Nợ Em Cả Một Đời (18+)
Chương 10 : Ngày kỉ niệm
Hôm nay là ngày kỉ niệm tình yêu của họ chính thức bước sang hai con số được tính theo năm rồi, anh không quên, nhưng thật không may khi lịch khai máy của “Hoa Trong Máu” lại đúng vào sáng nay, anh cũng không biết mấy giờ xong nên không thể đi hẹn hò cùng cô được, trong lòng chỉ cần nghĩ tới chuyện đó là liền cảm thấy có lỗi.
Cô cũng không phải mới ở bên anh, hành trình mười năm ấy mà họ đã cùng nhau trải qua có biết bao khó khăn, thử thách, lần nào cô cũng thấu hiểu và cảm thông, có lẽ đó là điều khiến anh khâm phục, cảm kích ở cô, và cũng là liều thuốc tình yêu để họ có thể tiếp tục cùng nhau.
Ryan từ từ gỡ tay cô ra, tránh để cô thức giấc, cả thân người cũng nhẹ nhàng cẩn thận hết mức mà ngồi dậy. Tưởng như mọi thứ đã trót lọt, thế nhưng Natasha liền trở mình, sớm nhận ra sự thiếu thốn một bóng dáng quen thuộc bên cạnh mình, miệng liền rên rỉ vài tiếng ngái ngủ.
– Anh làm em thức giấc à? Thôi anh xin lỗi, ngủ tiếp đi. – Ryan ngồi bên mép giường, người ngoái lại phía sau, một tay vuốt nhẹ lên mái tóc màu nâu hạt dẻ của cô mà dỗ dành.
– Anh không đi có được không…? – Cô hé mắt ra nhìn anh với vẻ đầy luyến tiếc, có chút nũng nịu. Tính cách của cô ca sĩ có chút khác lạ, Có thể chỉ ngay ngày hôm qua cô giận anh tới cực điểm, trong đầu liên tục nảy ra những ý định điên rồ nhất, thế nhưng tất cả chỉ trong giây phút bồng bột, chỉ cần có anh ở bên cạnh, tất cả những thứ tồi tệ ấy đã tan biến mất.
Cô là người có một tâm hồn vô cùng nhạy cảm, có thể dễ thấy là cô rất dễ bị ảnh hưởng bởi những thứ tiêu cực bên ngoài, để từ đó trong đầu lại hình thành nên những luồng suy nghĩ gây hại cho bản thân. Cô không thích bản thân mình bị dày vò bởi những điều tồi tệ ấy nữa, có lẽ đó là lí do cô muốn anh ở cạnh mình.
– Không được rồi, hôm nay anh có lịch quay mà. Ở nhà ngoan, ít đọc linh tinh trên mạng thôi nhé, tối nay anh sẽ cố về sớm, được không? – Anh vẫn nhẹ nhàng dỗ dành cô, ngữ điệu và cả ánh mắt đều thể hiện sự tiếc nuối.
– Em không muốn ở một mình… – Cô vẫn tiếp tục dùng ánh mắt long lanh mà nhìn anh như muốn níu kéo. Đúng hơn là cô cần có một người ngăn cản cô làm những việc tiêu cực ấy, cô không muốn bản thân bị nhấn chìm trong những lời lẽ dễ gây tổn thương như vậy.
Ryan nhìn vào ánh mắt ấy của cô mà dễ dàng động lòng, thân người cũng từ từ cúi xuống, các ngón tay của anh đan cài vào mái tóc mềm mại của cô, đôi mắt nhắm hờ, hai bờ môi nhẹ nhàng ghé sát lại với nhau.
Từng mật ngọt được trao cho nhau thông qua hai bờ môi mềm mại, Ryan như bị cuốn sâu vào vòng xoáy của sự ngọt ngào, bản thân cũng chủ động hôn sâu hơn nữa.
Nụ hôn ấy khiến đầu óc cả hai trống rỗng, đủ để xóa đi mọi suy tư mệt mỏi, cả không gian rộng lớn giờ chỉ gói gọn lại quanh hai người. Hai tay của cô đặt lên vai anh mà bấu lấy, Ryan cũng như không thể kiềm chế bản thân nữa, tay còn lại cũng đặt vào eo cô, từng chân bước lên trên giường, cả thân người to lớn đè lên cô gái ấy.
Bàn tay to lớn của anh vuốt nhẹ lấy vòng eo của cô, sau đó cũng ranh ma len lỏi lên phần trên, mới đầu Natasha còn chưa định hình được hành động của Ryan, thế nhưng lát sau liền choàng tỉnh, một tay cô đặt lên bàn tay đó của anh mà như ngăn cản.
Ryan vốn là người có tính cách rất thoải mái, phóng khoáng, hơn nữa đối với một mối quan hệ yêu đương lâu như thế này, anh cảm thấy việc “ăn cơm trước kẻng” không phải là điều không thể chấp nhận, thậm chí nó còn có thể làm tăng sự thân mật, tình cảm trong mối quan hệ.
Thế nhưng nữ ca sĩ lại trái ngược hoàn toàn, cô sinh ra trong một gia đình có vị thế không phải dạng vừa trong giới kinh doanh, hơn nữa, với người mẹ là hiệu trưởng một trường cấp 3 danh giá, cô đã được nuôi dạy với những tư tưởng hà khắc nhất. Con gái phải biết giữ mình.
Ryan tôn trọng điều đó nên đã không hề vượt quá giới hạn trước khi họ kết hôn, đôi lúc anh cũng có một vài dấu hiệu không kiềm được nên đã thể hiện ra ngoài, nhưng chỉ cần cô từ chối thì cũng sẽ dừng lại ngay.
Biết cô không đồng ý, bàn tay của anh cũng chỉ dừng tại đó, chỉ có thể vuốt ve vòng eo thon gọn của cô. Chợt tiếng chuông điện thoại của anh reo lên, vô tình làm gián đoạn cuộc vui đang còn dang dở của hai người.
Phải khó khăn lắm Ryan mới có thể thoát khỏi cạm bẫy ngọt ngào ấy, người cũng ngồi thẳng dậy, tay với lấy chiếc điện thoại đang đặt trên bàn.
– Alo? – Anh bắt máy với một ngữ điệu còn tiếc nuối.
– Cậu dậy chưa đấy? Tôi đang chờ ngay dưới sân rồi! – Mike nói với giọng giục giã.
– Được rồi em xuống ngay đây. – Ryan gật gù rồi tắt máy.
Anh bước xuống giường rồi cất chiếc điện thoại vào trong túi quần, ánh mắt nhìn về người con gái đang nằm trên giường kia mà đầy vẻ tiếc nuối.
– Đừng lên mạng đọc vớ vẩn nữa nhé, anh sẽ cố gắng về sớm. – Anh dùng tay vuốt nhẹ lấy má cô, không quên nở một nụ cười trìu mến rồi mới quay lưng bỏ đi.
Natasha nhìn theo bóng anh đi ra khỏi cánh cửa phòng ngủ mà liền thở dài ngao ngán. Nhìn anh tất bật với công việc của mình mà cô cảm thấy vô cùng ghen tị, trong lúc anh cuống cuồng lên thì cô vẫn còn có thể thản nhiên nằm trên giường thế này.
Natasha chẹp miệng đầy chán nản, nếu cô cho ra mắt bài hát mới vào hôm nay luôn thì có lẽ tới đây cô sẽ đắt show cũng nên. Mới nghĩ tới đó mà cô đã bất giác tủm tỉm cười, được vậy thì còn gì bằng nữa.
____
Rachel đã sớm rời khỏi khuôn viên ngôi trường đại học để bắt taxi tới phim trường trong khi cô bạn cùng phòng vẫn còn say giấc nồng. Hôm nay là ngày khai máy của cô, Tiffany đã vốn nói từ trước là hôm nay sẽ phải đi cùng Rachel cho bằng được với danh nghĩa là một người “quản lí”, mục đích cũng vì cô không muốn cô bạn thân của mình phải bơ vơ lạc lõng tại một nơi xa lạ như vậy. Thế nhưng Rachel cũng một phần nào hiểu cô bạn mình, bên cạnh lí do đó thì còn một chuyện nữa, sáng nay có tiết của môn Tiffany ghét nhất, nên mới kiếm cớ trốn đi.
Nhưng nếu còn trốn nữa thì có lẽ sẽ không đủ điều kiện để thi mất, Rachel dĩ nhiên không muốn bạn mình như vậy, tranh thủ lúc Tiffany đã chìm vào giấc ngủ, cô đã lén tắt chuông báo thức lúc sáng sớm nay mà chỉ để lại mỗi chuông báo cho kịp giờ đi học của cô bạn thân.
Sau chừng 20 phút di chuyển trên xe taxi, Rachel bước vào trong phim trường với một bộ quần áo hết sức thoải mái, gương mặt cũng không hề trang điểm chút nào, chỉ đơn thuần thoa một lớp son nhẹ màu cam hồng, tôn lên làn da trắng sáng, gương mặt bầu bĩnh trẻ con của mình. Bên trong phim trường số 1, khung cảnh đã được bên hậu cần sắp xếp thành một quán karaoke hạng sang, ánh sáng u tối, mập mờ.
Đây là cảnh quay đầu tiên họ dùng để khai máy bộ phim chuyển thể “Hoa Trong Máu”, cũng là đoạn mở đầu trong cuốn tiểu thuyết cùng tên. Tại đây, nam ca sĩ, diễn viên Ryan Norwood, người thủ vai nam chính Victor trong tiểu thuyết sẽ có một cảnh quay hành động cùng với các diên viên phụ khác, có sử dụng tới các đạo cụ như súng giả và máu giả.
Cô đưa mắt nhìn quanh một lượt, chợt một nhân viên hậu cần thấy cô, liền chạy tới nói.
– Em mau vào phòng trang điểm để chuẩn bị đi, anh Ryan đã tới trước rồi. – Người nhân viên đó nói rồi chỉ tay về phía trước.
– Dạ vâng ạ. – Rachel lễ phép gật đầu rồi đi theo chỉ dẫn. Đứng trước cánh cửa phòng trang điểm đang đóng lại, cô đã phải gõ nhẹ tới 2 lần cho tới khi có tiếng nói “mời vào”. Rachel đẩy cửa bước vào, khung cảnh bên trong tương đối hỗn độn. Một hàng ghế dài được xếp ngang hàng, trước mặt là những tấm gương to được trang trí thêm đèn đầy đủ để cung cấp đủ ánh sáng. Cô tia mắt nhìn vào chiếc ghế bên trong góc, là bóng dáng của một người đàn ông trẻ đang ngồi thản nhiên trên ghế, lưng tựa ra sau. Trên tay anh cầm quyển kịch bản, ánh mắt nhìn đăm đăm vào đó như đang học lại lời thoại, bên cạnh còn có một nữ chuyên viên trang điểm và cả người quản lí.
Rachel nhìn thấy rồi cũng khẽ cúi đầu chào anh một cách lễ phép, thế nhưng cả Mike và Ryan đều không hề ngó ngang tới khiến cô có phần cảm thấy ngượng ngùng, nhưng có lẽ Mike đang mải nói về chuyện gì đó không ngớt nên Ryan cũng không để ý tới xung quanh.
– Rachel! Em lại đây đi. – Giọng một nữ chuyên viên trang điểm cất lên, Rachel quay ngoắt lại nhìn, thấy một người phụ nữ đang vẫy tay gọi mình, liền lon ton chạy ra đó.
Người phụ nữ ấy để cô ngồi xuống chiếc ghế trước gương, sau đó liền kéo ghế ra ngồi bên cạnh cô. Rachel khẽ liếc mắt nhìn sang phía người đàn ông kia, khoảng cách này, sao lại có thể xa tới vậy cơ chứ? Cô muốn được ngồi gần anh hơn một chút.. chứ không phải mỗi người ở một đầu như thế này.
– Quản lí của cậu ấy yêu cầu không ai được lại gần để cậu ấy có thể ôn lại kịch bản. – Nữ chuyên viên trang điểm nói với cô, hai tay sắp xếp lại những món đồ trong hộp đồ trang điểm.
Nghe tiếng của người phụ nữ ấy, Rachel cũng biết mình đã bị phát hiện nhìn lén anh, liền ngập ngừng quay mặt lại về phía nữ chuyên viên kia.
Người phụ nữ đó trong lúc đánh kem nền cho Rachel đã không khỏi xuýt xoa khen ngợi.
– Chị thật ghen tị với da mặt của em đấy, mịn màng không tì vết.
Nghe vậy, Rachel chỉ biết mỉm cười nhẹ nhàng rồi cũng không nói gì, mắt vẫn cứ nhắm nghiền vào để nữ chuyên viên có thể trang điểm cho mình.
– Ngay cả khi em không trang điểm gì mà chỉ đánh mỗi son thôi mà cũng xinh lắm luôn ấy, giống trong bức ảnh hôm qua vậy. – Cô bặm môi nói.
– Bức ảnh nào ạ? – Rachel như chưa hiểu ý, liền chau mày lại hỏi với vẻ ngây ngô.
– Thì bức ảnh mà em chụp với Ryan ấy. – Người phụ nữ ấy giơ miếng mút dặm kem nền ra rồi nói.
– Sao chị biết ạ? – Nghe tới đó, Rachael ngạc nhiên vô cùng, những bức ảnh đó được chụp bên trong hậu trường của Megadon, sao cô ấy lại có thể biết được cơ chứ?
– Thì Ryan đã đăng lên vào tối qua mà? Làm chao đảo cả cộng đồng mạng mà! – Nữ chuyên viên vô cùng ngạc nhiên trước câu hỏi của Rachel, sao cô bé này lại có vẻ bất ngờ như vậy chứ, bức ảnh đó đã đạt được hàng trăm nghìn lượt chia sẻ chỉ trong một buổi đêm thôi ấy.
Rachel tròn mắt ngơ ngác, cô không biết rốt cuộc đã có chuyện gì, đêm qua lúc trở về nhà, Rachel đã quá mệt mỏi, chỉ kịp tắm rửa qua loa rồi chìm vào giấc ngủ ngay lập tức, thậm chí còn chưa có thời gian kể chuyện cho Tiffany nghe. Đến sáng nay cô còn phải dậy rất sớm để có thể đọc lại kịch bản trước khi tới phim trường. Cô chưa hề có một giây phút rảnh rỗi để có thể lên trên mạng xã hội nên không cập nhật thông tin, nhưng giờ nghe tới dây, Rachel lập tức cầm chiếc điện thoại lên và bấm vào trang mạng xã hội của mình, điện thoại rung lên như sắp nổ tung, là sự ùa về của hàng trăm thông báo mới.
Cô bấm vào xem bức ảnh hiện đã đạt gần một triệu lượt biểu lộ cảm xúc, hàng trăm nghìn lượt bình luận và chia sẻ ấy mà không khỏi bất ngơ. Cả đời này cô chưa từng có nổi một bức ảnh nào có hơn 100 lượt biểu lộ cảm xúc, vậy mà…
Rachel ngơ ngác kéo xuống đọc bình luận, hầu hết đều là các lời khen có cánh dành cho họ, điều đó khiến cô cảm thấy thoải mái và thích thú vô cùng. Chợt lúc này có tin nhắn tới từ Tiffany, dường như là cô bạn ấy đã gửi cho cô đường liên kết của một bài báo, kèm theo đó là dòng tin nhắn thể hiện sự hào hứng: “Lúc nào về cậu nhất định phải kể cho tớ!”
Rachel bấm vào đọc tin nhắn, đồng thời thấy cả thông tin bài báo đó. Bản thân như không thể kiềm nổi sự bất ngờ này, thậm chí còn không tin nổi vào mắt mình, những gì viết trong bài báo đó.
____
Cô ngồi lên, lưng tựa vào đầu thành giường, tay cầm lấy chiếc điện thoại rồi mở lên. Cô sẽ không đọc linh tinh giống như lời anh nói để tránh suy nghĩ nhiều, cô sẽ chỉ lên mạng để giải trí thôi. Hơn nữa cũng phải xem xét tình hình ngày hôm nay để có gì còn bất ngờ cho ra mắt sản phẩm mới nữa. Thế nhưng dường như cô đã nghĩ mọi việc quá đỗi đơn giản rồi.
Bức ảnh đêm qua mà Ryan đăng lên đến giờ đã đạt đến lượng tương tác cao ngất ngưởng, thậm chí còn chưa đến 12 tiếng nữa. Cô bấm vào đọc những dòng bình luận bên dưới đó, không ít người tỏ ra thích thú với bức ảnh đó sau khi những tấm poster chính thức của “Hoa Trong Máu” được công bố và làm chao đảo cả cộng đồng mạng. Một vài bình luận còn khen ngợi vẻ đẹp mộc mạc của Rachel, kèm theo là những bức ảnh chụp chung với Rachel vào tối hôm qua khi vô tình gặp được cô.
“Rachel ở ngoài còn đẹp hơn nhiều ấy, hôm qua tôi vừa mới gặp, hơn nữa còn siêu thân thiện luôn!”
“Trông dễ thương lắm, ăn nói nhỏ nhẹ, nhưng hình như còn hơi rụt rè..”
“Không biết sao sau khi nhìn thấy hai sự đối lập trong bức ảnh này tôi lại mong chờ siêu phẩm “Hoa Trong Máu”quá.”
“Chưa bao giờ muốn nghĩ Ryan Norwood còn độc thân như lúc này..”
…
Và còn hàng trăm, hàng nghìn những dòng bình luận như vậy, chỉ nhìn thấy vậy thôi cô đã đủ phát điên lên rồi. Natasha quyết định thoát ra khỏi trang mạng xã hội ấy để không phải nhìn thấy những thứ chướng mắt ấy. Cô quyết định lên các trang báo mạng để cập nhật thông tin hôm nay, thế nhưng có thứ còn tồi tệ hơn nữa lại liên tục đập vào mắt cô, khi tin nóng hổi nhất được đăng đầy trên trang nhất của mọi trang báo nổi tiếng đều là về bạn trai của cô và nữ diễn viên tập sự kia.
Từng dòng tiêu đề như muốn thu hút người xem phải bấm vào khi liên tục ghi: “NGƯỜI TÌNH MÀN ẢNH CỦA RYAN NORWOOD BẤT NGỜ ĐẾN TIẾP LỬA CHO CHÀNG CA SĨ NGAY TẠI ĐẠI NHẠC HỘI MEGADON”, “RYAN NORWOOD VÀ RACHEL ANDERSON: CHƯA XA ĐƯỢC BAO LÂU ĐÃ THẤY NHỚ NHUNG, LÉN LÚT GẶP GỠ NGAY TRONG ĐÊM?”, “RỘ HÌNH ẢNH RYAN NORWOOD HẸN HÒ VỚI NGƯỜI TÌNH MỚI NGAY TRONG ĐÊM”,… bên dưới còn là vài hình ảnh chụp lén hai người họ từ xa của cánh phóng viên.
Natasha chau mày lại đầy khó chịu, trước kia Ryan cũng đã từng hợp tác với vô số bóng hồng, nhưng phản ứng của cư dân mạng chưa từng quá khích như lúc này. Cô như bị cơn ghen làm cho đầu óc mụ mị, liền bấm vào một bài báo bất kì, cô không thể nhận thức được hành động của mình chỉ làm bản thân cô tức tối hơn.
“Vào tối ngày 30 tháng 8, tại sân vận động Yankee của thành phố New York đã diễn ra đêm đại nhạc hội lớn nhất nhì thế giới Megadon, quy tụ đông đảo dàn nghệ sĩ nổi tiếng trong và ngoài nước. Ryan Norwood cũng là một trong những cái tên có trong buổi biểu diễn ngày hôm qua, và cũng là tiêu điểm của đại nhạc hội ngay cả trong khi chương trình đang diễn ra hay cả khi đã kết thúc.
Chàng ca sĩ vốn nói không với thị phi, nổi tiếng với ngoại hình và sự tài năng hơn người của mình mới đây đã bị phóng viên chụp lại những hình ảnh hậu trường đầy mập mờ với người tình mới trên màn ảnh của mình, nữ diễn viên tập sự Rachel Anderson. Có người đã thấy Rachel được quản lí và vệ sĩ riêng của Ryan “hộ tống” vào bên trong cánh gà ngay sau buổi biểu diễn của Ryan kết thúc không lâu.
Tại bên trong hậu trường, có lẽ họ đã chụp lấy bức ảnh này.” Ngay bên dưới là bức ảnh chụp chung của Ryan và Rachel được đính kèm. Không chỉ dừng tại đó, bài báo còn cho biết thêm.
“Sau đó không lâu, Ryan Norwood đã cùng với Rachel Anderson rời khỏi sân vận động và ra thẳng chiếc xe bảy chỗ màu đen, với sự hậu thuẫn của các vệ sĩ. Dường như Ryan Norwood đã cho đàn em của mình quá giang về nhà, hoặc họ đã cùng nhau tới một nơi nào đó. Cũng được biết thêm, vào sáng ngày hôm nay, bộ phim “Hoa Trong Máu” của họ chính thức được khai máy.”
Kết thúc bài báo là những hình ảnh của Rachel khi được quản lí và vệ sĩ của Ryan đưa vào bên trong cánh gà, rồi cả lúc họ cùng nhau đi xuyên qua vòng vây của người hâm mộ để bước vào trong xe của Ryan.
Natasha nắm chặt tay lại mà nghiến răng ken két, chẳng cần đọc bình luận bên dưới những bài báo, cô cũng tự biết họ nói những gì. Ánh mắt cô trở nên sắc bén hơn, liếc nhìn xung quanh căn phòng, từng nhịp thở cũng trở nên dồn dập. Lập tức cô đứng dậy mà đi xuống giường, tay mạnh dạn khua lên trên kệ tủ mà gạt hết những thứ trên đó xuống, miệng hét lên một tiếng đầy tức tối.
Cô chẳng thể nghĩ được chuyện gì tốt đẹp trong tình thế này hết, trước kia anh luôn là người phải lo sợ sẽ mất cô, luôn là người phải ghen tuông, tại sao giờ cô lại bị đẩy vào tình thế của một người bi người khác làm tổn thương tới cảm xúc cơ chứ? Nhìn anh và người con gái đó xuất hiện tràn lan trên trang nhất của các mặt báo, cô cảm thấy tức giận vô cùng, cô không thích cái dáng vẻ tươi cười đó của hai người, cũng không thích sự xuất hiện ấy trước mắt cô. không thích..
Natasha không ngừng đập phá mọi thứ, trong đầu lại tiếp tục ùa về những lời bình luận ác ý trên mạng, cả những tiếng cười nhạo, những tiếng chê bai về sự hết thời của cô. “Đừng nói… đừng nói nữa…”
– Im hết đi! – Cô vung tay xuống, miệng hét lên thật to, mắt trợn lên đầy uất ức, ngay sau đó liền ngồi thụp xuống đất mà dùng hai tay ôm lấy đầu. Giữa lúc tâm trí hoàn toàn rối bời như thế này, cô liền nghĩ sự quyền lực của người đàn ông ấy, một người mà mình có thể lợi dụng. Khóe môi của cô khẽ nhếch lên cười khẩy, tay cũng với lấy chiếc điện thoại mà liền bấm máy.
Phải sau chừng 3 hồi chuông thì người đàn ông ấy mới bắt máy, dường như anh đang rất bận rộn với những công việc ở công ty.
– Alo? – Người đàn ông ấy vừa bắt máy với ngữ điệu khá bận bịu.
– Em muốn anh cho bài báo quảng bá về sản phẩm mới của em lên trang nhất. – Cô nhanh chóng cất tiếng.
Nghe thấy sự vồ vập trong câu nói của cô, anh cũng khá bất ngờ nhưng rồi cũng ậm ừ đồng ý.
– Chuyện đó thì đơn giản thôi, bây giờ em sẽ đăng sao? – Tony một tay cầm máy điện thoại, tay còn lại vẫn đang cầm bút trên tay, mắt đăm đăm nhìn xuống những tờ văn kiện đang đặt trên bàn.
– Anh lên xem đi. – Cô chỉ nói một cách thẳng thừng rồi cúp máy ngay sau đó. Tony khẽ chau mày nhìn sang màn hình chiếc điện thoại của mình rồi cũng đặt điện thoại xuống. Chừng vài giây sau, trên màn hình máy tính của anh bỗng hiện lên một dòng thông báo, là Natasha đã đăng một dòng trậng thái mới, Tony cũng khẽ bấm vào xem.
“Xin đừng biến em thành kẻ điên, tự đắm chìm vào trong những hoài niệm về tình yêu đã chết ấy…”
Anh khẽ chau mày nhìn dòng trạng thái ấy rồi cố gắng nhớ lại, đây là một câu trong bài hát mới của cô mà lần trước cô đã cho anh nghe thư để duyệt. Vậy cô muốn dùng cách này để úp mở về việc cho ra mắt bài hát mới ư? Chợt vài dòng bình luận của người hâm mộ hiện lên ngay dưới bài đăng của cô ca sĩ.
“Có phải ý chị nói tới mấy tấm ảnh của anh Ryan và con bé kia không? Chị đừng nghĩ nhiều chị nhé.”
“Ryan thật sự có chuyện với con bé kia sao? Không ngờ đấy.”
“Chị đừng nói là hai người đã chia tay nhé ạ…”
“Đừng chia tay chị ơi..”
Tony thở dài đầy khó hiểu, sáng sớm ngày hôm nay vừa mở mắt ra là anh đã tới công ty mà vùi mặt vào công việc ngay, chưa kịp cập nhật thông tin gì mới. Thế rồi sau khi lên mạng tìm kiếm và nhìn thấy một loạt những thứ đó, cuối cùng thì anh cũng đã hiểu ý đồ của cô ca sĩ, ra là cô muốn lợi dụng vụ lùm xum này đóng vai nạn nhân trong một mối quan hệ tình cảm, dù gì bài hát mà cô sắp cho ra mắt cũng mang ẩn ý như vậy, thông minh đấy. Nhưng chỉ một vụ lùm xum như vậy thì có lẽ vẫn chưa đủ, để cô có thể đứng đầu các bảng xếp hạng âm nhạc dựa vào lượt nghe của những người đồng cảm, đồng cảnh ngộ, hay chỉ đơn thuần là vì tò mò thì cần phải nhiều bằng chứng hơn nữa.
– Em muốn lợi dụng những bức ảnh đó? Cũng thông minh đấy, nhưng như thế vẫn là chưa đủ. Vài ba bức ảnh đó vẫn chưa thể làm nên một scandal lớn được. – Tony nhướn mày nói điềm nhiên.
– Ý anh là em phải chờ cho tới khi vụ việc lớn lên thì em mới cho ra mắt, lúc đó sẽ tốt hơn phải không? – Cô chau mày hỏi lại với vẻ ngờ vực.
– Ừ. Chẳng phải em muốn sản phẩm ấy được nhiều người chú ý đến hay sao? Hơn nữa, còn muốn “dẫm đạp” lên sự nghiệp của cậu ấy để em có thể thản nhiên bước lên trên nữa? – Tony vẫn giữ ngữ điệu điềm nhiên ấy mà nói với cô.
Natasha chau mày nghĩ ngợi một hồi lâu, việc anh dùng từ “dẫm đập” như vậy có phần hơi nặng nề quá, nhưng ý của Tony lại đúng chính xác với mong muốn đen tối nhất trong cô, lần trước khi anh đề cập tới vấn đề này, cô đã ngay lập tức gạt phăng đi như không thể chấp nhận được lời nói thẳng thắn như vậy, thế nhưng ngay lúc này đây, sau khi tận mắt nhìn thấy rất nhiều sự việc chướng tai gai mắt như thế, bản thân cô lại cố gắng bình tĩnh để rồi suy nghĩ lại.
– Vậy anh sẽ giúp em chứ? – Cô nuốt nước bọt rồi cắn răng hỏi bằng ngữ điệu nhờ vả, sự im lặng sau đó cũng giống như đang rất trông chờ vào câu trả lời của anh.
– Anh đã nói là anh sẽ không làm cho không đâu. – Tony thở dài một tiếng rồi nói. Nhận được câu trả lời, Natasha chỉ biết trợn tròn mắt ngạc nhiên, tay nắm chặt điện thoại rồi cúp máy không lâu sau đó.
Cô và Ryan là người yêu của nhau 10 năm trời, thậm chí còn chưa làm chuyện đó một lần nào, anh vì tôn trọng cô, cô vì sự dạy dỗ của mẹ mà đã duy trì việc đó suốt bao lâu nay. Tony nghĩ anh ta có thể lợi dụng cô vào lúc cô đang mất bình tĩnh nhất ư? Thật quá quắt!
Cô như bị lời đề nghị của anh hạ thấp nhân phẩm, liền tức tối nhảy lên giường mà nằm xuống giãy giụa không ngừng, miệng thậm chí còn la hét thật to, tay thì ném hết chăn gối xuống dưới sàn nhà. Miệng cô thở hổn hển, hai mắt trợn trừng lên đầy tức giận, tuy điều đó khiến cô khó chịu nhưng cô không thể gạt bỏ những suy nghĩ ấy ra khỏi đầu.
Mọi suy nghĩ cứ xáo trộn trong đầu, cô ca sĩ chẳng thể nào có thể dung chứa được nữa, đầu cô sẽ nổ tung lên mất. “Ca sĩ hết thời”, “ca sĩ ăn bám” … đó là những cái tên mà cư dân mạng dành cho cô trong khoảng thời gian 1 năm trở lại đây, lượng tương tác của họ dành cho các sản phẩm âm nhạc của cô cũng ngày một ít đi, thậm chí còn không ghi danh nổi trong 1 bảng xếp hạng âm nhạc danh giá, trong đó Ryan thì luôn đứng đầu danh sách trong nhiều tuần liền.
Natasha liền với tay mở ngăn kéo ở tủ đầu giường, sau đó lấy ra một lọ thuốc an thần, đổ vài viên thuốc ra tay rồi nhanh cho chúng vào miệng, tay còn lại cũng với vội lấy cốc nước trên bàn mà uống lấy cho thuốc trôi xuống.
____
Rachel vẫn đang được nữ chuyên viên ấy trang điểm cho thật chỉn chu, còn Ryan thì đã xong phần hóa trang của mình. Đúng lúc đó có tiếng gõ cửa, một nhân viên hậu cần ngó mặt vào nói nhỏ với Mike.
– Anh bảo Ryan vào chuẩn bị trang phục đi, 10 phút nữa bắt đầu phân cảnh đầu tiên của anh ấy.
Vừa dứt lời, người nhân viên ấy cũng đóng cửa lại rồi lui ra ngoài, Mike cũng chuyển lời lại cho Ryan. Chàng ca sĩ cũng đứng dậy vươn vai sẵn sàng ngay sau đó. Anh bước lại gần sau lưng cô diễn viên tập sự ấy, Rachel tuy đang trang điểm phần mắt nên không thể nhìn được anh, nhưng cô có thể nghe thấy tiếng bước chân ấy thật rõ, không rõ vì sao mà nhịp tim cũng thổn thức theo từng bước chân gần tới của anh.
Thực chất Ryan chỉ ra đó vì giá treo trang phục của diễn viên được đặt ngay đằng sau chỗ Rachel đang ngồi trang điểm, có lẽ vì còn phải tập trung cho việc nhớ thoại trong đầu nên anh đã chẳng để ý đến sự tồn tại của cô ngay bên cạnh đó. Anh cầm lấy bộ quần áo vest và chiếc áo sơ mi đã được ban phục trang chuẩn bị cho từ sẵn rồi bước vào trong phòng thay đồ.
Chỉ vài phút sau, cánh cửa phòng thay đồ được mở ra, người đàn ông ấy cũng từ bên trong mà bước ra đứng trước tấm gương lớn được treo trong phòng hóa trang. Rachel nhân lúc nữ chuyên viên trang điểm còn đang mải chuẩn bị công cụ, ánh mắt khẽ liếc nhìn sang phía người đàn ông ấy.
Dáng vẻ điển trai một cách hư hỏng ấy của anh càng được toát lên trong bộ vest đen mặc kèm áo sơ mi trắng có vương một chút máu giả. Cổ áo được mở phanh hai cúc trên, làm lộ ra khuôn ngực vạm vỡ, khỏe khoắn của anh.
Ryan hai mắt nhìn chằm chằm vào tạo hình của bản thân mình ở trong gương, các ngón tay thon dài của anh không ngừng vuốt cằm, vuốt tóc mình, các đường nét trên gương mặt cũng thay đổi biểu cảm liên tục một cách khiêu khích, dường như anh đang cố dãn cơ mặt để lát nữa việc nhập vai sẽ dễ dàng hơn.
Ở phân cảnh đầu tiên này, cũng là đoạn mở đầu của bộ phim, nam diễn viên Ryan Norwood sẽ vào vai nam chính – Victor, là một thành viên của một tổ chức xã hội đen. Anh cùng với một người đồng đội của mình được giao nhiệm vụ phải đột nhập vào một quán karaoke hạng sang, với mục đích là bảo vệ một đối tác làm ăn của tổ chức khỏi sự ám sát của một tổ chức đối đầu, thế nhưng nhiệm vụ đó không may mắn đã thất bại, họ đã tới chậm một bước.
Rachel không thể nào có thể rời mắt khỏi dáng vẻ và những biểu cảm đó của anh, trông thật sự rất quyến rũ và khiêu gợi, cô cũng chẳng thể giải thích được tại sao trái tim cô cứ trở nên loạn nhịp mỗi khi nhìn thấy anh. Dẫu biết cô đã rất hâm mộ anh từ trước, thế nhưng cô chưa từng xuất hiện thứ cảm xúc như vậy. Nó chỉ mới tới thôi, có lẽ là mức độ ngày càng tăng lên, cũng tỉ lệ thuận với mức độ tiếp xúc giữa hai người.
Ryan cũng rời khỏi căn phòng chuẩn bị phục trang và trang điểm ngay sau đó, Rachel cũng được nữ chuyên viên chỉ dẫn tiếp việc tiếp theo phải làm.
– Em vào thay đồ đi, rồi chị sẽ trang điểm tiếp xuống phần thân dưới nữa. – Nữ chuyên viên cất giọng nhỏ nhẹ.
– Vâng ạ. – Rachel lễ phép gật đầu nghe theo, bản thân cũng từ từ bước đến bên giá treo phục trang của mình đã được chuẩn bị sẵn, cô cầm trên tay bộ trang phục đó mà hai má bỗng đỏ ửng lên, thế nhưng rồi cũng cắn răng mà bước vào bên trong phòng thay đồ, dù gì đây cũng là công việc.
Sau vài phút chuẩn bị phục trang xong xuôi, cuối cùng cô cũng gắng gượng lấy đủ dũng khí để mà bước ra khỏi căn phòng thay đồ. Nữ chuyên viên trang điểm quay mặt lại nhìn thân hình nóng bỏng của cô sinh viên năm 3 được tôn lên từ bộ trang phục ấy.
Đó là một bộ nội y với màu da người bó sát lấy cơ thể cô, phần áo trên được thiết kế bó quây, do vậy khiến cho bộ ngực trắng ngần của cô càng thêm đẫy đà.
Ở phân cảnh tiếp theo có sự xuất hiện của Rachel trong vai nữ chính, nhiệm vụ của Victor không may mắn đã bị thất bại, trong lúc bị bên phe dối thủ phóng hỏa xóa dấu vết, tuy không cứu được người như mong muốn nhưng thay vào đó, họ đã tìm thấy Erena, một cô gái gọi đang bị kẹt lại trong căn phòng karaoke ấy trong tình trạng khỏa thân do vừa mới bị cưỡng hiếp.
Đó cũng là lí do mà Rachel phải mặc bộ trang phục này, để tới lúc họ dùng phần mềm chỉnh sửa lại thì sẽ dễ dàng hơn mà không cần thiết cô phải khỏa thân ngay tại phim trường.
Nữ chuyên viên ngắm nghía Rachel một vòng rồi ánh mắt bỗng lóe lên một cái nhìn đầy ngưỡng mộ vì không những cô gái này không chỉ sở hữu một gương mặt xinh xắn mà vóc dáng còn đạt chuẩn với thân hình đồng hồ cát mà mọi cô gái mong ước, sau đó cô cũng giúp Rachel trang điểm thêm một chút xuống phần thân dưới trước khi ra khỏi phòng trang điểm.
Ryan và các diễn viên phụ khác cũng đã hoàn thành phân cảnh thứ nhất sau hơn 2 tiếng quay liên tục, giờ là lúc nghỉ 15 phút cho các diễn viên, cũng như để trang điểm lại vì mồ hôi, đó cũng là lúc Rachel xong xuôi việc hóa trang của mình. Cô trở ra từ căn phòng hóa trang với một dáng vẻ còn khá ngại ngùng, Cô đã khoác ngoài một chiếc áo khoác dài màu nâu hạt dẻ để che đi bộ trang phục có phần gợi cảm ấy, tới khi diễn thì mới cởi ra.
Cô đưa mắt nhìn ra đằng trước, Ryan đang ngồi trên chiếc ghế có biển tên của mình ở phía sau, bên cạnh anh còn có người quản lí Mike và một nữ chuyên viên trang điểm riêng đang dặm lại phấn cho anh. Trên nét mặt của anh thể hiện sự mệt mỏi thật rõ rệt, thế nhưng mắt vẫn chăm chăm nhìn vào tờ kịch bản đang cầm trên tay.
Ngoài vị đạo diễn Caradoc đang vô cùng bận bịu ở phía đằng kia, Ryan là người duy nhất ở đây cô có thể dễ dàng bắt chuyện nhất, bởi lẽ mức độ tiếp xúc của họ cũng nhiều hơn so với các diễn viên còn lại, thế nhưng nhìn thấy anh đang tập trung cho công việc như vậy cô lại không dám tới gần làm phiền, hơn nữa trong đầu còn tự ý gợi nhắc tới hành động đáng ngại vào tối hôm qua, hay cả những gì mà họ đã viết trên báo nữa.
Rachel liền ngại ngùng quay mặt đi, bước chân định tiến về phía góc tường kia, thế nhưng ngữ điệu ấm áp ấy đã cất lên như cố ý giữ chân cô lại.
– Rachel.
Cô sinh viên ngơ ngác ngoái mặt lại đầy ngạc nhiên, Ryan đã kịp nhìn thấy cô trước khi cô kịp bỏ đi. Anh giơ ngón tay trỏ ra rồi vẫy nhẹ như muốn gọi cô tới gần, Rachel lúc này cũng chỉ biết hắng giọng một cái lấy tinh thần, chân cũng từ từ bước tới gần anh.
– Hai người ra chỗ khác một lát nhé. – Ryan mỉm cười quay sang nhìn Mike và nữ chuyên viên trang điểm của mình rồi nói với giọng nhẹ nhàng.
Rachel bất giác giật mình khi thấy họ cùng nhau rời đi, để lại cho hai người một không gian riêng tư thế này, trong người cô liền cảm thấy ngại ngùng hơn nữa, hy vọng anh không nhắc tới hành động nhìn lén đáng xấu hổ của cô ngày hôm qua.
– Ngồi xuống đi. – Anh nhẹ nhàng nói, tay cũng chỉ vào chiếc ghế đang được đặt cạnh mình, Rachel lúc này mới dám từ từ ngồi xuống khi được có sự đồng ý của anh.
Anh cầm cốc nước của mình lên rồi ngậm miệng vào ống hút, uống lấy một ngụm nước cho đỡ khô cổ rồi mới quay sang bắt chuyện với cô một cách vô cùng niềm nở.
– Một mẹo nhỏ cho em là nếu muốn bạn diễn thật ăn ý với mình thì cần phải tiếp xúc nhiều. – Anh nhướn mày nói thầm vào tai cô rồi tủm tỉm cười.
Rachel nghe vậy cũng ngại ngùng hiểu ý, miệng cũng cười nhẹ nhàng đáp trả. Ryan không biết phải nói tiếp vì chuyện gì nên mới đành lặng im trong vài giây, thật khó khăn khi đối phương cũng im lặng như vậy. Thế nhưng với khoảng cách gần như thế này, trong một không gian riêng tư hiếm có, cô không thể để cơ hội này cứ thế mà vụt mất, nhất là khi những sự ngại ngùng trong cô cũng dần mất đi sau khi bị lời nói của anh tác động vào.
– Phân cảnh vừa rồi có ổn không ạ? – Cô chủ động quay sang bắt chuyện với anh bằng một vẻ mặt hết sức tò mò.
Ryan mới đầu còn ngạc nhiên khi thấy cô lần đầu chủ động bắt chuyện với mình như vậy, nhưng sau đó liền bật cười thoải mái vì cuối cùng thì cô cũng đã bớt ngại đi.
– Cũng tạm ổn, nhưng mà mấy việc đánh đấm đấy cũng mất sức phết đấy. Anh mới đầu cứ chủ quan, không nghĩ nó lại mệt đến thế, hơn nữa còn mấy vụ bắn đạn giả nữa. – Ryan chẹp miệng nói với vẻ mệt mỏi, thậm chí còn thở dài ngao ngán, từng đường nét trên mặt được biểu cảm theo từng lời nói khiến cô không kiềm được mà bật cười.
– Lát nữa sẽ tới phân cảnh của em, em không biết mình có làm được không nữa. – Rachel sau khi nghe anh tâm sự như vậy cũng liền bĩu môi thở dài.
Ryan quay mặt nhìn sang dáng vẻ phụng phịu của cô gái ấy rồi cũng hắng giọng động viên.
– Tự tin lên, nhiều khi việc tự ti quá lại làm hỏng mọi thứ đấy.
Rachel đưa ánh mắt tròn xoe ấy mà nhìn sang anh với vẻ vừa ngưỡng mộ, vừa cảm nhận được một tia sáng như lóe lên trong lòng mỗi khi người ấy nói gì đó.
– Mấy giờ rồi? – Ryan đánh mắt nhìn sang cô mà hỏi.
Rachel nhướn mày rồi cũng từ từ rút chiếc điện thoại từ trong túi áo ra rồi bấm mở màn hình để nhìn giờ. Miệng cô ngây thơ cất lên hai chữ: “10 rưỡi” rồi cũng quay sang nhìn anh, thế nhưng cô lại chẳng hề nghĩ đến việc Ryan đã nhìn thấy gì. Nam ca sĩ này đã liếc mắt sang màn hình điện thoại của cô với mục đích đơn giản chi là để nhìn giờ, thế nhưng khi cô bật lên, hình ảnh của một nam ca sĩ với thân hình bóng bỏng được để trần và đứng trên sân khấu, với các ánh đèn chiếu thẳng vào người, làm hiện lên rõ nét những hình xăm và cả phần cơ bắp săn chắc của anh. Tất cả những thứ đó đều được gói gọn trong màn hình điện thoại của cô gái này.
Ryan nhìn thấy xong liền che tay lên miệng, nhẹ nhàng quay mặt đi mà tủm tỉm cười, đầu thậm chí còn gật gù đắc ý. Rachel mới đầu còn không hiểu chuyện gì khi anh cứ mãi tủm tỉm cười như vậy, sau đó khi nhìn lại vào màn hình điện thoại của mình, cô lập tức đỏ hết mặt rồi cất nhanh vào trong túi áo, sao cô lại có thể để anh thấy cô để ảnh anh làm hình nền điện thoại được cơ chứ, hơn nữa còn là một bức ảnh nóng bỏng như vậy, cô biết tìm cái lỗ nào để chui xuống đây?
– Mong là buổi quay hình ngày hôm nay sẽ xong sớm. – Ryan liền né sang một chủ để khác để Rachel bớt cảm thấy ngại ngùng đi, cũng một phần vì trong đầu anh vẫn không ngừng nhớ tới cô bạn gái đang ở nhà chờ mình, dù gì hôm nay cũng là kỉ niệm của họ, anh thật sự muốn ở bên cô lâu hơn chút.
Cô cũng biết hôm nay là một ngày quan trọng đối với anh và Natasha như thế nào, nhưng thật chẳng may khi lại trùng lịch khai phim, trong lúc cô sinh viên này còn đang thở dài đầy tiếc nuối cho sự bất tiện ấy đối với Ryan thì cái bụng phản chủ của cô liền lên tiếng như phá tan không khí trầm lắng này.
“Ọc ọc…”
Rachel chỉ biết nhắm nghiền mắt lại đầy xấu hổ, là do từ sáng tới giờ cô chưa bỏ gì vào bụng, nhưng tại sao lại kêu đúng lúc này cơ chứ? Ryan lúc này liền quay sang nói nhỏ với cô rồi cũng đứng dậy ngay sau đó.
– Chờ anh chút. – Vừa dứt lời, chàng ca sĩ liền đứng dậy và bước lại gần chỗ của đạo diễn Caradoc, một tay anh đặt lên bụng mình mà xoa nhẹ, khuôn mặt có chút nhăn nhó không mấy dễ chịu.
Cô ngồi từ xa đưa mắt nhìn ra phía họ, dường như giữa anh và vị đạo diễn đáng kính kia đang có một cuộc trao đổi nhỏ, ông sau khi nghe anh nói đã gật đầu rồi nói lại với trợ lí của mình, Ryan lúc này cũng gật gù trước lời nói của ông rồi mỉm cười đầy cảm kích, sau đó mới từ từ bước trở về chỗ của mình.
Đúng lúc ấy, trợ lí của đạo diễn cũng cất giọng nói thật lớn để mọi người trong ekip cũng đều có thể nghe thấy.
– Cả đoàn chúng ta bây giờ sẽ cùng gọi đồ ăn về để ăn trưa, sau đó nghỉ ngơi rồi đầu giờ chiều sẽ tiếp tục quay phân cảnh tiếp theo. – Người trợ lí vừa mới dứt lời, mọi người trong đoàn làm phim đều thở dài rồi vươn vai một cái, nét mặt ai nấy cũng đều rất vui thú, liền túm tụm lại chọn đồ ăn.
Rachel chỉ lặng lẽ đưa mắt nhìn sang người đàn ông ấy, thế nhưng anh lại dường như đang cố tập trung vào thứ gì khác để lẩn trốn ánh nhìn đầy ẩn ý của cô, khóe môi của cô khẽ nhếch lên, người đàn ông này, thật sự rất ấm áp mà.
____
Những viên thuốc an thần đó đã khiến cô ngủ một giấc ngủ thật dài, một mạch không ngắt quãng tới tận hơn 6 giờ tối. Natasha mơ màng tỉnh giấc, việc đầu tiên cô làm là với tay lấy chiếc điện thoại, thế nhưng lại chẳng có nổi một tin nhắn từ người bạn trai của mình. Cô chau mày lại cau có, tay lại bấm vào mạng để đọc tin tức, và sau khi đăng tải dòng trạng thái đầy ẩn ý ấy giữa “tâm bão”, cuối cùng thì cánh nhà báo cũng đã chú ý đến.
Thế nhưng những tiêu đề ấy lại khiến cô như phát điên lên, Natasha lập tức ngồi bật dậy, hai mắt trợn trừng lên nhìn vào những dòng tiêu đề ấy. “BẠN GÁI RYAN NORWOOD BẤT NGỜ ĐĂNG DÒNG TRẠNG THÁI ĐẦY ẨN Ý TRƯỚC TIN ĐỒN TÌNH CẢM RẠN NỨT?”, “CHUYỆN TÌNH RYAN NORWOOD VÀ BẠN GÁI CA SĨ, LIỆU ĐÃ ĐẾN LÚC KẾT THÚC?”,…
Đọc được những dòng ấy, nữ ca sĩ nhạc Ballad lập tức cười khẩy một cái, “bạn gái của Ryan” ư? Cô đã trở thành một người vô danh, sống dựa vào cái tên của anh từ khi nào vậy? Tâm lý cua cô vẫn còn chưa ổn định, thậm chí Ryan còn không có nổi một lời giải thích với cô về những bài báo và những bức ảnh kia. “Chẳng nhẽ tất cả các người đều muốn dồn tôi vào bước đường cùng?”
Nữ ca sĩ đã nhanh chóng tới công ty của mình ngay sau đó, cô bước thẳng tới phòng làm việc của vị Tổng giám đốc của RV mà không hề có hẹn trước, thậm chí còn mặc kệ cả lời ngăn cản của cô thư kí.
– Thưa chị, Tổng giám đốc đang đi họp, hơn nữa nếu chị không có hẹn trước thì không được vào trong đâu ạ! – Nữ thư kí ở bên ngoài không ngừng ngăn cản cô.
Những lời nói của cô thư kí ấy khiến Natasha càng thêm bực tức khi cứ lải nhải mãi bên tai mình. Nữ ca sĩ lập tức quay ngoắt mặt lại, tay chỉ thẳng vào mặt cô thư kí, trợn trừng lên mà cảnh cáo.
– Cô còn nhiều lời nữa là ngày mai khỏi đi làm đấy! – Cô gằn giọng rồi thẳng tay mở cánh cửa phòng Tổng giám đốc rồi bước vào trong. Nữ thư kí chỉ biết tròn mắt ngạc nhiên rồi bất lực nhìn cô bước vào trong cánh cửa ấy. Cô được một phen bất ngờ vô cùng khi thấy nữ ca sĩ vốn nổi tiếng là hiền lành bỗng dưng lại có thái dộ như vậy.
Không lâu sau vụ việc ấy, Tony cũng trở về từ phòng họp, tay anh vừa đặt vào tay nắm cửa phòng mình thì nữ thư kí đã thì thầm to nhỏ.
– Thưa giám đốc, có chị Natasha tới mà không báo trước ạ, em nói nếu chị không có hẹn trước thì không được vào nhưng chị ấy cứ… – Nữ thư kí mấp máy miệng nói lại với anh với ngữ điệu run sợ. Tony nghe vậy cũng liền chau mày khó hiểu, nhưng rồi cũng cố gắng trấn tĩnh cô thư kí của mình.
– Được rồi, em cứ làm việc của mình đi. – Anh nói rồi đẩy cửa bước vào trong.
Vừa bước qua cánh cửa ấy, Tony đã thấy bóng lưng của cô gái ấy đứng cạnh chiếc bàn làm việc của anh. Tony dùng tay đóng cửa lại rồi từ tốn bước đến gần cô, đôi mày chau lại đầy ngạc nhiên.
– Sao em đến mà không nói trước? – Anh hỏi rồi đặt chồng tài liệu xuống mặt bàn.
Natasha bất ngờ quay ngoắt nhìn sang anh, ánh mắt lóe lên có phần ẩn ý, Tony mới đầu còn chẳng thể lý giải nổi ánh mắt ấy của cô, bất chợt Natasha tiến lại gần một cách vồ vập, hai tay ôm chặt vào má người đàn ông ấy, đồng thời mắt nhắm nghiền vào, đặt lên môi anh một nụ hôn “ngấu nghiến”.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!