Nhà Trọ Địa Ngục - Quyển 8 - Chương 1: Huynh đệ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
17


Nhà Trọ Địa Ngục


Quyển 8 - Chương 1: Huynh đệ


Biện Tinh Long tỉnh dậy.

“ Có nên… trở về thăm đại ca một chút không?”

Tiến vào nhà trọ này, cũng đã tròn nửa năm.

Lúc đầu, quả thật vô cùng sợ hãi và bất an, thậm chí là tuyệt vọng. Nhất định phải trải qua mười lần đối mặt với vô số u linh quỷ hồn, mới có thể rời khỏi toà nhà trọ này. Bất quá, cũng may có những chủ hộ khác an ủi, nên đã dần dần bình tỉnh lại.

Nhưng mà bây giờ nghĩ lại, thì thật ra các chủ hộ làm vậy cũng là đang tự an ủi chính mình, tự mình gạt mình.

Căn bản không có gì bảo đảm có người có thể bình yên rời khỏi nhà trọ.

Y ở tầng 25 của nhà trọ, hàng xóm đối diện, là một cô bé tên Mẫn. Cô bé kia lúc nào cũng để mái tóc dài che kín hoàn toàn một bên mắt trái, gương mặt không có một chút sinh khí, âm trầm quỷ dị, nhưng mà lại rất xinh đẹp.

Nhìn đồng hồ trên tay một cái, bây giờ là sáu giờ rưỡi sáng rồi.

Biện Tinh Long lấy y phục để trên ghế dựa mặc vào.

Lúc này, máy vi tính đặt ở đầu giường, truyền đến âm báo, có email mới. Tinh Long lúc này mới phát hiện, ngày hôm qua không tắt máy vi tính trước khi đi ngủ.

Cầm lấy con chuột mở email lên, người gửi là… đại ca.

“Tinh Long: dạo này ra ngoài sống thế nào? Đệ không nói cho ta biết địa chỉ và số điện thoại, di động thì lại tắt máy, nên cũng chỉ có thể gửi email thôi. Cũng chẳng biết đệ có thường xuyên check mail không nữa. Ba mẹ vừa lùi lại thời gian về nước, có thể sang năm mới có thể trở về. Nghe nói đệ bỏ học đại học rồi hả? Nếu như đệ có kế hoạch mới, thì cứ thực hiện, nhưng đừng quá miễn cưỡng bản thân. Thời tiết trở lạnh, chú ý giữ ấm a.”

Tinh Long lặng lẽ tắt email, nặng nề ngồi ở trên ghế, ngẩng đầu nhìn trần nhà…

Y, vươn tay, sờ sờ lên mắt phải của mình…

Mắt phải của Tinh Long, vào một năm trước đã hoàn toàn mất đi thị lực.

Sau khi biến thành người khuyết tật, y ý thứ rất rõ cuộc sống của mình đã trở nên cực kỳ ảm đạm. Mặc dù hiện tại gắn lên một con mắt giả, nhưng mà mắt phải mình bị mù là sự thật không thể thay đổi.

Bị người cười nhạo, châm chọc… Đến cô bạn gái đang yêu, cũng chia tay y, cô ta căn bản không cách nào tiếp nhận một bạn trai “độc nhãn long”. Cuộc sống dường như đã hoàn toàn mất đi ánh sáng, mà cha mẹ cũng không quan tâm đến tình cảnh của y. Vẫn kéo dài cuộc sống ở hải ngoại, thỉnh thoảng mới trở về một lần.

Mặc dù, sống ở trong căn biệt thự mà cha mẹ lưu lại trong quốc nội, nhưng thực sự lại rất cô tịch.

Toà biệt thự đó, đủ để mười người sinh sống, nhưng lại chỉ có mình và đại ca ở đó. Mà đại ca thì lúc nào cũng chuyên tâm nghiên cứu học thuật, cũng rất ít cùng y tâm sự. Đại ca dáng vẻ anh tuấn, có vô số người mến mộ, mỗi năm đều có không biết bao nhiêu thư tình dồn dập gửi tới, thậm chí không ít nữ sinh nghe nói mình là đệ đệ của giảng viên Biện Tinh Viêm thì, chạy tới nhờ mình hẹn giúp với Biện giảng viên.

Học đến năm cuối đại học, nhưng vẫn không cách nào tốt nghiệp được. Thường xuyên đi trễ, mất vô số bài, bị cấm thi thì như cơm bữa, tín chỉ nợ quá nhiều. Giảng viên thường nói:” Cậu có đúng là đệ đệ của Biện giảng viên đại học Hồng Ưng không đó? Sao kém xa quá?

Cái đó và ca ca có quan hệ gì? Có một giảng viên ca ca thì nhất định phải có một giảng viên đệ đệ à?

Cái đó và ca ca có quan hệ gì? Có một giảng viên ca ca thì nhất định phải có một giảng viên đệ đệ à?

Hy vọng phục hồi thị lực của mắt phải là rất nhỏ. Cha mẹ đã liên lạc với bác sĩ nước ngoài, rất nhiều người đều nói, cả đời này có lẽ sẽ cứ như vậy. Vốn cũng đang trông cậy vào phẫu thuật cấy ghép mô, ôm một chút hy vọng, nhưng mà…

Tình huống của mình, không ngờ lại tương đối nghiêm trọng.

Thậm chí nếu tiếp nhận giải phẫu, thì hy vọng cũng sẽ không vượt qua một phần trăm. Ca ca mặc dù cũng tích cực hỏi thăm giúp y, nhưng mà Tinh Long rất rõ ràng… Cả đời mình đã thực sự trở thành “ Độc Nhãn Long” rồi.

Vậy thì cứ như thế đi! Dù sao vẫn còn một con mắt trái.

Tinh Long tắt máy vi tính, đi vào phòng vệ sinh.

Cuộc sống vốn ảm đạm, tưởng rằng sẽ chẳng còn chuyện gì xấu hơn nổi nữa… Thế mà, còn tiến vào một cái nhà trọ như vậy. Trước mắt y mới thi hành một lần huyết tự, vượt qua cũng tương đối nhẹ nhàng, nhưng cũng vì vậy mà không biết bao nhiêu lần y gặp phải ác mộng.

Còn phải kéo dài thêm chín lần…

Ban đầu, sau khi xuất hiện cái gọi là “Huyết tự ma vương”, Tinh Long vốn hy vọng dựa vào đó mà đoạt được tự do. Nhưng mà cái chết của bác sĩ Đường Lan Huyễn khiến mọi người nhìn thấy mà chùn bước.

Vặn mở vòi nước rồi hắt nước liên tục lên mặt, Tinh Long nhìn mình trong gương.

Bất luận như thế nào cũng không muốn mất đi một người… Chính là ca ca.

Nhất định phải sống sót… Tuyệt đối không thể chết!

Mở cửa, y muốn đi ra ngoài một chút. Lúc này, y thấy cánh cửa đối diện cũng mở ra.

Cái cô bé tên là Mẫn kia cũng đi ra. Cũng giống như trước đây, mặc một cái áo màu trắng và váy ngắn, con mắt trái… Bị cái mái thật dài che kín.

Cô ta che kín con mắt trái như vậy, có thể nhìn thấy đường sao?

Vậy không phải cũng giống như mình, chỉ có thể dùng một con mắt nhìn đường?

“Sao cô ở đây?” Tinh Long hơi ngạc nhiên:” Cô không xuống đại sảnh tầng trệt, chờ bọn người Lý Ẩn, Kha Ngân Dạ trở lại à?”

“ Không cần,” Mẫn hờ hững trả lời:” Dù sao, đến lúc đó cũng sẽ biết thôi.”

Giờ phút này… Ở khu dân cư thượng lưu thành phố K, nơi đó toạ lạc vô số biệt thự, được bao bọc bởi rất nhiều hồ nhân tạo cũng như cây xanh.

Mà ở vị trí trung tâm của khu đất, là ngôi biệt thự lớn nhất, cũng là vị trí ở giữa hồ nhân tạo, diện tích vô cùng lớn, tổng cộng hai tầng, xây dựng theo phong cách kiến trúc Châu Âu thời phục hưng, đặc biệt lại là ở trung tâm hồ nước, giá cả đương nhiên ở mức trên trời. Nhưng mà, nó lại hoàn toàn nằm trong phạm vi chi trả của cha mẹ Biện Tinh Viêm.

Bên trong thư phòng ở lầu hai trong toà biệt thự, một nam tử đeo kiếng, bộ dáng nho nhã, mái tóc xoăn nhẹ, đang ngồi trước bàn đọc sách, cầm lên sổ tay ghi chú một vài định lý vật lý phức tạp. Tuần trước, y đã triển khai một phòng thí nghiệm tại học viện. Rất nhiều học sinh ngưỡng mộ y đến tham gia, nhưng mà trước mắt người có thể phụ tá lại khá ít.

Bên trong thư phòng ở lầu hai trong toà biệt thự, một nam tử đeo kiếng, bộ dáng nho nhã, mái tóc xoăn nhẹ, đang ngồi trước bàn đọc sách, cầm lên sổ tay ghi chú một vài định lý vật lý phức tạp. Tuần trước, y đã triển khai một phòng thí nghiệm tại học viện. Rất nhiều học sinh ngưỡng mộ y đến tham gia, nhưng mà trước mắt người có thể phụ tá lại khá ít.

Lúc này, điện thoại di động ở trên bàn, bắt đầu rung.

Nam tử nho nhã mất mấy giây mới có phản ứng, cầm điện thoại lên, hỏi:” Ah… Tinh Long hả?”

“Đúng… Ca ca.”

Y dựa lưng vào vách tường, ngồi bệt trên sàn nhà lạnh lẽo, Tinh Long cùng ca ca của y Biện Tinh Viêm trò chuyện qua điện thoại.

Đã một tháng rồi chưa nghe thấy giọng nói của ca ca.

“ Ta gửi mail cho đệ, đệ nhận được không?”

“ Ừ…” Tinh Long gật đầu một cái, hồi đáp:” Ca ca không cần lo lắng cho ta. Hiện tại ta sống trong nhà trọ, hoàn cảnh cũng không tệ lắm. Tạm thời không có kế hoạch học tiếp đại học…”

“Đệ phải có kế hoạch mới được a,” nam tử nho nhã lấy mắt kiếng xuống, nói:” Tình huống của đệ muốn tốt nghiệp có lẽ gặp chút khó khăn… Dĩ nhiên nếu như đệ muốn đi làm trước để rèn luyện, ta sẽ ủng hộ. Không bằng đến trường đại học mà ta đang công tác phụ trách quản lý một số công việc trong phòng thí nghiệm được không? Không cần đến kiến thức chuyên nghiệp gì đâu, đệ chỉ cần…”

“ Cám ơn anh, ca ca.”

Tinh Long cười buồn một tiếng, Đại học Hồng Ưng… Đó là trường đại học tề danh với Đại học Bắc Kinh , Đại học Thanh Hoa đó a. Lúc trước thành tích thi tốt nghiệp trung học của y, vẫn còn kém điểm chuẩn tuyển sinh vào trường đến mười điểm, đối với y Đại học Hồng Ưng đơn giản là một tồn tại cao xa không thể với tới.

Ca ca thì sao? Từ lúc còn chưa tốt nghiệp trung học, đã được trường Đại học Hồng Ưng đặc cách tuyển thẳng vào học, nhưng ca ca lại nói muốn trải nghiệm kỳ thi tốt nghiệp trung học, kết quả thành tích vượt điểm chuẩn tuyển sinh của Đại học Hồng Ưng đến hơn năm mươi điểm, sau khi tốt nghiệp liền được giữ lại làm giảng viên. Mấy năm nay, trường Đại học Hồng Ưng phát hành sách tuyên truyền chiêu sinh, phần giới thiệu sơ lược giảng viên nòng cốt, tuyệt đối sẽ không thiếu phần tư liệu của ca ca. Lại còn nhiều lần được lên ti vi, do đó “Giảng viên Đại học Hồng Ưng Biện Tinh Viêm” cũng biến thành nhân vật có chút danh tiếng. Dù sao, nhìn thấy y chưa tới ba mươi tuổi mà đã đảm nhiệm vị trí giảng viên nòng cốt của Đại học Hồng Ưng, hơn nữa tướng mạo lại anh tuấn, thì người ta ai mà không ngưỡng mộ và tán thưởng.

“ Đệ tính toán thế nào? Tinh Long?”

“ Ta tạm thời không gặp khó khăn về kinh tế,” Tinh Long tiếp tục nói:” Cho nên ca ca không cần phải lo lắng. Ta nghe nói, ca ca sắp vinh dự đạt được chức danh giáo sư. Chúc mừng ca ca…”

“ Cái này… Cũng không có gì, hư danh thôi.”

Hư danh? Tinh Long trong lòng cười mỉa mai, xã hội ngày nay người ta coi trọng không phải là mấy thứ hư danh này sao?

“ Tinh Long…” Đầu dây bên kia hơi trầm mặc một chút, tiếp tục nói:” Hay là… đệ quay về đi. Ở bên ngoài thuê nhà trọ sống, lúc nào cũng phải tiêu tiền, nếu đệ tạm thời không có kế hoạch tìm việc làm, cũng không tiếp tục đi học, vậy thì về nhà trước cái đi. Chúng ta là huynh đệ mà, vẫn phải cùng nhau thương lượng cho kỹ mới được.”

Ngay vào lúc này, bất chợt, Tinh Long chuyển đổi đề tài.

“ Ca ca…”

“Hả?”

“ Anh, có biết Doanh Tử Dạ không? Trước kia, cô ấy chẳng phải là giảng viên ở trường đại học của anh sao?”

“ Anh, có biết Doanh Tử Dạ không? Trước kia, cô ấy chẳng phải là giảng viên ở trường đại học của anh sao?”

“ A… Chuyện này…” Biện Tinh Viêm tựa hồ suy nghĩ một phen, nói:” Đệ là nói đến nữ nhi của Doanh Thanh Li giáo sư đó sao? Cô ấy làm giảng viên ở trường đại học của ta được một năm, trước đây ta có gặp qua mấy lần, nhưng mà ta và cô ấy không tính là quen thân. Năm ngoái, cô ấy lấy lý do chuyện cá nhân đã từ chức, từ đó về sau ta không có gặp lại cô ấy.”

“ Anh cảm thấy cô ấy là người như thế nào?”

“ Cái này… Có lẽ là người tốt. Mẫu thân cô ấy là giáo sư tiền bối Doanh Thanh Li, hiệu trưởng bây giờ lúc xưa cũng là học trò của bà a, đáng tiếc cô ấy lại nghỉ sớm… Bất quá học sinh của cô ấy đều rất thích cô giáo của mình, đến giờ tựa hồ vẫn còn hoài niệm bộ dáng của cô ấy, ta nghĩ cô ấy phải là một giảng viên rất tốt đấy. Đệ hỏi chuyện này làm cái gì?”

“ Không có gì…” Tinh Long nói tới đây, cảm thấy hỏi nữa cũng không được gì, vì vậy nói:” Đêm giao thừa đón năm mới, chắc ta sẽ về nhà.”

“ Tốt, vậy thì tốt. Ta đang lo lắng đến lúc đó không có cách nào cùng đệ ăn cơm đoàn viên đây này…”

“ Có khác gì đâu… Không phải cha mẹ không thể về được đó sao? Yên tâm, ta sẽ trở về.”

Sau khi cúp điện thoại, tâm tình Tinh Long vô cùng nặng nề.

Nếu như đến lúc đó… Mà ta còn sống…

Sau khi cúp điện thoại, Biện Tinh Viêm tiếp tục ghi chép tài liệu trong trường học.

Lúc này, sau lưng y có một giá sách. Cái giá sách đó, cao chừng năm sáu thước, không dùng đến thang thì mấy cuốn sách trên cao sẽ không lấy được. Đa số đều là sách vật lý nghiên cứu quang học, điện từ học. Cũng có vài bộ sách về hoá học, sinh học, y học.

Lúc này, ở tầng cao nhất của giá sách. Ở khe hở giữa hai cuốn sách, bất chợt chảy ra dòng máu đỏ!

Máu theo giá sách liên tục chảy xuống, ngay sau đó… Những bộ sách bên cạnh cũng không ngừng chảy ra máu tươi, vết máu cơ hồ nhuộm đỏ toàn bộ cả giá sách!

Lượng lớn máu tươi chảy xuống, nhưng mà Biện Tinh Viêm vẫn như cũ tập trung toàn bộ tinh thần ghi chép tài liệu.

Máu tươi lưu động trên mặt đất, không ngừng tiếp cận sau lưng Biện Tinh Viêm, càng lúc… càng gần…

Rốt cục, huyết dịch chảy tới bên dưới chân Biện Tinh Viêm.

Ngay vào lúc này, Biện Tinh Viêm quay đầu lại một cái.

Song… Cảnh tượng phía sau lại vô cùng bình thường. Đại lượng vết máu trên giá sách và trên mặt đất, giống như chưa hề tồn tại, biến mất không còn chút tăm hơi.

Lý Ẩn… Cảm giác ý thức vô cùng hỗn độn. Toàn thân tựa hồ cũng hết sức rã rời.

Mình…

Mình thế nào?

Mình thế nào?

Ở toà nhà số 1 hoang phế trong khu dân cư Trữ Phong, mình bị kéo vào thế giới gương… Bị, con quỷ kia, chém đứt thân thể…

Còn sống?

Mình còn sống?

Sau khi Lý Ẩn mở mắt, cũng phát hiện ra, hai người Kha Ngân Dạ và Doanh Tử Dạ đều đang ở cạnh bên giường của mình. Hắn, đang ở căn hộ của mình, căn hộ 404 bên trong nhà trọ.

“ Này… Đây là…”

“ Cậu đúng là mạng lớn a.” Ngân Dạ nói:” Sau khi tôi trở lại nhà trọ, thì vẫn ở dưới tầng trệt đợi các người. Đến sáu giờ rưỡi, bất chợt, cậu thình lình xuất hiện trên nền đá hoa cương ở đại sảnh tầng trệt. Nhưng mà… Khi đó thân thể của cậu đã bị cắt thành hai khúc! Đoán chừng, thân thể cậu mới vừa bị chém đứt ngang eo, cho nên trong khoảnh khắc còn chưa kịp chết. Vì vậy sau khi trở về nhà trọ, nửa thân trên cùng nửa thân dưới, nhìn giống như con giun, hoàn toàn tự động trườn đến hợp nhất lại thành một thể! Năng lực tự lành bệnh bên trong nhà trọ này mạnh đến đáng sợ a.”

Lúc này, Lý Ẩn đang hoảng sợ ở trong lòng…

Thiếu chút nữa, chỉ thiếu một chút nữa…

Nếu như con quỷ kia mà giết mình sớm năm sáu giây thì…

Nếu như không phải mình đang thi hành huyết tự chỉ thị lần thứ sáu, có thể trực tiếp trở về nhà trọ thì…

Nếu như bên trong nhà trọ không có năng lực tự lành bệnh thì…

Thì lần này mình tuyệt đối phải chết không thể nghi ngờ a!

Lúc này, Tử Dạ ở bên cạnh, chợt ôm lấy Lý Ẩn.

“Em… Em quả thật rất sợ… Nếu như anh chết…” Tử Dạ vừa nói, vừa liên tục rơi nước mắt:” Nếu quả thật anh chết… Em, em phải làm gì bây giờ…”

Đây là lần đầu tiên, Lý Ẩn nhìn thấy cô rơi lệ. Cho dù trước kia đối diện với bao nhiêu kinh khủng trong khi chấp hành huyết tự chỉ thị, cũng chưa từng thấy cô ấy rơi giọt lệ nào.

“ Em cũng sống sót a, Tử Dạ… Cái bẫy của em thành công rồi. Nếu như em còn sống sót quay về, liền chứng minh, sau đó, con quỷ kia nhất định đã tiến vào thế giới gương tuần hoàn vô hạn. Không ngờ được em vậy mà có thể nghĩ ra một chiêu lợi hại đến thế a…”

Chính vì không thể để cái bẫy này của Tử Dạ thất bại, Lý Ẩn mới cam tâm liều chết đợi ở trong cái phòng đó, cùng sánh vai với tử thần tới cùng! Mà lúc này, ôm chặc người yêu vẫn còn sống ở trong lòng, Lý Ẩn cảm thấy hết thảy đều rất đáng giá…

Ngân Dạ đứng lên, đi ra khỏi phòng ngủ.

Lý Ẩn lập tức ngồi dậy, ôm lấy Tử Dạ, hắn mỗi phút mỗi giây, đều không muốn buông thứ hạnh phúc ngắn ngủi này ra khỏi lồng ngực…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN