Thanh Xuân Bắt Đầu Từ Khi Gặp Anh
Chương 259: Yêu ai yêu cả đường đi (1)
Editor: Nguyetmai
Có thể nói đây là lần đầu tiên trong đời Tô Ngự tỏ tình với người khác, có vẻ khá súc tích, không nói mấy lời buồn nôn kiểu thích hay yêu đương gì đó, chỉ đơn giản nói thẳng ra là về sau em ở bên anh thì anh sẽ đối xử tốt với em… Sao Hoắc Miên có thể không hiểu rõ chứ.
Một lúc lâu sau Hoắc Miên mới quay đầu lại nói,: “Anh có chứng nghiện ngoại tình à?”
“Gì cơ?” Tô Ngự nhíu mày.
“Anh có bạn gái rồi còn gì? Bây giờ lại nói thế này với tôi chẳng phải là ngoại tình thì là gì? Nước chúng ta theo chế độ một vợ một chồng, nếu ngoại tình thì sẽ bị mắng là đồ cạn cặn bã đấy, vì hình tượng của mình, về sau anh đừng có làm như thế nữa.”
“Những người kia không phải là bạn gái chính quy của tôi, cùng lắm chỉ là bồ bịch mà thôi.” Tô Ngự phân biệt rất rõ ràng.
Mấy năm qua, tính cả Triệu Thanh Nhã thì tất cả những người phụ nữ ở cạnh anh ta đều vì mối quan hệ tiền – tình. Anh ta cũng chỉ chơi cho đỡ cô đơn mà thôi, không để ý đến ai cả, tất cả đều là chơi bời.
Thế nên Tô Ngự không hiểu mình ngoại tình chỗ nào mà Hoắc Miên lại nghiêm trọng hóa chuyện này đến thế.
“À, vậy cũng có thể là do tôi hiểu nhầm, nhưng mà tôi có bạn trai rồi, tôi không muốn ngoại tình rồi bị chửi là cặn bã. Và một điều cực kì quan trọng nữa là tôi sẽ không chia tay bạn trai, tình cảm của chúng tôi rất tốt, rất ổn định, cảm ơn tình cảm của anh, chúc anh sức khỏe dồi dào và làm ăn phát đạt.”
Nói xong, Hoắc Miên liền rời đi.
Sức khỏe dồi dào? Làm ăn phát đạt? Đúng là cô gái kì kỳ lạ, ngay cả từ chối lời tỏ tình của người khác cũng khác người như vậy. Tô Ngự đen mặt, lần đầu tiên trong đời đi tỏ tình lại bị dội một chậu nước lạnh…
Quay lại phòng bệnh, anh ta vẫn rầu rĩ không vui, lấy điện thoại di động ra, hỏi trong một nhóm chat có quan hệ tốt,: “Coi trọng một cô gái, nhưng người ta có bạn trai rồi, làm sao bây giờ?”
“Cưỡng hiếp, tình cảm đều sinh ra từ việc ngủ.” Người bạn thân đầu tiên trả lời.
“Cướp về, ở thành phố C này dù về tiền hay về nhan sắc thì cũng chẳng có ai là đối thủ của cậu đâu.” Người bạn thân thứ hai trả lời.
“Cho bạn trai cô ta một khoản tiền, bảo đối phương tự giác chia tay, sau đó nhân cơ hội này mà xen vào.” Người bạn thứ ba trả lời như thế.
“Hỏi thẳng xem cô ta muốn gì, thỏa mãn tất cả các nguyện vọng của cô ta rồi thì chuyện lên giường sẽ không còn là vấn đề nữa.” Người thứ tư lên tiếng.
Mặc dù mấy người này đều nói rất có lý, nhưng Tô Ngự cảm thấy những cách này áp dụng lên Hoắc Miên sẽ không có tác dụng.
Cưỡng hiếp… Việc này rất ảnh hưởng đến sức cuốn hút của anh ta, anh ta đẹp trai thế này, gia thế như thế kia mà còn cần phải cưỡng hiếp người khác? Nói ra thì sẽ bị người đời cười đến rụng răng mất.
Cướp người thì quá cứng nhắc rồi, với tính cách của Hoắc Miên, làm không tới tốt có khi còn thành kẻ thù của nhau, còn có tương lai nữa à?
Cho bạn trai một khoản tiền? Việc này Tô Ngự loại bỏ đầu tiên, mặc dù không biết bạn trai Hoắc Miên làm nghề gì, nhưng đến bây giờ vẫn chưa điều tra ra được, chứng tỏ người kia cũng không đơn giản, chắc chắn là người có thế lực, người như vậy còn thiếu tiền chắc?
Còn chuyện thỏa mãn mọi yêu cầu, trước anh ta đã từng thử rồi, Hoắc Miên còn cười nhạo anh ta là đèn thần…
Cho nên tổng hợp lại thì những cách này đều không có tác dụng gì, hỏi cũng bằng không…
“Sao thế? Thành phố C chúng ta có tuyệt sắc mỹ nữ nào à? Còn có thể khiến cậu Tô của chúng ta đau lòng như vậy?” Một người bạn tò mò hỏi.
Là một trong Tứ bốn công tử thành phố C, quan hệ giữa Ngụy Liêu và Tô Ngự cũng không tệ, sau khi thấy tin nhắn của Tô Ngự trong nhóm chat, anh ta gửi lại một biểu tượng cười trộm rồi nói,: “Đàn ông chung thủy là vì họ chưa nhận được đủ sự hấp dẫn, đàn bà kiên trinh là cái giá của sự phản bội quá thấp. Nếu cậu có thể bỏ ra cái giá đủ lớn, thì chắc chắn sẽ không thất bại.”
Tô Ngự xem xong, nghĩ kĩ lại vẫn cảm thấy phiền muộn… Sau khi ra viện, đoán chừng sẽ rất khó để gặp được Hoắc Miên.
Hoắc Miên tan làm xong, vốn định quay về Hoàng Gia Lâm Uyển thì lại nhận được điện thoại của Chí Tân, cô lập tức lái xe đến trường em trai.
Cảnh Chí Tân đứng trước một chiếc xe thể thao màu vàng, buồn rầu nhìn chị gái.
“Chị, xe của em đẹp không?”
“Em lấy đâu ra?” Hoắc Miên nhíu mày, dường như không vui.
“Mấy hôm trước có một công ty tài trợ cho trường em tổ chức một cuộc thi thiết kế xe điện để bảo vệ môi trường, bản thiết kế của em đạt giải nhất, và đây là phần thưởng của nhà tài trợ.”
“Đây là chuyện tốt còn gì? Sao biểu cảm của em lại thế này.” Hoắc Miên vừa nhìn đã biết em trai có tâm sự.
Cảnh Chí Tân cúi đầu xuống ngẫm nghĩ rồi nói,: “Chị, em không muốn nói dối chị… Nhà tài trợ kia là… tập đoàn GK.”
Nghe xong, sắc mặt Hoắc Miên hơi thay đổi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!