Siêu Cấp Gen Thần - Chương 14: Thần Tử
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
108


Siêu Cấp Gen Thần


Chương 14: Thần Tử


Translator: Nguyetmai

Hàn Sâm ngạc nhiên liếc nhìn Hàn Hạo đang nói hăng say, không ngờ lại trùng hợp như thế, Hàn Hạo cũng dịch chuyển đến thành bảo hộ Cương Giáp.

Hàn Sâm nhẩm tính, hắn lớn hơn Hàn Hạo ba tháng, chắc là cậu ta vừa mới tròn mười sáu, đủ tuổi tiến vào không gian vùng đất được thần bảo hộ.

Không biết tại sao, nếu loài người dịch chuyển trước năm mười sáu tuổi sẽ tạo thành tổn thương nặng không thể chữa khỏi cho thân thể, nên pháp luật Liên minh quy định phải mười sáu tuổi mới được dịch chuyển vào không gian vùng đất được thần bảo hộ, dù có xuất thân thế nào cũng thế.

“Phong Tử, chúng ta đi đâu vậy?”

Hàn Sâm quay sang hỏi Trương Đan Phong.

Đừng thấy Trương Đan Phong xởi lởi là thế, lúc đánh nhau chẳng khác nào kẻđiên, thế nên cậu ta mới có biệt danh này, chứ không phải vì trong tên của cậu ta có chữ Phong*.

* Phong của Phong Tử làđiên, Phong của Trương Đan Phong là cây Phong.

“Võ trường Tinh Huy.”

Trương Đan Phong hưng phấn nói: “Tao nói cho mày biết, Đường Chân Lưu sắp biểu diễn ở võ trường Tinh Huy rồi, đó chính làĐường Chân Lưu, Thần Tử thứ năm hồi năm ngoái ấy, hơn nữa anh ấy chuyên vềđao pháp mạnh mẽ báđạo, đúng gu tao luôn…”

Trương Đan Phong liến thoắng không dứt lời, khuôn mặt đầy vẻ ngưỡng mộ, trong thời đại toàn dân tu luyện thế này, những minh tinh, idol, game thủ… đều bịđá ra khỏi sân khấu lịch sử từ lâu, những ngôi sao được hâm mộ nhất bây giờ chính là các võ giả mạnh mẽ.

Trong vùng đất được thần bảo hộ, vào thời điểm cốđịnh mỗi năm, các võ trường trong thành bảo hộđều đồng thời mở cửa, những người cóđịa vị nhất định trong võ trường đều có thể lưu tên của mình lại trên tấm bia võđạo của nơi đó.

Top 100 mỗi năm đều được đề tên trên bia võđạo của thành bảo hộ, nhưng chỉ có người đứng đầu trên bia võđạo mới có tư cách tham gia trận đấu của những người mạnh nhất trong cùng một không gian, cuối cùng chọn ra mười người đứng đầu bia thần để giành được danh hiệu Thần Tử. Tất cả thành bảo hộđều có thể nhìn thấy tên của top 10 trên bia thần.

Mười người này sẽ là ngôi sao HOT nhất trong năm.

Mấy năm gần đây, người đứng đầu trên bia võđạo của thành bảo hộ Cương Giáp đều là Tần Huyên, nhưng tên của côấy chưa bao giờ xuất hiện trên bia thần, chắc là do thành tích không tốt nên chẳng thể lọt vào top 10.

Đường Chân Lưu này chính là top 5 năm ngoái của không gian vùng đất được thần bảo hộ thứ nhất, anh ta nổi tiếng với đao pháp mạnh mẽ báđạo, được rất nhiều thanh niên hâm mộ, thậm chí còn được yêu thích nhiều hơn cả mấy vị Thần Tửđứng trước nữa.

Chỉ với một trận đấu mang tính chất biểu diễn, Đường Chân Lưu đã kiếm được mấy chục triệu Tả Toàn tệ, đây không phải con số mà người bình thường có thể so được.

Tuy đã biết Đường Chân Lưu rất được hoan nghênh, nhưng khi Hàn Sâm đến võ trường Tinh Huy thì vẫn phải giật mình, khán đài của võ trường có sức chứa cả trăm nghìn người nay đã chật kín.

Nhiều fan cuồng còn giơ bảng led, la hét tên của Đường Chân Lưu.

Đợi đến khi Đường Chân Lưu bước ra, có fan nữ hưng phấn quá mức mà hét toáng lên, lại thêm nhiều người xôđẩy nên ngất luôn tại chỗ.

“Nếu như tao cũng được lên Thần Bảng một lần nhưĐường Chân Lưu, dù chỉ xếp cuối top 10 thì cũng coi như không uổng kiếp này.”

Trương Đan Phong nói với vẻ hâm mộ.

“Rồi sẽ có cơ hội thôi.”

Hàn Sâm nhìn những thanh niên nam nữ phát cuồng vì sự xuất hiện của Đường Chân Lưu ở bên cạnh, mỉm cười nói.

“Khó lắm, tao cũng vào thành bảo hộ hơn ba tháng rồi, tuy là dùng tiền đổi được chút thịt và thú hồn của sinh vật nguyên thủy, nhưng muốn giết sinh vật biến dị thì vẫn khó lắm, nếu như cóđược một thú hồn biến dị thì dễ hơn rồi. Nhưng dù tao có chịu bỏ tiền ra thì cũng chưa chắc có người chịu bán thứ như thú hồn biến dị cho tao đâu.”

Trương Đan Phong lắc đầu cười khổ nói.

Hàn Sâm thầm tiếc nuối: “Thứ duy nhất có thể mang ra khỏi vùng đất được thần bảo hộ chính là thú hồn, tiếc làở bên ngoài thế giới này thì thú hồn chỉ có thể sử dụng thôi chứ không giao dịch được, không thì sau này lại cho tiến hóa ra vài con sinh vật biến dị, kiểu gì cũng có thú hồn, đưa cho Phong Tử vài cái để có mà dùng.”

“Ha ha, anh Phong nhọ thế, em vừa vào thành bảo hộ thôi màđã cóđược một thú hồn biến dị rồi, lại còn là thú hồn dạng binh khíđấy, tiếc là mọi người không ở thành bảo hộ Cương Giáp, không thì em đưa mọi người đi săn dị sinh vật cho đỡ vất vả.”

Hàn Hạo đắc ýưỡn ngực lên nói.

“Đậu xanh, không phải chứ, cậu mới vào vùng đất được thần bảo hộ có vài hôm màđãđược thú hồn biến dị rồi á? Khai thật đi, cậu tự giết hay bỏ tiền ra mua đấy?”

Trương Đan Phong trợn mắt nhìn Hàn Hạo.

“Đương nhiên là em tự giết rồi.”

Hàn Hạo lớn tiếng cãi lại.

Hàn Sâm thầm cười khổ, từ bé Hàn Hạo đã có cái tật là sẽ bất giác cao giọng hơn khi nói dối, chắc hẳn cái thú hồn biến dị kia là do cha mẹ nó bỏ tiền ra mua rồi.

Giá của một thú hồn biến dị không thấp chút nào, ít nhất cũng phải vài triệu, thứ tốt một chút cũng cả chục triệu, chẳng trách cô chú lại nghía đến căn nhà của hắn, con sốấy cũng đủ khiến bọn họ thấy xót của rồi.

Tuy là lúc trước bán công ty được không ít tiền, nhưng chỉ có ra không có vào, bọn họ lại tiêu hoang như thế, chắc bây giờ cũng chẳng còn được bao nhiêu.

Đường Chân Lưu trên võđài quả thực rất lợi hại, mặc dù chỉ là quyết đấu kiểu biểu diễn, nhưng đao pháp của hắn ta vừa nhanh vừa chuẩn, cơ hồ khiến người ta không thể thấy rõđường đao, đây tuyệt đối không phải thứ mà người thường có thể so được.

Hàn Sâm xem một lúc thì biết ngay làĐường Chân Lưu đã tu luyện thuật gen siêu hạch cao cấp, đao pháp sở học cũng không phải tầm thường, hắn không thể so được với người ta.

Kết quảđương nhiên làĐường Chân Lưu giành được thắng lợi, sau đó hắn ta lại triệu hoán thú hồn để biểu diễn, cuối cùng lại biến thân thành một sinh vật trông giống bạo long cao hơn ba thước, húc đầu tông nát một tảng đá còn cao hơn cả người, khiến cho các fan trên khán đài hét toáng lên.

“Thú hồn Bạo Nộ Cuồng Thú cấp thần huyết, nếu như tao mà cũng có một cái như thế thì coi như sống không uổng kiếp này.”

Trương Đan Phong cũng kích động muốn chảy cả nước miếng nhìn Đường Chân Lưu hóa thân thành cự thú trên võđài.

“Đây đã là gìđâu, em thấy thú hồn Bạo Nộ Cuồng Thú này của Đường Chân Lưu còn không bằng thú hồn của anh B nữa, cái của ảnh mới ngầu…”

Hàn Hạo ngồi bên cạnh lại được dịp bốc phét, như thể chính cậu ta sở hữu cái thú hồn thần huyết kia vậy.

“Phải đánh thử rồi mới biết ai hơn ai chứ.”

Đường Chân Lưu là thần tượng của Trương Đan Phong, nghe Hàn Hạo nói vậy, cậu ta liền bực mình nói kháy lại: “Anh chẳng biết cái người tên anh B kia mạnh hay không, nhưng thú hồn thần huyết của anh ta cũng là cướp của người khác, không phải hành vi mà anh hùng nên có, mà cho dù cái thú hồn thần huyết kia mạnh thật thì nhân cách tên này cũng có vấn đề, sao có thể sánh được với Đường Chân Lưu.”

Hàn Sâm thầm đổ mồ hôi: “Phong Tửơi là Phong Tử, mày không biết nỗi khổ của những người nằm dưới đáy xã hội rồi, sao tao có thể bỏ qua cơ hội như thếđược, huống hồ gì Thần Thiên Tử lại là kẻ thù của tao.”

Hàn Sâm vốn đang do dự xem có nên nói cho bọn họ biết chuyện mình là anh B kia hay không, bây giờ ngẫm lại thìđành thôi vậy, dù sao thì biết chuyện hắn là anh B cũng chẳng giúp ích gìđược cho đám người Trương Đan Phong mà.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN