PHẬN GÁI
Phận Gái - Phần 7
Có lẽ từ bé đến lớn ,ngay cả khi tôi vào tù tôi cũng không thấy sợ như hôm nay,lũ người này bọn chúng không được bình thường,thô bạo và dường như có thể khiến tôi câm miệng ngay lúc này,người phụ nữ mặc áo vest đen nói với tôi…
“đừng hét,hét vô ích,cô có muốn sống để về với con mình không”
-tôi có,tôi có,xin cô hãy nói vs anh ta để tôi về đi ạ
-về làm sao được,bay giờ thì không được…
-tôi không thấy gì hết hôm đó cái tối đó tôi không thấy gì hết
-quá muộn rồi,giờ cô bắt buộc phải theo lời cậu chiến nếu muốn được yên ổn
-anh ta muốn gì vậy,tôi không có gì để cho anh ta chú ý cả,người như vậy thì thiếu gì đau ạ,mong chị hãy bảo anh ta cho tôi về nhà được không
-cô có muốn con của mình được sống không
-ý cô là sao
-nếu cô nghe tôi thì con của cô sẽ sống,cậu ấy có thể giết chết bất kì ai cản đường bao gồm cả con cái của cô…
-anh ta là cái thứ gì vậy,tôi chỉ là một đứa con gái rất ,rất là quê mùa mà…
-cậu ấy không để cô vào trong mắt đâu
-vậy tại sao lại đưa tôi đi
-thời gian sẽ cho cô câu trả lời
-làm ơn tôi phải chào con gái mình và gia đình,tôi không thể bỏ đi như vậy được (người phụ nữ gọi cho Chiến)
Phụ nữ: cô ấy nói muốn chào tạm biệt con lần cuối
Chiến: chấp nhận (cúp máy)
Xe đưa tôi về quay lại nhà,xe vừa mở thấy con đang đạp xe ở cổng tôi lao vào ôm con…
Nhím: mẹ sao thế
-nhím này con ngoan ở lại nhà với ông bà,mẹ sẽ đi sớm về sớm
Mẹ: con đi đâu vậy,sao bảo mai mới đi
-chỗ làm có việc đột xuất nên con phải đi mẹ ạ…mẹ đây là tiền lương của con,con xin lỗi mẹ nhiều lắm
-được rồi cầm lấy mà chi tiêu
-con có tiền chi tiêu rồi,con đi đây mẹ (tôi vào lấy quần áo)
Nhím: cuối tháng mẹ về với con nhé
-uk nhất định rồi….
Chiến ngồi trong xe phía xa nhìn Thùy khóc khi phải xa con,anh ta thở dài…
Chiến: nói với helen biến đổi cô ta thành người khác ,dậy cô ta học ăn nói sao cho khớp với những gì tôi nói
-tôi hiểu cậu chiến( người đàn ông già như thư kí cúi đầu trước lời dặn dò của Chiến)…
Tôi nhìn lại cánh cổng làng rồi quay đi cố nắm chặt tay,cuộc đời tôi dù sao cũng chẳng ra gì rồi và giờ có ra sao cũng chẳng sao,mình nợ người đó nhưng cũng thấy anh ta là chủ mưu của một vụ giết người,giá như chưa hề gặp sẽ chẳng hề quen…
Lên máy bay anh ta ngồi cạnh tôi,người ta ta có hương thơm nhẹ có lẽ của nước hoa đắt tiền,nó không giống với mùi của Thư mỗi khi xịt nước hoa ra đường,tôi cứ nhìn chăm chú
Chiến: nhìn thế đủ rồi nhắm mắt ngủ đi chặng đường còn dài
-tôi có thể hỏi anh định đưa tôi đi khách sạn vậy tại sao phải đi xa
-khách sạn?
-vậy anh cần gì ở tôi
-người đàn bà đã cũ như cô thì có gì để tôi cần (anh ta vẫn nhắm mắt nói chuyện thản nhiên) ngủ đi…
-tôi sao có thể ngủ khi không biết bản thân sẽ phải làm gì và đi về đâu
-đến nơi tôi sẽ bảo vs cô phải làm gì…
Tới sài gòn tôi cứ đi che mặt,anh ta đi một lối khác tôi đề thấy chữ Vip, người phụ nữ tên Helen đưa tôi sang một cái cửa khác đi tách hẳn anh ta,về khu chung cư của anh ta helen dặn tôi
“cô cứ ở đây chờ cậu ấy về’
-Vâng,à chị ơi,tôi liệu có bị sát hại không,tôi thật sự muốn được sống
-cậu chiến đang giữ mạng sống cho cô đây (chỉ nói vậy rồi đóng cửa)
Tại một nhà hàng trong sài gòn,lý lịch của Thùy đã được giải quyết để gửi đi…
thư kí: báo với bên đó lý lịch đây
-cậu chiến có ơn vs tôi nên cứ yên tâm,chuyện này tôi sẽ báo cáo lên “anh đại”đúng bộ lý lịch này
Chiến ngồi ghế sau dập thuốc…
Chiến: lão gìa ý tính đa nghi nhưng người tao lo không phải lão ý
-cậu chiến,cô gái đó tại sao cậu lại nhọc công đến vậy,cậu có thể có hàng trăm cô gái khác cơ mà
-thế nhưng trong hàng trăm cô gái khác tôi lại chú ý đến cô ta mà thôi
-vâng (cúi đầu) tôi hiểu ạ
Tôi chờ đến tối rồi mở tủ lạnh ra bật bếp nấu,dường như căn hộ này đã lâu không nấu nướng,tôi nấu mỳ tôm và chút tôm đông lạnh trong tủ,có chết cũng không được làm con ma đói…
Chiến miệng ngậm thuốc rồi cửa mở ra,anh ta thấy mùi mỳ tôm khắp căn hộ,Thùy đang quay lưng lại chân rung rung vì sắp được ăn mỳ…Thùy bê bát mỳ quay lại thì thấy Chiến giật mình làm rơi bát mỳ nóng vào chân…
Tôi vì sợ nên khiến bát mỳ nóng rơi vào chân,rồi nhẩy lên vì nóng…
Chiến: vào nhà vệ sinh đi tiểu ra rồi dùng nước tiểu xoa lên vết đó thì sẽ k xưng..-
-vâng vậy tôi dọn sau nhé (đang cố dọn mỳ vung vãi trên sàn)…
Chiến dọn dẹp sạch sẽ rồi bật bếp nấu một nồi mỳ khác,miệng lúc nào cũng ngậm thuốc,thấy Thùy đi ra chân tập tễnh,anh ta dập thuốc…
Tôi thấy bát mỳ mà ngạc nhiên
Chiến: ăn đi tôi cũng đói rồi
-tôi bây giờ có thể hỏi tại sao anh lại làm vậy không,tất cả mọi hành động của anh
-khi người một người đàn ông đối xử tốt vs một cô gái thì đó là gì
-tôi k nghĩ đó là tình cảm
-đó là thích thú,tôi thích cô và muốn cô ở đây xoa đi cảm giác cô đơn
-chỉ vậy thôi à
-chỉ vậy thôi
-tôi có gì để anh thích,nếu anh sợ tôi nói ra chuyện kia thì cứ coi như tôi trả nợ anh vụ cứu chúng tôi tại singapore là được rồi…
-Mỗi người mỗi số phận không ai giống ai ,tôi rất cô đơn …chúng ta làm người yêu của nhau nhé…
Chiến dơ tay vuốt má tôi khiến tôi sợ đứng dậy thì chân đau,anh ta kéo tôi ngã đâp người xuống,rất nhanh các thao tác của anh ta rất nhanh…
-tôi không tin anh thích tôi
-tin ở cô còn tình cảm từ tôi..(anh ta hất tay tôi ra rồi quay đi lên phòng)sáng mai helen sẽ dậy cô mọi thứ…
Đêm đến khi đang nằm trằn trọc suy nghĩ về ngày hôm nay,tôi mãi không ngủ được,ở đây chắc chắn có uẩn khúc gì đó…không thể nào có chuyện anh ta thích tôi được…
Tôi trở dậy đi qua phòng anh ta vì bằng kính nên tôi thấy rõ tay anh ta đang dơ lên khua tay như thể đang mơ gì đó…tôi lại gần định gọi thì thấy anh ta người vã mồ hôi…rồi đột nhiên bạt dậy
Chiến” tao nhất định giết chết mày”
Lời nói của anh ta làm tôi sợ hãi,tôi lùi lại anh ta ngại khi thấy tôi
Chiến: ai cho cô vào đây
-tại tôi thấy anh kêu nên định gọi,tôi chỉ định gọi thôi mà sao anh lại định giết chết tôi vậy (hỏi thẳng)
Chiến vẫn chưa hiểu chuyện gì anh ta bật cười như kẻ điên…chỉ là nói trong giấc mơ nhưng lại khiến Thùy hiểu lầm…
“Về phòng đi”
-à vâng
Thấy thùy chạy vội về phòng đóng cửa Chiến bật dậy rót rượu ra ly rồi kéo chiếc rèm ra nhìn xuống thành phố sáng choang,gọi điện cho mẹ anh ta
Mẹ C: mẹ nghe đây con yêu,con ở đó thế nào rồi
-con lại mơ thấy chuyện đấy
-chuyện đã qua rồi mà con,đó là quá khứ con cứ như vậy thì tương lai sẽ ra sao
-con không thể bỏ qua được mẹ à
-con định làm gì,con biết thừa khong thể làm gì rồi mà
-bỏ qua chuyện đó đi con muốn mẹ giúp con một việc…
Tôi dậy từ sớm thấy Helen đến đón …
Helen: đi theo tôi
-đi đâu vậy (tôi sợ)
-đi tới nơi cần tới…
Tôi đứng dậy đi theo rồi ngoái lại nhìn anh ta đang chạy tập thể dục trên chiếc máy chạy trong phòng…vừa ra bên ngoài tới một cửa hàng đồ hiệu đắt tiền,Helen chọn cho tôi mấy kiểu váy dạng tiểu thư …tôi không hiểu sao họ lại mua cho tôi ,thấy chiếc xe buýt bên đường tôi bất giác bỏ chạy.họ chắc chắn có âm mưu gì đó với mình,,,chạy…phải chạy trốn…
Tôi lên chiếc xe buýt đó mà chẳng biết đi đâu,xe dừng lại trên phố tôi đi bộ đến quán ốc của chị chủ khi trước,đinh bước sang đương thì Helen dừng ngay xe xuống trước mặt nắm tay tôi..
Helen: cô làm gì vậy
-tôi không biết các người định làm gì tôi,làm ơn hãy để tôi được về nhà,tôi sẽ giữ bí mật…
-ngày mà cậu Chiến cứu cô bên sing thì ngày đó đã chẳng là ngày yên bình nữa rồi
-cậu ý thích cô tôi khẳng dịnh điều đó
-tôi không tin
-vậy cô nghĩ xem cớ gì cậu ấy phải mất nhiều công sức
-anh ta đi theo tôi chứ tôi đâu làm gì
-tổ chức sẽ k để yên cho kẻ thấy người của tổ chức giết người,cô đã nhìn thấy cô sẽ chết
-tôi đang đứng ở đây mà
-vì có chúng tôi bảo vệ (tôi nhìn xung quanh những chiếc xe sang màu đen dường như đang đi theo tôi và Helen)…
Tại Singapore ông chủ của tổ chức buôn lậu phi pháp đang thắp hương khấn vái…
Đệ: cô gái đó là bồ mới của cậu ấy
-bồ mới,trùng hợp vậy à
-Tháng trước họ vừa ở khách sạn ra có rất nhiều đệ tử thấy
-nếu thế thì nó bao che cũng đúng nhưng mà theo cái tính của thằng máu lạnh ấy thì liệu nó có vì 1 con đàn bà không nhỉ
-cái này cũng hơi khó hiểu,có thể cậu ta thích cô gái đó
-chuyện này tuyệt đối giữ bí mật hiểu k
-cậu ý cũng dặn nói cô gái ý là em gái rồi tránh cho tiểu thư biết
-thằng khốn ý năm lần 7 lượt để con tao đau lòng chỉ tiếc tao k bóp cổ chết nó được…
-xin người bình tĩnh
-thằng ranh nó nghĩ nó làm được gì….
Tôi trở về nhà Helen yêu cầu tôi thay đồ rồi chở đến một căn biệt thự với tiếng nhạc xập xình,những chiếc xe đắt tiền đậu bên ngoài…
Helen: cô vào đi cậu ấy chờ cô trong đấy
Tôi nhìn qua gương ô tô bản thân k còn nhận ra đây là tôi nữa,không còn là cô gái bán hàng rong nhem nhuốc,trông tôi như một tiểu thư nhà giàu thật sự…bước xuống xe ánh mắt đổ dồn vào tôi,tôi cảm thấy lạc lõng khi họ cứ nhìn mình…
Bên trên phòng Chiến đang đứng cùng bạn nhìn xuống sân,nhìn thấy Thùy đang sợ sệt ngại ngùng…
Đức (bạn C): là cô ta à,bình thường mà có cần phải vậy không?
-đúng rất bình thường,tao thích thứ bình thường ấy
-quen mày bao năm chưa bao giờ thấy mày như vậy đâu nhé,còn cứ tưởng mày bê đê ấy cho đến khi mày kết hôn…
-lâu lâu cũng có thứ để tao quan tâm,chẳng hiểu sao tao thấy rất thích tính cách cô ta từ ngay lần đầu gặp,không phù phiếm,không tỏ ra là cần phải đẹp trước mặt đàn ông rất giống
-giống vợ mày à (C đổi sắc mặt) coi như tao chưa nói gì…
Tôi ra bên ghế ngồi nhìn xung quanh xem chiến đang ở đâu,tôi tháy tiếng cười rất quen như của Huy,rất đúng,đúng là anh ta…thấy anh ta tôi quay đi
Huy: mày đứng đấy,dù có dát vàng lên người tao cũng nhận ra mày,mày muốn gì ở tao nói đi (kéo tay tôi)
-bỏ ra đi cứ đường ai nấy đi
-k bỏ được,tao chắc chắn mày đang làm trò gì đó ,mày định bám theo tao làm gì
-tao k bám theo mày bỏ tay ra
-hay mày nghĩ đến đây kiếm dc người giàu có nào đó,tao tổ chức sự kiện cho họ nên tao biết,nhìn những cô gái kia đi mày sách dép hiểu chưa…
-vậy mày đã yêu ai hơn những cô gái kia chưa
-siêu mẫu đầy luôn đấy chính là khoảng cách giữa tao và mày,tao bỏ mày có thể kiếm dc gái ngon còn mày mãi mãi chỉ là một con đĩ chuyên đi bám chân tao mà thôi,hay mày thèm phập.tao nghĩ đến là ghê rồi con đĩ…
-tao có thể ngủ với bất cứ ai trừ mày
-ôi oai quá,nói nhanh sao mày cứ đi theo tao…
Tiếng Chiến gọi Thùy vang lên
Chiến: Thùy làm gì thế em yêu
Tôi ấp úng Huy buông tay…
Huy: đúng là mày …
Tôi: đúng đấy mày cặp dc vs siêu mẫu còn tao yêu được doanh nhân đủ hơn mày chưa (tôi cười rồi quay đi nước mắt chợt tuôn)…
Chiến vòng qua vai tôi
Chiến: cô cũng biết khóc à
-sao không biết…(tôi đang khóc vãn phải tranh cãi)
Tôi và Chiến đi bộ tôi cứ đi guốc lẽo đẽo theo sau…
‘này anh ,sao trông ăn măc vậy mà anh lại không có xe à”
Chiến: tiền đâu mà mua xe
-ô hay vậy xe mọi lần anh đi đâu
-xe mượn đấy
-tôi không tin (tôi tháo guốc ra đi bộ rách hết gót chân) tôi đau chân quá đi xa lắm rồi đấy…
Chiến đi vòng lại rồi vỗ lên vai
Chiến: lên đi (chưa kịp nghĩ anh ta vòng tay tôi lên cổ rồi cõng di)
-tôi nặng không
-nặng
-cho tôi hỏi nhé,anh là con lai phải không
-uk bố tôi người singapore còn mẹ người Việt
-nhìn anh có nét lai lai nên tôi đoán ngay mà
-người đàn ông khi nãy là ai đấy
-chẳng ai cả
-vậy sao cô phải khóc vì lời anh ta nói
-đó thật ra là chồng tôi
-uk (Chiến biết có người đang đi theo chụp ảnh) chúng ta bắt đầu hẹn hò nhé
-anh đừng đùa tôi biết anh là người tốt nên mới giúp tôi sau 1 tháng chúng ta sẽ đường ai nấy đi…
-tôi đâu giúp cô,tôi thích cô thật
-chưa gặp đã yêu anh điên à
-uk điên rồi
-sao thái độ của anh khác với khi bên sing vậy,anh không tỏ ra xa lạ ngược lại còn thân thiện hơn…(anh ta đặt tôi xuống ghế đá rồi tựa đầu vào vai tôi)
-vì tôi rất cô đơn…
Tôi thấy càng lúc cang sợ,sợ người đàn ông kì lạ này anh ta thay đổi thái độ rất nhanh và tôi chỉ sợ cái gì đến càng nhanh càng đáng sợ,anh ta chắc chắn không thích mình….
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!