Toàn Phương Vị Huyễn Tưởng - Chương 30: Wendy ! Ma Đạo Sĩ Diệt Long thứ hai !
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
83


Toàn Phương Vị Huyễn Tưởng


Chương 30: Wendy ! Ma Đạo Sĩ Diệt Long thứ hai !


Lúc này , Noah đã quên mục đích
ban đầu của mình, đi đến trước bụi cỏ mà bé gái ẩn thân , ngồi xổm xuống , nhẹ nhàng đẩy bụi cỏ trước mặt ra .

Sau một khắc , Noah lại thấy một bé gái đang ôm đầu gối của mình , toàn thân cuốn thành một đoàn , nhìn Noah một cách sợ hãi .

“—— —— !”

Nhìn Noah đột nhiên xuất hiện trước mặt mình , bé gái hoảng sợ bò về phía sau , trên mặt lộ ra vẻ mặt sợ hãi .

“Ngươi đừng sợ , ta không phải dã thú , cũng không phải ma vật , không
có ác ý với ngươi .” Noah cố gắng thả nhẹ giọng nói của mình , trên mặt
cũng hiện lên một dáng tươi cười nhu hòa , duỗi ra tay của mình về phía
bé gái .

“Đến, đến bên này .”

Nhìn khuôn mặt tràn đầy nụ cười nhu hòa trước mắt , sự sợ hãi trong lòng bé gái giảm bớt hơn nửa , khuôn mặt trắng bệch cũng khôi phục vài phần
huyết sắc , nhưng vẫn sợ hãi nhìn chằm chằm vào tay của Noah đang đưa
đến trước mặt mình , thân thể nho nhỏ hơi run .

Noah cũng không thúc giục đối phương , mà là bảo trì bộ dáng mỉm cười
đưa tay , đợi bé gái phản ứng , không sốt ruột chút nào , mặc kệ thời
gian dần trôi .

Bé gái lén lút quan sát Noah , có vẻ đã phán đoán là đối phương sẽ không tổn thương mình , sợ hãi duỗi ra bàn tay nho nhỏ của mình , run rẩy
khoác lên tay của Noah .

Lúc hai tay tiếp xúc , Noah và bé gái có cảm giác khác nhau .

Noah cảm thấy bàn tay nho nhỏ trong tay mình quá lạnh , lạnh buốt như đã mất đi tất cả nhiệt độ của thân thể , khiến Noah rất kinh ngạc .

Hoàn toàn ngược lại , bé gái chỉ cảm thấy bàn tay đang bao trùm tay của
mình thật sự quá ấm áp , ấm đến mức khiến bé gái sinh ra cảm xúc quyến
luyến .

Vì vậy , hai tay của bé gái không khống chế được , giống như bắt lấy cây cỏ cứu mạng , nắm hai tay của Noah thật chặt .

Trong màn đêm , trong rừng rậm , hai đứa bé non nớt một lớn một nhỏ nắm
tay của đối phương thật chặt , ở dưới tình huống không người chứng kiến , kết xuống một ràng buộc không ai biết nhưng lại rất khó gãy lìa .

Đêm khuya , bên trong rừng rậm yên tĩnh , một đám khói nhẹ bay lên bầu
trời , theo chiều gió , thổi về chốn xa xa không biết tên .

Đống lửa trại phóng thích ra nhiệt độ xua tan âm u lạnh lẽo cùng hắc ám , món ăn dân dã đang được nướng trên đống lửa cũng phát ra mùi thơm khiến người ta chảy nước miếng .

Mà ở bên cạnh , bé gái ngồi ở đó , ăn như hổ đói món ăn dân dã đã nướng
tốt đang cầm trong tay , quai hàm nho nhỏ phồng lên một cách đáng yêu vì đút quá nhiều đồ ăn vào , kèm theo tiếng nhấm nuốt của chủ nhân , cực
kỳ đáng yêu .

Hiển nhiên , bé gái đã không nếm qua một bữa ăn ngon trong một thời gian rất dài rồi .

Đưa ra kết luận như vậy , Noah cũng mặc đối phương tiếp tục ăn uống bằng phương thức cực kỳ đáng yêu , mình thì lẳng lặng ngồi ở một bên , vừa
nướng món ăn dân dã mới săn được , vừa quan sát bé gái .

Bé gái tên là Wendy. Marvell .

Đây là điều Noah vừa mới biết .

Tin tưởng , sẽ không có ai cho rằng đứa bé này là âm hồn .

Noah cũng vậy .

Cho nên , nhìn Wendy ăn uống tưng bừng ở đó , Noah cũng vui vẻ tiếp tục
quan sát nàng , kết quả , còn không nhìn ra dấu hiệu mà cô bé này là âm
hồn nào .

Thấm thoát , thời gian lặng yên trôi qua .

Mặc dù không được ăn no trong một quãng thời gian , nhưng dù sao Wendy
chỉ là một đứa bé , còn là một bé gái , khẩu vị sẽ không lớn , có vẻ đã
ăn no sau khi giải quyết món ăn dân dã không lớn cầm trong tay .

Bưng bàn tay nhỏ bé của mình , Wendy lén lút đánh giá Noah , thật lâu
sau mới lấy dũng khí , dùng thanh âm bé như muỗi , nhỏ giọng , nói một
câu .

“Cảm … Cảm ơn ngươi …”

“Ăn no chưa?” Noah lắc đầu , giơ món ăn dân dã vẫn còn đang nướng trong tay lên .

“Cần ăn thêm một chút không?”

“Không . . . không cần …”

Noah nhún vai , cắm món ăn dân dã trong tay bên cạnh đống lửa , sau đó nhìn về phía Wendy .

“Như vậy , Wendy , ta gọi ngươi như thế được chứ?”

” V… Vâng !” Wendy gật đầu , sau đó lại nặng nề gật đầu một cái .

“Ta có thể gọi ngươi là Noah ca ca sao?”

“Nếu ngươi không ngại .” Noah gãi gãi đôi má , dò hỏi .

“Như vậy , Wendy , tại sao ngươi phải ở chỗ này? Tại sao sẽ khóc thương tâm như vậy?”

“Ta … Ta vốn ở nơi này .” Trên khuôn mặt nho nhỏ của Wendy hiện lên thần sắc buồn bã , ánh mắt ngập nước cũng bắt đầu ẩm ướt.

“Ta … Ta không tìm thấy mụ mụ của ta , không tìm thấy Grandeeney .”

“Không tìm thấy mụ mụ?” Noah thở dài một hơi .

“Nói cách khác , ngươi là lạc đường đúng không?”

“Không phải .” Wendy lắc đầu , nói .

“Ta nhớ đường về nhà , nhưng nơi đó đã không có Grandeeney rồi , Grandeeney đột nhiên biến mất , không cần ta nữa .”

Nói xong , con mắt ướt át của Wendy nổi liên sương mù , chảy nước mắt , bắt đầu khóc thút thít .

Dù trong ngày thường có thể khống chế rất tốt cảm xúc của mình , Noah
cũng chưa gặp bé gái thút thít nỉ non bao giờ , không biết làm gì , chỉ
có thể ngồi xuống bên cạnh Wendy , vỗ lưng nàng , vội vàng an ủi như dỗ
một đứa bé .

“Wendy , đừng khóc , nói cho ta biết hình dạng của mụ mụ ngươi , ta tìm giúp ngươi , được không nào?”

Nhưng , sau một khắc , bằng thanh âm nức nở , Wendy nghẹn ngào nói một câu khiến Noah chấn động .

“Grandeeney là một con rồng , một con rồng rất rất ôn nhu !”

Rồng !

Tồn tại này , đương nhiên Noah biết !

Mụ mụ của Wendy là một con rồng?

Đây chẳng phải là giống Natsu , là do một con rồng nuôi lớn sao?

“Ngươi …” Cực kỳ kinh ngạc , Noah nói với Wendy .

“Ngươi cũng là Ma Đạo Sĩ Diệt Long?”

“Ư?” Lúc này , đến lượt Wendy nhìn về phía Noah bằng khuôn mặt lê hoa đái vũ , khiến Noah đã rõ ràng .

Bé gái nhỏ hơn mình bốn , năm tuổi trước mắt , rất có thể là Ma Đạo Sĩ
Diệt Long thứ hai ngoại trừ Natsu , học tập Ma pháp thất lạc cổ đại dùng để giết rồng —— —— Ma Pháp Diệt Long !

Lúc nào Ma pháp cường đại này lại trở nên không đáng giá như vậy?

Cảm khái trong lòng , một giây sau , dị tượng thình lình xảy ra đã cắt đứt suy nghĩ của Noah .

“Ầm ầm —— —— !”

Trên bầu trời , một tiếng sấm đinh tai nhức óc khiến người ta sợ hãi vang lên .

“YAA.A.A.. —— —— !”

Wendy nhát gan thét chói tai , bổ nhào vào trong ngực của Noah không chút do dự .

Noah ôm lấy thân thể mềm mại nhỏ nhắn nhào vào trong ngực mình , ngẩng
đầu , nhìn lên bầu trời , lập tức đồng tử co rút lại giống như cây kim .

“Ầm ầm —— —— !”

Trong tiếng sét đánh như nổ lớn , trên bầu trời , tầng mây bao phủ bởi
hắc ám đột nhiên cuốn lên , giống như có một vòng xoáy không ngừng hấp
thu tầng mây xung quanh , dần dần xoay tròn .

Thời gian dần trôi qua , toàn bộ bầu trời rừng rậm bị thay thế bởi một
vòng xoáy mây đen , trung tâm vòng xoáy còn hơi hơi tản ra ánh sáng ,
tiếng nổ vang kinh người vang lên .

Tình cảnh này , giống như bầu trời bị phá ra một lỗ hổng !

“Bầu trời bị phá ra một lỗ hổng?” Ôm chặt Wendy trong ngực , mặt mũi
tràn đầy âm tình bất định , Noah nhìn vòng xoáy trên bầu trời .

“Chẳng lẽ , đây là dị tượng do tiếng khóc của âm hồn triệu hoán tới trong miệng thôn trưởng?”

Nghĩ đến đây , Noah nhìn Wendy đang run rẩy , mặt mũi tràn đầy sợ hãi trong ngực mình .

Xem ra , Wendy cũng không biết dị tượng này là chuyện gì xảy ra .

Hơn nữa , lúc đầu , Wendy cũng đang khóc , khi đó cũng không triệu hoán đến dị tượng gì .

Cho nên , dị tượng này , chắc chắn không phải do Wendy dẫn tới , ít nhất không phải cố ý dẫn tới .

Đúng lúc này , dị tượng trên bầu trời lại sinh ra biến hóa.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN