Siêu Cấp Gen Thần
Chương 259: Chiến thuật thần kỳ
Editor: Nguyetmai
Cuộc thi bắt đầu chưa đầy năm phút, mọi người đều không ngậm được miệng lại, đến cả những người xem thi đấu trên mạng cũng quên cả bình luận, ai nấy đều trợn mắt há miệng xem hình ảnh cuộc đấu, dường như chẳng tin vào mắt mình nữa.
Vì khắp đấu trường đều có hệ thống chống nhiễu, nên tuyển thủ trường quân đội Trung Ương đều không nghe thấy âm thanh cũng như biểu hiện của khán giả, nếu không, họ chắc chắn phát hiện ra có chuyện bất thường.
Trong thời khắc bắt đầu cuộc đấu, năm người của đội Hắc Ưng đã xếp thành một hàng, khom mình men theo mé trái chạy như bay về phía trước, cũng tức là tiến vào địa phận của trường quân đội Trung Ương, hơn nữa còn chạy vào chính giữa.
Bởi có mấy gò núi, núi đá giả và rừng cây nhỏ làm chướng ngại vật, nên khi cuộc thi mới bắt đầu được một lúc, sẽ không thể nhìn thấy được tung tích của đối phương.
Mà đội ngũ bình thường sẽ nhanh chóng chọn lấy một, hai điểm thuận lợi để nhằm quan sát hướng hành động của địch.
Trong nửa sân của mỗi đội đều có mấy địa điểm tốt để tiện cho đôi bên lợi dụng địa thế để theo dõi bên còn lại.
Trong khi đó, nhóm Hàn Sâm lại hoàn toàn bỏ qua chuyện chiếm địa điểm thuận lợi, từ khi bắt đầu đã dốc toàn lực lần theo con đường khó phát hiện tiến vào nửa sân của trường quân đội Trung Ương, hành động này thực sự rất nguy hiểm.
Nếu họ bị kẻ địch đã chiếm cứ địa điểm thuận lợi phát hiện ra, lại bị kẻ địch lợi dụng thì họ quả đã tự chui đầu vào lưới.
Khán giả đều bị hành động can đảm này của đội Hắc Ưng làm cho kinh hãi, dựa theo tình hình hiện tại, đợi khi trường quân đội Trung Ương chiếm được địa điểm rồi phát hiện tung tích của bọn họ, sau đó chỉ cần mai phục trên đó, đến lúc nhóm Hàn Sâm tiến vào tầm bắn thì sẽ dễ dàng hốt gọn mẻ lưới.
“Chiến thuật kiểu gì thế này?”
“Quá mạo hiểm, thế này chắc chắn sẽ bị phát hiện chứ?”
“Chắc chắn sẽ bị phát hiện, chiêu này của đội Hắc Ưng quá hồ đồ.”
“Vốn cứ nghĩ là sẽ được xem một trận đấu đặc sắc, bây giờ xem ra nó sẽ kết thúc nhanh thôi.”
“Chưa cần nói tới đối thủ là trường quân đội Trung Ương, cho dù là trường quân đội hạng hai cũng không phạm sai sót để cho họ cứ thế mà lấn tới. “
“Hắc Ưng đang giở trò quỷ gì thế?”
…
Những người có chút am hiểu về thuật bắn cung đều cảm thấy hành động này của đội Hắc Ưng chẳng khác tự sát là bao.
Lúc này Tư Đồ Hương cũng nóng ruột siết chặt tay, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm nhóm Hàn Sâm đã tiến vào địa bàn của đối phương một cách nhanh chóng.
Chiến thuật này là do cô bày ra, cũng chính là cái chiến thuật viển vông của cô, nhìn thì có vẻ không khác gì tự tìm cái chết, bất kỳ đội ngũ nào cũng không thể phạm phải sai sót khiến cho họ dễ dàng xâm nhập.
Tư Đồ Hương đã xem mọi cuộc thi đấu của trường quân đội Trung Ương mấy năm gần đây, nghĩ nát óc, phí hết tâm tư, cuối cũng cũng tìm ra chiến thuật tựa như tự sát này.
Nếu chiến thuật này áp dụng lên trường quân đội khác thì chắc chắn thất bại 100%, nhưng nếu áp dụng lên trường quân đội Trung Ương thì có khả năng thành công chừng 1% hoặc thậm chí là thấp hơn.
Về mặt lý thuyết thì các đội ngũ đều chiếm một hai địa điểm thuận lợi trước để theo dõi địch, trường quân đội Trung Ương về sau đa phần cũng chọn như thế, nhưng có một đôi lần, họ chọn cách trực tiếp chiếm cứ núi đá ở khu trung tâm đấu trường mà không chiếm địa điểm thuận lợi có cự li gần để theo dõi địch. Đương nhiên, tình huống này hiếm khi xuất hiện, Tư Đồ Hương thấy rằng trong mấy năm gần đây, bọn họ chỉ làm vậy có ba lần.
Không cần tính cũng biết cơ hội rất nhỏ, song sau khi phân tích, Tư Đồ Hương lại có thể nhìn thấy được một tia hy vọng.
Ba lần mà trường quân đội Trung Ương quyết định ra chiêu kia đều do gặp phải đội ngũ khiêu chiến mạnh, trong lúc đối diện cường địch, họ đành phải chọn chiến thuật vô cùng cấp tiến ấy.
Kết quả đều rất tốt, những kẻ vốn cho rằng có thể chiến đấu với đội ngũ của họ một trận, rốt cuộc lại bị họ đánh cho toàn quân tan rã, bị hành hạ đến cùng, làm cho mọi người phải khắc sâu sự mạnh mẽ và vô địch của họ.
Dù rằng vẫn chưa một ai cảm thấy đội Hắc Ưng đủ sức khiêu khiến với vương quyền Trường quân đội Trung Ương, chẳng qua vì có Hàn Sâm khiến cho giới truyền thông đẩy danh tiếng của họ tới trạng thái có thể đấu được với địch thủ, vẫn có rất nhiều người đang chờ Hàn Sâm và Kinh Cực Vụ quyết đấu.
Tư Đồ Hương không biết trạng thái của đội Hắc Ưng như vậy có khiến cho trường quân đội Trung Ương nảy sinh ý muốn dốc toàn lực đánh đối phương không, nếu như trường quân đội Trung Ương dùng chiến thuật thường ngày để đấu thì chắc chắn Hắc Ưng sẽ bại.
Đây là một canh bạc, Tư Đồ Hương không dám khẳng định Hắc Ưng có tư cách đánh cược hay không, song đây là cơ hội duy nhất của họ rồi.
Lòng bàn tay Tư Đồ Hương đầy mồ hôi, cô cầu nguyện rằng kỳ tích sẽ xuất hiện.
Hàn Sâm đi trước dẫn đường, thỉnh thoảng lại xem đồng hồ đeo tay.
Tư Đồ Hương đều đã tính toán lộ trình và thời gian hành động cho họ, chỉ có như vậy mới chiếm được vị trí phía dưới núi đá ở trung tâm mà trường quân đội Trung Ương đã chọn, quấn lấy sau lưng họ thành công.
Có thể lời cầu nguyện của Tư Đồ Hương thực sự có tác dụng thần kỳ, năm người của trường quân đội Trung Ương lại tiến về núi đá trung tâm đầu tiên mà không chiếm lấy địa điểm thuận lợi gần đó.
Một hồi chiến dịch kinh điển thường là do rất nhiều nhân tố ngoài ý muốn sinh ra, khán giả trông thấy năm người của đội này và năm người của đội kia lướt qua nhau mà tiến lên, dường như đã thương lượng với nhau rằng phải tránh khỏi lộ tuyến của đối phương thì lại kinh ngạc vô cùng.
“Mẹ nó, thế này có phải đã thương lượng với nhau từ trước không?”
“Ha ha, hài thế.”
“Hắc Ưng đúng là tà môn, sao số của họ lại may thế, trường quân đội Trung Ương bỗng dưng lại chọn chiếm lấy núi đá, trùng hợp đi ngang qua nhau.”
“Bắt đầu thú vị rồi, trường quân đội Trung Ương lại không hay biết Hắc Ưng đã vây lấy sau lưng mình.”
“Cái chiến thuật này thật thần kỳ.”
“Chiến thuật như vậy mà cũng thành công, làm mù mắt chó của tôi rồi.”
Bây giờ, sắc mặt của huấn luyện viên trường quân đội Trung Ương đã xám ngoét, không ai nghĩ tới chuyện Hắc Ưng sẽ dùng loại chiến thuật bất ngờ này, điều mà người ta càng không nghĩ tới là anh ta lại đưa ra chiến thuật chiếm núi đá trước tựa như phối hợp diễn kịch với đội Hắc Ưng, bị rơi vào cái bẫy của đối phương.
Đây chẳng phải là thất bại của đội viên trên đấu trường mà là thất bại của chiến thuật do huấn luyện viên đưa ra, anh ta hối hận muốn chết, vốn muốn đánh Hắc Ưng một đòn thật mạnh nên mới quyết định kế hoạch ấy, giờ lại biến thành nguy cơ lớn của trường quân đội Trung Ương. Vô tình bị kẻ địch vây lấy sau lưng là sai lầm không thể dung thứ, mà tất cả đều là vì huấn luyện viên như anh ta đã an bài chiến thuật.
Lúc này, các huấn luyện viên của đội khác đều vô thức nhìn về phía huấn luyện viên đang ngồi trên ghế của Hắc Ưng là Tư Đồ Hương, cảm thấy rất khâm phục cô – người có thể bày ra chiến thuật dũng cảm đến vậy, hơn nữa chiến thuật đó còn thành công thì chỉ có thể hình dung bằng bốn chữ “Vô cùng kỳ diệu”.
Khi nhóm Kinh Cực Vụ đi tới núi đá thì nhóm Hàn Sâm đã tới được khu rừng rậm phía sau núi, lưng của các đội viên trường quân đội Trung Ương đều lộ ra trong tầm nhìn và tầm bắn của đối phương
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!