trong lòng bàn tay mình, cọ cọ bộ móng tay thon dài xinh đẹp của Ninh Thu Thu, cười khẽ nói: “Móng tay dài như vậy, khó trách đánh nhau giỏi thế.”
Vốn dĩ lực chú ý của Ninh Thu Thu đều đặt trên tay của cô với anh, cảm giác này thực sự rất ái muội, nhưng vừa nghe vậy tức khắc nổi giận: “Anh tới, tôi sẽ đánh cho anh kêu cha gọi mẹ luôn!”
Triển Thanh Việt nhướng mày: “Em xác định?”
“Tới đây tới đây, ai sợ là cún con!”
Ninh Thu Thu quả thực không tin mình không thắng nổi anh, Triển Thanh Việt người này chưa bao giờ tiếp xúc với game, càng đừng nói đén độ linh hoạt ngón tay còn chưa khôi phục đến trạng thái người bình thường, để có thể đánh thắng anh thì cô chỉ mất một buổi trưa.
————
Chương này có kha khá từ về game, khá khó hiểu. Đợt này mình cũng học onl nữa nên chương mới chậm, mọi người đọc nghiền ngẫm tỉ mỉ chờ chương mới nhé 🧡
Mà thả thính chút, chương sau có kiss scenes nhe 😉
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!